Chương 22:
Những người khác ở trong xe không thấy mặt Cố Sênh, thấy bạn mình còn đang ngẩn ngơ thì bực bội nói: “Trương Sở, mày bị trúng tà á? Bảo mày hỏi đường sao lại câm luôn rồi.”
Trương Sở liếm môi, ánh mắt sâu thẳm.
Cậu ta thấy Cố Sênh đi ra một đoạn xa, vội mở cửa xuống xe đuổi theo Cố Sênh trong ánh mắt kinh ngạc của bạn bè.
“Người đẹp, thêm WeChat được không?”
Cố Sênh dừng bước lại, khẽ nhíu mày.
Tiếp xúc ở khoảng cách gần khiến Trương Sở cảm giác sâu sắc được sự thuần khiết, trong sáng của cô gái này, hơn hẳn hoa khôi giảng đường của trường bọn họ.
Nhất là khi nhìn từ góc này, làn da hầu như không thấy lỗ chân lông.
Cánh mũi tinh tế khéo léo, cánh môi hồng nhạt, còn có đôi đồng tử đen như hớp hồn người kia.
Yết hầu Trương Sở hơi trượt lên xuống, cũng mặc kệ chiếu xin WeChat này có low quá không, bây giờ cậu ta chỉ muốn có được toàn bộ tin tức của cô gái này trong một phút.
Cố Sênh vốn muốn từ chối, nhưng lúc liếc qua chiếc Leopard được độ kia thì ánh mắt hơi tối lại, nghiêng đầu nói: “Cho tôi lại nó một vòng, tôi sẽ thêm bạn, được không?”
Trương Sở sửng sốt một chút.
Vốn dĩ cậu ta còn tưởng cô gái sẽ từ chối mình, không ngờ cô lại đưa ra đề nghị này.
Cậu ta liếc về phía chiếc xe
Cậu ta lấy xe này từ chỗ của bác cả, tự mình bỏ ra hơn một triệu để cải tiến.
Cậu ta không thèm loại xe mấy triệu kia mà thích độ xe hơn.
Chiếc xe cậu ta lái ra hôm nay là chiếc ưng ý nhất nhưng cũng là chiếc khó lái nhất.
Nhất là sau khi nâng sàn xe, độ khó tay lái nâng cao rất nhiều, nếu muốn lái thuận tay sợ là phải cần chút thời gian luyện tập.
“Người đẹp, xe này không dễ lái đâu. Nếu cô thích xe việt dã thì trong nhà tôi vẫn còn một chiếc Range Rover, đến lúc đó cho cô mượn lái bao lâu cũng được.” Một tay Trương Sở đút túi, vừa cười nói vừa tiếp tục thăm dò Cố Sênh.
Sau khi tỉnh táo lại, Trương Sở cảm thấy mặc dù mình muốn tán gái nhưng không nhất thiết phải đáp ứng mọi điều cô đưa ra.
Cố Sênh biết rõ đối phương không muốn cho mình lái nên không có ý định miễn cưỡng người ta, dù sao người đưa ra điều kiện là cô, vì vậy khẽ gật chiếc cằm nhỏ xinh với Trương Sở rồi quay đầu đi về phía trước.
Trương Sở không ngờ đối phương đã chấp nhận lời khước từ của mình nhanh như thế.
Khi nhìn về phía đuôi ngựa phất phơ qua lại như liễu rũ phía trước, trong lòng đã có quyết định, cậu ta nhanh chóng gọi với theo: “Được, tôi cho cô lái xe này, nhưng mà cô có thể đưa chúng tôi đi dạo quanh khu du lịch này không?”
/913
|