Ái Niên sau khi thay quần áo xong thì cũng đi ra phòng khách ăn sáng,khi cô vừa ngồi xuống ghế thì đã thấy hương thơm của thức ăn lan toả ra khắp căn phòng.
" Wow …mỳ ý …"
Cô có chút hốt hoảng vì đây là món ăn yêu thích của cô đây mà,nhớ lại lúc trước mỗi lần muốn ăn thì cô phải học thật giỏi thì mẹ mới mua cho cô ăn.Đã vậy lâu lâu cô hay chạy qua nhà Quân Hiên ăn ké cơm chiều và ăn đồ ăn vặt.Bây giờ nghĩ lại cảm thấy mình đúng là một cô gái ham ăn …
Mười lăm phút trôi qua thì Ái Niên cũng đã ăn sáng xong,lúc này thì cô cũng đem dĩa vào trong rửa cho sạch sẽ rồi mới đi ra ngoài …
" Cháu gái cháu muốn đi đâu "
" Dạ,bác đưa cháu đến trung tâm thương mại đi ạ "
" Được "
Hơn 20 phút ngồi trên taxi thì cũng đến nơi,Ái Niên sau khi trả tiền xe thì cũng đi vào trong trung tâm thương mại.Giờ này cũng tầm 10 giờ sáng,khách hàng cũng đông cho nên cô cũng phải đi chầm chậm nếu không sẽ bị xô ngã.
Cô đi một dạo một dòng nơi đây rồi dừng chân lại ở cửa hàng phụ kiện của nam.Ái Niên thấy cà vạt ở đây rất là đẹp cho nên cô cũng quyết định đi vào trong xem thử …
" Chị ơi em muốn xem vài mẫu cà vạt ở đây "
" Được,đây là mấy mẫu cà vạt sang trọng nhất ở đây.Em cứ xem qua đi "
" Vâng "
Ái Niên gật đầu rồi đưa mắt quan sát mấy mẫu cà vạt mà nhân viên vừa mới đem xuống,ở đây có 3 màu là màu xanh,đen và đỏ rượu …Quân Hiên thuộc típ người lạnh lùng,mày sắc thì toàn là những màu tối cho nên cô đành chọn màu đen và xanh …
" Chị ơi cho em lấy hai cái này "
" Vâng,vậy em ra quầy đợi chị đóng gói lại cái nhé "
" Vâng "
Sau khi thanh toán xong thì Ái Niên cũng đi qua quầy mỹ phẩm mua một ít đồ dùng cho cả hai,nào là dầu gội,sữa tắm,dung dịch vệ sinh,kem dưỡng ẩm và kem dưỡng trắng da …Cô cầm túi lớn túi nhỏ đi ra khỏi trung tâm thương mại rồi bắt xe về nhà …
" Cháu gái,cháu mua nhiều đồ thế,chắc là mua cho chồng rồi"
" Dạ,tụi cháu chỉ là bạn trai bạn gái với nhau thôi ạ "
Trên đường về nhà thì cô cứ ngồi nói chuyện với bác tài xế mà quên luôn thời gian.Bây giờ đã là buổi trưa rồi, thời tiết vô cùng nắng gắt cho nên cô liền gấp gút chạy lên trung cư.
" Mệt quá đi, cuối cùng cũng đến rồi"
" Cạch "
Cô mở cửa vào nhà rồi đặt số đồ đó lên bàn,cả người cô bây giờ toàn mồ hôi rồi thở hổn hển không ngừng.
" A …mệt quá đi …"
Qua 10 phút sau ngồi ở ghế sofa nghỉ mệt thì cô mới cảm thấy cả người có chút thoải mái rồi sau đó thì đem đồ vào trong phòng …
[ Ting …ting …bạn có một tin nhắn mới ]
Điện thoại vừa mới reng lên thì cô cũng mở lên xem là ai đã nhắn tin đến.
[ Niên Niên,em vừa mới đi mua sắm về sao ]
[ Vâng,em có mua quà cho anh nữa ]
[ Anh cũng có quà sao! Mà em mua cho anh cái gì thế]
Ở bên kia Quân Hiên vừa ăn cơm trưa cầm điện thoại nhắn tin cho cô,tâm trạng của anh dường như tốt hơn hẳn.
[ Đương nhiên là có rồi, tối về thì anh sẽ biết ]
[ Em làm cho anh hồi hộp quá đi, nhưng anh vẫn muốn em là món quà của anh …]
[ Cái anh này,lúc nào cũng chỉ biết trêu em mà thôi.Mà anh đã ăn uống gì chưa ]
[ Anh vừa mới ăn xong,cả người tràn đầy năng lượng…]
Cô nghe anh nói như vậy cũng vui vẻ hẳn ra, người đàn ông này cuối cùng cũng đã biết chăm sóc chính mình…
[ Em nghe vậy thì cũng yên tâm rồi,bây giờ anh nghĩ ngơi đi em không làm phiền giấc ngủ trưa của anh nữa ]
[ Ừm,tạm biệt em, buổi tối chúng ta sẽ gặp nhau ]
Lúc này thì Quân Hiên cũng tắt điện thoại rồi trở lại bàn tiếp tục làm việc.Công việc của anh dạo gần đây rất nhiều cho nên thời gian điều không có, nhưng mỗi buổi tối anh điều muốn ở bên cô vậy cho nên ban ngày phải làm việc hết công suất mà thôi.Anh vừa làm giáo sư vừa làm lãnh đạo của một công ty bởi vậy số lượng công việc được chất dày như ngọn núi Thái Sơn. Buổi sáng thứ đến trường Đại học còn buổi trưa thì đến công ty làm việc …
Ngay cả trợ lý cũng khâm phục mức độ làm việc của anh nữa mà. Ngày ngày vùi đầu vào trong công việc, stress cũng nhiều,nhưng tình hình hiện tại bây giờ thì đã có Ái Niên ở bên cạnh,cho nên cũng đỡ phần nào sự stress của bản thân và thay vào đó thì cũng vui vẻ và không còn áp lực nhiều như trước nữa…
" Cốc …cốc …"
" Sếp …tối nay chúng ta có cuộc hẹn với đối tác lúc 8 giờ…"
" Ừm,vậy cậu chuẩn bị hợp đồng đi "
" Vâng "
Thời gian trôi nhanh thật,mới vừa ăn trưa xong vậy mà đã hơn 1giờ chiều rồi.Cũng may là hôm nay anh đến công ty sớm cho nên hồ sơ đã giải quyết hơn một nữa rồi.Quân Hiên cảm thấy cả người có chút nhức mỏi cho nên đành ngã người ra sau ghế thư giãn một chút cho thoải mái,hai mắt thì nhắm nghiền lại và cuối cùng thì trong đầu anh lại xuất hiện hình bóng của cô ấy.
" Niên Niên! Dường như em đã ở sâu trong tiềm thức của anh rồi, không có lúc nào mà anh không suy nghĩ về em "
Anh vừa nhắm mắt lại vừa tự nói với chính mình và sau đó thì nở một nụ cười ngọt ngào ở trên môi.Đúng là chỉ có cô ấy mới khiến cho giáo sư Hà từ một người lạnh lùng trở nên ấm áp đến lạ thường …Vì người mình yêu mà thay đổi thì đó chính là tình yêu thật sự, tình yêu của anh dành cho Ái Niên có thể là hơi muộn nhưng cuối cùng thì anh cũng nhận ra mình đang cần gì và yêu ai ra sao. Chỉ cần yêu đúng người,đúng thời điểm thì mọi thứ sẽ càng bền vững và hạnh phúc…
Tình yêu có thể là sự chờ đợi hướng về đối phương,thời gian nó sẽ giúp chúng ta chứng minh tất cả.Mọi cuộc tình điều phải chờ đợi, nhưng liệu sự chờ đợi đó có xứng đáng hay là không.
Ái Niên chờ đợi anh ngần ấy năm, nhưng sau bao nhiêu biến cố thì anh cũng đã nhận ra tình yêu của mình.Vậy thì tình yêu và sự chờ đợi của đối phương điều xứng đáng cả.
Sự chờ đợi của tình yêu không đáng sợ, nhưng thứ đáng sợ nhất đó chính là chờ đợi thứ mà không thuộc về mình,cho dù chúng ta có chờ đợi lâu như thế nào thì nó cũng sẽ không có kết quả,mà nó còn làm cho cuộc sống của chúng ta đi vào trong hố sâu của vũ trụ.Và cũng như Thẩm Thảo My yêu sai cách,yêu người đàn ông mà không thuộc về mình vậy cho nên bây giờ cô ta mới đau khổ và bi lụy như thế này …
" Wow …mỳ ý …"
Cô có chút hốt hoảng vì đây là món ăn yêu thích của cô đây mà,nhớ lại lúc trước mỗi lần muốn ăn thì cô phải học thật giỏi thì mẹ mới mua cho cô ăn.Đã vậy lâu lâu cô hay chạy qua nhà Quân Hiên ăn ké cơm chiều và ăn đồ ăn vặt.Bây giờ nghĩ lại cảm thấy mình đúng là một cô gái ham ăn …
Mười lăm phút trôi qua thì Ái Niên cũng đã ăn sáng xong,lúc này thì cô cũng đem dĩa vào trong rửa cho sạch sẽ rồi mới đi ra ngoài …
" Cháu gái cháu muốn đi đâu "
" Dạ,bác đưa cháu đến trung tâm thương mại đi ạ "
" Được "
Hơn 20 phút ngồi trên taxi thì cũng đến nơi,Ái Niên sau khi trả tiền xe thì cũng đi vào trong trung tâm thương mại.Giờ này cũng tầm 10 giờ sáng,khách hàng cũng đông cho nên cô cũng phải đi chầm chậm nếu không sẽ bị xô ngã.
Cô đi một dạo một dòng nơi đây rồi dừng chân lại ở cửa hàng phụ kiện của nam.Ái Niên thấy cà vạt ở đây rất là đẹp cho nên cô cũng quyết định đi vào trong xem thử …
" Chị ơi em muốn xem vài mẫu cà vạt ở đây "
" Được,đây là mấy mẫu cà vạt sang trọng nhất ở đây.Em cứ xem qua đi "
" Vâng "
Ái Niên gật đầu rồi đưa mắt quan sát mấy mẫu cà vạt mà nhân viên vừa mới đem xuống,ở đây có 3 màu là màu xanh,đen và đỏ rượu …Quân Hiên thuộc típ người lạnh lùng,mày sắc thì toàn là những màu tối cho nên cô đành chọn màu đen và xanh …
" Chị ơi cho em lấy hai cái này "
" Vâng,vậy em ra quầy đợi chị đóng gói lại cái nhé "
" Vâng "
Sau khi thanh toán xong thì Ái Niên cũng đi qua quầy mỹ phẩm mua một ít đồ dùng cho cả hai,nào là dầu gội,sữa tắm,dung dịch vệ sinh,kem dưỡng ẩm và kem dưỡng trắng da …Cô cầm túi lớn túi nhỏ đi ra khỏi trung tâm thương mại rồi bắt xe về nhà …
" Cháu gái,cháu mua nhiều đồ thế,chắc là mua cho chồng rồi"
" Dạ,tụi cháu chỉ là bạn trai bạn gái với nhau thôi ạ "
Trên đường về nhà thì cô cứ ngồi nói chuyện với bác tài xế mà quên luôn thời gian.Bây giờ đã là buổi trưa rồi, thời tiết vô cùng nắng gắt cho nên cô liền gấp gút chạy lên trung cư.
" Mệt quá đi, cuối cùng cũng đến rồi"
" Cạch "
Cô mở cửa vào nhà rồi đặt số đồ đó lên bàn,cả người cô bây giờ toàn mồ hôi rồi thở hổn hển không ngừng.
" A …mệt quá đi …"
Qua 10 phút sau ngồi ở ghế sofa nghỉ mệt thì cô mới cảm thấy cả người có chút thoải mái rồi sau đó thì đem đồ vào trong phòng …
[ Ting …ting …bạn có một tin nhắn mới ]
Điện thoại vừa mới reng lên thì cô cũng mở lên xem là ai đã nhắn tin đến.
[ Niên Niên,em vừa mới đi mua sắm về sao ]
[ Vâng,em có mua quà cho anh nữa ]
[ Anh cũng có quà sao! Mà em mua cho anh cái gì thế]
Ở bên kia Quân Hiên vừa ăn cơm trưa cầm điện thoại nhắn tin cho cô,tâm trạng của anh dường như tốt hơn hẳn.
[ Đương nhiên là có rồi, tối về thì anh sẽ biết ]
[ Em làm cho anh hồi hộp quá đi, nhưng anh vẫn muốn em là món quà của anh …]
[ Cái anh này,lúc nào cũng chỉ biết trêu em mà thôi.Mà anh đã ăn uống gì chưa ]
[ Anh vừa mới ăn xong,cả người tràn đầy năng lượng…]
Cô nghe anh nói như vậy cũng vui vẻ hẳn ra, người đàn ông này cuối cùng cũng đã biết chăm sóc chính mình…
[ Em nghe vậy thì cũng yên tâm rồi,bây giờ anh nghĩ ngơi đi em không làm phiền giấc ngủ trưa của anh nữa ]
[ Ừm,tạm biệt em, buổi tối chúng ta sẽ gặp nhau ]
Lúc này thì Quân Hiên cũng tắt điện thoại rồi trở lại bàn tiếp tục làm việc.Công việc của anh dạo gần đây rất nhiều cho nên thời gian điều không có, nhưng mỗi buổi tối anh điều muốn ở bên cô vậy cho nên ban ngày phải làm việc hết công suất mà thôi.Anh vừa làm giáo sư vừa làm lãnh đạo của một công ty bởi vậy số lượng công việc được chất dày như ngọn núi Thái Sơn. Buổi sáng thứ đến trường Đại học còn buổi trưa thì đến công ty làm việc …
Ngay cả trợ lý cũng khâm phục mức độ làm việc của anh nữa mà. Ngày ngày vùi đầu vào trong công việc, stress cũng nhiều,nhưng tình hình hiện tại bây giờ thì đã có Ái Niên ở bên cạnh,cho nên cũng đỡ phần nào sự stress của bản thân và thay vào đó thì cũng vui vẻ và không còn áp lực nhiều như trước nữa…
" Cốc …cốc …"
" Sếp …tối nay chúng ta có cuộc hẹn với đối tác lúc 8 giờ…"
" Ừm,vậy cậu chuẩn bị hợp đồng đi "
" Vâng "
Thời gian trôi nhanh thật,mới vừa ăn trưa xong vậy mà đã hơn 1giờ chiều rồi.Cũng may là hôm nay anh đến công ty sớm cho nên hồ sơ đã giải quyết hơn một nữa rồi.Quân Hiên cảm thấy cả người có chút nhức mỏi cho nên đành ngã người ra sau ghế thư giãn một chút cho thoải mái,hai mắt thì nhắm nghiền lại và cuối cùng thì trong đầu anh lại xuất hiện hình bóng của cô ấy.
" Niên Niên! Dường như em đã ở sâu trong tiềm thức của anh rồi, không có lúc nào mà anh không suy nghĩ về em "
Anh vừa nhắm mắt lại vừa tự nói với chính mình và sau đó thì nở một nụ cười ngọt ngào ở trên môi.Đúng là chỉ có cô ấy mới khiến cho giáo sư Hà từ một người lạnh lùng trở nên ấm áp đến lạ thường …Vì người mình yêu mà thay đổi thì đó chính là tình yêu thật sự, tình yêu của anh dành cho Ái Niên có thể là hơi muộn nhưng cuối cùng thì anh cũng nhận ra mình đang cần gì và yêu ai ra sao. Chỉ cần yêu đúng người,đúng thời điểm thì mọi thứ sẽ càng bền vững và hạnh phúc…
Tình yêu có thể là sự chờ đợi hướng về đối phương,thời gian nó sẽ giúp chúng ta chứng minh tất cả.Mọi cuộc tình điều phải chờ đợi, nhưng liệu sự chờ đợi đó có xứng đáng hay là không.
Ái Niên chờ đợi anh ngần ấy năm, nhưng sau bao nhiêu biến cố thì anh cũng đã nhận ra tình yêu của mình.Vậy thì tình yêu và sự chờ đợi của đối phương điều xứng đáng cả.
Sự chờ đợi của tình yêu không đáng sợ, nhưng thứ đáng sợ nhất đó chính là chờ đợi thứ mà không thuộc về mình,cho dù chúng ta có chờ đợi lâu như thế nào thì nó cũng sẽ không có kết quả,mà nó còn làm cho cuộc sống của chúng ta đi vào trong hố sâu của vũ trụ.Và cũng như Thẩm Thảo My yêu sai cách,yêu người đàn ông mà không thuộc về mình vậy cho nên bây giờ cô ta mới đau khổ và bi lụy như thế này …
/75
|