Ngay lúc yến hội đang cử hành thì Diana vội vàng bước vào nói nhỏ bên tai Hades.
Hades nhăn mày, sau đó kéo Persephone đi khỏi đại điện.
Persephone có chút kinh ngạc, nhưng mà cô cũng không hỏi hắn, tùy ý hắn cầm tay mình đi qua hành lang dài, đến khu vườn ở bên ngoài.
Ở đó có hai bóng người xinh đẹp. Persephone biết họ, một là Hera, một là Aphrodite. Hai người đó sao lại đến đây? Đầu của cô bắt đầu suy nghĩ. Chẳng lẽ vì Ares sao? Cô khẩn trương nắm chặt tay Hades, nhìn hắn lo lắng, nhưng Hades không có bất cứ biểu hiện gì, chỉ chậm rãi đi đến bên Hera.
“Hera, sao em lại ở đây?”
Cách Hera khoảng ba bước chân, Hades dừng lại, mặt lạnh nhạt.
“Đừng lạnh lùng như vậy Hades!” Hera cười bất đắc dĩ “Nói thế nào chúng ta cũng là con của Cronos và Rhea, nếu tính theo quan hệ huyết thống của con người, ta phải gọi người là anh đấy”
“Hôm nay đến để nói chuyện cũ sao?” Hades lạnh nhạt nhìn Hera, không cho bà ta một chút mặt mũi.
Hera đỏ mặt. Persephone nhìn Hera trước mặt Hades không có chút cao ngạo cùng tự tin như lúc gặp ở đỉnh Olympus. Cứ như bà ta có điểm yếu trong tay Hades vậy. Cô kéo nhẹ ống tay áo của Hades, ý bảo hắn đừng lạnh nhạt như vậy, Hades cúi đầu nhìn cô phức tạp.
Persephone đành buông tay hắn ra, nhìn Aphrodite bên cạnh Hera, cười với cô ta một cái.
Aphrodite vẫn xinh đẹp như cũ, trên mặt vẫn lộ ra vẻ đẹp say lòng khiến người ta ghen tị, nụ cười của cô trên khuôn mặt tuyệt đẹp kia càng giống trêu người khác, cứ như một đứa trẻ bướng bỉnh thích đùa dai vậy. Nếu không phải biết rõ nguyên nhân tại sao Hades yêu Persephone thì cô tuyệt đối không nghi ngờ Aphrodite là người bắn tên vào Hades.
“Hades, tuy rằng ta không phải là một trong ba vị thần cao quý nhất, nhưng ta là nữ thần của hôn nhân, hôm nay ta đến để chúc phúc cho hai người” Đối mặt với người lạnh lùng như Hades, Hera quyết định đi thẳng vào vấn đề chính.
“Đây là lễ vật kết hôn của ta và Zues mà nữ thần Gaia tặng cho – quả táo vàng, bây giờ ta tặng cho hai người như lời chúc phúc của ta”
Hera phất tay một cái thì quả táo vàng hiện ra, đem nó đưa đến trước mặt Hades.
Hades nhìn nhưng chẳng có chút biểu tình gì.
“Hera, quả táo vàng là thánh vật của ngươi, ta nhớ rõ ngươi chưa từng cho bất kỳ ai, ta không thể nhận nó”
Hắn lạnh lùng cự tuyệt. Khuôn mặt Hera xuất hiện sự xấu hổ cùng với giận dữ, bà ta oán hận nhìn Hades, giống như trách Hades không hiểu chuyện.
Nhìn hai người giằng co, Persephone kéo nhẹ ống tay áo của Hades.
Nhận lấy đi. Cô dùng khẩu hình nói với Hades, nhưng Hades không thèm động đậy dù chỉ một cái.
Persephone khó chịu. Hades sao lại như vậy chứ? Tuy rằng hắn là chủ nhân của địa ngục nhưng đừng có cái gì cũng gây thù với người khác chứ. Lúc trước đem con trai bảo bối của người khác đánh một trận, giờ thì lại đối với người ta lạnh lùng như tảng băng, cái này không phải đang kiếm chuyện sao? Vì vậy cô đành tự tiện tiếp nhận quả táo vàng của Hera.
“Hoàng hậu tôn kính, cảm ơn lễ vật của ngài, ta sẽ bảo vệ nó thật tốt”
Hera kinh ngạc nhìn hành động của Persephone, lộ ra nụ cười vui mừng, còn Hades thì nhìn cô trách cứ. Aphrodite cười như gió mùa xuân.
Không lẽ cô làm gì sai sao? Nhưng mà mặc kệ cô làm đúng hay sai, quả táo vàng này đã nhận mất rồi.
“Persephone… Hôm nay con đẹp vô cùng” Hera gật đầu với Persephone, cảm kích “Hai người đã nhận lễ vật của ta rồi, ta nên trở về”
Nói xong, Hera trở lại sự cao ngạo như lúc đầu, vẫy tay một cái, bà ta biến mất trong không trung.
“Chúc mừng hai người, chúa tể của địa ngục và… hoàng hậu của địa ngục” Aphrodite dịu dàng đi tới ôm Persephone.
“Còn nhớ rõ là ta bắn tên vào Hades chứ?” Aphrodite dịu dàng nói nhỏ bên tai của Persephone.
Persephone kinh ngạc nhìn Aphrodite, nhưng cô ta không nói gì, chỉ mỉm cười thần bí, sau đó vẫy tay một cái, biến mất như Hera.
Cô ta… có ý gì đây?
Hades nhăn mày, sau đó kéo Persephone đi khỏi đại điện.
Persephone có chút kinh ngạc, nhưng mà cô cũng không hỏi hắn, tùy ý hắn cầm tay mình đi qua hành lang dài, đến khu vườn ở bên ngoài.
Ở đó có hai bóng người xinh đẹp. Persephone biết họ, một là Hera, một là Aphrodite. Hai người đó sao lại đến đây? Đầu của cô bắt đầu suy nghĩ. Chẳng lẽ vì Ares sao? Cô khẩn trương nắm chặt tay Hades, nhìn hắn lo lắng, nhưng Hades không có bất cứ biểu hiện gì, chỉ chậm rãi đi đến bên Hera.
“Hera, sao em lại ở đây?”
Cách Hera khoảng ba bước chân, Hades dừng lại, mặt lạnh nhạt.
“Đừng lạnh lùng như vậy Hades!” Hera cười bất đắc dĩ “Nói thế nào chúng ta cũng là con của Cronos và Rhea, nếu tính theo quan hệ huyết thống của con người, ta phải gọi người là anh đấy”
“Hôm nay đến để nói chuyện cũ sao?” Hades lạnh nhạt nhìn Hera, không cho bà ta một chút mặt mũi.
Hera đỏ mặt. Persephone nhìn Hera trước mặt Hades không có chút cao ngạo cùng tự tin như lúc gặp ở đỉnh Olympus. Cứ như bà ta có điểm yếu trong tay Hades vậy. Cô kéo nhẹ ống tay áo của Hades, ý bảo hắn đừng lạnh nhạt như vậy, Hades cúi đầu nhìn cô phức tạp.
Persephone đành buông tay hắn ra, nhìn Aphrodite bên cạnh Hera, cười với cô ta một cái.
Aphrodite vẫn xinh đẹp như cũ, trên mặt vẫn lộ ra vẻ đẹp say lòng khiến người ta ghen tị, nụ cười của cô trên khuôn mặt tuyệt đẹp kia càng giống trêu người khác, cứ như một đứa trẻ bướng bỉnh thích đùa dai vậy. Nếu không phải biết rõ nguyên nhân tại sao Hades yêu Persephone thì cô tuyệt đối không nghi ngờ Aphrodite là người bắn tên vào Hades.
“Hades, tuy rằng ta không phải là một trong ba vị thần cao quý nhất, nhưng ta là nữ thần của hôn nhân, hôm nay ta đến để chúc phúc cho hai người” Đối mặt với người lạnh lùng như Hades, Hera quyết định đi thẳng vào vấn đề chính.
“Đây là lễ vật kết hôn của ta và Zues mà nữ thần Gaia tặng cho – quả táo vàng, bây giờ ta tặng cho hai người như lời chúc phúc của ta”
Hera phất tay một cái thì quả táo vàng hiện ra, đem nó đưa đến trước mặt Hades.
Hades nhìn nhưng chẳng có chút biểu tình gì.
“Hera, quả táo vàng là thánh vật của ngươi, ta nhớ rõ ngươi chưa từng cho bất kỳ ai, ta không thể nhận nó”
Hắn lạnh lùng cự tuyệt. Khuôn mặt Hera xuất hiện sự xấu hổ cùng với giận dữ, bà ta oán hận nhìn Hades, giống như trách Hades không hiểu chuyện.
Nhìn hai người giằng co, Persephone kéo nhẹ ống tay áo của Hades.
Nhận lấy đi. Cô dùng khẩu hình nói với Hades, nhưng Hades không thèm động đậy dù chỉ một cái.
Persephone khó chịu. Hades sao lại như vậy chứ? Tuy rằng hắn là chủ nhân của địa ngục nhưng đừng có cái gì cũng gây thù với người khác chứ. Lúc trước đem con trai bảo bối của người khác đánh một trận, giờ thì lại đối với người ta lạnh lùng như tảng băng, cái này không phải đang kiếm chuyện sao? Vì vậy cô đành tự tiện tiếp nhận quả táo vàng của Hera.
“Hoàng hậu tôn kính, cảm ơn lễ vật của ngài, ta sẽ bảo vệ nó thật tốt”
Hera kinh ngạc nhìn hành động của Persephone, lộ ra nụ cười vui mừng, còn Hades thì nhìn cô trách cứ. Aphrodite cười như gió mùa xuân.
Không lẽ cô làm gì sai sao? Nhưng mà mặc kệ cô làm đúng hay sai, quả táo vàng này đã nhận mất rồi.
“Persephone… Hôm nay con đẹp vô cùng” Hera gật đầu với Persephone, cảm kích “Hai người đã nhận lễ vật của ta rồi, ta nên trở về”
Nói xong, Hera trở lại sự cao ngạo như lúc đầu, vẫy tay một cái, bà ta biến mất trong không trung.
“Chúc mừng hai người, chúa tể của địa ngục và… hoàng hậu của địa ngục” Aphrodite dịu dàng đi tới ôm Persephone.
“Còn nhớ rõ là ta bắn tên vào Hades chứ?” Aphrodite dịu dàng nói nhỏ bên tai của Persephone.
Persephone kinh ngạc nhìn Aphrodite, nhưng cô ta không nói gì, chỉ mỉm cười thần bí, sau đó vẫy tay một cái, biến mất như Hera.
Cô ta… có ý gì đây?
/93
|