Hàn Thiên Bút Ký - Sự Bắt Đầu Của Một Khởi Nguyên Mới

Chương 5 - Chương 2.2: Sát Khí

/11


Sao thế? Chẳng lẽ ngươi gặp tỷ tỷ của ta rồi sao?

Tôn Tuyết Nhung không biết Lý Hàn Minh đang suy nghĩ cái gì, nàng khờ đại hỏi. Đôi mắt xinh đẹp, trong veo như nước quét tới quét lui trên người Lý Hàn Minh, làm hắn có vẻ hoảng hốt.

Chơi trốn kiếm?

Lý Hàn Minh nhanh chóng trấn định lại tâm tình của mình. Trí nhớ thông minh của hắn phát hiện, trò chơi mà Tôn Tuyết Nhung nói rất kì quái.

Ngươi không nhìn thấy tỷ tỷ cùa ta sao?

Tuyết Nhung sốt ruột, nếu không tìm được thì nàng sẽ thua! Chẳng lẽ hắn nhất định không chịu nói cho nàng biết sao?

Lý Hàn Minh không hiểu được những gì nàng nói, hắn kéo tay nàng, quay về thôn gần đó.

Mọi người trong thôn đều nói rằng, hai vị tỷ tỷ của Tôn Tuyết Nhung xem nàng như bảo bối. Nhưng hắn lại thấy khác, mỗi lần họ thấy nàng là đều thể hiện vẻ sởn gai óc, Lý Hàn Minh tin rằng, không sớm thì muộn Tôn Tuyết Nhung cũng bị hai vị tỷ tỷ của mình giết!

Nhưng mọi người không phát hiện ra sự việc này! Cho nên mới bảo các nàng ra vùng này chơi đùa! Hay thật! Núi này rất cao, cho dù có từ trên đây rơi xuống dưới chết, hai vị tỷ tỷ kia cũng sẽ không chịu tội, quả thật độc ác!

Bọn họ tạo ra cái bẫy ở chỗ nào nhỉ?

Bọn họ dùng cái gì để ám sát Tôn Tuyết Nhung?

Hiện tại hắn có thể làm gì?

Lý Hàn Minh suy nghĩ về việc này, nhưng dưới chân không ngừng di chuyển, hắn vẫn hướng đến đường nhỏ mà chạy.

Ngươi, ngươi làm gì vậy? Buông!

Tôn Tuyết Nhung phát hiện Lý Hàn Minh cầm lấy tay nàng, hướng về phía con đường nhỏ xa lạ chạy đến, nhất thời nàng thấy hoảng sợ.

Buông! Ngươi là đồ bại hoại! Buông ra! Cút đi.

Nàng im lặng một chút đi. Suy nghĩ của Lý Hàn Minh bị cắt ngang, hắn hướng về phía Tôn Tuyết Nhung hét lên một cách giận dữ. Từ người hắn phát ra sát khí.

Hắn cùng phụ thân tu luyện với nhau một thời gian dài, hắn có thể làm ra vẻ mình là một tên vô dụng, nhưng bây giờ sát khí của hắn đã hiện ra rõ ràng.

Hắn đem Tôn Tuyết Nhung ôm vào trong ngực, nhoài người nằm trên mặt đất. Phía trên xuất hiện một cây ngân thương rơi trên khoảng không, cây ngân thương rơi trên đầu cây đại thụ, cây đại thụ trực tiếp bị ngân thương cắm sâu vào.

Tôn Tuyết Nhung vốn định hét lên nhưng lại bị hành động của Lý hàn Minh làm cho hoảng loạn, nhìn thấy sự việc nguy hiểm vừa nãy, nàng sửng sốt một chút.

Đây... đây là cái gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Nếu không có hắn thì có lẽ nàng đã...

Tôn Tuyết Nhung nghiêng đầu, nhìn nam nhân bị toàn bộ thôn xem là quái vật. hắn có một đầu tóc đen óng mượt, ánh mắt đen láy lúc này hiện lên sự kiên định, tuy rằng tướng mạo không nổi bật, nhưng nàng có thể cảm nhận được hắn đang ra sức nắm lấy bàn tay bé nhỏ trắng bệch của nàng.

Vẫn còn nữa!

Lý Hàn Minh căn bản không có thể gian để đoán xem Tôn Tuyết Nhung đang suy nghĩ điều gì, cảm giác của hắn nói rằng, sắp tới sẽ có vật gì đó bay tới nữa! Sát khí không hề suy yếu, ngược lại càng thêm mạnh!

Hai chân hắn đạp đất, ôm Tôn Tuyết Nhung lên chạy ra khỏi chỗ này, cùng lúc đó, từ trên không trung rơi xuống một thứ sắc nhọn!

Hai người rất nhanh trốn sau một tảng đá to, Lý Hàn Minh buông lỏng Tôn Tuyết Nhung trong lòng của mình, để nàng dựa vào tảng đá, sau dó chậm rãi ngồi dậy, thở hổn hển.

Chuyện vừa rồi, vừa rồi, đó là ai, là ai làm?

Là tỷ tỷ nàng làm.

/11

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status