Tịch Hải Đường hơi ngẩn người ra “ Giám đốc Cố , anh đây là ý gì ?”
Hắn cười mà không nói , đôi mắt sâu không thấy đáy trong phút chốc u khốc lạnh lẽo .Cô phảng phất thấy đáy mắt hắn là sự tức giận , thương tiếc cùng sự bất đắc dĩ giao thoa hiện lên , thoáng qua rồi lại biến mất như đám sương không còn dấu vết .Lúc đang hoài nghi mình là có ảo giác thì chợt thấy khóe miệng của hắn nhanh chóng thay đổi mất đi nụ cười , lạnh lùng mang theo sự khinh thường .
“ Cô Tịch , cô không biết là trong thiết kế của cô có quá nhiều phong cách của Tiêu Mục Viễn sao ? Là một nhà thiết kế chuyên nghiệp , sáng tạo ra phong cách của chính mình mới là điều quan trọng nhất .Cho dù có bắt chước giống phong cách của người khác thì vĩnh viễn cùng chỉ như đi phục chế tác phẩm mà thôi .Đạo lý này không lẽ cô Tịch đây không hiểu được sao ? Cho nên tôi rất hiếu kỳ , cô sẽ có hay không vì chính mình và Tiêu Mục Viễn có quan hệ tình nhân mà không nhận thức được rằng cô đang truy đuổi theo phong cách của anh ta .Về ddiemr nay xin cô hãy nhanh chóng xác minh và giải thích cho chúng tôi được biết .”
Từ tìm tòi nghiên cứ cá nhân mang tính riêng tư trong nháy mắt vượt đến trình độ chuyên nghiệp , Cố Tích Tước trí tuệ khôn lường cùng tính nhạy cảm làm người khác phải thán phục mà ngay cả Tịch Hải Đường cũng không nhịn được mà hoài nghi mình vừa rồi là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử sao .
Cô nhớ lại những thiết kế của mình , đúng là có quá nhiều điểm tận lực theo đuổi phong cách của Tiêu Mục Viễn nhưng cô không phải cố ý .Những năm gần đây , là Tiêu Mục Viễn tay cầm tay chỉ đạo cho cô .Hắn là một người bạn tốt cũng là một người thầy tốt của cô .Hắn đối với ảnh hưởng của nàng là lơ đãng , là không thể nào tưởng tượng , lại càng không thể đo lường … Đúng là những điều đó lại có sức ảnh hướng lớn trong lúc như vô tình trói buộc lại tư tưởng của cô .Lần này , bản thiết kế đã rất thất bại .
Hít một hơi thật sâu , Tịch Hải Đường có chịu khó chịu cúi đầu lẩm bẩm “ Giám đốc Cố nói rất đúng , đối với bản thiết kế lần này thật có vấn đề , tôi nhất định sẽ sửa chữa .”
“ Rất tốt , lần sau hi vọng cô sẽ không làm tôi thất vọng .”
Cố Tích Tước liền đứng dậy đi ra ngoài , hiển nhiên đã không muốn tiếp tục cuộc họp này .Trước khi ra đến cửa hắn ghét mắt nghiêng nhìn qua Tịch Hải Đường với khuôn mặt tái nhợt , đáy òng dâng lên một sự sung sướng của cảm giác trả thù
Tịch Hải Đường yên lặng nhìn xem bốn phía ,Phương Tú Quyên lạnh nhạt , Lưu Á Quang nhìn đầy trào phúng , Hứa Mạn Lệ nhìn có chút hả hể , Lâm Linh giận mà không dám nói gì …..Tim có chút áp lực trở nên chùng xuống cảm giác nặng quá …
“ Mẹ Tố Tâm , cũng đã trễ như thế này vì sao mà mẹ còn chưa ra ?” Ngồi trong phòng ăn , Tịch Tiểu Thần rất lo lắng hỏi .Trên bàn bánh sinh nhật cũng chưa động vào .
“ Mẹ con nói công việc của mẹ chưa làm xong nên chắc còn phải chờ một hồi lâu đây .Tiểu Thần con ăn trước đi có được hay không ?”
“ Sinh nhật hằng năm đều là cùng mẹ làm cùng mẹ thổi nến .Mẹ Tố Tâm , chún ta đi đến công ty tìm mẹ có được không ?”
“ Này …”
“ Mẹ Tố Tâm , con đảm bảo sẽ thật biết điều .Đến công ty con sẽ không hề làm trễ này thời gian làm việc của mẹ , thôi xong ngọn nến chúng ta trở về nhà có được không vậy ?”
“ Được rồi … Con ngồi đây một tý .Mẹ Tố Tâm đi tìm nhân viên phục vụ đóng gói .”
“ ừ .”
“ Không được chạy lung tung .”
“ Con biết rồi .”
Tiểu Thần ngoan ngoãn gật đầu sau đó chống cằm kiên nhẫn chờ đợi ,chỉ có một đôi mắt không an phận di chuyển không ngừng … Ah , bên kia chú kia nhìn quen mắt lắm .Ah đúng rồi là chú kỵ sĩ !
“ Chú kỵ sĩ .”
Cố Tích Tước cho là mình vừa nghe nhầm , có thước ngước mắt nhìn lại quả thấy tiểu nha đầu có duyên gặp mặt một lần ở phi trường .
“ Chú kỵ sĩ , chú còn nhớ rõ cháu sao ?”
“ Ừ , nhớ rõ .” Cố Tích Tước nhìn một chút tiểu nha đầu ở chỗ bàn ăn không còn có ai khác , nhịn không được nhíu mày :” Đã trễ thế này một mình cháu ở đây sao , sẽ không phải lại muốn để cho chú cứu cháu đó chứ ?”
“ Hi hi , hôm nay không cần đâu .Cháu đi cùng mẹ Tố Tâm , mẹ ấy ở bên kia .”
Cố Tích Tước nhìn theo hướng ngón tay của tiểu nha đầu một chút , đem khuôn mặt của Thẩm Tố Tâm nhìn vào trong mắt , không có nghĩ nhiều .Hắn cũng không chú ý tới Tiểu Thần đối với người mẹ này thì cách xưng hô mẹ con thực sự rất đặc biệt .Thực ra không có để ý .
“ Chú kỵ sĩ .Chú tới dùng cơm một mình à ?”
“ Không phải .”
“A?” Tiểu Thần tròn to đôi mắt , tầm mắt quét qua đống bánh ngọt trên bàn , tò mò truy vấn “ Chú kỵ sĩ , chú… đi cùng với ai vậy ?”
“ Con trai chú .Nó đang đi vào rửa tay .”
“ Đó …” Thanh âm của tiểu nha đàu trong có một tia thất lạc , thì ra chú kỵ sĩ có con trai .Thực hâm mộ đứa trẻ đó , có một người cha đẹp trai như vậy .
Đúng lúc Thẩm Tố Tâm đem thức ăn đóng gói xong , xa xa ngoắc tay về phía Tiểu Thần “ Tiểu Thần , chúng ta đi ..”
“ Vâng , con tới liền đây .” Tiểu Thần rất nhanh nhẹ từ trên ghế ngồi xuống , trước khi đi không quên nói tạm biệt cùng Cố Tích Tước “ Chú kỵ sĩ , tạm biệt , chúc con chú sinh nhật vui vẻ .”
Cố Tích Tước hơi ngẩn ra lập tức kịp phản ứng , hắn nhịn không được mỉm cười , xem ra hắn đánh giá thấp sức quan sát của tiểu nha đầu kia .Sinh nhật vui vẻ , bốn chữ này lại có thể nói ra một cách đơn giản như vậy sao .Tiểu nha đầu ấy làm sao có thể nhẹ nhàng mà liền nói ra như vậy ?
“ Cha…” Sau lưng hắn , Cố Doãn Ngân nhẹ kêu một tiếng khi mới vừa từ toilet đi ra .
Cố Tích Tước quay đầu lại nhìn qua tướng mạo của con trai mình , tiếng lòng nhịn không được mà khẽ run “ Doãn Ngân , sinh nhật vui vẻ .”
“ ..” .Bé trai tựa hồ như có chút vui mừng đến kinh ngạc , trong đáy mắt lại lóa lên một mảng sáng “Cảm ơn cha “
Mấy ngày sau
“ Phương quản lý , tôi đem bản thiết kế sửa đôi cho kế hoạch .Cô xem qua một chút .” Tịch Hải Đường đem trọn văn kiện đưa cho Phương Tú Quyên đáy long mang theo vài phần thấp thỏm .
“ Để xuống trước , tôi sẽ xem ngay .” Phương Tú Quyên vuốt vuốt thái dương sắc mặt không có chút thay đổi .
“ Phương quản lý….chị ngã bệnh sao ?”
“ Không có gì , chỉ là có chút không thoải mái …” Lời nói còn chưa dứt , Phương Tú Quyên cả người đã xông ra ngoài đến thẳng toilet .Tịch Hải Đường lập tức theo kịp .
Sau khi liên tiêp nôn mửa , Phương Tú Quyên với bộ dạng luôn luôn lạnh lùng nghiêm túc thì giờ đây trở nên có chút tiều tụy .Vốn là bị như thế này phải cận thẩn tỉ mỉ , búi tóc khẽ phân tán vài cọng tóc rơi phủ xuống bên cạnh gò má làm tăng thêm sự bệnh hoạn T_T
“ Phương quản lý , chị có muốn hay không nên xin ghỉ đi gặp bác sĩ .”
“ Không cần .”
“Nhưng mà chị nhìn có bộ dạng trông rất khó chịu …”
“ Chỉ là ăn phải đồ không nên ăn thôi .” Phương Tú Quyên rút khăn giấy lau khóe miệng , nhìn gương sửa sang lại một phen sau đó lập tức quay đi .
“ Phương quản lý .”
“ Cô còn có việc gì sao ?”
“ Ơ ..” Tịch Hải Đường muốn nói lại thôi , mấy lần do dự sau đó vẫn đem lời nói thật nói ra miệng “ Phương quản lý , chị … có phải là mang thai hay không ?”
“ Cô nói cái gì ?” Giọng nói bén nhọn hiện lên trong khi chủ nhân của nó đang đứng ở mức độ cực kỳ tức giận .
Tịch Hải Đường bả vai co rụt lại , sợ hãi giải thích :” Phương quản lý , tôi biết rõ công ty có một chút tin đồn liên quan đến chị .Nói chị cùng lão công đã ly hôn cũng vì bị vô sinh … Tôi không phải cố ý nói chuyện này nhưng bộ dạng của chị vừa rồi thực sự rất giống là mang thai …”
“ Tịch .Hải .Đường “
“ Phương quản lý , tôi biết rõ là chị không có ưa tôi nhưng tôi cũng không có ý gì khác .Tôi chỉ muốn nói cho bị biết , thân thể là của mình không nên tùy tiện lấy nó ra nói giỡn nhất là bây giờ trong tình huống này … Cho dù đứa con tới không phải lúc nhưng dù sao cũng là cốt nhục của mình , là một sinh mạng ..”
Tịch Hải Đường vừa nói vừa muốn vực dậy bản thân mình qua lần kinh nghiệm trước , đáy lòng sự đau đớn lướt qua nhè nhẹ .Vết thương kia thật là lâu không có thể nào khép miệng lại , mỗi lần đụng vào vẫn sẽ rỉ máu .
Phương Tú Quyên bị nàng thuyết phục , vẻ mặt lạnh băng trên có một tia hòa hoãn “ Chuyện ngày hôm nay tôi không muốn trong công ty có người thứ ba biết được “
“ Tôi hiểu rõ .Phương quản lý , chị yên tâm đi .Tôi nhất định sẽ giữ bí mật .”
Tranh thủ thời gian nghỉ trưa , Tịch Hải Đường viện cớ không cùng đồng nghiệp ăn cơm ở căn tin mà len lén chạy ra một hiệu thuốc gần công ty .Cô đã đồng ý giúp Phương quản lý mua que thử thai .Đối với lần này ,cô không có cảm thấy mục đích toan tính nào vì cô có thể lý giải được tâm tình của Phương Tú Quyên trong giờ khắc này .Nhưng đột nhiên mang thai khiến tâm trạng khủng hoảng cùng sợ hãi .Thực sự là rất đáng sợ .
Trên kệ bày đầy các loại đồ dùng bảo vệ sức khỏe bao gồm cả que thử thai , cái gì cần đều có .Cô vừa muốn đưa tay lấy chợt nghe sau lưng một giọng nói đàn ông quen thuộc lạnh lùng đầu giễu cợt .
Ngước mắt , cô hung hăng hít ngược lại một ngụm khí “Xin chào … giám đốc ?”
Hắn cười mà không nói , đôi mắt sâu không thấy đáy trong phút chốc u khốc lạnh lẽo .Cô phảng phất thấy đáy mắt hắn là sự tức giận , thương tiếc cùng sự bất đắc dĩ giao thoa hiện lên , thoáng qua rồi lại biến mất như đám sương không còn dấu vết .Lúc đang hoài nghi mình là có ảo giác thì chợt thấy khóe miệng của hắn nhanh chóng thay đổi mất đi nụ cười , lạnh lùng mang theo sự khinh thường .
“ Cô Tịch , cô không biết là trong thiết kế của cô có quá nhiều phong cách của Tiêu Mục Viễn sao ? Là một nhà thiết kế chuyên nghiệp , sáng tạo ra phong cách của chính mình mới là điều quan trọng nhất .Cho dù có bắt chước giống phong cách của người khác thì vĩnh viễn cùng chỉ như đi phục chế tác phẩm mà thôi .Đạo lý này không lẽ cô Tịch đây không hiểu được sao ? Cho nên tôi rất hiếu kỳ , cô sẽ có hay không vì chính mình và Tiêu Mục Viễn có quan hệ tình nhân mà không nhận thức được rằng cô đang truy đuổi theo phong cách của anh ta .Về ddiemr nay xin cô hãy nhanh chóng xác minh và giải thích cho chúng tôi được biết .”
Từ tìm tòi nghiên cứ cá nhân mang tính riêng tư trong nháy mắt vượt đến trình độ chuyên nghiệp , Cố Tích Tước trí tuệ khôn lường cùng tính nhạy cảm làm người khác phải thán phục mà ngay cả Tịch Hải Đường cũng không nhịn được mà hoài nghi mình vừa rồi là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử sao .
Cô nhớ lại những thiết kế của mình , đúng là có quá nhiều điểm tận lực theo đuổi phong cách của Tiêu Mục Viễn nhưng cô không phải cố ý .Những năm gần đây , là Tiêu Mục Viễn tay cầm tay chỉ đạo cho cô .Hắn là một người bạn tốt cũng là một người thầy tốt của cô .Hắn đối với ảnh hưởng của nàng là lơ đãng , là không thể nào tưởng tượng , lại càng không thể đo lường … Đúng là những điều đó lại có sức ảnh hướng lớn trong lúc như vô tình trói buộc lại tư tưởng của cô .Lần này , bản thiết kế đã rất thất bại .
Hít một hơi thật sâu , Tịch Hải Đường có chịu khó chịu cúi đầu lẩm bẩm “ Giám đốc Cố nói rất đúng , đối với bản thiết kế lần này thật có vấn đề , tôi nhất định sẽ sửa chữa .”
“ Rất tốt , lần sau hi vọng cô sẽ không làm tôi thất vọng .”
Cố Tích Tước liền đứng dậy đi ra ngoài , hiển nhiên đã không muốn tiếp tục cuộc họp này .Trước khi ra đến cửa hắn ghét mắt nghiêng nhìn qua Tịch Hải Đường với khuôn mặt tái nhợt , đáy òng dâng lên một sự sung sướng của cảm giác trả thù
Tịch Hải Đường yên lặng nhìn xem bốn phía ,Phương Tú Quyên lạnh nhạt , Lưu Á Quang nhìn đầy trào phúng , Hứa Mạn Lệ nhìn có chút hả hể , Lâm Linh giận mà không dám nói gì …..Tim có chút áp lực trở nên chùng xuống cảm giác nặng quá …
“ Mẹ Tố Tâm , cũng đã trễ như thế này vì sao mà mẹ còn chưa ra ?” Ngồi trong phòng ăn , Tịch Tiểu Thần rất lo lắng hỏi .Trên bàn bánh sinh nhật cũng chưa động vào .
“ Mẹ con nói công việc của mẹ chưa làm xong nên chắc còn phải chờ một hồi lâu đây .Tiểu Thần con ăn trước đi có được hay không ?”
“ Sinh nhật hằng năm đều là cùng mẹ làm cùng mẹ thổi nến .Mẹ Tố Tâm , chún ta đi đến công ty tìm mẹ có được không ?”
“ Này …”
“ Mẹ Tố Tâm , con đảm bảo sẽ thật biết điều .Đến công ty con sẽ không hề làm trễ này thời gian làm việc của mẹ , thôi xong ngọn nến chúng ta trở về nhà có được không vậy ?”
“ Được rồi … Con ngồi đây một tý .Mẹ Tố Tâm đi tìm nhân viên phục vụ đóng gói .”
“ ừ .”
“ Không được chạy lung tung .”
“ Con biết rồi .”
Tiểu Thần ngoan ngoãn gật đầu sau đó chống cằm kiên nhẫn chờ đợi ,chỉ có một đôi mắt không an phận di chuyển không ngừng … Ah , bên kia chú kia nhìn quen mắt lắm .Ah đúng rồi là chú kỵ sĩ !
“ Chú kỵ sĩ .”
Cố Tích Tước cho là mình vừa nghe nhầm , có thước ngước mắt nhìn lại quả thấy tiểu nha đầu có duyên gặp mặt một lần ở phi trường .
“ Chú kỵ sĩ , chú còn nhớ rõ cháu sao ?”
“ Ừ , nhớ rõ .” Cố Tích Tước nhìn một chút tiểu nha đầu ở chỗ bàn ăn không còn có ai khác , nhịn không được nhíu mày :” Đã trễ thế này một mình cháu ở đây sao , sẽ không phải lại muốn để cho chú cứu cháu đó chứ ?”
“ Hi hi , hôm nay không cần đâu .Cháu đi cùng mẹ Tố Tâm , mẹ ấy ở bên kia .”
Cố Tích Tước nhìn theo hướng ngón tay của tiểu nha đầu một chút , đem khuôn mặt của Thẩm Tố Tâm nhìn vào trong mắt , không có nghĩ nhiều .Hắn cũng không chú ý tới Tiểu Thần đối với người mẹ này thì cách xưng hô mẹ con thực sự rất đặc biệt .Thực ra không có để ý .
“ Chú kỵ sĩ .Chú tới dùng cơm một mình à ?”
“ Không phải .”
“A?” Tiểu Thần tròn to đôi mắt , tầm mắt quét qua đống bánh ngọt trên bàn , tò mò truy vấn “ Chú kỵ sĩ , chú… đi cùng với ai vậy ?”
“ Con trai chú .Nó đang đi vào rửa tay .”
“ Đó …” Thanh âm của tiểu nha đàu trong có một tia thất lạc , thì ra chú kỵ sĩ có con trai .Thực hâm mộ đứa trẻ đó , có một người cha đẹp trai như vậy .
Đúng lúc Thẩm Tố Tâm đem thức ăn đóng gói xong , xa xa ngoắc tay về phía Tiểu Thần “ Tiểu Thần , chúng ta đi ..”
“ Vâng , con tới liền đây .” Tiểu Thần rất nhanh nhẹ từ trên ghế ngồi xuống , trước khi đi không quên nói tạm biệt cùng Cố Tích Tước “ Chú kỵ sĩ , tạm biệt , chúc con chú sinh nhật vui vẻ .”
Cố Tích Tước hơi ngẩn ra lập tức kịp phản ứng , hắn nhịn không được mỉm cười , xem ra hắn đánh giá thấp sức quan sát của tiểu nha đầu kia .Sinh nhật vui vẻ , bốn chữ này lại có thể nói ra một cách đơn giản như vậy sao .Tiểu nha đầu ấy làm sao có thể nhẹ nhàng mà liền nói ra như vậy ?
“ Cha…” Sau lưng hắn , Cố Doãn Ngân nhẹ kêu một tiếng khi mới vừa từ toilet đi ra .
Cố Tích Tước quay đầu lại nhìn qua tướng mạo của con trai mình , tiếng lòng nhịn không được mà khẽ run “ Doãn Ngân , sinh nhật vui vẻ .”
“ ..” .Bé trai tựa hồ như có chút vui mừng đến kinh ngạc , trong đáy mắt lại lóa lên một mảng sáng “Cảm ơn cha “
Mấy ngày sau
“ Phương quản lý , tôi đem bản thiết kế sửa đôi cho kế hoạch .Cô xem qua một chút .” Tịch Hải Đường đem trọn văn kiện đưa cho Phương Tú Quyên đáy long mang theo vài phần thấp thỏm .
“ Để xuống trước , tôi sẽ xem ngay .” Phương Tú Quyên vuốt vuốt thái dương sắc mặt không có chút thay đổi .
“ Phương quản lý….chị ngã bệnh sao ?”
“ Không có gì , chỉ là có chút không thoải mái …” Lời nói còn chưa dứt , Phương Tú Quyên cả người đã xông ra ngoài đến thẳng toilet .Tịch Hải Đường lập tức theo kịp .
Sau khi liên tiêp nôn mửa , Phương Tú Quyên với bộ dạng luôn luôn lạnh lùng nghiêm túc thì giờ đây trở nên có chút tiều tụy .Vốn là bị như thế này phải cận thẩn tỉ mỉ , búi tóc khẽ phân tán vài cọng tóc rơi phủ xuống bên cạnh gò má làm tăng thêm sự bệnh hoạn T_T
“ Phương quản lý , chị có muốn hay không nên xin ghỉ đi gặp bác sĩ .”
“ Không cần .”
“Nhưng mà chị nhìn có bộ dạng trông rất khó chịu …”
“ Chỉ là ăn phải đồ không nên ăn thôi .” Phương Tú Quyên rút khăn giấy lau khóe miệng , nhìn gương sửa sang lại một phen sau đó lập tức quay đi .
“ Phương quản lý .”
“ Cô còn có việc gì sao ?”
“ Ơ ..” Tịch Hải Đường muốn nói lại thôi , mấy lần do dự sau đó vẫn đem lời nói thật nói ra miệng “ Phương quản lý , chị … có phải là mang thai hay không ?”
“ Cô nói cái gì ?” Giọng nói bén nhọn hiện lên trong khi chủ nhân của nó đang đứng ở mức độ cực kỳ tức giận .
Tịch Hải Đường bả vai co rụt lại , sợ hãi giải thích :” Phương quản lý , tôi biết rõ công ty có một chút tin đồn liên quan đến chị .Nói chị cùng lão công đã ly hôn cũng vì bị vô sinh … Tôi không phải cố ý nói chuyện này nhưng bộ dạng của chị vừa rồi thực sự rất giống là mang thai …”
“ Tịch .Hải .Đường “
“ Phương quản lý , tôi biết rõ là chị không có ưa tôi nhưng tôi cũng không có ý gì khác .Tôi chỉ muốn nói cho bị biết , thân thể là của mình không nên tùy tiện lấy nó ra nói giỡn nhất là bây giờ trong tình huống này … Cho dù đứa con tới không phải lúc nhưng dù sao cũng là cốt nhục của mình , là một sinh mạng ..”
Tịch Hải Đường vừa nói vừa muốn vực dậy bản thân mình qua lần kinh nghiệm trước , đáy lòng sự đau đớn lướt qua nhè nhẹ .Vết thương kia thật là lâu không có thể nào khép miệng lại , mỗi lần đụng vào vẫn sẽ rỉ máu .
Phương Tú Quyên bị nàng thuyết phục , vẻ mặt lạnh băng trên có một tia hòa hoãn “ Chuyện ngày hôm nay tôi không muốn trong công ty có người thứ ba biết được “
“ Tôi hiểu rõ .Phương quản lý , chị yên tâm đi .Tôi nhất định sẽ giữ bí mật .”
Tranh thủ thời gian nghỉ trưa , Tịch Hải Đường viện cớ không cùng đồng nghiệp ăn cơm ở căn tin mà len lén chạy ra một hiệu thuốc gần công ty .Cô đã đồng ý giúp Phương quản lý mua que thử thai .Đối với lần này ,cô không có cảm thấy mục đích toan tính nào vì cô có thể lý giải được tâm tình của Phương Tú Quyên trong giờ khắc này .Nhưng đột nhiên mang thai khiến tâm trạng khủng hoảng cùng sợ hãi .Thực sự là rất đáng sợ .
Trên kệ bày đầy các loại đồ dùng bảo vệ sức khỏe bao gồm cả que thử thai , cái gì cần đều có .Cô vừa muốn đưa tay lấy chợt nghe sau lưng một giọng nói đàn ông quen thuộc lạnh lùng đầu giễu cợt .
Ngước mắt , cô hung hăng hít ngược lại một ngụm khí “Xin chào … giám đốc ?”
/128
|