Chứng kiến cách Quan Trí Dũng trừng phạt Quang Tử, người của Hoa Hưng Xã đều cảm thấy run sợ. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhận thức được Chấp Pháp Đường không phải chỉ để choc so. Quang Tử lần đầu tiên vi phạm hai bang quy, mà mỗi một cái bang quy đều đủ để hắn chết rồi.
Vì để có thể tạo nên tác dụng uy hiếp đối với toàn bộ mọi người trong Hoa Hưng Xã, Quan Trí Dũng treo Quang Tử lên đánh một trận rồi sau đó đem toàn bộ một trăm gram ma túy trút vào trong miệng hắn.
Nhìn Quang Tử bị treo rồi đánh đập kêu gào thống khổ, các thành viên của Hoa Hưng Xã đều thầm thề trong lòng mình là tuyệt đối không được để rơi vào trong tay Chấp Pháp Đường, nếu không thì ngay cả chuyện được chết cũng không dễ dàng.
Quỷ Diện rời khỏi biệt thự, hắn sẽ không nhìn Quang Tử bị trừng phạt, điều duy nhất hắn có thể làm là báo thù cho Quang Tử! Quang Tử là anh em tốt của Quỷ Diện, hắn không muốn nhìn thấy cái chết của Quang Tử. Nhưng Quỷ Diện biết rõ quy củ nên cũng không có vướng mắc gì, tròng lòng hắn cũng không trách Đường Phong vô tình.
“Ám Lang, mang người của cậ đến Lâm Huyện, có biến thì báo ngay cho ta!” Sau khi Quỷ Diện rời đi, Đường Phong gọi điện cho Ám Lang.
Sau khi cầm điện thoại suy nghĩ thật lâu, Đường Phong đứng lên đi ra ngoài. Hiện tại Quỷ Diện đi Lâm Huyện chính là cửu tử nhất sinh. Vừa rồi Đường Phong để cho Quỷ Diện mang người đi thì hắn lại không đồng ý. Có lẽ Quỷ Diện cho rằng Quang Tử vi phạm bang quy, đã không còn tính là người của Hoa Hưng Xã, không thể bắt huynh đệ Hoa Hưng Xã chiến đấu để báo thù cho Quang Tử được. Hắn không muồn làm liên lụy đến Hoa Hưng Xã.
Đi ra cửa, Đường Phong lên xe của mình, bấm máy gọi Quan Trí Dũng: “Thứ Đao, mang tất cả người của Chấp Pháp Đường đi Lâm Huyện.”
“Lão đại, có phải Quỷ Diện hắn……” Chuyện tình này Quan Trí Dũng đã nghe Đường Phong nói qua, hắn và Đường Phong đều giống nhau, nghe nhắc đến người họ Trần ở Lâm Huyện thì liền nghĩ ngay tới Trần Sáng, thủ hạ của Hướng Vĩ.
“Hiện tại không phải lúc nói mấy chuyện này. Quỷ Diện là huynh đệ của chúng ta, chúng ta không thể nhìn hắn đi chịu chết được! Quanh Tử là huynh đệ của Quỷ Diện, Quỷ Diện ra mặt báo thù cho huynh đệ không có gì sai, cậu mau mang người tới đi. Ta đi trước.”
“Mang theo bao nhiêu người?” Quan Trí Dũng cũng có chút bận tâm, hiện tại cả Chấp Pháp Đường cũng chỉ có bảy mươi người, đi thế này không khác gì đi chịu chết cả.
“Không cần nhiều, cho dù cả Chiến Đường và Đấu Đường đi nữa thì cũng không phải là đối thủ của năm trăm tinh binh kia. Để cho người của Chấp Pháp Đường đi là đủ rồi.: Nói xong Đường Phong gác máy, cầm chắc tay lái nhấn mạnh ga, xe việt dã liền lao nhanh ra ngoài.
Lúc này Đường Phong đang rất hói hận, hối hận vì sao mình không ngăn Quỷ Diện lại, chính mình do dự một chút mà có thể khiến cho Quỷ Diện mất mạng.
Lâm Huyện ở tại phía bắc XA, cho dù lái xe cũng phải mất hơn một giờ. Ở trên xe, Đường Phong mấy lần gọi điện thoại cho Quỷ Diện nhưng điện thoại của Quỷ Diện lại ở trong trạng thái tắt máy.
Vào Lâm Huyện, Đường Phong lái xe đi thẳng đến tổng bộ Đơn Đao Hội, hộp đêm Dạ Đô. Hiện giờ Đường Phong không biết Quỷ Diện ở đâu nhưng hắn biết chắc Quỷ Diện sẽ tới đây. Lúc trước hắn đã đem tình hình của Đơn Đao Hội nói lược qua cho Quỷ Diện một lần. Nếu như Quỷ Diện muốn tìm Trần Sáng thì nhất định sẽ tới nơi này.
Hơn mươi phút, Đường Phong đuổi hết ba cô tiểu thư đến tiếp cận mình, một mực quan sát kỹ càng tình huống ở trong Dạ Đô. Điều này là chuyện tất yếu, bởi vì đây là tổng bộ Đơn Đao Hội, người hẳn là không ít. Để bảo đảm sự an toàn cho mình và Quỷ Diện, hắn muốn sớm quan sát kỹ càng hoàn cảnh ở đây, cố gắng nghiên cứu các vị trí có lợi cho mình. Dù sao thì Quan Trí Dũng tập trung nhân thủ cũng phải mất thời gian nhất định, nếu như Quỷ Diện quá xúc động thì sợ là ngay cả Đường Phong cũng không thể đợi được mấy người Quan Trí Dũng tới mà phải động thủ giúp hắn.
Điện thoại vang lên, Đường Phong nhìn màn hình điện thoại thì là Ám Lang gọi tới vội nhấn nghe máy: “Tình huống thế nào?”
“Tử Thần, em nhìn thấy anh rồi. Theo tin tức của bọn em thì Quỷ Diện đang ở phòng số tám, mà Trần Sáng cùng với Hướng Vĩ, còn có Uy Nhân thì ở phòng số tám.” Ám Lang trong khoảng thời gian này có được lượng kinh tế dồi dào nên đã đem năng lực tình báo của Ám Đường bao trùm toàn bộ XA và các khu vực lân cận. Mà Lâm Huyện là căn cứ địa cả Hướng Vĩ nên cũng được hắn cẩn thận chiếu cố! Hắn vừa vào thì đã có được tin tức liền gọi điện cho Đường Phong.
“Hướng Vĩ và Uy Nhân ở phòng số tám? Hừ hừ, không biết là dùng thủ đoạn gì, ta muốn biết bọn chúng đang nói cái gì, hiểu không?” Vừa nghe Ám Lang nói xong, Đường Phong cân nhắc một chút. Hướng Vĩ này vốn không phải là kẻ tốt lành gì, hiện tại lại cùng một chỗ với Uy Nhân thì khẳng định là có vấn đề. Hắn tin là Ám Lang trong thời gian ngắn như vậy đã nắm được những thôn tin này thì nhất định có biện pháp nghe lén được cuộc nói chuyện của bọn họ. Chuyên nghiệp tự nhiên không giống như người ngoài ngành.
“Không thành vấn đề! Chờ một chút!” Nói xong thì Ám Lang ngắt điện thoại.
Biết chỗ của Quỷ Diện, Đường Phong thầm thở phào một hơi, đứng dậy sửa sang lại quần áo sau đó đi đến khu phòng riêng.
Sau khi đẩy cửa đi vào, Đường Phong liền cảm giác được một luồng khí tức nguy hiểm, hắn bước lui về sau nửa bước thì thấy một thanh cương đang ở ngang cổ mình, cách chừng hai mươi centimet.
Quỷ Diện thấy là Đường Phong thì liền thu đao, sau đó mặt vẫn không có chút biểu tình gì, nhìn hắn nói: “Lão đại, sao anh lại tới đây?”
Đường Phong nhún vai một cái, đi thẳng vào trong phòng nói: “Nhàm chán quá nên đến đây xem chơi.”
Quỷ Diện biết là Đường Phong lo lắng cho mình nên không khỏi cảm động, khẽ noi: “Lão đại, cảm ơn anh! Có điều em không muốn liên lụy đến Hoa Hưng Xã!”
Sau khi ngồi xuống, Đường Phong cũng không khách khí cầm lấy chai bia trên bàn nốc một hơi, nói: “Cậu nói sai rồi. Từ ngày cậu gia nhập Hoa hưng Xã thì đã trở thành một phần của Hoa Hưng Xã rồi! Hiểu không? Cậu đi báo thù cho huynh đệ, vì cái gì mà ta không thể hỗ trợ huynh đệ của mình?”
Quỷ Diện cắn chặt môi, ngồi xuống bên cạnh Đường Phong: “Lão đại, em……”
“Được rồi, không cần phải nói gì cả! Ta biết cậu muốn nói, ta biết rõ cậu không muốn làm liên lụy đến Hoa Hưng Xã. Quả thực là thực lực của đối phương mạnh hơn Hoa Hưng Xã. Mà bản thân ta trước khi đến đây cũng cho rằng là như vậy. Có điều hiện tại ta lại không lo lắng nữa, cứ chờ xem cuộ vui thôi.” Đường Phong cắt ngang lời của Quỷ Diện, lạnh lùng cười nói.
Quỷ Diện tuy không biết vì sao Đường Phong lại tự tin như vậy nhưng hắn cũng không hỏi lại, cầm lấy chai rượu trên bàn tu một hơi, sau đó ngẩn người nhìn cương đao trong tay.
Trong lòng hắn hiểu rất rõ, một mình hắn căn bản không thể làm gì được Trần Sáng. Hơn nữa thủ hạ của Trần Sáng đều không phải loại vứt đi. Trước khi đến đây, Quỷ Diện đã không có ý định sống sót quay về, cũng không phải là hắn xúc động quá mức, mà là vì hắn vốn là người như vậy. Tính cách của Quỷ Diện vốn cao ngạo, người bình thường rất khó có thể được hắn chấp nhận. Nhưng một khi hắn đã tiếp nhận, coi người đó là huynh đệ của mình thì sẵn sàng làm tất cả vì người đó, cho dù là hi sinh cả tính mạng của mình cũng được!
Quan Trí Dũng gọi điện thoại cho Đường Phong, nói rằng chừng mười phút nữa là bọn họ có thể đến nơi. Đường Phong bảo bọn họ đi xe tới trước cửa Dạ Đô, chờ người thông báo. Hắn không ngờ tới là nghe Quỷ Diện gặp nguy hiểm thì Hứa Cường và toàn bộ các thành viên cao tang của Hoa hưng Xã đều đi luôn. Nhìn từ một góc nào đó thì thì bọn người Đường Phong cũng giống như Quỷ Diện, có thể trả giá tất cả chỉ vì huynh đệ của mình. Trải qua vô số lần sinh tử, mấy người Đường Phong đều vô cùng quý trọng Quỷ Diện! Điều bất đồng duy nhất là mấy người Đường Phong lúc nào cũng tận lực bảo trì lý trí của mình, dùng lực lượng để tạo nên cục diện tốt. Mà Quỷ Diện thì không có lo lắng nhiều như vậy.
Cửa mở, Ám Lang mặc đồ của nhân viên phục vụ đi vào.
“Ai gọi mày? Bọn tao không cần cái gì cả!” QUỷ Diện nhìn chằm chằm vào Ám Lang, lạnh lùng nói.
“Ngài khỏe không? Hôm nay chỗ chúng tôi kỷ niệm ba năm khai trương, để cảm tạ sự ủng hộ của mọi người nên chúng tôi có quà tặng miện phí.” Nói xong thì đặt một cái khay với mấy hộp quà xuống, sau đó xoay người ra ngoài.
Mặc dù Ám Lang chưa từng nhìn tới Đường Phong, nhưng Đường Phong biết rõ nhất định là có việc gì đó hắn muốn thông báo cho mình biết. Hắn nói với Quỷ Diện là mình muốn đi toilet rồi đứng dậy rời khỏi gian phòng, mà Ám Lang thì đang đứng ở lối vào khu phòng riêng hướng về Đường Phong nhẹ gật đầu.
Giả bộ như vô tình hắn đi qua bên người Ám Lang, tiếp đó Ám Lang chuyền cho hắn cái gì đó, rồi Đường Phong đi thẳng vào toilet.
Nhìn tai nghe trong tay, Đường Phong không nhịn được mà thầm khen hiệu suất làm việc của Ám Lang thật là cao, hắn lại đánh giá năng lực Ám Lang cao hơn một tầng.
Cầm tai nghe nhét vào trong tai, cũng may là tóc Đường Phong bây giờ khá dài, vừa vặn che phủ cái tai nghe. Sau khi trở lại phòng, Đường Phong ngồi trên ghế sa ***, nhắm mắt dưỡng thần, cẩn thận nghe hết tất cả những gì bọn người ở phòng bên cạnh đang nói.
“Tiên sinh Yamamoto, đây chỉ là lợi tức mà thôi, ngài cứ yên tâm. Chỉ cần ngài y theo hứa hẹn giúp ta xử lý Tôn lão đầu thì chúng ta sẽ hợp tác rất vui vẻ! Ta sẽ cung cấp cho Hắc Long Hội đại lượng súng ống đạn dược, về phần Hắc Long Hội muốn phát triển ở Tây Bắc này cũng không phải là vấn đề lớn!” Giọng của Hướng Vĩ vang lên.
“U Tây, Hướng tiên sinh cứ yên tâm, Tôn lão đầu đã già rồi, tập đoàn Tôn thị đáng lẽ sớm phải giao lại cho người trẻ tuổi, đầy hứa hẹn như ngài làm chủ! Hắc Long Hội chúng ta nhất định có lực lượng giúp đỡ anh giải quyết vấn đề này! Đối với việc cung cấp súng ống, đạn dược cho chúng ta lần này, ta xin thay mặt toàn thể Hắc Long Hội cảm ơn anh!”
“Vậy thì xin chúc cho chúng ta hợp tác thật tốt đẹp! Ha ha ha!” Hướng Vĩ cười lớn nói! Tiếp đó lại vang lên tiếng chạm cốc…
Chỉ trốc lát sau lại có tiếng mở cửa vang lên, tiếp đó Hướng Vĩ lại nói: “Mấy cô gái này không biết là có vừa ý ngài không?”
“U tây, u tây… gái HOa thật là xinh đẹp, thật là hấp dẫn…”
“Ngài đã thích như vậy thì đêm nay các nàng chính là của ngài, ngài có thể dùng sự oai dũng của mình để triệt để chinh phục các nàng!” Hướng Vĩ nói xong thì liền có tiếng nỉ non của mấy tiểu thư vang lên.
Một lát sau, Yamamoto cáo từ, mang theo tiểu thư rời khỏi gian phòng, Đường Phong vội gọi điện cho Quan Trí Dũng.
“Thứ Đao, có một người mang theo vài tiểu thư đi ra ngoài, cậu tự biết phải làm gì rồi đó.” Đường Phong lạnh lùng nói, không ngờ tới là hôm nay lại bắt được một con cá lớn như vậy. Không ngờ Hướng Vĩ là cùng đám người của Uy Nhân cấu kết với nhau. Đây là chuyện mà Đường Phong không thể nào bỏ qua được.
Quỷ Diện khó hiểu liếc mắt nhìn Đường Phong, hắn rõ ràng thấy Đường Phong đang nhắm mắt, dưỡng thần, như thế nào lại…
Đường Phong đang định giải thích cho Quỷ Diện thì trong tai lại vang lên tiếng nói chuyện. Hắn vội đưa tay ra hiệu cho Quỷ Diện, ý bảo một lát nữa sẽ nói cho hắn biết sau.
“Thiếu gia, anh thật sự muốn hợp tác với Hắc Long Hội sao?” Tuy chưa từng nghe giọng người này nhưng hắn có thể khẳng định đây chính là Trần Sáng.
“Có gì mà không được? Bọn họ giúp ta giải quyết Tôn lão đầu, mà chúng ta chỉ cần bán cho bọn chúng một ít súng ống, đạn dược, giá lại cao hơn giá của thị trường! Một sinh ý như vậy có gì mà lại không làm chứ?” Hướng Vĩ khẽ cười nói.
“Nhưng mà anh còn đáp ứng Hắc Long Hội, sẽ triệt để giúp bọn họ phát triển ở Tây Bắc, đây không phải là dắt sói vào nhà sao?” Trần Sáng có chút bất mãn nói.
Vì để có thể tạo nên tác dụng uy hiếp đối với toàn bộ mọi người trong Hoa Hưng Xã, Quan Trí Dũng treo Quang Tử lên đánh một trận rồi sau đó đem toàn bộ một trăm gram ma túy trút vào trong miệng hắn.
Nhìn Quang Tử bị treo rồi đánh đập kêu gào thống khổ, các thành viên của Hoa Hưng Xã đều thầm thề trong lòng mình là tuyệt đối không được để rơi vào trong tay Chấp Pháp Đường, nếu không thì ngay cả chuyện được chết cũng không dễ dàng.
Quỷ Diện rời khỏi biệt thự, hắn sẽ không nhìn Quang Tử bị trừng phạt, điều duy nhất hắn có thể làm là báo thù cho Quang Tử! Quang Tử là anh em tốt của Quỷ Diện, hắn không muốn nhìn thấy cái chết của Quang Tử. Nhưng Quỷ Diện biết rõ quy củ nên cũng không có vướng mắc gì, tròng lòng hắn cũng không trách Đường Phong vô tình.
“Ám Lang, mang người của cậ đến Lâm Huyện, có biến thì báo ngay cho ta!” Sau khi Quỷ Diện rời đi, Đường Phong gọi điện cho Ám Lang.
Sau khi cầm điện thoại suy nghĩ thật lâu, Đường Phong đứng lên đi ra ngoài. Hiện tại Quỷ Diện đi Lâm Huyện chính là cửu tử nhất sinh. Vừa rồi Đường Phong để cho Quỷ Diện mang người đi thì hắn lại không đồng ý. Có lẽ Quỷ Diện cho rằng Quang Tử vi phạm bang quy, đã không còn tính là người của Hoa Hưng Xã, không thể bắt huynh đệ Hoa Hưng Xã chiến đấu để báo thù cho Quang Tử được. Hắn không muồn làm liên lụy đến Hoa Hưng Xã.
Đi ra cửa, Đường Phong lên xe của mình, bấm máy gọi Quan Trí Dũng: “Thứ Đao, mang tất cả người của Chấp Pháp Đường đi Lâm Huyện.”
“Lão đại, có phải Quỷ Diện hắn……” Chuyện tình này Quan Trí Dũng đã nghe Đường Phong nói qua, hắn và Đường Phong đều giống nhau, nghe nhắc đến người họ Trần ở Lâm Huyện thì liền nghĩ ngay tới Trần Sáng, thủ hạ của Hướng Vĩ.
“Hiện tại không phải lúc nói mấy chuyện này. Quỷ Diện là huynh đệ của chúng ta, chúng ta không thể nhìn hắn đi chịu chết được! Quanh Tử là huynh đệ của Quỷ Diện, Quỷ Diện ra mặt báo thù cho huynh đệ không có gì sai, cậu mau mang người tới đi. Ta đi trước.”
“Mang theo bao nhiêu người?” Quan Trí Dũng cũng có chút bận tâm, hiện tại cả Chấp Pháp Đường cũng chỉ có bảy mươi người, đi thế này không khác gì đi chịu chết cả.
“Không cần nhiều, cho dù cả Chiến Đường và Đấu Đường đi nữa thì cũng không phải là đối thủ của năm trăm tinh binh kia. Để cho người của Chấp Pháp Đường đi là đủ rồi.: Nói xong Đường Phong gác máy, cầm chắc tay lái nhấn mạnh ga, xe việt dã liền lao nhanh ra ngoài.
Lúc này Đường Phong đang rất hói hận, hối hận vì sao mình không ngăn Quỷ Diện lại, chính mình do dự một chút mà có thể khiến cho Quỷ Diện mất mạng.
Lâm Huyện ở tại phía bắc XA, cho dù lái xe cũng phải mất hơn một giờ. Ở trên xe, Đường Phong mấy lần gọi điện thoại cho Quỷ Diện nhưng điện thoại của Quỷ Diện lại ở trong trạng thái tắt máy.
Vào Lâm Huyện, Đường Phong lái xe đi thẳng đến tổng bộ Đơn Đao Hội, hộp đêm Dạ Đô. Hiện giờ Đường Phong không biết Quỷ Diện ở đâu nhưng hắn biết chắc Quỷ Diện sẽ tới đây. Lúc trước hắn đã đem tình hình của Đơn Đao Hội nói lược qua cho Quỷ Diện một lần. Nếu như Quỷ Diện muốn tìm Trần Sáng thì nhất định sẽ tới nơi này.
Hơn mươi phút, Đường Phong đuổi hết ba cô tiểu thư đến tiếp cận mình, một mực quan sát kỹ càng tình huống ở trong Dạ Đô. Điều này là chuyện tất yếu, bởi vì đây là tổng bộ Đơn Đao Hội, người hẳn là không ít. Để bảo đảm sự an toàn cho mình và Quỷ Diện, hắn muốn sớm quan sát kỹ càng hoàn cảnh ở đây, cố gắng nghiên cứu các vị trí có lợi cho mình. Dù sao thì Quan Trí Dũng tập trung nhân thủ cũng phải mất thời gian nhất định, nếu như Quỷ Diện quá xúc động thì sợ là ngay cả Đường Phong cũng không thể đợi được mấy người Quan Trí Dũng tới mà phải động thủ giúp hắn.
Điện thoại vang lên, Đường Phong nhìn màn hình điện thoại thì là Ám Lang gọi tới vội nhấn nghe máy: “Tình huống thế nào?”
“Tử Thần, em nhìn thấy anh rồi. Theo tin tức của bọn em thì Quỷ Diện đang ở phòng số tám, mà Trần Sáng cùng với Hướng Vĩ, còn có Uy Nhân thì ở phòng số tám.” Ám Lang trong khoảng thời gian này có được lượng kinh tế dồi dào nên đã đem năng lực tình báo của Ám Đường bao trùm toàn bộ XA và các khu vực lân cận. Mà Lâm Huyện là căn cứ địa cả Hướng Vĩ nên cũng được hắn cẩn thận chiếu cố! Hắn vừa vào thì đã có được tin tức liền gọi điện cho Đường Phong.
“Hướng Vĩ và Uy Nhân ở phòng số tám? Hừ hừ, không biết là dùng thủ đoạn gì, ta muốn biết bọn chúng đang nói cái gì, hiểu không?” Vừa nghe Ám Lang nói xong, Đường Phong cân nhắc một chút. Hướng Vĩ này vốn không phải là kẻ tốt lành gì, hiện tại lại cùng một chỗ với Uy Nhân thì khẳng định là có vấn đề. Hắn tin là Ám Lang trong thời gian ngắn như vậy đã nắm được những thôn tin này thì nhất định có biện pháp nghe lén được cuộc nói chuyện của bọn họ. Chuyên nghiệp tự nhiên không giống như người ngoài ngành.
“Không thành vấn đề! Chờ một chút!” Nói xong thì Ám Lang ngắt điện thoại.
Biết chỗ của Quỷ Diện, Đường Phong thầm thở phào một hơi, đứng dậy sửa sang lại quần áo sau đó đi đến khu phòng riêng.
Sau khi đẩy cửa đi vào, Đường Phong liền cảm giác được một luồng khí tức nguy hiểm, hắn bước lui về sau nửa bước thì thấy một thanh cương đang ở ngang cổ mình, cách chừng hai mươi centimet.
Quỷ Diện thấy là Đường Phong thì liền thu đao, sau đó mặt vẫn không có chút biểu tình gì, nhìn hắn nói: “Lão đại, sao anh lại tới đây?”
Đường Phong nhún vai một cái, đi thẳng vào trong phòng nói: “Nhàm chán quá nên đến đây xem chơi.”
Quỷ Diện biết là Đường Phong lo lắng cho mình nên không khỏi cảm động, khẽ noi: “Lão đại, cảm ơn anh! Có điều em không muốn liên lụy đến Hoa Hưng Xã!”
Sau khi ngồi xuống, Đường Phong cũng không khách khí cầm lấy chai bia trên bàn nốc một hơi, nói: “Cậu nói sai rồi. Từ ngày cậu gia nhập Hoa hưng Xã thì đã trở thành một phần của Hoa Hưng Xã rồi! Hiểu không? Cậu đi báo thù cho huynh đệ, vì cái gì mà ta không thể hỗ trợ huynh đệ của mình?”
Quỷ Diện cắn chặt môi, ngồi xuống bên cạnh Đường Phong: “Lão đại, em……”
“Được rồi, không cần phải nói gì cả! Ta biết cậu muốn nói, ta biết rõ cậu không muốn làm liên lụy đến Hoa Hưng Xã. Quả thực là thực lực của đối phương mạnh hơn Hoa Hưng Xã. Mà bản thân ta trước khi đến đây cũng cho rằng là như vậy. Có điều hiện tại ta lại không lo lắng nữa, cứ chờ xem cuộ vui thôi.” Đường Phong cắt ngang lời của Quỷ Diện, lạnh lùng cười nói.
Quỷ Diện tuy không biết vì sao Đường Phong lại tự tin như vậy nhưng hắn cũng không hỏi lại, cầm lấy chai rượu trên bàn tu một hơi, sau đó ngẩn người nhìn cương đao trong tay.
Trong lòng hắn hiểu rất rõ, một mình hắn căn bản không thể làm gì được Trần Sáng. Hơn nữa thủ hạ của Trần Sáng đều không phải loại vứt đi. Trước khi đến đây, Quỷ Diện đã không có ý định sống sót quay về, cũng không phải là hắn xúc động quá mức, mà là vì hắn vốn là người như vậy. Tính cách của Quỷ Diện vốn cao ngạo, người bình thường rất khó có thể được hắn chấp nhận. Nhưng một khi hắn đã tiếp nhận, coi người đó là huynh đệ của mình thì sẵn sàng làm tất cả vì người đó, cho dù là hi sinh cả tính mạng của mình cũng được!
Quan Trí Dũng gọi điện thoại cho Đường Phong, nói rằng chừng mười phút nữa là bọn họ có thể đến nơi. Đường Phong bảo bọn họ đi xe tới trước cửa Dạ Đô, chờ người thông báo. Hắn không ngờ tới là nghe Quỷ Diện gặp nguy hiểm thì Hứa Cường và toàn bộ các thành viên cao tang của Hoa hưng Xã đều đi luôn. Nhìn từ một góc nào đó thì thì bọn người Đường Phong cũng giống như Quỷ Diện, có thể trả giá tất cả chỉ vì huynh đệ của mình. Trải qua vô số lần sinh tử, mấy người Đường Phong đều vô cùng quý trọng Quỷ Diện! Điều bất đồng duy nhất là mấy người Đường Phong lúc nào cũng tận lực bảo trì lý trí của mình, dùng lực lượng để tạo nên cục diện tốt. Mà Quỷ Diện thì không có lo lắng nhiều như vậy.
Cửa mở, Ám Lang mặc đồ của nhân viên phục vụ đi vào.
“Ai gọi mày? Bọn tao không cần cái gì cả!” QUỷ Diện nhìn chằm chằm vào Ám Lang, lạnh lùng nói.
“Ngài khỏe không? Hôm nay chỗ chúng tôi kỷ niệm ba năm khai trương, để cảm tạ sự ủng hộ của mọi người nên chúng tôi có quà tặng miện phí.” Nói xong thì đặt một cái khay với mấy hộp quà xuống, sau đó xoay người ra ngoài.
Mặc dù Ám Lang chưa từng nhìn tới Đường Phong, nhưng Đường Phong biết rõ nhất định là có việc gì đó hắn muốn thông báo cho mình biết. Hắn nói với Quỷ Diện là mình muốn đi toilet rồi đứng dậy rời khỏi gian phòng, mà Ám Lang thì đang đứng ở lối vào khu phòng riêng hướng về Đường Phong nhẹ gật đầu.
Giả bộ như vô tình hắn đi qua bên người Ám Lang, tiếp đó Ám Lang chuyền cho hắn cái gì đó, rồi Đường Phong đi thẳng vào toilet.
Nhìn tai nghe trong tay, Đường Phong không nhịn được mà thầm khen hiệu suất làm việc của Ám Lang thật là cao, hắn lại đánh giá năng lực Ám Lang cao hơn một tầng.
Cầm tai nghe nhét vào trong tai, cũng may là tóc Đường Phong bây giờ khá dài, vừa vặn che phủ cái tai nghe. Sau khi trở lại phòng, Đường Phong ngồi trên ghế sa ***, nhắm mắt dưỡng thần, cẩn thận nghe hết tất cả những gì bọn người ở phòng bên cạnh đang nói.
“Tiên sinh Yamamoto, đây chỉ là lợi tức mà thôi, ngài cứ yên tâm. Chỉ cần ngài y theo hứa hẹn giúp ta xử lý Tôn lão đầu thì chúng ta sẽ hợp tác rất vui vẻ! Ta sẽ cung cấp cho Hắc Long Hội đại lượng súng ống đạn dược, về phần Hắc Long Hội muốn phát triển ở Tây Bắc này cũng không phải là vấn đề lớn!” Giọng của Hướng Vĩ vang lên.
“U Tây, Hướng tiên sinh cứ yên tâm, Tôn lão đầu đã già rồi, tập đoàn Tôn thị đáng lẽ sớm phải giao lại cho người trẻ tuổi, đầy hứa hẹn như ngài làm chủ! Hắc Long Hội chúng ta nhất định có lực lượng giúp đỡ anh giải quyết vấn đề này! Đối với việc cung cấp súng ống, đạn dược cho chúng ta lần này, ta xin thay mặt toàn thể Hắc Long Hội cảm ơn anh!”
“Vậy thì xin chúc cho chúng ta hợp tác thật tốt đẹp! Ha ha ha!” Hướng Vĩ cười lớn nói! Tiếp đó lại vang lên tiếng chạm cốc…
Chỉ trốc lát sau lại có tiếng mở cửa vang lên, tiếp đó Hướng Vĩ lại nói: “Mấy cô gái này không biết là có vừa ý ngài không?”
“U tây, u tây… gái HOa thật là xinh đẹp, thật là hấp dẫn…”
“Ngài đã thích như vậy thì đêm nay các nàng chính là của ngài, ngài có thể dùng sự oai dũng của mình để triệt để chinh phục các nàng!” Hướng Vĩ nói xong thì liền có tiếng nỉ non của mấy tiểu thư vang lên.
Một lát sau, Yamamoto cáo từ, mang theo tiểu thư rời khỏi gian phòng, Đường Phong vội gọi điện cho Quan Trí Dũng.
“Thứ Đao, có một người mang theo vài tiểu thư đi ra ngoài, cậu tự biết phải làm gì rồi đó.” Đường Phong lạnh lùng nói, không ngờ tới là hôm nay lại bắt được một con cá lớn như vậy. Không ngờ Hướng Vĩ là cùng đám người của Uy Nhân cấu kết với nhau. Đây là chuyện mà Đường Phong không thể nào bỏ qua được.
Quỷ Diện khó hiểu liếc mắt nhìn Đường Phong, hắn rõ ràng thấy Đường Phong đang nhắm mắt, dưỡng thần, như thế nào lại…
Đường Phong đang định giải thích cho Quỷ Diện thì trong tai lại vang lên tiếng nói chuyện. Hắn vội đưa tay ra hiệu cho Quỷ Diện, ý bảo một lát nữa sẽ nói cho hắn biết sau.
“Thiếu gia, anh thật sự muốn hợp tác với Hắc Long Hội sao?” Tuy chưa từng nghe giọng người này nhưng hắn có thể khẳng định đây chính là Trần Sáng.
“Có gì mà không được? Bọn họ giúp ta giải quyết Tôn lão đầu, mà chúng ta chỉ cần bán cho bọn chúng một ít súng ống, đạn dược, giá lại cao hơn giá của thị trường! Một sinh ý như vậy có gì mà lại không làm chứ?” Hướng Vĩ khẽ cười nói.
“Nhưng mà anh còn đáp ứng Hắc Long Hội, sẽ triệt để giúp bọn họ phát triển ở Tây Bắc, đây không phải là dắt sói vào nhà sao?” Trần Sáng có chút bất mãn nói.
/219
|