Hà Nhi đang có mặt trong phòng khám siêu âm, bác sĩ vẫn theo trình tự siêu âm như thường lệ.
- Đứa bé không có vấn đề gì bất thường cả. Tôi biết mang thai ở độ tuổi này khá nguy hiểm nên khiến tâm lý của cô lo lắng suy nghĩ nhiều là chuyện hết sức bình thường tôi có thể thông cảm được. Nếu như cô cảm thấy bất an như vậy tôi sẽ kê đơn thuốc cho cô uống dưỡng thai.
- Nhưng tôi cũng đã đọc qua các giai đoạn của bé rồi. Đến tuần thứ 20 đã có thể cảm nhận được thai máy nhưng đứa bé lại không có chút cử động gì cả.
- Đấy là với các bà mẹ trẻ mang thai thôi, còn với tuổi như cô mà có thai, thai phát triển thế này đã là tốt rồi, không có dị tật gì cả đã là may rồi cô còn muốn gì nữa.
- Vậy làm phiền bác sĩ kê đơn dưỡng thai rồi, cảm ơn bác sĩ.
Sau khi rời bệnh viện Hà Nhi hiện tại càng thêm rối bời. Rốt cuộc chuyện này nên tin theo lời ai nói đây? Nghĩ ngợi một lúc cô vẫn cứ thấy trong lòng khó chịu rất muốn gặp lại Dương Mộc Thanh nên cuối cùng vẫn quyết định liên hệ cho cô để gặp mặt. Kết quả là hiện tại hai người đang ngồi đối diện nhau trong căn phòng vip của một quán trà đạo.
- Sau khi nghe những gì em nói hôm qua sáng nay tôi đã đến bệnh viện để kiểm tra nhưng kết quả vẫn là đứa bé không có gì bất thường cả. Rất khoẻ mạnh.
- Bà nên đổi bệnh viện, cụ thể là đổi bác sĩ khác.
- Không thể nào, đây là chỗ mà một người bạn đã giới thiệu cho tôi, rất đáng tin cậy. Bệnh viện này lại có uy tín cao nhất cả nước.
- Vậy thì càng nên đổi. Người bạn đó bà thường xuyên gặp mặt? Có thường sờ vào bụng bà không?
Dương Mộc Thanh như nắm bắt được thông tin quan trọng, giọng nói có chút uy nghiêm như một vị quan đang tra hỏi người có liên quan vụ án.
Thấy bà Hà Nhi vẫn còn nghi ngờ mình cô nhẹ nhàng đứng dậy đi đến kéo bà cùng đứng lên
- Nếu đã không tin tôi có nói nữa cũng vô dụng. Đi! Tôi cùng bà đến bệnh viên khác kiểm tra. Dù sao khám thêm một lần cũng không mất mác gì. Xem như bà vì đứa bé trong bụng đi.
Cô thuyết phục được bà đến một bệnh viện sản khác, lúc này bác sĩ nữ đang dùng thiết bị siêu âm rà lên bụng để tìm tim thai
- Đây là âm thanh của tim thai
Bà vừa nói vừa nghe, lại gấp gáp hỏi
- Cô đã đến bệnh viện khám lần nào chưa? Sao tim thai đập yếu vậy mà giờ mới đi bệnh viện khám?
- Sao có thể như vậy được! Sáng nay tôi có đến bệnh viện khám rồi, bác sĩ bảo cái thai vẫn rất khoẻ không có vấn đề gì.
- Khoẻ thế nào được cơ chứ. Cô nhìn xem đứa bé không hề có cử động gì kể cả khi tôi lắc thế này, tử cung bé hơn tuổi thai, ngay cả việc nuốt nước ối cũng rất ít. Thai nhi thiếu dinh dưỡng trầm trọng và có lẽ sản phụ làm việc trong môi trường độc hại.
Bác sĩ vừa nói vừa dùng thiết bị siêu âm đi qua đi lại trên bụng của Hà Nhi vừa đưa ra kết luận.
- Với tình hình này nếu bé tiếp tục không nhận được dinh dưỡng nữa thì e là sẽ bị thai chết lưu.
- Bác sĩ vậy thì… bây… bây giờ tôi phải làm sao?
- Với tình hình hiện tại e là hết cách rồi. Xin cô giữ bình tĩnh nén đau thương.
Dương Mộc Thanh như đã dự đoán trước được nên không có gì bất ngờ nhưng đối với Hà Nhi là một cú sốc cực kì lớn. Bà ấy nằm đó rơi nước mắt tự trách rằng tại sao bà lại phát hiện trễ như vậy, cơ thể như không còn chút sức lực nào để ngồi dậy. Nhờ có Dương Mộc Thanh đến dìu xuống. Bà cũng không biết mình đã đi ra khỏi bệnh viện và về nhà bằng cách nào nữa rồi.
- Đứa bé không có vấn đề gì bất thường cả. Tôi biết mang thai ở độ tuổi này khá nguy hiểm nên khiến tâm lý của cô lo lắng suy nghĩ nhiều là chuyện hết sức bình thường tôi có thể thông cảm được. Nếu như cô cảm thấy bất an như vậy tôi sẽ kê đơn thuốc cho cô uống dưỡng thai.
- Nhưng tôi cũng đã đọc qua các giai đoạn của bé rồi. Đến tuần thứ 20 đã có thể cảm nhận được thai máy nhưng đứa bé lại không có chút cử động gì cả.
- Đấy là với các bà mẹ trẻ mang thai thôi, còn với tuổi như cô mà có thai, thai phát triển thế này đã là tốt rồi, không có dị tật gì cả đã là may rồi cô còn muốn gì nữa.
- Vậy làm phiền bác sĩ kê đơn dưỡng thai rồi, cảm ơn bác sĩ.
Sau khi rời bệnh viện Hà Nhi hiện tại càng thêm rối bời. Rốt cuộc chuyện này nên tin theo lời ai nói đây? Nghĩ ngợi một lúc cô vẫn cứ thấy trong lòng khó chịu rất muốn gặp lại Dương Mộc Thanh nên cuối cùng vẫn quyết định liên hệ cho cô để gặp mặt. Kết quả là hiện tại hai người đang ngồi đối diện nhau trong căn phòng vip của một quán trà đạo.
- Sau khi nghe những gì em nói hôm qua sáng nay tôi đã đến bệnh viện để kiểm tra nhưng kết quả vẫn là đứa bé không có gì bất thường cả. Rất khoẻ mạnh.
- Bà nên đổi bệnh viện, cụ thể là đổi bác sĩ khác.
- Không thể nào, đây là chỗ mà một người bạn đã giới thiệu cho tôi, rất đáng tin cậy. Bệnh viện này lại có uy tín cao nhất cả nước.
- Vậy thì càng nên đổi. Người bạn đó bà thường xuyên gặp mặt? Có thường sờ vào bụng bà không?
Dương Mộc Thanh như nắm bắt được thông tin quan trọng, giọng nói có chút uy nghiêm như một vị quan đang tra hỏi người có liên quan vụ án.
Thấy bà Hà Nhi vẫn còn nghi ngờ mình cô nhẹ nhàng đứng dậy đi đến kéo bà cùng đứng lên
- Nếu đã không tin tôi có nói nữa cũng vô dụng. Đi! Tôi cùng bà đến bệnh viên khác kiểm tra. Dù sao khám thêm một lần cũng không mất mác gì. Xem như bà vì đứa bé trong bụng đi.
Cô thuyết phục được bà đến một bệnh viện sản khác, lúc này bác sĩ nữ đang dùng thiết bị siêu âm rà lên bụng để tìm tim thai
- Đây là âm thanh của tim thai
Bà vừa nói vừa nghe, lại gấp gáp hỏi
- Cô đã đến bệnh viện khám lần nào chưa? Sao tim thai đập yếu vậy mà giờ mới đi bệnh viện khám?
- Sao có thể như vậy được! Sáng nay tôi có đến bệnh viện khám rồi, bác sĩ bảo cái thai vẫn rất khoẻ không có vấn đề gì.
- Khoẻ thế nào được cơ chứ. Cô nhìn xem đứa bé không hề có cử động gì kể cả khi tôi lắc thế này, tử cung bé hơn tuổi thai, ngay cả việc nuốt nước ối cũng rất ít. Thai nhi thiếu dinh dưỡng trầm trọng và có lẽ sản phụ làm việc trong môi trường độc hại.
Bác sĩ vừa nói vừa dùng thiết bị siêu âm đi qua đi lại trên bụng của Hà Nhi vừa đưa ra kết luận.
- Với tình hình này nếu bé tiếp tục không nhận được dinh dưỡng nữa thì e là sẽ bị thai chết lưu.
- Bác sĩ vậy thì… bây… bây giờ tôi phải làm sao?
- Với tình hình hiện tại e là hết cách rồi. Xin cô giữ bình tĩnh nén đau thương.
Dương Mộc Thanh như đã dự đoán trước được nên không có gì bất ngờ nhưng đối với Hà Nhi là một cú sốc cực kì lớn. Bà ấy nằm đó rơi nước mắt tự trách rằng tại sao bà lại phát hiện trễ như vậy, cơ thể như không còn chút sức lực nào để ngồi dậy. Nhờ có Dương Mộc Thanh đến dìu xuống. Bà cũng không biết mình đã đi ra khỏi bệnh viện và về nhà bằng cách nào nữa rồi.
/50
|