- Đừng....... đừng... khóc trước mặt ta ( Dương nghiến chặt tay tôi ...... dường như cậu ấy đang cố gắng để nói )- Dương à ? Được ! Được ! Tôi không khóc nữa đâu ! Cậu phải cố lên đấy nhé- ....... ( Dương nhắm mắt lại )Tôi cứ thế , cứ ngồi đấy và nắm chặt tay Dương , các bác sĩ vẫn cố gắng cầm máu , truyền máu và lám hết sức có thể để cái chân của Dương có thể hoạt động trở lại............................ 2 tiếng sau............- Jone Kater đã đến nơi... Mau ! mau ! Mọi người ra ngoài .....Tôi nghe khấu lệnh ra ngoài , vội vàng chuẩn bị đi ra , gỡ tay Dương ra...... Nhưng Dương lại càng siết chặt- Đừng đi ....... xin...... em! ( Dương nói với giọng khẩn thiết- Dương à ! Tôi đi rồi tí nữa tôi qyau lại ! ( Sau đó tôi hôn lên trán Dương )Dương như được truyền thêm sức mạnh , cậu ấy thả lỏng tay ra để tôi điCó lẽ đây là lần đầu tiên tôi chủ động hôn ai đó RẦM !!!!!!!!!! ( Bỗng cửa phòng cấp cứu mở ra 1 cách ghê rơn)Tất cả đều giật mình quay lại và đó chính là Thái MinhThái Minh đã nhìn thấy tôi hôn DươngTại sao Thái Minh lại vào đây ???!!-Anh........? ( tôi lắp bắp hỏi Thái Minh)-........ ( Thái Minh không nói gì , với ánh mắt vô cảm , hắn từ từ tiến lại gần tôi ...... và nhấc bổng tôi lên )- THÁI MINH ( tôi hét )- Câm ( Thái Minh lạnh lùng )sau đó hắn bế tôi đi ra ngoài- Đứng lại ( Dướng nói bằng giọng cực kì yếu ớt )- * nhếch mép * mày nghĩ mày có thể ngăn cản lại được tao sao ? - Bỏ tôi xuống - Cô có thể sao ? ( Thái Minh lại nhếch mép )CẠCH ! Bỗng có tiếng cò súng- Hải ???!!!!- Bỏ cô ta xuống.... không đừng trách ta- * nhếch mép * Mi có thể bắn. Nếu muốn...- THôi ! tất cả ra ngoài đi...... Bác Jone còn phẫu thuật cho Dương ( Tôi hét )Thái Minh lạnh lùng không nói câu nào bế tôi đi . hải thì thu súng lại và lặng đứng nhìn Thái Minh- Mày nghĩ mày có thể quết định giữa 2 người con gái sao ? Hahahah.... Rồi mày sẽ phải chọn con nhỏ kia mà thôira đến bãi đất hoang sau viện ... Thái Minh bỏ tôi xuống. tôi gnooif phệt xuống đất cúi đầu- Có gì để nói nữa không ? ( tôi hét )- Tôi cho phép cô ở bên cạnh thằng con trai khác sao ? ( Thái Minh gằn giọng )- Cho phép ? Anh là cái gì của tôi ? Tôi yêu ai , thích ai , ở bên ai thì anh có quyền ngăn cản sao ? ( Tôi trợn mắt )- Cô yêu nó ? ( Thái Minh trừng mắt )- yêu hay không liên quan tới anh sao ? Anh đã có Lyn , à không Huệ mới đúng- * nhếch mép * Huệ ?- Bây giờ có gì anh nói hết đi ! ( tôi thật sự rất bức xúc nên đã không kiềm nổi nức mắt )- Tại sao ...... em lại khóc trước mặt tôi ?- Tôi phải nói luôn ..... anh quá vô tâm... tôi đã từng nghĩ anh thích tôi.... Tôi đã lầm..... thế mà đacó thời tôi thích anh đấy ( tôi vừa nói vừa khóc trong hàng nước mắt tuôn dàu )- Em thích ta ? ( Thái Minh nhìn tôi )- Phải nhưng kết thúc rồi - Kết thúc ?- Đúng vậy ! nó kết thúc rôi . Chuyện này đã đặt dấu chấm rồi . THE END ( Tôi thét thật to )Nói xong tôi quay người lại và đi . Chưa bước được nửa bước thì đột nhiên Thái Minh vươn tay kéo tôi lại và ôm vào lòng- Bỏ tôi ra !! ( Tôi hơi gằn giọng )- .......- Tôi bảo anh bỏ....Chưa kịp nói hết câu thì đột nhiên tôi và Thái Minh môi chạm môi . Tôi ngạc nhiên mắt trợn tròn nhìn Thái Minh. Còn anh ta nhắm mắt 1 cách bình thản.....- kelvin !!!Bỗng có 1 tiếng nói từ sau lưng tôi , tôi giật nảy mình và đẩy mạnh người Thái Minh ra:- Lyn !!
/76
|