Chương 312: Làm như muốn mệnh của anh vậy!
Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái hung thần ác sát trừng mắt nhìn cô, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi, Thịnh Vị Ương lại không sợ chút nào, càng thuần lương chớp chớp mắt,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, anh tặng hoa hồng cho tôi làm cái gì?”
“Tôi --” nhìn lúm đồng tiền sáng sủa của cô gái nhỏ, khóe mắt Hoàng Phủ Bạc Ái co giật, anh lại bị con báo nhỏ tính kế!
Một tiếng bạo rống,
“Lão tử muốn tặng!”
Thịnh Vị Ương biết nghe lời liền gật đầu nói,
“Tôi lại không muốn nhận.”
“Cô……” Hoàng Phủ Bạc Ái bị Thịnh Vị Ương chọc tức đến khắp người đều mang theo tia chớp lửa.
Hừ! Lỗ mũi Thịnh Vị Ương rầm rì một tiếng, sau đó đặc biệt kiêu ngạo xoay đầu đi, lại nhịn không được nghiêng khóe mắt thỉnh thoảng nhìn nhìn tên này.
……
Đột nhiên, Hoàng Phủ Bạc Ái mở miệng gọi cô một tiếng,
“Thịnh Vị Ương.”
“Làm gì?”
Thịnh Vị Ương nhướng cằm quay mặt đi.
Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh ngạo hừ hừ, sau đó ngồi xuống ở mép giường của cô, nâng bó 99 đóa hoa hồng ở trước mặt cô lên.
Bên tai hơi phiếm hồng đã đỏ giống như bị thiêu.
Ý cười sáng rỡ nghẹn bên môi Thịnh Vị Ương, khuôn mặt nhỏ cố ý nâng lên, khóe mắt liếc nhìn ghét bỏ nói,
“Hoàng Phủ Bạc Ái, rốt cuộc anh có muốn nói xin lỗi với tôi không? Không nói liền đi ra ngoài.”
“Chờ một chút sẽ chết à!”
Mỗ nam lại ngửa đầu bạo rống một tiếng, hình dáng yêu mị đã nổi lên đỏ bừng của thiếu nữ, nhìn đến Thịnh Vị Ương suýt liền không chịu nổi cười phốc rồi.
"Ừ, được.”
Tay trái của Thịnh Vị Ương chống cằm, dù bận vẫn ung dung chờ anh, nỗ bĩu môi giác, trong lòng thầm nghĩ, còn không phải là nói lời xin lỗi thôi ư, làm như muốn mệnh của anh vậy!
……
/3703
|