Giáo Sư Hạ Lưu (Sắc)

Chương 10.2

/217


Lúc đang ngâm nga một ca khúc đi xuống tầng, đột nhiên gặp được anh rể đang đi lên chỗ ngoặt cầu thang, Lục Tri Hạ giật mình, dừng lại lập tức, cứng ngắc gọi một tiếng "Anh... Anh rể."

Dáng người Tô Cảnh thon dài thẳng đứng, trên người còn mặc áo khoác ngoài, rõ ràng là vừa đi từ bên ngoài về, mặt mày anh lạnh lùng, ngay ra tầm mắt lướt qua cũng như băng tuyết dưới âm độ, nhìn mà trái tim Lục Tri Hạ cứ mơ hồ co rút.

"Ừ." Anh lạnh nhạt đáp một tiếng, rồi nhấc chân bước qua cô lên tầng.

Khi lướt qua vai nhau, Lục Tri Hạ ngửi được mùi gỗ tùng thoang thoảng trên người anh, giống với mùi hương mà cô ngửi thấy buổi sáng lúc nằm trên lưng anh.

Mấy ngày sau, Lục Tri Hạ đều sẽ lái xe ra ngoài luyện cảm giác tay, trong thời gian đó lại bắt gặp chị gái và bố chồng vụng trộm hai lần, hai người này có tính dục rất nặng, ngày nào cũng chơi, chị gái ở trước mặt người khác từ đầu đến cuối đều đoan trang, chỉ ở trước mặt Tô Chí Dũng mới trở nên dâm đãng hạ tiện, Lục Tri Hạ nhìn nhiều rồi cũng sắp quen.

Mấy ngày nay Tô Cảnh không biết đang bận gì, thường xuyên không ở nhà, Lục Tri Hạ cũng ngại hỏi chị gái, em vợ quá quan tâm anh rể cũng không bình thường.

Buổi chiều hôm ấy, chị gái trang điểm thật đẹp, nói phải ra ngoài tụ tập với bạn bè, hai người đàn ông trong nhà cũng phải đi xã giao không về ăn xơm, chỉ còn lại Lục Tri Hạ một mình ở nhà.

"Trong tủ lạnh có đồ ăn chuẩn bị sẵn, có một vài món có thể làm nóng rồi ăn luôn, có một số phải xào lại, em tự mình xem rồi làm nhé." Chị gái vừa đi ra bên ngoài, vừa dặn dò Lục Tri Hạ.

Lục Tri Hạ bất lực gật đầu, "Được, em sẽ xử lý, chị đừng lo lắng, còn không ra ngoài là muộn đấy."

Tiễn chị gái vội vàng đi rồi, Lục Tri Hạ chơi máy tính bảng ở phòng khách một lúc, thấy trời sắp tối rồi thì đứng dậy vào phòng bếp.

Lấy bữa tối chị gái chuẩn bị xong ra, phát hiện đều là thịt, cô định xào thêm một món rau nữa là được. Khi đang rửa rau ở trong chậu, sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói của đàn ông.

Lục Tri Hạ giật mình, nhanh chóng quay người lại nhìn, thế mà anh rể lại về rồi, anh vắt áo gió mỏng trên tay, dựa vào khung cửa nhìn cô.

"Sao em lại làm cơm rồi?" Tô Cảnh hỏi cô.

Không biết tại sao, chỉ cần hơn, cô cúi đầu, nhỏ giọng nói "Chị gái ra ngoài tụ tập với bạn bè, bác trai đi xã giao, thế là em xào một món raụ.."

Tô Cảnh yên lặng nhìn cô vài giây, quay người vứt áo khoác lên ghế bên cạnh bàn ăn, sau đó mở cúc tay áo ra, gấp cổ tay áo lên đi vào phòng bếp, nói "Xào cái gì? Để tôi làm."

Anh chậm rãi đi đến bên cạnh bồn rửa, ra hiệu cho Lục Tri Hạ tránh sang một bên, Lục Tri Hạ có hơi căng thẳng, nhưng vẫn nhường chỗ, mở miệng giải thích, "Em... Em biết xào rau mà."

Tô Cảnh không để ý cô, ngón tay rõ ràng các khớp tiến vào trong nước, vẻ mặt chuyên tâm rửa raụ

Lục Tri Hạ đứng ở bên cạnh anh, ngước mắt lên là nhìn thấy sườn mặt cương nghị của anh, tinh xảo anh tuấn như được điêu khắc, cô nhất thời nhìn đến mê mẩn.

"Em có thể ra ngoài đợi." Tô Cảnh nhắc nhở cô.

Đây chính là ý đuổi cô ra ngoài rồi, Lục Tri Hạ có hơi thất vọng, "ồ" một tiếng, quay người chuẩn bị ra ngoài. Đột nhiên cô chỉ cảm thấy trước mắt đen kịt, trong phòng bỗng rơi vào bóng đêm.

"A..." Lục Tri Hạ hô nhỏ một tiếng, có hơi sợ hãi.

Cánh tay cô lập tức bị người đàn ông bên cạnh bắt lấy, "Đừng sợ, mất điện rồi."

Lực nắm của anh rể có hơi lớn, Lục Tri Hạ nhất thời không đứng vững, thuận thế theo quán tĩnh ngã về phía anh, sau đó bị anh rễ vững vàng đỡ lấy.

Đợi Lục Tri Hạ hoàn hồn lại thì phát hiện bản thân đang bị anh rể ôm chặt ở trong lòng.



/217

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status