Liêu Kiến Anh là người của vạn kiến đế quốc, cái này khỏi nói cũng biết độ trọng đại của nó, lý khố đại học viện là nơi nào kia chứ?, đây chính là nơi đào tạo ra những cường giả, những trụ cột tương lai cho đất nước.
Đại ninh đế quốc tuy có quân đội riêng, nhưng mà ngàn quân dễ kiếm, mãnh tướng khó cầu, quân nhân của đại ninh đế quốc tuy được huấn luyện bài bản, nhưng vì số lượng quá nhiều nên tài nguyên cung cấp cho họ cũng rất hạn chế.
Mà cái cốt lõi nhất là quân nhân xuất thân từ muôn vàn loại thành phần, nào là nông dân, thương nhân, thợ thủ công, thợ rèn vv.. thể loại nào cũng có, những người gặp khó khăn trong cuộc sống hoặc những người không đủ điều kiện để tự đi trên con đường võ đạo của mình mới lựa chọn làm quân nhân.
Mà quân nhân thì được đào tạo theo một hệ thống rập khuôn bài bản, ở trong một hệ thống như thế, tiềm năng của mỗi cá nhân không thể phát huy hết hoàn toàn, xuất thân hỗn tạp cũng đồng nghĩa với việc, chất lượng đầu vào của quân nhân không hề cao, dù đại ninh đế quốc đã cố gắng cách tân chương trình huấn luyện binh sĩ, cứ vài trăm năm lại cho ra đời một binh chủng mới, nhưng mà kết quả huấn luyện cũng không thể cao như học viên được các học viện bồi dưỡng ra được.
Một vạn quân nhân mới sau mười năm đào tạo, thì có gần ngàn người không đủ tiêu chuẩn đã bị loại bỏ. tám ngàn người đột phá được võ sĩ giai, gần một ngàn người đột phá được võ sư giai, chỉ có không quá một trăm người đột phá được đại võ sư cảnh giới mà thôi.
Quân nhân vì xuất phát điểm quá kém nên chất lượng đào tạo ra không thể cao được, mà càng tu luyện đến đỉnh phong thì càng khó khăn, chín phần quân nhân đều dừng chân ở mức thực lực đại võ sư, sau đó cả đời cũng không thể tiến lên được nữa.
Nhưng học viên tốt nghiệp lý khố học viện thì lại khác, họ chính là những thiên tài thực thụ, có tiềm năng đột phá thành các đại năng giả, chỉ cần tốt nghiệp được học viện thì thực lực bản thân đã đủ để làm chủ nhân của một tòa thành cỡ trung rồi, mỗi thế hệ học viên của lý khố đại học viện đều là thiên kiêu được tuyển chọn kỹ càng trên cả nước, cộng với cách đào tạo bài bản chi tiết của học viện, lớp lớp thiên tài đi ra từ lý khố đại học viện đều là những nhân vật lớn, mà bí mật đào tạo của học viện cũng như vô số vấn đề nội bộ khác đều là cấp tuyệt mật quốc gia.
Có thể nói quân đội của đại ninh đế quốc chính là vũ lực căn bản để bảo vệ đất nước, nhưng những thiên kiêu trụ cột có thực lực thông thiên đi ra từ những đại học viện trên cả nước mới là vũ lực chính, vũ lực áp đảo và là xương sống để chống đỡ cho cả một quốc gia.
Thiên kiêu đi ra từ những đại học viện đa phần cũng sẽ tiếp tục sự nghiệp trong quân đội, khi ở đó họ sẽ gia nhập vào những quân đoàn chủ lực và tinh nhuệ nhất, khác với những binh chủng thông thường các thành viên trong các binh đoàn tinh nhuệ thực thụ sẽ có chất lượng cực cao, bọn họ mới chính là lực lượng quân đội mạnh nhất của đại ninh đế quốc, mà căn nguyên của lực lượng này chính là học viên ưu tứ đi ra từ các học viện lớn trên cả nước.
Một kẻ từ vạn kiến đế quốc trà trộn vào đại học viện như Lý khố, sẽ khiến mọi bí mật đào tạo, mọi nguồn lực, mọi thiên tài nổi bậc ở thế hệ đó đều bị rò rỉ, với những thông tin này, các quốc gia đối địch có thể lên kế hoạch triệt hạ những nhân vật nổi trội của thế hệ mới từ trước khi họ trưởng thành, tạo ra các loại vũ khí, các binh đoàn đặc trưng để khắc chế kẻ thù, thậm chí có thể dùng chính cách đào tạo của đối thủ để đào tạo người chống lại chính đối thủ ấy.
Tóm lại nếu Liêu Kiến Anh thực sự là nội gián do vạn kiến đế quốc cữ đến, việc loại bỏ hắn chính là điều tất yếu, Hàn Thiên cùng đồng bạn của hắn đều biết được tầm quan trọng của việc này, quyết tâm loại trừ Liêu Kiến Anh cũng đã được Hàn Thiên nung nấu trong lòng, chỉ là hắn vẫn còn muốn biết thêm vài điều vậy nên hắn hỏi dò Lưu Mộ.
-nếu Liêu Kiến Anh thực sự là nội gián do vạn kiến đế quốc gữi đến, là một người dân đại ninh ta có trách nhiệm phải loại bỏ hắn, bất quá ta muốn hỏi điện hạ người làm sao mà phát hiện được Liêu Kiến Anh là người của vạn kiến đế quốc vậy?
Lưu Mộ khẽ cười bí hiễm nói.
-lý khố đại học viện tuyễn học viên thì đều đã thông qua mạng lưới tình báo của hoàng triều để nắm rõ tất cả các thông tin của thí sinh, ở khoa luyện thể giả của Hàn thống lĩnh có ít người nên chắc chưa gặp qua trường hợp thí sinh đột nhiên bị đuổi về do khai mang thông tin, tuy nhiên ở những khoa khác thì trường hợp này xảy ra rất nhiều, Đinh thủ lĩnh và Nhược Mộng cô nương hẵn đã thấy qua.
-Hàn Thiên cậu cùng những nhân vật tốp đầu của khoa luyện thể giả chính là các đối tượng được điều tra kỹ nhất, ban đầu chúng ta cũng chẳng có phát hiện sơ hở gì nơi thân phận của Liêu Kiến Anh, bất quá gần đây hoàng triều phát hiện được Liêu gia ở phía đông có một vài hành vi vận chuyển quân nhu rất mờ ám, mở rộng phạm vi điều tra chúng ta liền phát hiện, liêu gia căn bản chẳng có nhận người con nuôi nào tên Liêu Kiến Anh từ trước đến nay cả.
-Liêu Kiến Anh này cứ như đột nhiên xuất hiện từ dưới đất vậy, sau cùng người đã ghi mang thông tin cho hắn vào gia phả tại liêu gia đã bị phát hiện, gã này cũng là nội gián của vạn kiến đế quốc tại liêu gia, từ đó hoàng thất mới biết được thân phận thật của Liêu Kiến Anh.
-nhưng vạch trần hắn bây giờ cũng chính là thể hiện sự yếu kém về việc kiễm tra sơ yếu lý lịch của tân học viên, vậy nên cả hoàng thất lẫn cao tầng lý khố đại học viện đều đồng ý là sẽ âm thầm mượn tay một vài thế lực khác trong cổ sơn chiến trường để âm thầm loại bỏ Liêu Kiến Anh.
-chuyện có người của quốc gia khác trà trộn vào những kỳ tuyễn trạch như thế này không phải hiếm, thậm chí đại ninh chúng ta cũng đã phái người để làm nội gián trong các học viện lớn bên phía vạn kiến, thực sự mà nói việc này không phải là chuyện mà hoàng thất có thể ngăn cấm được, tỷ như Nhược Mộng cô nương, chúng ta dù biết cô không xuất thân từ đại ninh đế quốc, thậm chí không thể điều tra được thân phận thực của cô nhưng chúng ta không thể loại trừ cô ra khỏi lần tuyễn trạch này được, nếu lý khố đại học viện chỉ nhận mỗi người có lý lịch rõ ràng trong đại ninh đế quốc thì, cả hoàng thất đại ninh sẽ bị các quốc gia khác dè biểu chỉ trích về chuyện chúng ta quá chuyên chính độc tài, chỉ biết qua tâm đến lợi ích của chúng ta.
-bọn họ sẽ mượn lý do chúng ta thích hành động độc lập mà cắt đứt buôn bán với chúng ta, cô lập chúng ta với các nước khác, một quốc gia không thể liên kết với bên ngoài, chỉ nghĩ thôi cũng đã không thỏa đáng rồi, vậy nên chuyện của Liêu Kiến Anh chúng ta dù không muốn nhận hắn thì cũng phải loại hắn thật quang minh chính đại, những cái này đã là quy luật ngầm hàng ngàn năm nay rồi.
Những chuyện mà Lưu Mộ nói Hàn Thiên tất nhiên đều hiểu, tài năng không phân biệt quốc gia, tỷ như cả hắn, Liêu Kiến Anh, Nhược Mộng đều chẳng có thân thế rõ ràng gì cả, vậy nếu như loại hết những người như bọn hắn rồi thì trong học viện sẽ còn lại gì chứ?, chỉ loại bỏ những người thật sự nên loại bỏ, không để người mình có thể sử dụng nhảy sang thế lực khác, làm tốt được những việc đó thì học viện mới có thể tuyễn mộ được những thiên kiêu nổi bậc nhất, để đào tạo ra những thế hệ cường giả mới giữ vững cho vị trí đệ nhất học viện ở đại ninh đế quốc của họ.
Thoáng suy nghĩ vài giây Hàn Thiên liền quyết định sẽ hợp tác cũng đám Lưu Mộ loại trừ Liêu Kiến Anh, sau khi Hàn Thiên đồng ý ra sức, nét mặt Lưu Mộ liền có chút giãn ra, bất quá hắn lại nghiêm túc nói.
-loại bỏ Liêu Kiến Anh ra khỏi cuộc thi này là chuyện nên làm, nhưng chúng ta tuyệt đối không được tổn hại đến tính mạng hắn, thân phận của hắn tôn quý, nếu hắn chết nói không chừng hai quốc gia có thể nổ ra chiến tranh vì chuyện này còn nữa…
-bên cạnh Liêu Kiến Anh lúc này đang có một nữ võ sư tên Thanh Tâm, Hàn Thống lĩnh khi hành động ngàn vạn lần đừng làm tổn thương đến cô ấy.
Lần này thì Hàn Thiên đã ngay lập tức hiểu ra, hắn tỏ vẻ chắc chắn nói.
-nữ nhân này hẵn là muội muội của điện hạ rồi có phải không?, cô ấy hẵn là người được xưng tụng là mĩ nữ xinh đẹp nhất đại ninh đế quốc “nhất kiến công chúa” nhỉ?.
Hàn Thiên vừa dứt lời Lưu Mộ liền tỏ vẻ khó xử nói.
-không dấu gì mọi người cả ta và muội ấy đều tham gia kỳ tuyễn trạch này vì muốn chiêu mộ những nhân tài kiệt xuất trong lớp trẻ ra sức cho hoàng triều, chúng ta đã nhắm được đối tượng chính là Hàn thống lĩnh cùng Nhược Mộng cô nương và Liêu Kiến Anh, muội muội ta gặp được Liêu Kiến Anh trước nên quyết định sẽ lôi kéo hắn, thế nhưng dạo gần đây muội ấy có hơi quan tâm tên đó thái quá rồi, ta sợ muội ấy sẽ không chấp nhận được sự thật Liêu Kiến Anh là nội gián của địch quốc cần phải loại trừ, nếu muội ấy dại dột làm càn ta mong Hàn Thống lĩnh ra tay đúng mực đừng khiến muội ấy bị thương, Lưu Mộ sẽ vô cùng cảm kích.
Hàn Thiên tỏ ý đã hiểu, nếu Túc Chi có hành động dại dột như thế bản thân hắn cũng sẽ giống như Lưu Mộ lúc này.
Sau khi bàn bạc với đám Lưu Mộ thêm một lát thì Hàn Thiên định sẽ công bố luôn việc này với các thủ lĩnh trong hiệp minh hội, nhưng mà vừa bước ra khỏi cổng Thi Đồng đã hốt hoảng chạy đến báo cáo cho Hàn Thiên hắn một hung tin cực kỳ không hay.
Chỉ nghe Thi Đồng giọng vừa tức giận vừa hoang mang hồi báo.
-Hàn Thiên huynh chúng ta gặp phải chuyện không may rồi, ban nãy Liêu Nguyên thủ lĩnh dẫn vài người trong đội của huynh ấy đi ra bên ngoài thu gom chút tài nguyên, không ngờ giữa đường gặp phải tập kích, toàn bộ tài nguyên trong đội của họ đều đã bị cướp hết, thậm chí vài người trong đội còn bị thương rất nặng nữa, đám tập kích còn định hủy hết ngọc giản của bọn họ để truyền tống họ ra khỏi chiến trường, may mắn chổ đó gần trại của Chấn Tây cùng Chu Hân nên sau khi chúng ta bắn pháo hiệu bọn họ đã đến chi viện kịp lúc, nếu không ta cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa, ta đi tuần gần đó nên cũng có quan sát được tình hình một chút, sau khi thấy họ đã không có việc gì ta liền đến đây thông báo tình hình cho huynh biết đấy.
Hàn Thiên nét mặt thoạt đầu là phẫn nộ sau đó lại là nét suy tư, hồi lâu hắn nhìn về phía Lưu Mộ và Nhược Mộng như để bàn bạc ngầm một điều gì đó, kế đến hắn bình tĩnh hỏi lại Thi Đồng.
-ngươi có thấy qua dáng vấp hay đặc điểm của đám người tập kích tiểu đội Liêu Nguyên chứ?, nếu có thì mô tả lại ta nghe.
Thi Đồng thoáng suy tư sau đó chắc chắn nói.
-bọn chúng có khoảng mười tên, toàn bộ đều là luyện thể giả, thực lực của chúng đều trên mức võ sư, trong đó tên dẫn đầu có dáng người dong dỏng cao tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh.
Hàn Thiên nghe xong nét phẫn nộ trên mặt ngày càng đậm, khẽ hít vào một hơi để trấn định tinh thần hắn nói.
-đám người đó chính là kẻ thù của ta, bọn Liêu Nguyên không có thù oán gì với chúng đâu, chúng là vì muốn dằn mặt ta nên mới tấn công họ, nếu như đám người kia đều đã có danh ngạch cho mình thì danh ngạch trong tiểu đội của Liêu Nguyên hẵn là vẫn chưa bị cướp.
-Bây giờ Thi Đồng ngươi hãy mau triệu tập tất cả người của thiên long quân trong ba trại chính của chúng ta đến đây, có một vài thế lực đối địch đã đến lúc ta cần phải lùng diệt rồi.
Hai canh giờ sau gần bảy mươi người có thực lực từ võ sư trở lên trong thiên long quân đã có mặt đông đủ tại trại chính trong sơn cốc, Hàn Thiên trước là mượn vụ việc ở tiểu đội nhỏ của Liêu Nguyên để nhắc đến ác danh mà đám người Liêu Kiến Anh đang mang.
Kế đến hắn tiết lộ Liêu Kiến Anh chính là đối tượng có hiềm khích với rất nhiều người, trong đó có một kẻ thâm thù hắn đến mức nguyện bỏ ra số tiền lớn để mời hiệp minh hội loại trừ hắn, số tiền lên tới một trăm vạn linh thạch.
Hàn Thiên mượn chuyện tiểu đội của Liêu Nguyên thành công khơi dậy bức xúc trong lòng người của thiên long quân, có Liêu Nguyên ở đây làm chứng sức thuyết phục lại càng lớn, kế đến Hàn Thiên lại nhắc đến món lợi lớn mà Lưu Mộ hứa sẽ đưa cho bọn hắn, diễn giải thù trước lợi sau rốt cuộc tạo thành được một bài diễn thuyết cực hay.
Kết quả cuộc bỏ phiếu sau cùng là gần như tất cả các thủ lĩnh đều đồng ý nhận mối làm ăn trên mà loại trừ Liêu Kiến Anh.
Hàn Thiên đoán tên dẫn đoàn của đám người kia chính là Trần Lãng, bọn hắn lần này đến đây chính là để thăm dò thực hư thế lực của hiệp minh hội, một cú cắn vừa rồi nhất định chưa làm chúng vừa ý, tiếp sau đây Hàn Thiên hắn nên quăng thêm một ít mồi câu béo bở hơn, chỉ có như thế hiệp minh hội mới có thể tóm được đám cá mập Trần Lãng kia.
Suy tính một hồi Hàn Thiên rốt cuộc cũng có kế hoạch sơ bộ để trả đũa đám Trần Lãng, bàn bạc gần một canh giờ với các thủ lĩnh, hành động loại trừ Liêu Kiến Anh cùng tổ chức của hắn rốt cuộc cũng bắt đầu, mục tiêu trước tiên chính là cánh quân do thám được Trần Lãng dẫn đầu.
* Ba ngày sau tại một sạn đạo nhỏ giữa vài khe núi, lúc này Hàn Thiên cùng với Chấn Tây, Chu Hân và Triệu Hưng đang nấp trong một cổ xe lớn, hiện tại không gian xung quanh bọn hắn khá tối tăm và bốc mùi, dường như họ đang ở trong xác của một con yêu thú nào đấy.
Khẽ bóp mũi mình lại, chu hân lo lắng hỏi thầm.
-Hàn Thiên ngươi có chắc đám người kia sẽ xuất hiện hay không vậy?, lỡ như lần này hắn không đến chúng ta chẳng lẽ phải trốn trong xác con yêu thú này cả buổi hay sao?.
Hàn Thiên bên cạnh mặt mũi cũng nhăn nhó cười khổ không thôi, suy tư thoáng chốc hắn chắc mẫm đáp.
-mấy ngày qua ta đã cho bày không ít hư chiêu, một mặt cố tình để lộ phong thanh cho bọn Trần Lãng chặn cướp, một mặt lại ráo riết cho người đi lùng sục xung quanh, thậm chí là cho người mai phục quanh đoàn người tìm tài nguyên của ta để tấn công chúng mục đích là để chúng tin chúng ta không thể làm gì chúng và để chúng ngày càng tự cao tự đại.
-đám Trần Lãng mấy ngày nay cướp bóc cũng nhiều nhưng không bị chúng ta bắt được, bọn chúng hẵn là đang rất đắc ý coi chúng ta như những con gà tùy ý cho chúng giết đấy, lần này ta đã ra con mồi lớn là xác yêu thú ngũ giai này, bọn hắn nhất định sẽ mắc câu.
-khi nãy ta đã cố tình tạo hiện trường giả rằng mình bị thương khi chiến đấu với liệt diễm báo này, nếu đám người kia thật sự theo dõi chúng ta từ xa, hẵn là lúc này chúng đang lên kế hoạch chặn cướp rồi, hiện tại chúng ta đang ở trong nơi hiễm địa, nhưng bọn chúng chưa tấn công vì thủ lĩnh của chúng có tính cách vô cùng cẫn trọng.
-bất quá mọi hành vi của chúng ta đều có thể biết hết được, Nhược Mộng đang ở bên ngoài thay ta quan sát, trong vòng mười đặm chúng ta có thể dùng thần niệm để trao đổi thông tin qua lại, ngay lúc này đám người kia đang tiềm phục ở gần đây đấy, có lẽ khi chúng ta rời khỏi hẻm núi ra vùng rừng rậm bọn hắn sẽ tấn công, Trần Lãng quả đúng là một tên gian manh không dễ gạt, bất quá lần này hắn ta và đội ngũ của mình nhất định khó thoát.
Đại ninh đế quốc tuy có quân đội riêng, nhưng mà ngàn quân dễ kiếm, mãnh tướng khó cầu, quân nhân của đại ninh đế quốc tuy được huấn luyện bài bản, nhưng vì số lượng quá nhiều nên tài nguyên cung cấp cho họ cũng rất hạn chế.
Mà cái cốt lõi nhất là quân nhân xuất thân từ muôn vàn loại thành phần, nào là nông dân, thương nhân, thợ thủ công, thợ rèn vv.. thể loại nào cũng có, những người gặp khó khăn trong cuộc sống hoặc những người không đủ điều kiện để tự đi trên con đường võ đạo của mình mới lựa chọn làm quân nhân.
Mà quân nhân thì được đào tạo theo một hệ thống rập khuôn bài bản, ở trong một hệ thống như thế, tiềm năng của mỗi cá nhân không thể phát huy hết hoàn toàn, xuất thân hỗn tạp cũng đồng nghĩa với việc, chất lượng đầu vào của quân nhân không hề cao, dù đại ninh đế quốc đã cố gắng cách tân chương trình huấn luyện binh sĩ, cứ vài trăm năm lại cho ra đời một binh chủng mới, nhưng mà kết quả huấn luyện cũng không thể cao như học viên được các học viện bồi dưỡng ra được.
Một vạn quân nhân mới sau mười năm đào tạo, thì có gần ngàn người không đủ tiêu chuẩn đã bị loại bỏ. tám ngàn người đột phá được võ sĩ giai, gần một ngàn người đột phá được võ sư giai, chỉ có không quá một trăm người đột phá được đại võ sư cảnh giới mà thôi.
Quân nhân vì xuất phát điểm quá kém nên chất lượng đào tạo ra không thể cao được, mà càng tu luyện đến đỉnh phong thì càng khó khăn, chín phần quân nhân đều dừng chân ở mức thực lực đại võ sư, sau đó cả đời cũng không thể tiến lên được nữa.
Nhưng học viên tốt nghiệp lý khố học viện thì lại khác, họ chính là những thiên tài thực thụ, có tiềm năng đột phá thành các đại năng giả, chỉ cần tốt nghiệp được học viện thì thực lực bản thân đã đủ để làm chủ nhân của một tòa thành cỡ trung rồi, mỗi thế hệ học viên của lý khố đại học viện đều là thiên kiêu được tuyển chọn kỹ càng trên cả nước, cộng với cách đào tạo bài bản chi tiết của học viện, lớp lớp thiên tài đi ra từ lý khố đại học viện đều là những nhân vật lớn, mà bí mật đào tạo của học viện cũng như vô số vấn đề nội bộ khác đều là cấp tuyệt mật quốc gia.
Có thể nói quân đội của đại ninh đế quốc chính là vũ lực căn bản để bảo vệ đất nước, nhưng những thiên kiêu trụ cột có thực lực thông thiên đi ra từ những đại học viện trên cả nước mới là vũ lực chính, vũ lực áp đảo và là xương sống để chống đỡ cho cả một quốc gia.
Thiên kiêu đi ra từ những đại học viện đa phần cũng sẽ tiếp tục sự nghiệp trong quân đội, khi ở đó họ sẽ gia nhập vào những quân đoàn chủ lực và tinh nhuệ nhất, khác với những binh chủng thông thường các thành viên trong các binh đoàn tinh nhuệ thực thụ sẽ có chất lượng cực cao, bọn họ mới chính là lực lượng quân đội mạnh nhất của đại ninh đế quốc, mà căn nguyên của lực lượng này chính là học viên ưu tứ đi ra từ các học viện lớn trên cả nước.
Một kẻ từ vạn kiến đế quốc trà trộn vào đại học viện như Lý khố, sẽ khiến mọi bí mật đào tạo, mọi nguồn lực, mọi thiên tài nổi bậc ở thế hệ đó đều bị rò rỉ, với những thông tin này, các quốc gia đối địch có thể lên kế hoạch triệt hạ những nhân vật nổi trội của thế hệ mới từ trước khi họ trưởng thành, tạo ra các loại vũ khí, các binh đoàn đặc trưng để khắc chế kẻ thù, thậm chí có thể dùng chính cách đào tạo của đối thủ để đào tạo người chống lại chính đối thủ ấy.
Tóm lại nếu Liêu Kiến Anh thực sự là nội gián do vạn kiến đế quốc cữ đến, việc loại bỏ hắn chính là điều tất yếu, Hàn Thiên cùng đồng bạn của hắn đều biết được tầm quan trọng của việc này, quyết tâm loại trừ Liêu Kiến Anh cũng đã được Hàn Thiên nung nấu trong lòng, chỉ là hắn vẫn còn muốn biết thêm vài điều vậy nên hắn hỏi dò Lưu Mộ.
-nếu Liêu Kiến Anh thực sự là nội gián do vạn kiến đế quốc gữi đến, là một người dân đại ninh ta có trách nhiệm phải loại bỏ hắn, bất quá ta muốn hỏi điện hạ người làm sao mà phát hiện được Liêu Kiến Anh là người của vạn kiến đế quốc vậy?
Lưu Mộ khẽ cười bí hiễm nói.
-lý khố đại học viện tuyễn học viên thì đều đã thông qua mạng lưới tình báo của hoàng triều để nắm rõ tất cả các thông tin của thí sinh, ở khoa luyện thể giả của Hàn thống lĩnh có ít người nên chắc chưa gặp qua trường hợp thí sinh đột nhiên bị đuổi về do khai mang thông tin, tuy nhiên ở những khoa khác thì trường hợp này xảy ra rất nhiều, Đinh thủ lĩnh và Nhược Mộng cô nương hẵn đã thấy qua.
-Hàn Thiên cậu cùng những nhân vật tốp đầu của khoa luyện thể giả chính là các đối tượng được điều tra kỹ nhất, ban đầu chúng ta cũng chẳng có phát hiện sơ hở gì nơi thân phận của Liêu Kiến Anh, bất quá gần đây hoàng triều phát hiện được Liêu gia ở phía đông có một vài hành vi vận chuyển quân nhu rất mờ ám, mở rộng phạm vi điều tra chúng ta liền phát hiện, liêu gia căn bản chẳng có nhận người con nuôi nào tên Liêu Kiến Anh từ trước đến nay cả.
-Liêu Kiến Anh này cứ như đột nhiên xuất hiện từ dưới đất vậy, sau cùng người đã ghi mang thông tin cho hắn vào gia phả tại liêu gia đã bị phát hiện, gã này cũng là nội gián của vạn kiến đế quốc tại liêu gia, từ đó hoàng thất mới biết được thân phận thật của Liêu Kiến Anh.
-nhưng vạch trần hắn bây giờ cũng chính là thể hiện sự yếu kém về việc kiễm tra sơ yếu lý lịch của tân học viên, vậy nên cả hoàng thất lẫn cao tầng lý khố đại học viện đều đồng ý là sẽ âm thầm mượn tay một vài thế lực khác trong cổ sơn chiến trường để âm thầm loại bỏ Liêu Kiến Anh.
-chuyện có người của quốc gia khác trà trộn vào những kỳ tuyễn trạch như thế này không phải hiếm, thậm chí đại ninh chúng ta cũng đã phái người để làm nội gián trong các học viện lớn bên phía vạn kiến, thực sự mà nói việc này không phải là chuyện mà hoàng thất có thể ngăn cấm được, tỷ như Nhược Mộng cô nương, chúng ta dù biết cô không xuất thân từ đại ninh đế quốc, thậm chí không thể điều tra được thân phận thực của cô nhưng chúng ta không thể loại trừ cô ra khỏi lần tuyễn trạch này được, nếu lý khố đại học viện chỉ nhận mỗi người có lý lịch rõ ràng trong đại ninh đế quốc thì, cả hoàng thất đại ninh sẽ bị các quốc gia khác dè biểu chỉ trích về chuyện chúng ta quá chuyên chính độc tài, chỉ biết qua tâm đến lợi ích của chúng ta.
-bọn họ sẽ mượn lý do chúng ta thích hành động độc lập mà cắt đứt buôn bán với chúng ta, cô lập chúng ta với các nước khác, một quốc gia không thể liên kết với bên ngoài, chỉ nghĩ thôi cũng đã không thỏa đáng rồi, vậy nên chuyện của Liêu Kiến Anh chúng ta dù không muốn nhận hắn thì cũng phải loại hắn thật quang minh chính đại, những cái này đã là quy luật ngầm hàng ngàn năm nay rồi.
Những chuyện mà Lưu Mộ nói Hàn Thiên tất nhiên đều hiểu, tài năng không phân biệt quốc gia, tỷ như cả hắn, Liêu Kiến Anh, Nhược Mộng đều chẳng có thân thế rõ ràng gì cả, vậy nếu như loại hết những người như bọn hắn rồi thì trong học viện sẽ còn lại gì chứ?, chỉ loại bỏ những người thật sự nên loại bỏ, không để người mình có thể sử dụng nhảy sang thế lực khác, làm tốt được những việc đó thì học viện mới có thể tuyễn mộ được những thiên kiêu nổi bậc nhất, để đào tạo ra những thế hệ cường giả mới giữ vững cho vị trí đệ nhất học viện ở đại ninh đế quốc của họ.
Thoáng suy nghĩ vài giây Hàn Thiên liền quyết định sẽ hợp tác cũng đám Lưu Mộ loại trừ Liêu Kiến Anh, sau khi Hàn Thiên đồng ý ra sức, nét mặt Lưu Mộ liền có chút giãn ra, bất quá hắn lại nghiêm túc nói.
-loại bỏ Liêu Kiến Anh ra khỏi cuộc thi này là chuyện nên làm, nhưng chúng ta tuyệt đối không được tổn hại đến tính mạng hắn, thân phận của hắn tôn quý, nếu hắn chết nói không chừng hai quốc gia có thể nổ ra chiến tranh vì chuyện này còn nữa…
-bên cạnh Liêu Kiến Anh lúc này đang có một nữ võ sư tên Thanh Tâm, Hàn Thống lĩnh khi hành động ngàn vạn lần đừng làm tổn thương đến cô ấy.
Lần này thì Hàn Thiên đã ngay lập tức hiểu ra, hắn tỏ vẻ chắc chắn nói.
-nữ nhân này hẵn là muội muội của điện hạ rồi có phải không?, cô ấy hẵn là người được xưng tụng là mĩ nữ xinh đẹp nhất đại ninh đế quốc “nhất kiến công chúa” nhỉ?.
Hàn Thiên vừa dứt lời Lưu Mộ liền tỏ vẻ khó xử nói.
-không dấu gì mọi người cả ta và muội ấy đều tham gia kỳ tuyễn trạch này vì muốn chiêu mộ những nhân tài kiệt xuất trong lớp trẻ ra sức cho hoàng triều, chúng ta đã nhắm được đối tượng chính là Hàn thống lĩnh cùng Nhược Mộng cô nương và Liêu Kiến Anh, muội muội ta gặp được Liêu Kiến Anh trước nên quyết định sẽ lôi kéo hắn, thế nhưng dạo gần đây muội ấy có hơi quan tâm tên đó thái quá rồi, ta sợ muội ấy sẽ không chấp nhận được sự thật Liêu Kiến Anh là nội gián của địch quốc cần phải loại trừ, nếu muội ấy dại dột làm càn ta mong Hàn Thống lĩnh ra tay đúng mực đừng khiến muội ấy bị thương, Lưu Mộ sẽ vô cùng cảm kích.
Hàn Thiên tỏ ý đã hiểu, nếu Túc Chi có hành động dại dột như thế bản thân hắn cũng sẽ giống như Lưu Mộ lúc này.
Sau khi bàn bạc với đám Lưu Mộ thêm một lát thì Hàn Thiên định sẽ công bố luôn việc này với các thủ lĩnh trong hiệp minh hội, nhưng mà vừa bước ra khỏi cổng Thi Đồng đã hốt hoảng chạy đến báo cáo cho Hàn Thiên hắn một hung tin cực kỳ không hay.
Chỉ nghe Thi Đồng giọng vừa tức giận vừa hoang mang hồi báo.
-Hàn Thiên huynh chúng ta gặp phải chuyện không may rồi, ban nãy Liêu Nguyên thủ lĩnh dẫn vài người trong đội của huynh ấy đi ra bên ngoài thu gom chút tài nguyên, không ngờ giữa đường gặp phải tập kích, toàn bộ tài nguyên trong đội của họ đều đã bị cướp hết, thậm chí vài người trong đội còn bị thương rất nặng nữa, đám tập kích còn định hủy hết ngọc giản của bọn họ để truyền tống họ ra khỏi chiến trường, may mắn chổ đó gần trại của Chấn Tây cùng Chu Hân nên sau khi chúng ta bắn pháo hiệu bọn họ đã đến chi viện kịp lúc, nếu không ta cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa, ta đi tuần gần đó nên cũng có quan sát được tình hình một chút, sau khi thấy họ đã không có việc gì ta liền đến đây thông báo tình hình cho huynh biết đấy.
Hàn Thiên nét mặt thoạt đầu là phẫn nộ sau đó lại là nét suy tư, hồi lâu hắn nhìn về phía Lưu Mộ và Nhược Mộng như để bàn bạc ngầm một điều gì đó, kế đến hắn bình tĩnh hỏi lại Thi Đồng.
-ngươi có thấy qua dáng vấp hay đặc điểm của đám người tập kích tiểu đội Liêu Nguyên chứ?, nếu có thì mô tả lại ta nghe.
Thi Đồng thoáng suy tư sau đó chắc chắn nói.
-bọn chúng có khoảng mười tên, toàn bộ đều là luyện thể giả, thực lực của chúng đều trên mức võ sư, trong đó tên dẫn đầu có dáng người dong dỏng cao tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh.
Hàn Thiên nghe xong nét phẫn nộ trên mặt ngày càng đậm, khẽ hít vào một hơi để trấn định tinh thần hắn nói.
-đám người đó chính là kẻ thù của ta, bọn Liêu Nguyên không có thù oán gì với chúng đâu, chúng là vì muốn dằn mặt ta nên mới tấn công họ, nếu như đám người kia đều đã có danh ngạch cho mình thì danh ngạch trong tiểu đội của Liêu Nguyên hẵn là vẫn chưa bị cướp.
-Bây giờ Thi Đồng ngươi hãy mau triệu tập tất cả người của thiên long quân trong ba trại chính của chúng ta đến đây, có một vài thế lực đối địch đã đến lúc ta cần phải lùng diệt rồi.
Hai canh giờ sau gần bảy mươi người có thực lực từ võ sư trở lên trong thiên long quân đã có mặt đông đủ tại trại chính trong sơn cốc, Hàn Thiên trước là mượn vụ việc ở tiểu đội nhỏ của Liêu Nguyên để nhắc đến ác danh mà đám người Liêu Kiến Anh đang mang.
Kế đến hắn tiết lộ Liêu Kiến Anh chính là đối tượng có hiềm khích với rất nhiều người, trong đó có một kẻ thâm thù hắn đến mức nguyện bỏ ra số tiền lớn để mời hiệp minh hội loại trừ hắn, số tiền lên tới một trăm vạn linh thạch.
Hàn Thiên mượn chuyện tiểu đội của Liêu Nguyên thành công khơi dậy bức xúc trong lòng người của thiên long quân, có Liêu Nguyên ở đây làm chứng sức thuyết phục lại càng lớn, kế đến Hàn Thiên lại nhắc đến món lợi lớn mà Lưu Mộ hứa sẽ đưa cho bọn hắn, diễn giải thù trước lợi sau rốt cuộc tạo thành được một bài diễn thuyết cực hay.
Kết quả cuộc bỏ phiếu sau cùng là gần như tất cả các thủ lĩnh đều đồng ý nhận mối làm ăn trên mà loại trừ Liêu Kiến Anh.
Hàn Thiên đoán tên dẫn đoàn của đám người kia chính là Trần Lãng, bọn hắn lần này đến đây chính là để thăm dò thực hư thế lực của hiệp minh hội, một cú cắn vừa rồi nhất định chưa làm chúng vừa ý, tiếp sau đây Hàn Thiên hắn nên quăng thêm một ít mồi câu béo bở hơn, chỉ có như thế hiệp minh hội mới có thể tóm được đám cá mập Trần Lãng kia.
Suy tính một hồi Hàn Thiên rốt cuộc cũng có kế hoạch sơ bộ để trả đũa đám Trần Lãng, bàn bạc gần một canh giờ với các thủ lĩnh, hành động loại trừ Liêu Kiến Anh cùng tổ chức của hắn rốt cuộc cũng bắt đầu, mục tiêu trước tiên chính là cánh quân do thám được Trần Lãng dẫn đầu.
* Ba ngày sau tại một sạn đạo nhỏ giữa vài khe núi, lúc này Hàn Thiên cùng với Chấn Tây, Chu Hân và Triệu Hưng đang nấp trong một cổ xe lớn, hiện tại không gian xung quanh bọn hắn khá tối tăm và bốc mùi, dường như họ đang ở trong xác của một con yêu thú nào đấy.
Khẽ bóp mũi mình lại, chu hân lo lắng hỏi thầm.
-Hàn Thiên ngươi có chắc đám người kia sẽ xuất hiện hay không vậy?, lỡ như lần này hắn không đến chúng ta chẳng lẽ phải trốn trong xác con yêu thú này cả buổi hay sao?.
Hàn Thiên bên cạnh mặt mũi cũng nhăn nhó cười khổ không thôi, suy tư thoáng chốc hắn chắc mẫm đáp.
-mấy ngày qua ta đã cho bày không ít hư chiêu, một mặt cố tình để lộ phong thanh cho bọn Trần Lãng chặn cướp, một mặt lại ráo riết cho người đi lùng sục xung quanh, thậm chí là cho người mai phục quanh đoàn người tìm tài nguyên của ta để tấn công chúng mục đích là để chúng tin chúng ta không thể làm gì chúng và để chúng ngày càng tự cao tự đại.
-đám Trần Lãng mấy ngày nay cướp bóc cũng nhiều nhưng không bị chúng ta bắt được, bọn chúng hẵn là đang rất đắc ý coi chúng ta như những con gà tùy ý cho chúng giết đấy, lần này ta đã ra con mồi lớn là xác yêu thú ngũ giai này, bọn hắn nhất định sẽ mắc câu.
-khi nãy ta đã cố tình tạo hiện trường giả rằng mình bị thương khi chiến đấu với liệt diễm báo này, nếu đám người kia thật sự theo dõi chúng ta từ xa, hẵn là lúc này chúng đang lên kế hoạch chặn cướp rồi, hiện tại chúng ta đang ở trong nơi hiễm địa, nhưng bọn chúng chưa tấn công vì thủ lĩnh của chúng có tính cách vô cùng cẫn trọng.
-bất quá mọi hành vi của chúng ta đều có thể biết hết được, Nhược Mộng đang ở bên ngoài thay ta quan sát, trong vòng mười đặm chúng ta có thể dùng thần niệm để trao đổi thông tin qua lại, ngay lúc này đám người kia đang tiềm phục ở gần đây đấy, có lẽ khi chúng ta rời khỏi hẻm núi ra vùng rừng rậm bọn hắn sẽ tấn công, Trần Lãng quả đúng là một tên gian manh không dễ gạt, bất quá lần này hắn ta và đội ngũ của mình nhất định khó thoát.
/382
|