Giảo Phụ

Chương 80 - Chương 78.2

/86


Ngày hôm sau, khi Vương Chính Khanh vào triều sớm thì có quan địa phương tặng hai mỹ nữ Dương Châu đến kinh, tìm biện pháp, đưa mỹ nữ tới trước mặt Ninh lão phu nhân, nói là tặng cho Vương Chính Khanh, để Ninh lão phu nhân xem qua trước.

Ninh lão phu nhân nhìn xuống, hai mỹ nhân đều có tướng vượng phu, không khỏi động lòng, nhất thời cho người mời Chân Ngọc qua nói chuyện.

Ngày đó Vương Chính Khanh trong triều, bởi vì một chuyện tranh cãi khá lớn, thương nghị cùng mọi người đến gần bữa tối còn chưa tan, trước là Cửu Giang vương, nay Hoàng đế Đường Tấn Phong liền giữ Vương Chính Khanh ở lại cùng dùng bữa.

Ngày trước Vương Chính Khanh ở trước mặt Cửu Giang vương, nói chuyện làm việc cũng là không có gò bó, chỉ là nay Cửu Giang vương đã đăng vị thành Hoàng đế, hắn liền chú ý rất nhiều, cũng để ý lễ tiết, cũng không dám vượt quá giới hạn nữa.

Đường Tấn Phong thấy Vương Chính Khanh kính cẩn hơn trước đây, thật ra thì trong lòng vui mừng tự đắc, chỉ là ngoài miệng lại nói: Ái khanh, chúng ta ngày trước có phân tình như thế nào, giờ ngươi gò bó như vậy, cũng có chút thái quá rồi.

Vương Chính Khanh cười nói: Quân thần khác biệt, hôm nay không thể so với ngày trước, phải làm gương cho bên dưới, tự nhiên nên như thế.

Hai người bàn luận hết chính sự, nhất thời nói tới quận chúa Đường Diệu Đan, Đường Tấn Phong thở dài nói: Diệu Đan cũng là cố chấp, đến nay không chịu lập gia đình, chỉ đòi muốn xuất gia, không biết ái khanh có biện pháp gì khuyên nhủ nó không?

Sau khi Đường Tấn Phong đăng vị, cũng đã thu hồi một chút tài quyền ban đầu của Trấn Bắc phủ, đưa vào trong quốc khố, bởi vậy có chút đâu lòng cho Đường Diệu Đan, lại muốn bồi thường, chọn một vị hôn phu tốt cho nàng, chỉ là Đường Diệu Đan cũng không nhận, vẫn đòi xuất gia làm ni cô, hiện nay náo loạn đến ai cũng nhức đầu.

Chuyện Đường Diệu Đan độc hại Chân Bảng, hình như đã bị Đường Tấn Phong lãng quên. Vương Chính Khanh không khỏi nhắc nhở Đường Tấn Phong, nhỏ giọng nói: Hoàng thượng, quận chúa Diệu Đan và Chân Bảng nhãn...

Đường Tấn Phong chặn lời Vương Chính Khanh: Thật ra thì hoàn toàn do trẫm. Năm đó trẫm thấy Chân Bảng nhãn có tài, liền muốn giữ tim của hắn, hứa hẹn nói chuyện tương lai, tự nhiên muốn gả Diệu Đan cho hắn, vì những lời này, Chân Bảng nhãn đối xử với Diệu Đan cũng không giống với người khác. Chỉ là trẫm không biết, Diệu Đan thì ra là có tâm tư khác, cũng không dao động với Chân Bảng nhãn. Nhưng Chân Bảng nhãn lại một lòng say mê. Sau lại...

Vương Chính Khanh tuy biết những chuyện này từ trước, giờ này nghe lần nữa, trong lòng vẫn trầm xuống, rất không thoải mái.

Đường Tấn Phong nói: Chân Bảng nhãn cũng mất nhiều năm, chuyện lúc trước cứ quên đi là tốt nhất. Hiện nay Diệu Đan cũng thương cảm, một khi nàng xuất gia, Trấn Bắc vương sẽ tuyệt hậu. Ái khanh hãy giúp đỡ nghĩ cách!

Vương Chính Khanh bất đắc dĩ, chỉ đành phải nói: Quận chúa gần đây không phải trầm mê trong hí kịch sao? Chỉ cần an bài thật tốt, cũng để cho một họa sĩ tài mạo song toàn gặp được quận chúa, như vở kịch vậy, sinh ra một câu chuyện xưa, hoặc là Quận chúa liền động lòng.

Đường Tấn Phong vỗ tay nói: Kế hay đó ái khanh!

Vương Chính Khanh đi ra từ trong cung, bước chân nặng hơn bình thường, tâm tình hơi khó chịu. Tới khi hắn trở về phủ, thấy trong phủ không khí có chút kì lạ, nhất thời cảm thấy kì quái, cũng không đoái hoài suy nghĩ nhiều, chỉ tới phòng Ninh lão phu nhân thỉnh an.

Ninh lão phu nhân thấy hắn trở lại, cười nói: Tam lang, hôm nay quan ở Dương Châu tặng hai mỹ nhân tới đây, nhìn bộ dạng vượng phu, ta vốn sợ Ngọc nương không chịu tiếp nhận các nàng, liền gọi Ngọc nương đi tới nhìn một chút, Ngọc nương lại chiều theo, đã giúp sắp xếp sương phòng, quét dọn đình viện, để hai di nương vào ở rồi.

Vương Chính Khanh vừa nghe, cũng không có lộ ra nét mừng rồi, ngượ lại cau mày nói: Quan địa phương Dương Châu nào?

Ninh lão phu nhân đã nói ra tên rồi nói: Là một phần tâm ý của hắn, biết chúng ta trong phủ một di nương cũng không có, lúc này mới...

Vương Chính Khanh cắt đứt lời Ninh lão phu nhân, lạnh nhạt nói: A nương, bên cạnh A Cha cũng có di nương, nhưng các di nương chưa từng sinh hạ một trai nửa gái, con còn tưởng rằng nương không thích di nương sinh con. Hiện nay vị trí của con như thế, nếu để cho di nương sinh hạ trường tử, tương lai Ngọc nương lại sinh con trai thứ, khó tránh khỏi hỗn loạn. Cũng đừng quên, đất phong của Bát Vương gia không phải gần Dương Châu sao? Bát Vương gia và Tam vương gia là cùng mẹ sinh ra, quan địa phương Dương Châu đưa mỹ nhân tới, ai biết là lai lịch thế nào? A nương cứ thế mà nhận rồi?

Ninh lão phu nhân cả kinh, chợt oán giận Chân Ngọc nói: Ngọc nương cũng không nhắc nhở ta, cười hì hì dẫn theo hai vị mỹ nhân đi.

Vương Chính Khanh hừ một tiếng nói: Nàng thấy mỹ nhân, nào còn có đầu óc?

Cái gì? Ninh lão phu nhân ngẩn ra.

Không có

/86

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status