Hàm Răng Ngọt Ngào

Chương 54: Thiếu

/72


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tịnh Hảo

Trường học đã can thiệp vào chuyện của Trần Dương Dương, kết quả giải quyết còn chưa có thì Trần Dương Dương vẫn còn ở phòng ngủ.

Nguyễn Kiều không đủ dũng cảm để tiếp tục ở chung phòng vói cô ta nữa, do dự nhiều lần, Nguyễn Kiều quyết định mấy ngày gần đây ở tạm nhà Lâm Trạm trước đã.

Chuyện của Trần Dương Dương ầm ĩ hơi lớn, dựa theo tiền lệ trước thì e rằng sẽ được khuyên thôi học, chắc không bao lâu nữa sẽ rời khỏi trường.

Khi trở về phòng ngủ thu dọn đồ đạc, Trần Dương Dương bị lãnh đạo trường gọi lên, chỉ có hai người Tống Loan Loan và Chu Lộc ở đấy.

Tống Loan Loan nằm trên giường, nhìn qua tâm tình không tốt lắm.

Thấy Nguyễn Kiều trở về, cô ấy hỏi: “Kiều Kiều, cậu không sao chứ?”

Nguyễn Kiều lắc đầu, “Không sao, vẫn ổn.”

Tống Loan Loan thở dài, “Sao lại thế này chứ, tớ cảm thấy con người chị Dương rất tốt mà.”

Nguyễn Kiều không lên tiếng.

Chu Lộc càng là thái độ chuyện này không liên quan tới mình, đeo tai nghe nhắm mắt dựa vào ghế, không có ý tham gia vào câu chuyện về Trần Dương Dương.

Tống Loan Loan còn nói: “Tớ thấy trên diễn đàn mắng chửi chị Dương khó nghe lắm, hình như còn có bạn thời cấp ba của cậu ấy đang lật tẩy, nói điều kiện trong nhà rất tệ, cha thì thích đánh bạc thiếu nhiều nợ, thật ra nếu đúng như lời này thì chị Dương rất đáng thương.”

Tay Nguyễn Kiều hơi khựng lại, vẫn không lên tiếng.

Tống Loan Loan chìm đắm trong thế giới nhỏ của mình, có lẽ chưa từng nghe qua “người đáng thương tất có chỗ đáng hận” nhỉ.

Đúng lúc này Chu Lộc đứng dậy ra ngoài rót nước.

Khi đi qua bên giường Tống Loan Loan, cô ấy nhẹ giọng nói, “Tớ thấy đầu óc cậu không đủ dùng, bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền.”

Tống Loan Loan im lặng: “…”

Nguyễn Kiều hơi bất ngờ, Chu Lộc nhìn như không quan tâm đến việc này nhưng trên thực tế lại thấy rất rõ.

Lúc trước Trần Dương Dương xúi Tống Loan Loan tỏ tình, Tống Loan Loan không chịu, cô ta còn đi tỏ tình giúp làm cho Lâm Trạm từ chối ngay tại chỗ, loại hành động này mà Tống Loan Loan còn có thể giải thích rằng vì Trần Dương Dương đang giúp cô ấy, không phải kiểu bị người ta bán còn giúp người ta đếm tiền.

Nguyễn Kiều khẽ thở dài, không biết nên nói với Tống Loan Loan như thế nào.

Nhìn dáng vẻ cô ấy lo lắng cho Trần Dương Dương, Nguyễn Kiều cũng mơ hồ, con người nên hồn nhiên một chút mới tốt hay là nên lão luyện một chút mới tốt đây.

Nguyễn Kiều rời khỏi phòng ngủ, cùng Lâm Trạm đi đến nhà mới của anh.

Trong nhà Lâm Trạm có hai căn phòng.

Phòng ngủ trước kia cô đến ngủ bù và một căn phòng khác luôn luôn khóa cửa.

Hôm nay đến nhà anh ở tạm, Nguyễn Kiều có hơi bồn chồn.

Căn phòng vẫn luôn khóa cửa kia rõ ràng là được trang trí theo phòng của con gái, rèm cửa sổ màn tơ, drap giường trắng tinh, trên đó còn có gối ôm cá heo nhỏ.

Nguyễn Kiều quay đầu, Lâm Trạm đang dựa vào trước cửa phòng, trên mặt là nụ cười thản nhiên mà cô quen thuộc.

Chuyện này tuyệt đối có âm mưu từ trước…

Nhưng một giây sau Lâm Trạm lên tiếng: “Em họ của anh năm nay học lớp 10 ở ngay Nhất Trung, Nhất Trung cách nơi này không xa, căn phòng này là trang trí cho em họ anh, bình thường cuối tuần không tiện về nhà thì ở nơi này của anh.”

“Anh còn có em họ à?”

“Sao thế, em họ cũng không được phép có à?” Lâm Trạm khẽ nhíu mày, sau đó còn làm mặt nghiêm túc, “Hơn nữa, anh cảm thấy tên của con bé nghe hay đó, đúng rồi Quả Hồng muội muội, em nói xem bây giờ còn có thể đổi tên được hay không, anh đi sửa tên lại cho con bé là tốt nhất.”

Nguyễn Kiều nghe không hiểu, “Tên hay thì tại sao phải đổi.”

Lâm Trạm nói một cách đương nhiên: “Tên này phải để lại cho con chúng ta.”

“???”

“Con bé tên là Lâm Nhuyễn, tên này thích hợp với con gái sau này của chúng ta hơn, vả lại con bé không hề dịu dàng tí nào, em nói xem một cô gái mười mấy tuổi mà suốt ngày nghiêm mặt thì làm sao tìm được bạn trai?”

Vừa nhắc tới, Lâm Trạm liền tỏ vẻ vô cùng ruồng bỏ với em họ mình.

Nguyễn Kiều cảm thấy không thể nào tiếp tục trò chuyện với anh được nữa, chỉ yên lặng trải giường, lúc trải giường còn nhân tiện mặc niệm cho em họ của anh, gặp phải người anh họ như Lâm Trạm quả thật là bất hạnh ba đời.

***

Sau lần đầu tiên Nam Thành tổ chức chợ phiên sổ tay thuận lợi, nhóm thương hiệu của Gạo Nếp lại muốn tiếp tục tổ chức chợ phiên sổ tay lần thứ hai ở Nam Thành.

Khi Gạo Nếp nói chuyện này với Nguyễn Kiều trên weixin, Nguyễn Kiều nghĩ rằng cô ấy lại muốn mình đến bày hàng, vì thế chưa đợi Gạo Nếp mở miệng thì đã nói thẳng mình không đến được.

Gần đây bận quá, cô không có thời gian thật.

Gạo Nếp: [Không phải bảo cậu đi bày hàng, tớ chỉ muốn hỏi cậu có quen họa sĩ vẽ tay mới nào không, tớ muốn làm một băng dán giới hạn trong chợ phiên sổ tay Nam Thành, chỉ có bán trực tiếp ở chợ phiên.]

Gạo Nếp: [Mấy họa sĩ vẽ tay hot bây giờ đều phải xếp hàng đợi rất lâu, hơn nữa phong cách vẽ không có tiến bộ gì cả mà giá thành lại cao.]

Thấy tin nhắn weixin mà Gạo Nếp gửi tới, Nguyễn Kiều buông bút xuống.

Bây giờ có rất nhiều chợ phiên sổ tay sẽ làm băng dán giới hạn ở chợ phiên, chuyện này không hề hiếm lạ gì.

Nhưng mà họa sĩ vẽ tay…

Nguyễn Kiều cũng quen không ít họa sĩ vẽ tay thương mại, nhưng người


/72

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status