Dòng tộc đã nhờ anh hạ gục nhà họ Vu, hơn nữa cũng đã dò xét được thông tin hữu ích từ người nhà họ Vu, xem như nhiệm vụ nhỏ bé ngày hôm nay đã được hoàn thành xuất sắc.
Bây giờ người đứng đầu của nhà họ Vũ cũng đã tự nguyện làm chó săn cho anh rồi, chẳng phải việc hạ bệ công ty của nhà họ Vụ chỉ là việc dễ như trở bàn tay thôi sao.
Quả nhiên Vụ Mang thực sự đưa ra lời đề xuất muốn giao công ty cho Triệu Phong quản lý.
Sắc mặt Triệu Phong lại trở nên đen hơn.
Với nhà họ Vụ thì công ty có thể tốt hơn được đến đầu cơ chứ, đó chỉ là một mớ hỗn độn chờ anh đến dọn dẹp mà thôi.
"Công ty của nhà họ Vụ các người chẳng khác gì đồ bỏ đi cả.
Tôi sẽ tìm người thay tôi đến quản lý.
Đương nhiên nếu lợi nhuận tốt thì các người cũng sẽ được chia hoa hồng.
"
Triệu Phong nói.
Vừa nghe nói Triệu Phong sẽ tiếp quản công ty nhà họ Vu, người nhà họ Vũ đều vô cùng vui vẻ.
Nhất là Vụ Mang và Vụ Minh.
Không cần nói cũng biết nụ cười trên mặt họ tươi sáng tới mức nào.
Lúc này, Triệu Phong lại lạnh lùng nói: "Đừng vui mừng quá sớm.
Nếu tôi đã tiếp quản thì công ty nhà họ Vụ các ông cũng sẽ đổi chủ, không còn thuộc sở hữu của nhà họ Vụ các ông nữa, mà về sau sẽ là của Triệu Phong này" Hai bố con nhà họ Vu không ngờ rằng Triệu Phong lại có bản lĩnh sư tử ngoạm như thế.
"Anh Triệu, vậy người nhà họ Vụ chúng tôi nắm bao nhiêu phần trăm cổ phần?" Vụ Mang vội vã hỏi.
"Tôi giữ năm mươi mốt phần trăm, cả nhà họ Vụ các ông giữ bốn mươi chín phần trăm" Triệu Phong nói.
Bố con nhà họ Vụ có suy nghĩ giống nhau, cảm thấy chia cổ phần như này cũng coi như là hợp lý.
Tuy sau này nhà họ Vụ sẽ hoàn toàn mất quyền nắm giữ công ty, nhưng nếu Triệu Phong có thể phát triển công việc kinh doanh của công ty được lớn mạnh, hoa hồng năm sau nhiều hơn năm trước thì cũng có thể chấp nhận được.
Mà hôm nay, trước mặt nhà họ Vũ đã không còn nhiều con đường nữa.
Hai năm trước họ vẫn là người mới trong giới kinh doanh, có cơ hội bóp chết dòng tộc đứng thứ hai ở Giang Nam.
Không ngờ hai năm sau họ lại xuống dốc không phanh, hoàn toàn rơi xuống vị trí là dòng tộc hạng ba suy tàn ở Giang Nam.
"Được.
Anh Triệu, chúng tôi nghe theo anh, cứ chia cổ phần theo tỷ lệ này.
"
Vụ Mang đã không còn quan tâm tới bất kỳ cái gì nữa rồi.
Thực ra, tuy đầu óc Vụ Mang không nhạy bén cho lắm, nhưng cũng không thật sự là kẻ ngốc.
Ông ta đang lo không có chỗ dựa thì Triệu Phong lại xuất hiện, khiến ông ta lại thấy được hy vọng.
Sao Triệu Phong lại không biết suy nghĩ của ông ta được? Chỉ là đôi bên giúp đỡ lẫn nhau mà thôi.
Triệu Phong nắm toàn bộ nhà họ Vụ một cách nhanh chóng.
Sau đó anh còn phải bắt tay vào điều tra sức mạnh đầu tư thần bí kia.
Ra khỏi nhà lớn, Triệu Phong gọi điện cho Mộc Hồng Diệp.
"Hồng Diệp, tôi đã xử lý nhà họ Vụ xong.
"
Anh thản nhiên nói.
"Nhanh vậy à, cậu chủ? Nhà họ Vụ bị anh xử lý xong nhẹ nhàng như thế sao?" Mộc Hồng Diệp hơi khó tin.
"Nhà họ Vụ chỉ là dòng tộc suy tàn hạng ba ở Giang Nam.
Chắc chắn trong ba ngày tôi có thể nắm được" Triệu Phong trả lời.
.
/985
|