Giả Làm Vợ Của Em Trai (Sắc)

Chương 9  

/298



Cô âm thầm cười khổ, Thương Nghiên Sơ ċһán ghét cô như vậy, sao còn gọi cô bằng cái tên đó được cơ chứ.


“Em nói với chị ta nhiều như vậy làm gì, chúng ta đi đâu nghỉ phép thì liên quan gì đến người ngoài chứ.”


“Nhưng mà. . .” Thẩm Niệm Ngữ bĩu môi, nhỏ giọng oán giận, “Cô ấy là chị của em, cũng không tính là người ngoài, sao lại nói em như vậy.”


Dáng người của cô và Thương Ngu cực kỳ giống nhau, thậm chí ngay cả bóng lưng cũng cực kỳ tương tự, nếu như để kiểu tóc và mặc đồ giống nhau, đứng ở sau lưng có thể căn bản không phân biệt được ai là ai.


Nhưng kỳ lạ là phong cách của hai người lại khác nhau một trời một vực, Thương Ngu trầm ổn tỉnh táo, thậm chí có chút bảo thủ, mà Thẩm Niệm Ngữ sáng sủa hoạt bát, tựa như một mặt trời nhỏ đáng yêụ


Cũng khó trách Thương Nghiên Sơ lại thích cô ấy, Thương Ngu nghĩ.


Có lẽ cả đời này mình cũng không thể làm nũng với đàn ông một cách tự nhiên như vậy.


Cô không có tâm trạng liếc mắt đưa tình với hai người này, hắng giọng ngắt lời, “Chị chỉ muốn nhắc nhở cậu, chơi cũng được, không nên chậm trễ việc chính.”


Thương Nghiên Sơ trả lời bằng một nụ cười chẳng thèm để ý, “Cái này không cần chị quan tâm, sếp Thương. . . á ”


Hắn cố ý dừng một chút, “Ngại quá, tôi quên mất. Qua vài ngày nữa sẽ không thể gọi chị như vậy được nữa, cũng phải để cho chị quen trước mới được.”


Khóe môi của người đàn ông gợi lên một nụ cười vừa khıêu khích vừa khinh miệt, “Chị nói có đúng không, hả chị.”


“. . .”


Bàn tay buông xuống bên người của Thương Ngu hơi nắm chặt, hai người mặt đối mặt giằng co, ngay cả tɾong không khí phảng phất cũng tràn ngập mùi thuốc súng.


Thẩm Niệm Ngữ khó xử, vừa muốn lên tiếng muốn hòa hoãn lại bầu không khí với Thương Ngu, đã lập tức bị Thương Nghiên Sơ kéo trở về.


Thương Ngu cũng không muốn Thẩm Niệm Ngữ khó xử, thang máy vừa xuống tới tầng một đã rời đi không quay đầu lại.


Mấy ngày kế tiếp, Thương Ngu một mực giao tiếp đâu vào đấy.


Người dưới tay cô cơ bản đều bố trí tốt cả rồi.


Một số người đến tuổi lựa chọn trực tiếp về hưu, những người còn lại cơ bản đều tự nguyện ở lại, dù sao Thương Nghiên Sơ tuy rằng rấtđáng mắng, nhưng năng lực lãnh đạo rõ như ban ngày, cũng yêu mới tiếc tài, một số khác kiên quyết phải đi đi, cô cũng không bạc đãi.


Song song với công tác bận rộn, Thương Ngu cũng không có bỏ lại kế hoạch “về hưu” của mình.


Cô nhìn tɾúng một căn biệt thự độc lập ở thành phố Xương Bình, Xương Bình không phát triển bằng thành phố Lộc, nằm ở nơi hẻo lánh, nhưng dựa núi gần sông, cũng cách thành phố Lộc khá xa.


Xuất phát từ tâm tư riêng nên cô không muốn hoạt, Xương Bình là một thành phố rấtphù hợp với yêu cầu của cô.


Đợi đến khi mọi chuyện bên Cẩm Hoa kết thúc, cô sẽ dọn qua ngay.


Lúc này cô h0àn toàn chưa từng nghĩ tới sẽ có một tin dữ ngoài ý muốn làm xáo trộn toàn bộ kế hoạch tɾong cuộc đời của cô.


Lúc nhận được tin tức, Thương Ngu đang đi công tác ở chi nhánh công ty, chân cô mềm nhũn, suýt nữa quỳ thẳng xuống đất.


Lâm Dương hoảng sợ tiến lên đỡ cô, cô đã đỡ lấy một góc bàn làm việc trước để ổn định lại thân thể.


Vẻ mặt Thương Ngu vẫn bình tĩnh như trước, chỉ có đôi môi mất đi màu máu làm lộ nội tâm khủng hoảng vô tận của cô. 







/298

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status