Edit: ULies
Beta: Ư Ư
Cô có khuôn mặt trái xoan điển hình, đôi mắt đào hoa to tròn, lông mày đen mảnh, đôi môi nhỏ nhắn, đỏ tươi ướt át, cao gầy, cả người tỏa ra loại khí chất cực kỳ phức tạp, nếu nói yêu diễm thì lại quá mức tuỳ tiện, nói thanh thuần thì lại quá mức yêu diễm.
Làm người khác không kìm được đắm chìm trong cặp mắt xinh đẹp ngập nước của cô.
Vương Thần chỉ vừa nhìn thoáng qua đã mặt đỏ tim đập, vội vàng dời mắt về phía máu tanh và thi thể trên mặt đất mới có thể bình tĩnh được đôi chút.
Thẩm Ngư quấn lấy lọn tóc quăn bên má, nói: Bây giờ chúng ta nên chạy ra khỏi trường trước, trường học quá nhiều người, rất nguy hiểm.
Kỳ Cừu im lặng đứng một bên, quan sát hai người tương tác qua lại, khuông mặt không có cảm xúc, cảm xúc trong đôi mắt lại bị giấu dưới mi mắt.
Bây giờ là bốn rưỡi sáng, bầu trời bên ngoài bị bóng đêm vẩn đục, vầng trăng treo trên cao lộ ra màu máu quỷ dị, chiếu xuống mặt đất, ánh sáng màu hồng nhàn nhạt chiếu vào hành lang, phảng phất như lạc vào bộ phim kinh dị nào đó.
Dị năng của Thẩm Ngư có thể khiến zombie bất động mười giây, mỗi lần chỉ có thể dừng khoảng ba đến năm con.
Mà dị năng của Kỳ Cừu có thể nổ đầu năm hoặc sáu con zombie, nhưng tốn rất nhiều tinh thần lực, trước đó đã mất một nửa, hiện giờ cũng chỉ có thể làm nổ đầu một hai con.
Muốn thoát khỏi trường học vẫn có chút khó.
Huống chi lại còn vác theo hai người thường.
Thẩm Ngư không phải thánh mẫu thánh cha gì hết, nhưng tận thế chỉ mới bắt đầu, nếu gặp phải người khác, không thể không giúp.
Nhiều người thì sức mạnh.
Bốn người bình ổn lại tinh thần, cô bé kia cũng chính là Triệu Lê đã ổn hơn trước.
Ngoài trừ gậy bóng chày, mọi người tìm được một cái giá đỡ sắt có thể dùng làm vũ khí ở trên bàn.
Chất lượng của giá đỡ không tệ, phần chân giá rất nặng, tay cầm khá dài.
Vừa mở cửa ra, đã có hai zombie xông vào, tất cả đều bị bọn họ cho KO.
Động tác của zombie sơ cấp cứng đờ chậm chạp, chỉ cần đập nát đầu tụi nó, là sẽ chết luôn, trước lạ sau quen.
Hai người Vương Thần Triệu Lê ban đầu còn nôn lên ọe xuống, sau khi đánh chết năm sáu con zombie mới ổn hơn một tẹo.
Đi tới lầu một, lầu một hầu hết là học sinh năm nhất, vóc người không cao, đánh rất dễ.
Thẩm Ngư dùng dị năng hai lần, đều là vào thời điểm suýt bị cào trúng, và thời điểm những người khác gặp nguy hiểm.
Sau khi họ chạy ra khỏi khu dạy học, đi tới sân thể dục, sân thể dục rộng lớn không một bóng người, rộng không thấy điểm cuối.
Vương Thần lần đầu tiên hận vì sao cái trường này lại to như vậy.
Nương theo ánh trăng đi ra ngoài, dọc theo đường đi không hề đụng trúng con zombie nào.
Nhưng trong lòng Thẩm Ngư vẫn luôn dự cảm sẽ có chuyện xấu xảy ra, đến lúc họ tới cổng trường, cô mới biết, linh cảm của mình đúng cmnr.
Hôm nay toàn trường kiểm tra tập trung, sau khi thi xong có thể về nhà, phần lớn các phụ huynh đều đứng ở cổng trường chờ con, thi xong là trực tiếp về nhà.
Thời điểm hơn hai mươi con zombie chạy tới, sắc mặt bốn người đều tái nhợt.
Bốn người vừa chạy vừa đánh, Thẩm Ngư với Kỳ Cừu còn ổn, nhưng hai người Vương Thần Triệu Lê rất chật vật.
Tuy rằng động tác zombie chậm chạp, nhưng cũng không thể thắng nổi số lượng nhiều như vậy, trong chốc lát mọi người đều cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.
Mắt thấy Vương Thần lại sắp bị zombie bổ nhào tới, Thẩm Ngư giơ tay lên sử dụng dị năng lên người con zombie kia, ánh sáng màu hồng hiện ra, trên người zombie chợt lóe lên, zombie dừng lại, Vương Thần vội vàng bò ra khỏi phạm vi công kích của nó.
Chưa kịp nói cảm ơn, lại có zombie nhào tới từ đằng sau
Kỳ Cừu đột nhiên chỉ vào một chỗ, nói: Chúng ta đến phòng bảo vệ!
Phòng bảo vệ ở bên cạnh cổng trường, tuy không lớn nhưng vẫn có thể nhét vừa bốn người họ.
Vừa dứt lời, mọi người hít sâu một hơi, nhấc chân lên dùng hết sức chạy tới phòng bảo vệ.
Beta: Ư Ư
Cô có khuôn mặt trái xoan điển hình, đôi mắt đào hoa to tròn, lông mày đen mảnh, đôi môi nhỏ nhắn, đỏ tươi ướt át, cao gầy, cả người tỏa ra loại khí chất cực kỳ phức tạp, nếu nói yêu diễm thì lại quá mức tuỳ tiện, nói thanh thuần thì lại quá mức yêu diễm.
Làm người khác không kìm được đắm chìm trong cặp mắt xinh đẹp ngập nước của cô.
Vương Thần chỉ vừa nhìn thoáng qua đã mặt đỏ tim đập, vội vàng dời mắt về phía máu tanh và thi thể trên mặt đất mới có thể bình tĩnh được đôi chút.
Thẩm Ngư quấn lấy lọn tóc quăn bên má, nói: Bây giờ chúng ta nên chạy ra khỏi trường trước, trường học quá nhiều người, rất nguy hiểm.
Kỳ Cừu im lặng đứng một bên, quan sát hai người tương tác qua lại, khuông mặt không có cảm xúc, cảm xúc trong đôi mắt lại bị giấu dưới mi mắt.
Bây giờ là bốn rưỡi sáng, bầu trời bên ngoài bị bóng đêm vẩn đục, vầng trăng treo trên cao lộ ra màu máu quỷ dị, chiếu xuống mặt đất, ánh sáng màu hồng nhàn nhạt chiếu vào hành lang, phảng phất như lạc vào bộ phim kinh dị nào đó.
Dị năng của Thẩm Ngư có thể khiến zombie bất động mười giây, mỗi lần chỉ có thể dừng khoảng ba đến năm con.
Mà dị năng của Kỳ Cừu có thể nổ đầu năm hoặc sáu con zombie, nhưng tốn rất nhiều tinh thần lực, trước đó đã mất một nửa, hiện giờ cũng chỉ có thể làm nổ đầu một hai con.
Muốn thoát khỏi trường học vẫn có chút khó.
Huống chi lại còn vác theo hai người thường.
Thẩm Ngư không phải thánh mẫu thánh cha gì hết, nhưng tận thế chỉ mới bắt đầu, nếu gặp phải người khác, không thể không giúp.
Nhiều người thì sức mạnh.
Bốn người bình ổn lại tinh thần, cô bé kia cũng chính là Triệu Lê đã ổn hơn trước.
Ngoài trừ gậy bóng chày, mọi người tìm được một cái giá đỡ sắt có thể dùng làm vũ khí ở trên bàn.
Chất lượng của giá đỡ không tệ, phần chân giá rất nặng, tay cầm khá dài.
Vừa mở cửa ra, đã có hai zombie xông vào, tất cả đều bị bọn họ cho KO.
Động tác của zombie sơ cấp cứng đờ chậm chạp, chỉ cần đập nát đầu tụi nó, là sẽ chết luôn, trước lạ sau quen.
Hai người Vương Thần Triệu Lê ban đầu còn nôn lên ọe xuống, sau khi đánh chết năm sáu con zombie mới ổn hơn một tẹo.
Đi tới lầu một, lầu một hầu hết là học sinh năm nhất, vóc người không cao, đánh rất dễ.
Thẩm Ngư dùng dị năng hai lần, đều là vào thời điểm suýt bị cào trúng, và thời điểm những người khác gặp nguy hiểm.
Sau khi họ chạy ra khỏi khu dạy học, đi tới sân thể dục, sân thể dục rộng lớn không một bóng người, rộng không thấy điểm cuối.
Vương Thần lần đầu tiên hận vì sao cái trường này lại to như vậy.
Nương theo ánh trăng đi ra ngoài, dọc theo đường đi không hề đụng trúng con zombie nào.
Nhưng trong lòng Thẩm Ngư vẫn luôn dự cảm sẽ có chuyện xấu xảy ra, đến lúc họ tới cổng trường, cô mới biết, linh cảm của mình đúng cmnr.
Hôm nay toàn trường kiểm tra tập trung, sau khi thi xong có thể về nhà, phần lớn các phụ huynh đều đứng ở cổng trường chờ con, thi xong là trực tiếp về nhà.
Thời điểm hơn hai mươi con zombie chạy tới, sắc mặt bốn người đều tái nhợt.
Bốn người vừa chạy vừa đánh, Thẩm Ngư với Kỳ Cừu còn ổn, nhưng hai người Vương Thần Triệu Lê rất chật vật.
Tuy rằng động tác zombie chậm chạp, nhưng cũng không thể thắng nổi số lượng nhiều như vậy, trong chốc lát mọi người đều cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.
Mắt thấy Vương Thần lại sắp bị zombie bổ nhào tới, Thẩm Ngư giơ tay lên sử dụng dị năng lên người con zombie kia, ánh sáng màu hồng hiện ra, trên người zombie chợt lóe lên, zombie dừng lại, Vương Thần vội vàng bò ra khỏi phạm vi công kích của nó.
Chưa kịp nói cảm ơn, lại có zombie nhào tới từ đằng sau
Kỳ Cừu đột nhiên chỉ vào một chỗ, nói: Chúng ta đến phòng bảo vệ!
Phòng bảo vệ ở bên cạnh cổng trường, tuy không lớn nhưng vẫn có thể nhét vừa bốn người họ.
Vừa dứt lời, mọi người hít sâu một hơi, nhấc chân lên dùng hết sức chạy tới phòng bảo vệ.
/309
|