Trên đường trở về từ chỗ ở của Điền Hùng, hai người Đường Phong và Quan Trí Dũng đều cười rất vui vẻ.
"Lão đại, lão tiểu tử này rất tham lam đấy. Em thấy hắn thực sự rất thèm thuồng miếng thịt béo Trung Đông! Nếu cho hắn biết là cho dù hắn không tặng 5 phần trăm lợi nhuận, chúng ta cũng sẽ trao quyền tiêu thụ cho hắn, không biết hắn có tức giận đến mức ngất xỉu không nhỉ!" Quan Trí Dũng ngừng cười nhìn Đường Phong.
Gật đầu, Đường Phong cười tà nói: "Cho dù là 5 phần trăm lợi nhuận, cũng không ít. Riêng Trung Đông hằng năm tiêu thụ súng đạn vượt quá trăm ức đô la Mỹ. Lại còn lượng tiêu thụ ở Ấn Độ nữa. Lần này Hồng Bang hắn từ trong tay chúng ta hằng năm kiếm ít nhất cũng gần 5 ức đô la mỹ! Cho dù lão tiểu tủ này biết chúng ta nguyên bản không dự định giữ lại quyền tiêu thụ ở Trung Đông cũng sẽ không nói gì hết. Lợi nhuận lớn như thế đủ làm cho hắn nằm mơ cũng phải ngoác miệng cười rồi!"
"Có khi chúng ta còn phải cảm tạ Ma Ngũ nhỉ? Nếu hắn không ra tay lần này, chúng ta sẽ không kiếm được nhiều tiền như vậy! Hắn làm như thế, hằng năm chúng ta kiếm hơn 5 ức! Hê hê, thực sự là người tốt mà. Bất quá nghĩ đến bọn họ kiếm được lợi ích, trong lòng em có chút không thoải mái. Chúng ta đưa tiền cho bọn chúng kiếm, bọn chúng lại còn cố đấm ăn xôi. Nhất là Hắc Hổ Hội kia, là cái loại gì không biết nữa!" Quan Trí Dũng nói.
Cười nhạt hai tiếng, Đường Phong nói: "Không quan hệ, kỳ thực chân chính muốn kiếm bọn họ cũng không kiếm được bao nhiêu. Muốn tạo được một hệ thống tiêu thụ hoàn chỉnh cùng với đường dây vận chuyển là một khoản chi phí rất khổng lồ. Dù sao đây cũng là súng đạn, một chút sơ suất thôi bọn chúng cũng sẽ trả giá rất đắt! Có thể nói đây là bọn họ dùng mạng đổi tiền, coi như là như là tỉ lệ thành công đi liền với nguy hiểm! Về phần Hắc Hổ Hội, hừ hừ, anh phỏng chừng bọn chúng nhảy nhót chẳng được bao lâu nữa đau! Còn nhớ tư liệu mà Trương gia gia cho chúng ta xem không? Hắc Hổ Hội quan hệ với Anh Hoa Xã không cạn, mà Anh Hoa Xã là một chi nhánh của Hắc Long Hội! Hắc Hổ Hội nếu thu được quyền tiêu thụ súng đạn, anh nghĩ bọn chúng khẳng định sẽ âm thầm cung cáp cho người Uy! Việc chúng ta cần làm bây giờ là xem kịch vui, đợi cơ hội đến rồi thì một kích tất sát!"
Quan Trí Dũng suy nghĩ một chút thì thấy quả thực như vậy. Trong mắt lóe ra tinh quang nói: "Lão đại em hiểu ý anh rồi."
"Hả? Nói thử xem!" Đường Phong có chút hứng thú, mình chưa nói gì cả, Quan Trí Dũng đã hiểu là hiểu cái gì nhỉ?
"Hắc hắc, không phải anh định cho Ám Lang đi giám thị động tĩnh của Hắc Hổ Hội đấy chứ? Một khi phát hiện ra bọn chúng giao dịch với người Uy sẽ tìm biện pháp thu hoạch chứng cứ. Chờ sau khi Hoa Hưng Xã diệt xong Nghịch Thiên Hội, thực lực lớn mạnh, sẽ công bố ra các hành động tự tung tự tác của Hắc Hổ Hội! Dựa theo hiệp nghị của hội nghị hôm nay, đến lúc đó Hắc Hổ Hội sẽ chết chắc! Còn Hoa Hưng Xã lại lợi dụng được cơ hội tốt nhất cử bóp chết một trong bốn đại bang phái!" Quan Trí Dũng dùng tặc nhãn nhìn Đường Phong nói.
Đường Phong kinh ngạc nhìn Quan Trí Dũng nói: "Quả thực em suy nghĩ rất sâu sắc. Anh đúng là nghĩ đến chuyện để cho Ám Lang âm thầm thu thập bằng chứng Hắc Hổ Hội câu kết với người Uy. Đợi thời cơ đến sẽ xuất ra. Đến lúc đó, hắc đạo trong nước nhất định sẽ hướng mũi dùi thẳng về phía Hắc Hổ Hội. Cho dù bọn chúng có ẩn tàng bao nhiêu thực lực đi chăng nữa cũng vô pháp đối kháng với sự tức giận của nhiều người như vậy! Còn Hoa Hưng Xã sẽ nhân cơ hội này phát triển mạnh mẽ. Về phần thay thế Hắc Hổ Hội trở thành một trong bốn đại bang phái, anh thật sự chưa nghĩ đến. Bất quá như em vừa nói, đó cũng là một mục tiêu không tệ."
Trong khi hai người đang đàm luận sôi nổi, trong khách sạn, Hắc Hổ gọi điện thoại cho người phụ trách của Anh Hoa Xã. Sau khi biết Hắc Hổ Hội đã thu được quyền khống chế một bộ phận súng đạn thì đối phương rất vui vẻ, lúc này tỏ ý muốn Hắc Hổ Hội mau chóng chuẩn bị cho bọn họ một ít súng đạn. Giá đối phương đưa ra khiến cho Hắc Hổ Hội rất hài lòng. So với giá thị trường cao hơn 20 phần trăm đủ để cho Hắc Hổ Hội kiếm một khoản lớn!
"Đại ca, nếu như để các bang phái khác biết chúng ta bán súng đạn cho người Uy, Hắc Hổ Hội sẽ khó mà thoát tai kiếp." Nhị đương gia đi tới nhíu mày có chút lo lắng nói.
Hắc Hổ không buồn để ý cười cười, trầm giọng nói: "Cái này không cần lo lắng, ta đã nghĩ ra đối sách rồi! Chúng ta có thể thông qua tướng quân Sa ở tam giác vàng để giao dịch với người Uy. Cùng lắm thì cho bọn hắn chút lợi ích! Hoa Hưng Xã có thể ngăn cản không cho phép chúng ta bán súng đạn cho người Uy nhưng hắn không ngăn cản việc chúng ta bán cho Sa tướng quân! Đến lúc đó cho dù Hoa Hưng Xã biết thì đã sao? Chúng ta bán vũ khí cho Sa tướng quân, về phần hắn bán hay giữ lại, hoặc bán cho ai, không có quan hệ gì với chúng ta!"
Lão nhị gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Cứ như vậy quả thật là không có vấn đề gì hết.
Hắc Hổ nhìn hai huynh đệ rồi tiếp tục nói: "Hoa Hưng Xã này phát triển quá nhanh. Bây giờ bọn chúng lại thu được quyền tiêu thụ vũ khí nóng ở Châu Á, càng trở thành cục cưng của hắc đạo trong nước. Không đến mấy năm nữa khả năng sẽ bò lên đầu chúng ta!"
Nhị đương gia suy nghĩ chốc lát, sau đó âm hiểm cười hai tiếng: "Đại ca, cái này không cần lo lắng. Hiện nay thực lực Hoa Hưng Xã còn yếu, chúng ta chỉ cần cho chúng một ít phiền phức, khiến cho thực lực bọn chúng suy yếu một chút, để cho bọn chúng vĩnh viễn không có cơ hội phát triển lên không phải là ổn thỏa sao?"
Hắc Hổ có chút khó hiểu, nhìn lão nhị. Tình thế của Hoa Hưng Xã hiện nay rất tốt, lại giao hảo với Hồng Tinh Xã, Lang Xã hai đại thế lực, muốn ngăn cản bọn họ phát triển quả thực không dễ làm chút nào.
Nhị đương gia đương nhiên hiểu ý nghĩ trong đầu của lão đại, cười hắc hắc đưa miệng kể sát tai lão đại nhỏ giọng nói thầm.
Hắc Hổ nghe lão nhị nói xong, mắt càng ngày càng sáng lên, cuối cùng hung hăng vỗ bàn nói: "Làm như thế đi! Chuyện này giao cho ngươi tự mình xử lý. Chỉ cần cam đoan Hoa Hưng Xã không bị tiêu diệt, không mất quyền tiêu thụ súng đạn ở Châu Á là được."
Nhị đương gia âm hiểm cười gật đầu. Chỉ có tam đương gia vẫn một bộ dạng ngu nga ngu ngơ như trước, nghi hoặc nhìn đại ca và nhị ca.
Vừa trở lại biệt thự, điện thoại của Đường Phong reo lên. Là điện thoại của Tôn lão gia tử, gọi hắn lập tức đến nhà ông một chuyến.
Đường Phong nghĩ đã chuyện gì xảy ra, không dám chậm trễ nói với Quan Trí Dũng một tiếng sau đó vội vã lái xe chạy tới tôn phủ.
Tôn phủ lúc này an ninh nghiêm mật, từng đội thuộc hệ thống tinh anh của Tôn lão gia tử thỉnh thoảng tuần tra trong sân. Ngoài ra còn không ít các trạm canh gác bí mật đang âm thầm cảnh giác từng phút từng giây.
Đường Phong nhíu chặt mày, sau khi dừng xe, vội vã chạy đến thư phòng của Tôn lão gia tử. Ngày hôm nay Liễu Bá không chờ hắn ở cửa như thường lệ, hơn nữa phòng vệ nghiêm mật như vậy, Đường Phong thầm đoán rằng nhất định đã xảy ra đại sự gì đó!
Quả nhiên, sau khi vào trong phòng Tôn lão gia tử, thì thấy Liễu Bá, Tiếu Di Lặc... những thân tín của Tôn lão gia tử đã ở đây.
"Tôn gia gia, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?" Đường Phong nhìn thoáng qua mấy người trong phòng hỏi.
Tôn lão gia tử sắc mặt âm trầm, liếc nhìn Đường Phong rồi nói: "Ngày hôm qua, Thiên Sơn Bản gọi điện đến, hắn nói tiểu tử Hướng gia kiềm chế không được, đã nhiều lần thông qua hắn yêu cầu Hắc Long Hội mau chóng thực hiện lời hứa. Sơn Bản sợ cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến hắn hoài nghi nên đã báo cáo chuyện đó cho Hắc Long Hội. Rất nhiều cao thủ của Hắc Long Hội hôm nay đã chạy đến XA."
Đường Phong thầm thở phào nhẹ nhõm. Sự tình chưa phát sinh, hơn nữa phe mình đã sớm nắm giữ tình hình của đối phương, như thế chuyện này sẽ dễ xử lý hơn. "Tôn gia gia, với danh tiếng của ông trong hắc đạo, Hắc Long Hội muốn tới ám sát ông chắc chắn sẽ phái tới cao thủ trong cao thủ. Con thấy mấy ngày tới ông nên ở lại Tôn phủ, nơi này giao cho con và Tiếu Di Lặc lão ca là được."
Tôn gia gia thở dài nói: "Vô dụng, Hắc Long Hội căn bản không định ám sát ta. Có lẽ nói bọn chúng đã thành công!"
Đường Phong trong lòng cả kinh, có chút kinh ngạc nhìn Tôn lão gia tử.
"Nhị Nhi đã bị bọn chúng bắt. Bọn chúng vừa mới gọi điện đến yêu cầu ta 11 giờ sáng mai đến đàm phán với chúng."
"Cái gì? Tại sao lại có thể như vậy? Sơn Bản kia chẳng lẽ chán sống rồi sao?" Đường Phong cao giọng nói, sự tình thế nào lại biến thành như vậy?
"Ài, một tiếng trước khi Hắc Long Hội bắt được Nhị Nhi, Sơn Bản đã gọi điện cho ta. Hắn nói Hắc Long Hội đã tìm được người phụ trách ở Trung Quốc. Hắn tạm thời nhận lệnh bị cưỡng chế về nước! Sau này sự tình bên này hắn vô pháp khống chế mà sẽ liên hệ thông qua tiểu tử Hướng gia và tân phụ trách. Trong điện thoại hắn có nhắc nhở ta mục tiêu của đối phương có thể là Nhị Nhi! Hắc Long Hội sợ ám sát ta cơ hội thành công không lớn, tân phụ trách từ tiểu tử Hướng gia biết được tử huyệt của ta là Nhị Nhi, cho nên bọn họ dự định dùng Nhị Nhi để uy hiếp ta! Sau khi biết được tin tức này ta lập tức phái người đi tìm Nhị Nhi, người còn chưa tìm được thì đã nhận được điện thoại." Trong mắt Tôn lão gia tử hiện lên tia lạnh lẽo. Bất luận kẻ nào muốn thương tổn Nhị Nhi, vậy phải trả một cái giá rất đắt!
Đường Phong nhíu chặt mày. Hắc Long Hội bắt người quả thật là tự mình biết mình. Tôn lão gia tử ngang dọc hắc đạo nhiều năm như vậy, bọn chúng muốn ám sát Tôn lão gia tử hầu như không có khả năng. Cho dù thành công thì cũng phải trả một giá thảm trọng! Mà Hướng Vĩ kia lại biết rất rõ đồng bạn hợp tác với Tôn lão gia tử, bọn họ tự nhiên rất dễ dàng tìm dược tử huyệt của Tôn lão gia tử!
"Tên vương bát đản Hướng Vĩ! Lão gia tử, ngươi để ta mang theo mấy huynh đệ đi giải quyết việc này. Bọn chúng nếu như dám động đến một sợi tóc của Nhị Nhi, ta sẽ giết đến Uy Quốc." Liễu bá bình tĩnh nhiều năm, hắn nguyên tưởng rằng cả đời này sẽ không có cơ hội ra chiến trường. Hắn nhìn Nhị Nhi từ nhỏ lớn lên! Hắn tuyệt đối không cho phép Nhị Nhi bị thương tổn!
"Hồ đồ, tuổi ngươi đã cao, đi thì làm được cái gì? Đao ngươi cho dù sắc thì người ta cũng chỉ cần một viên đạn là giải quyết được ngươi!" Tôn lão gia tử nặng nề vứt quải trượng xuống đất, tức giận nói.
Đường Phong nhìn mấy người, hắn biết hiện tại chỉ có mình có thể cam đoan với Tôn lão gia tử sẽ an toàn cứu nh trở về.
"Tôn gia gia, ông có biết bọn chúng đem Nhị Nhi đến chỗ nào không?" Đường Phong nhíu mày hỏi.
"Bọn chúng hiện tại đang ở tiểu khu số 8 thuộc thành phố Sâm Lâm. Hừ! Nếu không vì sự an nguy của Nhị Nhi, ta đã sớm phái người đi giết sạch bọn chúng!" Tôn lão gia tử lạnh lùng nói.
"Tôn gia gia, giao cho con đi. Con nhất định sẽ mang Nhị Nhi về đây." Đường Phong đứng thẳng tắp, trên người tản mát ra một cỗ khí thế bá đạo, cho dù là những lão giang hồ như Liễu bá, Tiếu Di Lặc ngang dọc sa trường nhiều năm như vậy cũng cảm thấy chấn động trong lòng.
"Tiểu Trạch, ngươi có nắm chắc không? Ngươi phải biết rằng, Nhị Nhi là tất cả đối với ta, ta không thể mất nó!"Tôn lão gia tử lúc này chỉ còn là một lão già hiền lành, một người ông tốt đang lo lắng cho cháu gái.
Đường Phong gật đầu thật mạnh nói: "Con không dám cam đoan Nhị Nhi không rụng một cọng tóc, nhưng con có thể cam đoan Nhị Nhi còn sống trở về!" Trong lòng Đường Phong không phải quá nắm chắc. Chính mình đi cứu người, nếu như không có biện pháp lặng lẽ cứu người ra, thì nhất định sẽ xung đột với đối phương. Nhị Nhi là cô gái yếu đuối, tay trói gà không chặt rất có khả năng giữa trận chiến sống chết mà bị thương.
Ánh mắt Tôn lão gia tử không ngừng lấp lóe, hiển nhiên chủ ý bất định. Một lát sau, ông cắn răng nói: "Được, tính mạng Nhị Nhi ta giao cho ngươi! Tiểu Trạch, gia gia chỉ có một cháu gái mà thôi, ngươi nhất định phải mang nó về đây!"
Đường Phong an ủi nói: "Tôn gia gia, ông yên tâm đi. Ông nói sơ qua tình hình của đối phương cho con. Thời gian cấp bách con nhất định phải dùng hết khả năng hiểu rõ tình hình của đối phương."
Tôn lão gia tử biết tầm quan trọng của việc này, trầm giọng nói: "Theo lời của Sơn Bản, đối phương có tổng cộng 20 người, đều là tinh anh trong Hắc Long Quân! Còn tân phụ trách tên là Tỉnh Thương, là một trong số những người được gọi là cao thủ của Hắc Long Hội."
Gật đầu, Đường Phong suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôn gia gia, con cần mười bộ trang bị tác chiến, không biết ở đây ông có không?" Trang bị tác chiến Đường Phong cũng có rất nhiều. Lần trước diệt 30 tinh anh Hắc Long Hội tại liên bang nga thu được không ít trang bị, nhưng không có bộ nào thích hợp.
"Cái này không thành vấn đề, bây giờ ta sẽ bảo người đi lấy. Tối đa nửa giờ có thể đem đến." Tôn lão gia tử nói.
"Tốt rồi, lát nữa ông gọi họ đưa thẳng đồ đạc đến nhà của con. Nếu có thể thì tốt nhất làm cho con một bản đồ của khu biệt thự kia! Con đi về trước đây. Con muốn thương lượng với các huynh đệ về kế hoạch tác chiến!" Nói xong Đường Phong đứng dậy chào mọi người rồi rời đi. Thời gian cấp bách, Đường Phong phải mau chóng chế định ra phương án tác chiến cố tỉ lệ thành công cao nhất! Nếu như là tình huống bình thường, hắn mang theo 20 lính đánh thuê tử thần là có thể đi giải quyết sạch đối phương. Nhưng vấn đề là Nhị Nhi đang ở trong tay đối phương, đây mới là then chốt!
"Lão đại, lão tiểu tử này rất tham lam đấy. Em thấy hắn thực sự rất thèm thuồng miếng thịt béo Trung Đông! Nếu cho hắn biết là cho dù hắn không tặng 5 phần trăm lợi nhuận, chúng ta cũng sẽ trao quyền tiêu thụ cho hắn, không biết hắn có tức giận đến mức ngất xỉu không nhỉ!" Quan Trí Dũng ngừng cười nhìn Đường Phong.
Gật đầu, Đường Phong cười tà nói: "Cho dù là 5 phần trăm lợi nhuận, cũng không ít. Riêng Trung Đông hằng năm tiêu thụ súng đạn vượt quá trăm ức đô la Mỹ. Lại còn lượng tiêu thụ ở Ấn Độ nữa. Lần này Hồng Bang hắn từ trong tay chúng ta hằng năm kiếm ít nhất cũng gần 5 ức đô la mỹ! Cho dù lão tiểu tủ này biết chúng ta nguyên bản không dự định giữ lại quyền tiêu thụ ở Trung Đông cũng sẽ không nói gì hết. Lợi nhuận lớn như thế đủ làm cho hắn nằm mơ cũng phải ngoác miệng cười rồi!"
"Có khi chúng ta còn phải cảm tạ Ma Ngũ nhỉ? Nếu hắn không ra tay lần này, chúng ta sẽ không kiếm được nhiều tiền như vậy! Hắn làm như thế, hằng năm chúng ta kiếm hơn 5 ức! Hê hê, thực sự là người tốt mà. Bất quá nghĩ đến bọn họ kiếm được lợi ích, trong lòng em có chút không thoải mái. Chúng ta đưa tiền cho bọn chúng kiếm, bọn chúng lại còn cố đấm ăn xôi. Nhất là Hắc Hổ Hội kia, là cái loại gì không biết nữa!" Quan Trí Dũng nói.
Cười nhạt hai tiếng, Đường Phong nói: "Không quan hệ, kỳ thực chân chính muốn kiếm bọn họ cũng không kiếm được bao nhiêu. Muốn tạo được một hệ thống tiêu thụ hoàn chỉnh cùng với đường dây vận chuyển là một khoản chi phí rất khổng lồ. Dù sao đây cũng là súng đạn, một chút sơ suất thôi bọn chúng cũng sẽ trả giá rất đắt! Có thể nói đây là bọn họ dùng mạng đổi tiền, coi như là như là tỉ lệ thành công đi liền với nguy hiểm! Về phần Hắc Hổ Hội, hừ hừ, anh phỏng chừng bọn chúng nhảy nhót chẳng được bao lâu nữa đau! Còn nhớ tư liệu mà Trương gia gia cho chúng ta xem không? Hắc Hổ Hội quan hệ với Anh Hoa Xã không cạn, mà Anh Hoa Xã là một chi nhánh của Hắc Long Hội! Hắc Hổ Hội nếu thu được quyền tiêu thụ súng đạn, anh nghĩ bọn chúng khẳng định sẽ âm thầm cung cáp cho người Uy! Việc chúng ta cần làm bây giờ là xem kịch vui, đợi cơ hội đến rồi thì một kích tất sát!"
Quan Trí Dũng suy nghĩ một chút thì thấy quả thực như vậy. Trong mắt lóe ra tinh quang nói: "Lão đại em hiểu ý anh rồi."
"Hả? Nói thử xem!" Đường Phong có chút hứng thú, mình chưa nói gì cả, Quan Trí Dũng đã hiểu là hiểu cái gì nhỉ?
"Hắc hắc, không phải anh định cho Ám Lang đi giám thị động tĩnh của Hắc Hổ Hội đấy chứ? Một khi phát hiện ra bọn chúng giao dịch với người Uy sẽ tìm biện pháp thu hoạch chứng cứ. Chờ sau khi Hoa Hưng Xã diệt xong Nghịch Thiên Hội, thực lực lớn mạnh, sẽ công bố ra các hành động tự tung tự tác của Hắc Hổ Hội! Dựa theo hiệp nghị của hội nghị hôm nay, đến lúc đó Hắc Hổ Hội sẽ chết chắc! Còn Hoa Hưng Xã lại lợi dụng được cơ hội tốt nhất cử bóp chết một trong bốn đại bang phái!" Quan Trí Dũng dùng tặc nhãn nhìn Đường Phong nói.
Đường Phong kinh ngạc nhìn Quan Trí Dũng nói: "Quả thực em suy nghĩ rất sâu sắc. Anh đúng là nghĩ đến chuyện để cho Ám Lang âm thầm thu thập bằng chứng Hắc Hổ Hội câu kết với người Uy. Đợi thời cơ đến sẽ xuất ra. Đến lúc đó, hắc đạo trong nước nhất định sẽ hướng mũi dùi thẳng về phía Hắc Hổ Hội. Cho dù bọn chúng có ẩn tàng bao nhiêu thực lực đi chăng nữa cũng vô pháp đối kháng với sự tức giận của nhiều người như vậy! Còn Hoa Hưng Xã sẽ nhân cơ hội này phát triển mạnh mẽ. Về phần thay thế Hắc Hổ Hội trở thành một trong bốn đại bang phái, anh thật sự chưa nghĩ đến. Bất quá như em vừa nói, đó cũng là một mục tiêu không tệ."
Trong khi hai người đang đàm luận sôi nổi, trong khách sạn, Hắc Hổ gọi điện thoại cho người phụ trách của Anh Hoa Xã. Sau khi biết Hắc Hổ Hội đã thu được quyền khống chế một bộ phận súng đạn thì đối phương rất vui vẻ, lúc này tỏ ý muốn Hắc Hổ Hội mau chóng chuẩn bị cho bọn họ một ít súng đạn. Giá đối phương đưa ra khiến cho Hắc Hổ Hội rất hài lòng. So với giá thị trường cao hơn 20 phần trăm đủ để cho Hắc Hổ Hội kiếm một khoản lớn!
"Đại ca, nếu như để các bang phái khác biết chúng ta bán súng đạn cho người Uy, Hắc Hổ Hội sẽ khó mà thoát tai kiếp." Nhị đương gia đi tới nhíu mày có chút lo lắng nói.
Hắc Hổ không buồn để ý cười cười, trầm giọng nói: "Cái này không cần lo lắng, ta đã nghĩ ra đối sách rồi! Chúng ta có thể thông qua tướng quân Sa ở tam giác vàng để giao dịch với người Uy. Cùng lắm thì cho bọn hắn chút lợi ích! Hoa Hưng Xã có thể ngăn cản không cho phép chúng ta bán súng đạn cho người Uy nhưng hắn không ngăn cản việc chúng ta bán cho Sa tướng quân! Đến lúc đó cho dù Hoa Hưng Xã biết thì đã sao? Chúng ta bán vũ khí cho Sa tướng quân, về phần hắn bán hay giữ lại, hoặc bán cho ai, không có quan hệ gì với chúng ta!"
Lão nhị gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Cứ như vậy quả thật là không có vấn đề gì hết.
Hắc Hổ nhìn hai huynh đệ rồi tiếp tục nói: "Hoa Hưng Xã này phát triển quá nhanh. Bây giờ bọn chúng lại thu được quyền tiêu thụ vũ khí nóng ở Châu Á, càng trở thành cục cưng của hắc đạo trong nước. Không đến mấy năm nữa khả năng sẽ bò lên đầu chúng ta!"
Nhị đương gia suy nghĩ chốc lát, sau đó âm hiểm cười hai tiếng: "Đại ca, cái này không cần lo lắng. Hiện nay thực lực Hoa Hưng Xã còn yếu, chúng ta chỉ cần cho chúng một ít phiền phức, khiến cho thực lực bọn chúng suy yếu một chút, để cho bọn chúng vĩnh viễn không có cơ hội phát triển lên không phải là ổn thỏa sao?"
Hắc Hổ có chút khó hiểu, nhìn lão nhị. Tình thế của Hoa Hưng Xã hiện nay rất tốt, lại giao hảo với Hồng Tinh Xã, Lang Xã hai đại thế lực, muốn ngăn cản bọn họ phát triển quả thực không dễ làm chút nào.
Nhị đương gia đương nhiên hiểu ý nghĩ trong đầu của lão đại, cười hắc hắc đưa miệng kể sát tai lão đại nhỏ giọng nói thầm.
Hắc Hổ nghe lão nhị nói xong, mắt càng ngày càng sáng lên, cuối cùng hung hăng vỗ bàn nói: "Làm như thế đi! Chuyện này giao cho ngươi tự mình xử lý. Chỉ cần cam đoan Hoa Hưng Xã không bị tiêu diệt, không mất quyền tiêu thụ súng đạn ở Châu Á là được."
Nhị đương gia âm hiểm cười gật đầu. Chỉ có tam đương gia vẫn một bộ dạng ngu nga ngu ngơ như trước, nghi hoặc nhìn đại ca và nhị ca.
Vừa trở lại biệt thự, điện thoại của Đường Phong reo lên. Là điện thoại của Tôn lão gia tử, gọi hắn lập tức đến nhà ông một chuyến.
Đường Phong nghĩ đã chuyện gì xảy ra, không dám chậm trễ nói với Quan Trí Dũng một tiếng sau đó vội vã lái xe chạy tới tôn phủ.
Tôn phủ lúc này an ninh nghiêm mật, từng đội thuộc hệ thống tinh anh của Tôn lão gia tử thỉnh thoảng tuần tra trong sân. Ngoài ra còn không ít các trạm canh gác bí mật đang âm thầm cảnh giác từng phút từng giây.
Đường Phong nhíu chặt mày, sau khi dừng xe, vội vã chạy đến thư phòng của Tôn lão gia tử. Ngày hôm nay Liễu Bá không chờ hắn ở cửa như thường lệ, hơn nữa phòng vệ nghiêm mật như vậy, Đường Phong thầm đoán rằng nhất định đã xảy ra đại sự gì đó!
Quả nhiên, sau khi vào trong phòng Tôn lão gia tử, thì thấy Liễu Bá, Tiếu Di Lặc... những thân tín của Tôn lão gia tử đã ở đây.
"Tôn gia gia, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?" Đường Phong nhìn thoáng qua mấy người trong phòng hỏi.
Tôn lão gia tử sắc mặt âm trầm, liếc nhìn Đường Phong rồi nói: "Ngày hôm qua, Thiên Sơn Bản gọi điện đến, hắn nói tiểu tử Hướng gia kiềm chế không được, đã nhiều lần thông qua hắn yêu cầu Hắc Long Hội mau chóng thực hiện lời hứa. Sơn Bản sợ cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến hắn hoài nghi nên đã báo cáo chuyện đó cho Hắc Long Hội. Rất nhiều cao thủ của Hắc Long Hội hôm nay đã chạy đến XA."
Đường Phong thầm thở phào nhẹ nhõm. Sự tình chưa phát sinh, hơn nữa phe mình đã sớm nắm giữ tình hình của đối phương, như thế chuyện này sẽ dễ xử lý hơn. "Tôn gia gia, với danh tiếng của ông trong hắc đạo, Hắc Long Hội muốn tới ám sát ông chắc chắn sẽ phái tới cao thủ trong cao thủ. Con thấy mấy ngày tới ông nên ở lại Tôn phủ, nơi này giao cho con và Tiếu Di Lặc lão ca là được."
Tôn gia gia thở dài nói: "Vô dụng, Hắc Long Hội căn bản không định ám sát ta. Có lẽ nói bọn chúng đã thành công!"
Đường Phong trong lòng cả kinh, có chút kinh ngạc nhìn Tôn lão gia tử.
"Nhị Nhi đã bị bọn chúng bắt. Bọn chúng vừa mới gọi điện đến yêu cầu ta 11 giờ sáng mai đến đàm phán với chúng."
"Cái gì? Tại sao lại có thể như vậy? Sơn Bản kia chẳng lẽ chán sống rồi sao?" Đường Phong cao giọng nói, sự tình thế nào lại biến thành như vậy?
"Ài, một tiếng trước khi Hắc Long Hội bắt được Nhị Nhi, Sơn Bản đã gọi điện cho ta. Hắn nói Hắc Long Hội đã tìm được người phụ trách ở Trung Quốc. Hắn tạm thời nhận lệnh bị cưỡng chế về nước! Sau này sự tình bên này hắn vô pháp khống chế mà sẽ liên hệ thông qua tiểu tử Hướng gia và tân phụ trách. Trong điện thoại hắn có nhắc nhở ta mục tiêu của đối phương có thể là Nhị Nhi! Hắc Long Hội sợ ám sát ta cơ hội thành công không lớn, tân phụ trách từ tiểu tử Hướng gia biết được tử huyệt của ta là Nhị Nhi, cho nên bọn họ dự định dùng Nhị Nhi để uy hiếp ta! Sau khi biết được tin tức này ta lập tức phái người đi tìm Nhị Nhi, người còn chưa tìm được thì đã nhận được điện thoại." Trong mắt Tôn lão gia tử hiện lên tia lạnh lẽo. Bất luận kẻ nào muốn thương tổn Nhị Nhi, vậy phải trả một cái giá rất đắt!
Đường Phong nhíu chặt mày. Hắc Long Hội bắt người quả thật là tự mình biết mình. Tôn lão gia tử ngang dọc hắc đạo nhiều năm như vậy, bọn chúng muốn ám sát Tôn lão gia tử hầu như không có khả năng. Cho dù thành công thì cũng phải trả một giá thảm trọng! Mà Hướng Vĩ kia lại biết rất rõ đồng bạn hợp tác với Tôn lão gia tử, bọn họ tự nhiên rất dễ dàng tìm dược tử huyệt của Tôn lão gia tử!
"Tên vương bát đản Hướng Vĩ! Lão gia tử, ngươi để ta mang theo mấy huynh đệ đi giải quyết việc này. Bọn chúng nếu như dám động đến một sợi tóc của Nhị Nhi, ta sẽ giết đến Uy Quốc." Liễu bá bình tĩnh nhiều năm, hắn nguyên tưởng rằng cả đời này sẽ không có cơ hội ra chiến trường. Hắn nhìn Nhị Nhi từ nhỏ lớn lên! Hắn tuyệt đối không cho phép Nhị Nhi bị thương tổn!
"Hồ đồ, tuổi ngươi đã cao, đi thì làm được cái gì? Đao ngươi cho dù sắc thì người ta cũng chỉ cần một viên đạn là giải quyết được ngươi!" Tôn lão gia tử nặng nề vứt quải trượng xuống đất, tức giận nói.
Đường Phong nhìn mấy người, hắn biết hiện tại chỉ có mình có thể cam đoan với Tôn lão gia tử sẽ an toàn cứu nh trở về.
"Tôn gia gia, ông có biết bọn chúng đem Nhị Nhi đến chỗ nào không?" Đường Phong nhíu mày hỏi.
"Bọn chúng hiện tại đang ở tiểu khu số 8 thuộc thành phố Sâm Lâm. Hừ! Nếu không vì sự an nguy của Nhị Nhi, ta đã sớm phái người đi giết sạch bọn chúng!" Tôn lão gia tử lạnh lùng nói.
"Tôn gia gia, giao cho con đi. Con nhất định sẽ mang Nhị Nhi về đây." Đường Phong đứng thẳng tắp, trên người tản mát ra một cỗ khí thế bá đạo, cho dù là những lão giang hồ như Liễu bá, Tiếu Di Lặc ngang dọc sa trường nhiều năm như vậy cũng cảm thấy chấn động trong lòng.
"Tiểu Trạch, ngươi có nắm chắc không? Ngươi phải biết rằng, Nhị Nhi là tất cả đối với ta, ta không thể mất nó!"Tôn lão gia tử lúc này chỉ còn là một lão già hiền lành, một người ông tốt đang lo lắng cho cháu gái.
Đường Phong gật đầu thật mạnh nói: "Con không dám cam đoan Nhị Nhi không rụng một cọng tóc, nhưng con có thể cam đoan Nhị Nhi còn sống trở về!" Trong lòng Đường Phong không phải quá nắm chắc. Chính mình đi cứu người, nếu như không có biện pháp lặng lẽ cứu người ra, thì nhất định sẽ xung đột với đối phương. Nhị Nhi là cô gái yếu đuối, tay trói gà không chặt rất có khả năng giữa trận chiến sống chết mà bị thương.
Ánh mắt Tôn lão gia tử không ngừng lấp lóe, hiển nhiên chủ ý bất định. Một lát sau, ông cắn răng nói: "Được, tính mạng Nhị Nhi ta giao cho ngươi! Tiểu Trạch, gia gia chỉ có một cháu gái mà thôi, ngươi nhất định phải mang nó về đây!"
Đường Phong an ủi nói: "Tôn gia gia, ông yên tâm đi. Ông nói sơ qua tình hình của đối phương cho con. Thời gian cấp bách con nhất định phải dùng hết khả năng hiểu rõ tình hình của đối phương."
Tôn lão gia tử biết tầm quan trọng của việc này, trầm giọng nói: "Theo lời của Sơn Bản, đối phương có tổng cộng 20 người, đều là tinh anh trong Hắc Long Quân! Còn tân phụ trách tên là Tỉnh Thương, là một trong số những người được gọi là cao thủ của Hắc Long Hội."
Gật đầu, Đường Phong suy nghĩ một chút rồi nói: "Tôn gia gia, con cần mười bộ trang bị tác chiến, không biết ở đây ông có không?" Trang bị tác chiến Đường Phong cũng có rất nhiều. Lần trước diệt 30 tinh anh Hắc Long Hội tại liên bang nga thu được không ít trang bị, nhưng không có bộ nào thích hợp.
"Cái này không thành vấn đề, bây giờ ta sẽ bảo người đi lấy. Tối đa nửa giờ có thể đem đến." Tôn lão gia tử nói.
"Tốt rồi, lát nữa ông gọi họ đưa thẳng đồ đạc đến nhà của con. Nếu có thể thì tốt nhất làm cho con một bản đồ của khu biệt thự kia! Con đi về trước đây. Con muốn thương lượng với các huynh đệ về kế hoạch tác chiến!" Nói xong Đường Phong đứng dậy chào mọi người rồi rời đi. Thời gian cấp bách, Đường Phong phải mau chóng chế định ra phương án tác chiến cố tỉ lệ thành công cao nhất! Nếu như là tình huống bình thường, hắn mang theo 20 lính đánh thuê tử thần là có thể đi giải quyết sạch đối phương. Nhưng vấn đề là Nhị Nhi đang ở trong tay đối phương, đây mới là then chốt!
/219
|