Tiểu Từ nhìn Hi Hi rất lo lắng,bé mới bao nhiêu tuổi đầu vậy mà bà mẹ vô lương tâm nào đó để cho bé bắt đầu làm việc nhà rồi.Những đứa bé khác bằng tuổi Hi Hi đều được cha mẹ cưng yêu nâng niu chiều chuộng,vậy mà Hi Hi lại..Nàng cũng không biết nên vui hay nên buồn nữa!
Tiểu Từ chợt nghiêng đầu nhìn Tử Lam bằng ánh mắt chất vấn " Cậu như vậy mà ngược đãi Hi Hi sao? Đó là con trai ruột cậu mang thai 9 tháng 10 ngày mới sinh ra bé, chứ không phải cậu nhặt bé về nuôi dưỡng..trời ạ "
Khi không bị tiểu Từ lớn tiếng chất vấn, khiến Tử Lam sợ hết hồn..Lấy tay vịn chặt vào trái tim còn đang nhảy loạn của nàng,dùng vẽ mặt 'chuyện đó đương nhiên' gật đầu nhìn tiểu Từ.Xưa nay đàn ông trông nhà nàng đều phải biết hầu hạ phục vụ phụ nữ chuyện xuống bếp là điều tất nhiên trong cuộc sống!
" Cậu..cậu..thật vô lương tâm.." Tiểu Từ vẫn tức giận thở phì phò.
"Từ a di, đây là việc Hi Hi nên làm, có thể phục vụ mẹ là phúc khí của Hi Hi,huống chi ban đầu lúc mẹ sinh Hi Hi ra xuýt chút nữa vì khó sinh mà chết, nếu không có mẹ thì sẽ không có Hi Hi " Bé vì Tử Lam nên nhanh chóng hòa giải cục diện bế tắc này..không thể vì chuyện không đâu mà làm mất hòa khí..tất cả đều là người một nhà với nhau!
Tiểu Từ nghe xong lời Hi Hi nói,nhất thời hết ý kiến ,ánh mắt nhìn về phía Tử Lam..
Tử Lam nhìn Hi Hi đau lòng nói với bé " Con là món quà đặc biệt mà ông trời ban cho mẹ , sau này con không được có những suy nghĩ sai lầm như vậy,hiểu không bảo bối.."
"Tuân lệnh mẹ yêu !"
Nhìn hai mẹ con Tử Lam mỉm cười vui vẻ,tiểu Từ cũng rất cảm động !
Vì vậy nàng cũng không tiện nói gì thêm nữa !
Mỗi gia đình,đều muôn màu muôn vẻ..có lẽ giữa hai mẹ con bọn họ có sự yêu thương quan tâm chăm sóc lẫn nhau nhưng lại dùng phương thức riêng của mình đễ diễn đạt..
Sau khi Hi Hi thu thập xong tất cả, tiểu Từ đề nghị hôm nay cả nhà ra ngoài ăn một bữa , chào mừng Tử Lam trở về !
Tử Lam cùng Hi Hi đều đồng ý !
Vì vậy chiếc xe Chery QQ bắt đầu lăn bánh... ( chuẩn bị ngồi vò đầu bứt tóc..nha cả nhà ơi!)
Ba người ngồi trong căn phòng nhỏ ! Gọi bốn món ăn..đặc biệt một mâm lớn Tôm Hùm nhỏ,tiểu Từ cùng Tử Lam bắt đầu không có hình tượng..mắt hai người nhìn chằm chằm vào những con tôm,miệng nuốt nước miếng ừng ực..xoắn tay áo lên..đại chiến Tôm Hùm bắt đầu..thật hoành tráng..!
" Quả nhiên, sau 7 năm quán ăn này Tôm Hùm vẫn là ngon nhất..làm tớ nhớ mãi không quên..về là phải chiến ngay..ư..hư..ngon quá.." Tử Lam vừa động thủ vừa cảm khái..
" chết tiệt ! cậu không phải vì nhớ tớ nên mới trở về sao? " Tiểu Từ ánh mắt lạnh băng lườm Tử Lam nhưng tay nàng vẫn không ngừng nghĩ..liên tục hoạt động..lột tôm ăn !
"thật ra thì mình vì nhớ cậu, sau đó mới nghĩ đến món Tôm Hùm ở nhà hàng này..ừm..nha..là như vậy đó.."
"... ..." tiểu Từ hoàn toàn câm nín..
Hi Hi nhìn tướng ăn hai người bọn họ, lắc đầu cười khổ, sau đó cầm Tôm Hùm lên bóc vỏ bỏ vào chén của Tử Lam " mẹ, ăn đi.."
Hành động của Hi Hi làm tiểu Từ cả thấy rất thương tâm, đũa trong tay nàng rớt lạch cạch lên mâm ,mặt đầy hâm mộ "Hi Hi bảo bối, ta cũng muốn..."
Hi Hi cười,bé cầm Tôm Hùm lên bóc vỏ bỏ vào chén của tiểu Từ " Từ a di..ăn đi "
Ai nói nữ nhi mới yêu mẹ nhẩt!
Hi Hi bảo bối yêu mẹ bé cực kỳ .
Hi Hi ra đời đối với tiểu Từ là một sụ kích thích,nàng thật hận không được bảo bối như Hi Hi,tiểu Từ cũng muốn tìm một 'trai bao' sinh con một mình !
Một 'trai bao' sinh ra một tiểu thiên tài.
Đây là tiểu Từ nhìn Hi Hi sau đó đưa kết luận như vậy !
Nhưng Tử Lam cho rằng nàng nói bừa, thiên tài cũng phải thừa hưỡng Gen tốt , không phải ai cũng có thể sinh ra được..Lúc này tiểu Từ mới bỏ đi ý nghĩ kích động muốn sinh đứa bé.
Tử Lam nhìn tiểu Từ bộ dáng hận không được độc chiếm Hi Hi ,bất đắc dĩ đứng lên " hai người ăn tiếp đi , tớ muốn vào toilet xíu "
"Đi đi đi đi "
Tiểu Từ hận không được hiện tại độc chiếm hi hi, để cho hắn giúp mình bóc vỏ tôm, hưởng thụ một chút quan tâm của con trai bảo bối .
“Mẹ đi nhanh về nhanh, gặp sắc lang nhớ kêu bảo bối!” Hi hi hô.
“Biết. . . . . .”
Nghe đối thoại của bọn họ, tiểu Từ thật hận Hi Hi không phải là nàng sinh .
“Hi Hi bảo bối, về sau con cũng phải đối với Từ a di tốt giống như mẹ con biết không?”
"Ân" Hi Hi cười , tiếp tục giúp đõ tiểu Từ bóc vỏ Tôm , trên mặt thủy chung đều mang mộtk nụ cười ưu nhã mê người.
Tiểu Từ chợt nghiêng đầu nhìn Tử Lam bằng ánh mắt chất vấn " Cậu như vậy mà ngược đãi Hi Hi sao? Đó là con trai ruột cậu mang thai 9 tháng 10 ngày mới sinh ra bé, chứ không phải cậu nhặt bé về nuôi dưỡng..trời ạ "
Khi không bị tiểu Từ lớn tiếng chất vấn, khiến Tử Lam sợ hết hồn..Lấy tay vịn chặt vào trái tim còn đang nhảy loạn của nàng,dùng vẽ mặt 'chuyện đó đương nhiên' gật đầu nhìn tiểu Từ.Xưa nay đàn ông trông nhà nàng đều phải biết hầu hạ phục vụ phụ nữ chuyện xuống bếp là điều tất nhiên trong cuộc sống!
" Cậu..cậu..thật vô lương tâm.." Tiểu Từ vẫn tức giận thở phì phò.
"Từ a di, đây là việc Hi Hi nên làm, có thể phục vụ mẹ là phúc khí của Hi Hi,huống chi ban đầu lúc mẹ sinh Hi Hi ra xuýt chút nữa vì khó sinh mà chết, nếu không có mẹ thì sẽ không có Hi Hi " Bé vì Tử Lam nên nhanh chóng hòa giải cục diện bế tắc này..không thể vì chuyện không đâu mà làm mất hòa khí..tất cả đều là người một nhà với nhau!
Tiểu Từ nghe xong lời Hi Hi nói,nhất thời hết ý kiến ,ánh mắt nhìn về phía Tử Lam..
Tử Lam nhìn Hi Hi đau lòng nói với bé " Con là món quà đặc biệt mà ông trời ban cho mẹ , sau này con không được có những suy nghĩ sai lầm như vậy,hiểu không bảo bối.."
"Tuân lệnh mẹ yêu !"
Nhìn hai mẹ con Tử Lam mỉm cười vui vẻ,tiểu Từ cũng rất cảm động !
Vì vậy nàng cũng không tiện nói gì thêm nữa !
Mỗi gia đình,đều muôn màu muôn vẻ..có lẽ giữa hai mẹ con bọn họ có sự yêu thương quan tâm chăm sóc lẫn nhau nhưng lại dùng phương thức riêng của mình đễ diễn đạt..
Sau khi Hi Hi thu thập xong tất cả, tiểu Từ đề nghị hôm nay cả nhà ra ngoài ăn một bữa , chào mừng Tử Lam trở về !
Tử Lam cùng Hi Hi đều đồng ý !
Vì vậy chiếc xe Chery QQ bắt đầu lăn bánh... ( chuẩn bị ngồi vò đầu bứt tóc..nha cả nhà ơi!)
Ba người ngồi trong căn phòng nhỏ ! Gọi bốn món ăn..đặc biệt một mâm lớn Tôm Hùm nhỏ,tiểu Từ cùng Tử Lam bắt đầu không có hình tượng..mắt hai người nhìn chằm chằm vào những con tôm,miệng nuốt nước miếng ừng ực..xoắn tay áo lên..đại chiến Tôm Hùm bắt đầu..thật hoành tráng..!
" Quả nhiên, sau 7 năm quán ăn này Tôm Hùm vẫn là ngon nhất..làm tớ nhớ mãi không quên..về là phải chiến ngay..ư..hư..ngon quá.." Tử Lam vừa động thủ vừa cảm khái..
" chết tiệt ! cậu không phải vì nhớ tớ nên mới trở về sao? " Tiểu Từ ánh mắt lạnh băng lườm Tử Lam nhưng tay nàng vẫn không ngừng nghĩ..liên tục hoạt động..lột tôm ăn !
"thật ra thì mình vì nhớ cậu, sau đó mới nghĩ đến món Tôm Hùm ở nhà hàng này..ừm..nha..là như vậy đó.."
"... ..." tiểu Từ hoàn toàn câm nín..
Hi Hi nhìn tướng ăn hai người bọn họ, lắc đầu cười khổ, sau đó cầm Tôm Hùm lên bóc vỏ bỏ vào chén của Tử Lam " mẹ, ăn đi.."
Hành động của Hi Hi làm tiểu Từ cả thấy rất thương tâm, đũa trong tay nàng rớt lạch cạch lên mâm ,mặt đầy hâm mộ "Hi Hi bảo bối, ta cũng muốn..."
Hi Hi cười,bé cầm Tôm Hùm lên bóc vỏ bỏ vào chén của tiểu Từ " Từ a di..ăn đi "
Ai nói nữ nhi mới yêu mẹ nhẩt!
Hi Hi bảo bối yêu mẹ bé cực kỳ .
Hi Hi ra đời đối với tiểu Từ là một sụ kích thích,nàng thật hận không được bảo bối như Hi Hi,tiểu Từ cũng muốn tìm một 'trai bao' sinh con một mình !
Một 'trai bao' sinh ra một tiểu thiên tài.
Đây là tiểu Từ nhìn Hi Hi sau đó đưa kết luận như vậy !
Nhưng Tử Lam cho rằng nàng nói bừa, thiên tài cũng phải thừa hưỡng Gen tốt , không phải ai cũng có thể sinh ra được..Lúc này tiểu Từ mới bỏ đi ý nghĩ kích động muốn sinh đứa bé.
Tử Lam nhìn tiểu Từ bộ dáng hận không được độc chiếm Hi Hi ,bất đắc dĩ đứng lên " hai người ăn tiếp đi , tớ muốn vào toilet xíu "
"Đi đi đi đi "
Tiểu Từ hận không được hiện tại độc chiếm hi hi, để cho hắn giúp mình bóc vỏ tôm, hưởng thụ một chút quan tâm của con trai bảo bối .
“Mẹ đi nhanh về nhanh, gặp sắc lang nhớ kêu bảo bối!” Hi hi hô.
“Biết. . . . . .”
Nghe đối thoại của bọn họ, tiểu Từ thật hận Hi Hi không phải là nàng sinh .
“Hi Hi bảo bối, về sau con cũng phải đối với Từ a di tốt giống như mẹ con biết không?”
"Ân" Hi Hi cười , tiếp tục giúp đõ tiểu Từ bóc vỏ Tôm , trên mặt thủy chung đều mang mộtk nụ cười ưu nhã mê người.
/611
|