Hắc Hóa Xin Cẩn Thận
Chương 262 - Anh Gì Ơi, Tôi Thấy Ấn Đường Của Anh Biến Thành Màu Đen Này (3)
/309
|
Edit: Ư Ư
Cơn gió xung quanh càng thêm lạnh lẽo, túi bóng trên thùng rác bị gió thổi bay xuống dưới chân hai người
Thẩm Ngư càng thêm hoảng sợ nắm chặt tay cô bé, cũng không dám nhìn phía trước.
Cô bé vui vẻ nói: Chị gái nhỏ, chúng ta nhìn thấy người khác rồi, chị nhìn kìa, ở đó có một người đang đứng.
Vừa nói xong, lại kỳ quái nói: Tờ giấy này nóng lên rồi!
Thẩm Ngư đột nhiên dừng bước muốn bịt miệng cô bé kia lại, ngón tay tái nhợt nắm chặt tờ giấy, thấp giọng nói: Nhắm mắt lại! Nhanh!
Cô bé nghe thấy Thẩm Ngư nghiêm túc nói thì vội vàng nhắm mắt lại.
Bóng đèn cũ kĩ trên đỉnh đầu bắt đầu lập lòe, bóng của Thẩm Ngư và cô bé lúc sáng lúc tối, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy có một người đang đứng dưới bóng đèn cách đó không xa, là một người đàn ông trung niên, quần áo rách nát, mái tóc vừa bẩn vừa rối, người đó chầm chậm ngẩng đầu lộ ra khuôn mặt u ám, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười đáng sợ.
Chỉ trong nháy mắt, con quỷ kia đã xuất hiện trước mặt cô, gương mặt kia càng thêm rõ ràng làm cô sợ tới mức thiếu chút nữa hét lên, cô nhanh chóng giơ tay cầm lá bùa đặt trước mặt gã rồi niệm phù chú.
Ánh sáng vàng nhàn nhạt hiện ra từ lá bùa, nhưng nó không bị lá bùa khống chế mà vẫn bước từng bước tới gần hai người, đôi mắt trắng dã nhìn chằm chằm cô bé kia đầy dục vọng.
Thẩm Ngư đẩy cô bé kia ra phía sau, hốt hoảng móc một tờ giấy trắng từ trong túi áo ra, cắn đầu ngón tay rồi viết lên giấy, ngay lúc nam quỷ kia tới gần thì cô đã nhanh chóng ấn tờ giấy kia lên trán gã.
Trán nam quỷ kia giống như đột nhiên bị thiêu đốt mà bắt đầu bốc khói, tiếng thét chói tai quanh quẩn trong ngõ nhỏ im ắng, năm bóng người đàn ông đi ra từ thân thể nam quỷ kia, sương đen cũng cuồn cuộn chui ra mang theo hơi thở chết chóc bay về phía cô.
Tiện nhân, tao muốn giết mày!!!
Thẩm Ngư luống cuống tay chân lấy tấm bùa lúc nãy ra đập vào đầu nam quỷ đó.
Nháy mắt, nam quỷ hóa thành một làn khói nhỏ biến mất trong không khí.
Ngõ nhỏ lạnh lẽo cũng sáng hơn, không còn cảm giác âm u như lúc nãy nữa.
【 Chúc mừng ký chủ đạt được 5 điểm giá trị thiện ý, diệt trừ nam quỷ có sở thích luyến đồng, lúc con quỷ này còn sống là giáo viên dạy Văn ở trường cấp hai này, sau khi hiếp dâm và giết hơn mười học sinh thì bị oán quỷ đẩy xuống từ nhà cao tầng, sau khi chết thì bắt đầu du đãng trong cái ngõ nhỏ này bám vào thân thể người khác, Lưu Niệm là cô bé đầu tiên gã hiếp dâm rồi giết sau khi trở thành quỷ, nếu không có ký chủ ngăn cản thì hơn 30 học sinh sẽ chết trong tay gã. 】
【 Và ngõ nhỏ này sẽ là nơi oán quỷ tụ tập, người chết vô số. 】
Thẩm Ngư nghe mà thấy ghê tởm, cô ghét nhất là những người luyến đồng, tại sao những người này lại không chết hết đi? Ngay cả một đứa bé cũng không buông tha.
Lưu Niệm cẩn thận mở to mắt khó hiểu nói: Chị gái nhỏ, người kia đâu rồi ạ? Đi rồi sao?
Câu đã chết của Thẩm Ngư nghẹn trong cổ họng, cuối cùng mới nói: Chắc là đi rồi, được rồi, đi nhanh, đưa em về trường rồi tôi còn phải đi làm nữa!
Lưu Niệm bị cô kéo ề phía trước, có chút khó hiểu: Không phải chị vừa nói đi dạo phố ạ? Sao lại phải đi làm nữa vậy?
Thẩm Ngư nghe mà thấy đau đầu, bước nhanh hơn, Em là mười vạn câu hỏi vì sao hả? Đừng hỏi. Vừa rồi phí quá nhiều sức nên thân thể có chút không xong mà cô bé này còn bắt đầu điều tra!
Cuối cùng cũng đưa người tới cổng trường, Thẩm Ngư xoay người định đi về nhưng ống tay áo lại bị người giữ chặt, Chị gái nhỏ em còn chưa biết tên của chị, em là Lưu Niệm, Lưu Bị Lưu, niệm trong tưởng niệm.
Cơn gió xung quanh càng thêm lạnh lẽo, túi bóng trên thùng rác bị gió thổi bay xuống dưới chân hai người
Thẩm Ngư càng thêm hoảng sợ nắm chặt tay cô bé, cũng không dám nhìn phía trước.
Cô bé vui vẻ nói: Chị gái nhỏ, chúng ta nhìn thấy người khác rồi, chị nhìn kìa, ở đó có một người đang đứng.
Vừa nói xong, lại kỳ quái nói: Tờ giấy này nóng lên rồi!
Thẩm Ngư đột nhiên dừng bước muốn bịt miệng cô bé kia lại, ngón tay tái nhợt nắm chặt tờ giấy, thấp giọng nói: Nhắm mắt lại! Nhanh!
Cô bé nghe thấy Thẩm Ngư nghiêm túc nói thì vội vàng nhắm mắt lại.
Bóng đèn cũ kĩ trên đỉnh đầu bắt đầu lập lòe, bóng của Thẩm Ngư và cô bé lúc sáng lúc tối, cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn thấy có một người đang đứng dưới bóng đèn cách đó không xa, là một người đàn ông trung niên, quần áo rách nát, mái tóc vừa bẩn vừa rối, người đó chầm chậm ngẩng đầu lộ ra khuôn mặt u ám, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười đáng sợ.
Chỉ trong nháy mắt, con quỷ kia đã xuất hiện trước mặt cô, gương mặt kia càng thêm rõ ràng làm cô sợ tới mức thiếu chút nữa hét lên, cô nhanh chóng giơ tay cầm lá bùa đặt trước mặt gã rồi niệm phù chú.
Ánh sáng vàng nhàn nhạt hiện ra từ lá bùa, nhưng nó không bị lá bùa khống chế mà vẫn bước từng bước tới gần hai người, đôi mắt trắng dã nhìn chằm chằm cô bé kia đầy dục vọng.
Thẩm Ngư đẩy cô bé kia ra phía sau, hốt hoảng móc một tờ giấy trắng từ trong túi áo ra, cắn đầu ngón tay rồi viết lên giấy, ngay lúc nam quỷ kia tới gần thì cô đã nhanh chóng ấn tờ giấy kia lên trán gã.
Trán nam quỷ kia giống như đột nhiên bị thiêu đốt mà bắt đầu bốc khói, tiếng thét chói tai quanh quẩn trong ngõ nhỏ im ắng, năm bóng người đàn ông đi ra từ thân thể nam quỷ kia, sương đen cũng cuồn cuộn chui ra mang theo hơi thở chết chóc bay về phía cô.
Tiện nhân, tao muốn giết mày!!!
Thẩm Ngư luống cuống tay chân lấy tấm bùa lúc nãy ra đập vào đầu nam quỷ đó.
Nháy mắt, nam quỷ hóa thành một làn khói nhỏ biến mất trong không khí.
Ngõ nhỏ lạnh lẽo cũng sáng hơn, không còn cảm giác âm u như lúc nãy nữa.
【 Chúc mừng ký chủ đạt được 5 điểm giá trị thiện ý, diệt trừ nam quỷ có sở thích luyến đồng, lúc con quỷ này còn sống là giáo viên dạy Văn ở trường cấp hai này, sau khi hiếp dâm và giết hơn mười học sinh thì bị oán quỷ đẩy xuống từ nhà cao tầng, sau khi chết thì bắt đầu du đãng trong cái ngõ nhỏ này bám vào thân thể người khác, Lưu Niệm là cô bé đầu tiên gã hiếp dâm rồi giết sau khi trở thành quỷ, nếu không có ký chủ ngăn cản thì hơn 30 học sinh sẽ chết trong tay gã. 】
【 Và ngõ nhỏ này sẽ là nơi oán quỷ tụ tập, người chết vô số. 】
Thẩm Ngư nghe mà thấy ghê tởm, cô ghét nhất là những người luyến đồng, tại sao những người này lại không chết hết đi? Ngay cả một đứa bé cũng không buông tha.
Lưu Niệm cẩn thận mở to mắt khó hiểu nói: Chị gái nhỏ, người kia đâu rồi ạ? Đi rồi sao?
Câu đã chết của Thẩm Ngư nghẹn trong cổ họng, cuối cùng mới nói: Chắc là đi rồi, được rồi, đi nhanh, đưa em về trường rồi tôi còn phải đi làm nữa!
Lưu Niệm bị cô kéo ề phía trước, có chút khó hiểu: Không phải chị vừa nói đi dạo phố ạ? Sao lại phải đi làm nữa vậy?
Thẩm Ngư nghe mà thấy đau đầu, bước nhanh hơn, Em là mười vạn câu hỏi vì sao hả? Đừng hỏi. Vừa rồi phí quá nhiều sức nên thân thể có chút không xong mà cô bé này còn bắt đầu điều tra!
Cuối cùng cũng đưa người tới cổng trường, Thẩm Ngư xoay người định đi về nhưng ống tay áo lại bị người giữ chặt, Chị gái nhỏ em còn chưa biết tên của chị, em là Lưu Niệm, Lưu Bị Lưu, niệm trong tưởng niệm.
/309
|