Editor: May
Thịnh Vị Ương đói bụng, cầm một phần bánh bao tam tiên từ túi giấy Nam Tiểu Tố đóng gói mua trở về, quả nhiên là khuê mật của cô, biết cô thích ăn thứ này.
Nhét một cái vào trong miệng của Hoàng Phủ Bạc Ái, lại đút cho mình ăn một cái.
Tập thể, “……”
Lần đầu tiên Lôi Nặc không kích động đến xốc bàn, nhưng khuôn mặt vặn vẹo run rẩy đến không nỡ nhìn thẳng, cường ngạnh phun ra một câu,
“Tiểu Xuyên Xuyên, về sau ít giao tiếp với Hoàng Phủ.”
Sở Nam Xuyên gật đầu phụ họa,
“Ừ. Làm một người đàn ông có bạn gái, tôi đã bị hai kẻ ân ái này đến mặt nhỏ máu, huống chi mấy người các người vẫn là vương lão hán độc thân thôi!”
Lôi Nặc, Kỳ Mộ Phi, Quý Diệc Thừa, “……”
Rất ăn ý, một mình đi lên lại dẫm Sở thiếu một chân, cho cậu chọc đau người ta nha!
Vị Sở thiếu nào đó lại lăn vào góc tường đấm ngực gào thét.
……
Đôi mắt bích xinh đẹp của Iris thậm chí đều ngưng đọng khí nóng ẩm ướt, mắt nhìn liền muốn nhỏ giọt “từng viên to như hạt đậu”.
Nhìn đến đầu mọi người đồng thời lắc giống như trống bỏi, Hoàng Phủ Bạc Ái lướt qua liếc mắt một cái,
“Đều quên uống thuốc đi?”
Tập thể, “……”
Iris còn gắt gao lôi kéo tay Thịnh Vị Ương, càng đau lòng nói,
“Tiểu Ý cho tôi xem ảnh chụp cô bị biến ** thái bắt cóc, chảy nhiều máu như vậy, nhất định rất đau!”
/3703
|