Giản Ninh Xuyên Là Số Một

Chương 45: Tới thăm ban

/114


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngày hôm sau, Giản Ninh Xuyên tỉnh lại trong lồng ngực của Hoắc Phù, sửng sốt một lúc lâu mới tỉnh táo.

Trong ảo tưởng của Giản Ninh Xuyên, sáng nay đáng ra cậu phải thức dậy trong tiếng chim hót thánh thót, thần thanh khí sảng mà hỏi Hoắc Phù đáng yêu đang say giấc xuân nồng rằng “Có thoải mái không? Thấy ông xã sung không?” Cảnh tượng đẹp nhường ấy nay đã chẳng còn.

Cậu hôm qua phải nuốt nước mắt làm thụ! Thảm quá đi mất, tuy rằng cũng hơi sương sướng… không phải, không sướng chút nào hết, chỉ có thảm thôi.

Hoắc Phù cũng tỉnh lại, cúi đầu hôn cậu.

Trong phút chốc ấy cậu cảm giác mình đang được yêu, rồi bỗng nghĩ, CMN sao lại thành thụ cơ chứ? Thật lòng cũng thoải mái lắm, nhất là càng về sau ấy, chẳng phải thụ bị công chịch sẽ khó chịu à? Làm sao lại sướng như thế! Chốc sau thì nhớ tới hôm qua mình đã rên rỉ thế nào, máu trong người nháy mắt vọt lên tận đỉnh đầu. Hóa ra cậu dâm đãng thế à? Trời má Hoắc Phù biết cách chịch thật đó, cả hai đều là lần đầu yêu mà, chuyện này còn phải xét năng khiếu hở? Thôi xong, cậu hình như hơi cương rồi.

Hoắc Phù cắn môi cậu, nói: “Xuyên Xuyên, chúng ta làm thêm nháy nữa được không?”

Cậu bị hôn đến ngây ngây ngất ngất, nói: “Được.”



Cả ngày hôm nay Hoắc Phù không ra ngoài làm việc, giữa chừng tiếp mấy cuộc điện thoại, vội vàng bàn giao vài câu rồi cúp máy, đứng dậy ăn qua loa vài thứ, toàn bộ thời gian còn lại đều dùng ở trên giường, mệt quá thì nghỉ, nghỉ xong lại chiến đấu tiếp.

Tối đến, Giản Ninh Xuyên nằm thoi thóp như cá hồi, bị Hoắc Phù chiên từ mặt trái lật sang mặt phải, chiên nguyên một ngày, triệt để xong đời.

“Không phải anh có bệnh sao?” Giọng cậu khàn anh ách, lên án: “Người có bệnh sức khỏe tốt vậy á? Có chịu thôi hay chưa?”

Hoắc Phù tiếp nước cho cậu, buồn cười nói: “Xuyên Xuyên đừng trở mặt nhanh vậy nha, là ai hô đừng có ngừng?”

Giản Ninh Xuyên uống nước xong, qua cầu rút ván nói: “Xê ra, phiền chết người.”

Hoắc Phù đi ra bên ngoài cất cốc, trong khi ấy Giản Ninh Xuyên mệt đến ngủ thiêm thiếp, lúc Hoắc Phù quay về thấy vậy bèn buông tha cho cậu, nằm sát bên cạnh định ngủ, ai ngờ cậu tỉnh lại, quên sạch sẽ những gì mình vừa nói ban nãy, ôm lấy Hoắc Phù hỏi: “Thầy Hoắc, nháy nữa không?”

Hoắc Phù: “… Có chứ.”



Mấy ngày sau, Hoắc Phù hầu như cũng chẳng bước chân ra khỏi cửa, cứ ở nhà chơi với Giản Ninh Xuyên, có công chuyện thì gọi điện dặn dò người khác, số cuộc gọi không ảnh hưởng gì nhiều đến việc hưởng thụ sinh hoạt.

Ban đầu Giản Ninh Xuyên còn lo mình làm ảnh hưởng đến công việc của hắn, sau đấy mới phát hiện ra, tên xấu bụng này trước lúc cậu trở về đã đem phần lớn công việc bàn giao xong xuôi, chỉ vì muốn trống ra mấy ngày để ấy ấy cậu. Giản Ninh Xuyên đang tắm đột nhiên nghĩ thông suốt, tức giận cắn Hoắc Phù người đầy dấu răng, sau đó… nước trong bồn tắm nương theo động tác mà tràn vào, cảm giác quá kịch liệt, cả người cứ như sắp hỏng.

Hoắc Phù nấu cơm thật sự ngon lắm, cái gì cũng biết làm, chỉ cần là món Giản Ninh Xuyên thích hắn đều nấu ra được, cái gì là lạ chưa từng thử thì sẽ lên mạng tìm kiếm công thức, ngoại trừ những thứ bị hạn chế bởi nguyên liệu, những món khác căn bản làm rất ra hình ra dạng.


/114

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status