Khi Hồng Lữ còn sống, đã từng ký kết đơn ly hôn với Trương Tuyết Bách, cho nên, sau khi Hồng Lữ chết, người Hồng gia đều cho rằng là Trương Tuyết Bách, nữ nhân này hại chết huyết mạch Hồng gia bọn hắn.
Nhưng lại kiêng kị bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh Trương Luân sau lưng Trương Tuyết Bách, lúc này mới không tự mình đến thăm gây phiền toái, nhưng đã sớm bí mật mắng mười tám đời tổ tông Trương Tuyết Bách một lượt.
Chỉ là, gần đây, có mấy tên nhỏ tuổi ở Hồng gia vụng trộm liên lạc với Trương Tuyết Bách, bọn hắn không dám đến thăm, thừa nhận lửa giận của Trương Luân, một bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nhưng cũng không có nghĩa là bọn hắn không dám lén khi dễ cô nhi quả phụ Trương Tuyết Bách một tý.
Mấy đứa cháu này cũng là nhân vật hung ác không sợ trời không sợ đất, yêu cầu Trương Tuyết Bách đem cái Nhật Hóa công ty này trở lại Hồng gia, chỉ trích Trương Tuyết Bách không có ý nghĩ kinh doanh, giữ lại cũng lãng phí.
Tuy đáy lòng Trương Tuyết Bách thập phần tức giận, nhưng đúng là vẫn còn bận tâm về tình cảm của Hồng Lữ, không trực tiếp răn dạy bọn hắn.
Nhưng cái này cũng làm cho Trương Tuyết Bách cảnh giác, mình phải từ từ kinh doanh cái công ty Nhật Hóa này, cho nên, trong khoảng thời gian này, Trương Tuyết Bách mới chủ động chạy tới thành phố Nam Hồ, mở ra thị trường.
“ Chỉ là cái gì? “ Dương Tử Hiên dò hỏi.
Trương Tuyết Bách vung vung hai tay, cười nói: “ Chỉ là, tôi cũng muốn làm tốt cái công ty Nhật Hóa này, dù là làm chuyện gì, cũng nên đến nơi đến chốn! “
Dương Tử Hiên biết rõ Trương Tuyết Bách khẳng định có chút ít lời còn chưa nói hết, nhưng cũng không tiếp tục hỏi, vừa cười vừa nói: “ Nếu như chị Tuyết Bách thật sự có ý làm tốt cái Nhật Hóa công ty này mà nói, tôi lại có thể giúp đỡ một chút. “
Trương Tuyết Bách lắc đầu, nói: “ Hiện tại cậu cũng chỉ là một cán bộ bình thường mà thôi, liên quan đến quá nhiều những công ty buôn bán này, sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt, tôi ở Nam Hồ cũng có một chút nhân mạch của mình, đã đủ để khai thác thị trường Nam Hồ rồi. “
Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười phá lên, Trương Tuyết Bách rõ ràng cho thấy là đang hiểu lầm ý tứ của hắn, cho là hắn muốn dùng quyền lực hộ tống Nhật Hóa công ty phát triển tại thị trường Nam Hồ.
Chỉ là, ngoài bật cười ra, trong lòng Dương Tử Hiên cũng có một tí cảm động, Trương Tuyết Bách có lẽ vẫn rất quan tâm đến con đường làm quan của chính mình, không muốn liên lụy đến mình.
Đương nhiên, từ một cái khác góc độ để xem xét, cũng có thể là Trương Tuyết Bách không muốn lại thiếu thêm một nhân tình nữa của mình mà thôi.
“ Tuyết Bách, chị hiểu lầm rồi, cũng không phải tôi muốn dùng quyền lực làm ô dù cho chị tại thị trường Nam Hồ, mà là tôi có thể làm ra một ít đề nghị hữu ích, đối với phương hướng phát triển và chiến lược phát triển công ty Nhật Hóa của chị. “ Dương Tử Hiên cười nói.
Trương Tuyết Bách ngây ra một lúc, nàng chợt nhớ tới quan hệ giữa Dương Tử Hiên cùng Dương Ban Mai Xích, liền thăm dò hỏi: “ Tử Hiên, cậu là người trong thể chế, liên quan đến những thứ quá nhiều này không tốt lắm đâu, hơn nữa, cậu cũng không nhất định quen thuộc việc vận hành buôn bán... “
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Tuyết Bách, chị biết Dương Ban Mai Xích không? “
Trương Tuyết Bách gật gật đầu, gần đây Dương Ban Mai Xích đang chống lại cùng mấy cái siêu thị quốc hữu trong thành phố Tử Kim, Trương Tuyết Bách cũng nghe thấy nhiều.
“ Không nói gạt chị, người sáng lập Dương Ban Mai Xích, chính là tôi, tôi tin tưởng chị Tuyết Bách có thể tin tưởng ánh mắt buôn bán của tôi, tuy không tính quá tuyệt, nhưng vẫn có kiến thiết được ý kiến nhất định! “
Dương Tử Hiên tiện tay ném ra ngoài một quả boom, hắn không muốn giấu diếm quan hệ giữa Dương Ban Mai Xích và của hắn tại trước mặt Trương Tuyết Bách, dù sao, theo quy mô Dương Ban Mai Xích càng lúc càng lớn, tất nhiên sẽ đụng vào càng nhiều lợi ích giai tầng quyền quý thành phố Tử Kim, cho nên, Dương Ban Mai Xích cũng phải có một chỗ dựa tương đối lớn.
Trước mắt mới chỉ là bắt đầu, Dương Tử Hiên cảm thấy, dường như chỗ dựa thích hợp của Dương Ban Mai Xích chính là Trương Tuyết Bách, dù sao, trong hội công tử ca tại thành phố Tử Kim, Dương Tử Hiên chỉ quen biết Trương Tuyết Bách mà thôi.
Trương Tuyết Bách cũng khẽ giật mình, hỏi: “ Cậu là người ở phía sau màn thao túng Dương Ban Mai Xích? “
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “ Không thể nói là điều khiển, nhưng đối với một ít vấn đề trên mặt chiến lược phát triển, tôi vẫn thường đưa ra một ít ý kiến. “
Trầm mặc một hồi, Trương Tuyết Bách mới cười nói: “ Vậy được rồi, mấy ngày nay tôi sẽ để cho thư ký làm một phần văn bản tài liệu về phương diện phát triển chiến lược, đến lúc đó cậu sửa chữa một tý, xem có vấn đề gì không. “
...
Trung tuần tháng mười, tại trước giờ đại hội tỉnh tổ chức, thành phố Nam Hồ tổ chức đại hội đảng, hội nghị xem xét nhiều hạng mục chương trình hội nghị, các lãnh đạo thị ủy mới cũng được lộ diện một lần nữa.
Tin tức muốn điều bí thư thị ủy Thạch Phong Tín đi một mực xôn xao mấy tuần, cuối cùng lại không được hình thành, Thạch Phong Tín vẫn khống chế vị trí bí thư thị ủy.
Ngược lại, phó bí thư thị ủy Lý Lỵ điều nhiệm đến thành phố Ba Dương, thành phố lớn thứ hai trong tỉnh, nhậm chức phó bí thư thị ủy, cách làm như thế, thật sự là khiến mọi người rớt kính mắt, dù sao, Ba Dương từ trước đến nay đều là một trong những đại bản doanh của Đại Danh hệ.
Phỏng chừng sau khi đại hội tỉnh kết thúc, Tiết Kế Ngay sẽ thăng nhiệm cán bộ cấp phó tỉnh, rời khỏi Ba Dương, như vậy thì thị trưởng sẽ thuận thế tiếp bí thư thị ủy, Lý Lỵ liền rất có thể sẽ trở thành tân thị trưởng Ba Dương.
Cái an bài này, đối với bản thân Lý Lỵ mà nói, có thể là tốt xấu nửa nọ nửa kia, lại làm cho rất nhiều người Nam Hồ không đoán ra ý tứ của Tỉnh ủy khi an bài như vậy.
Dương Tân, trưởng ban tổ chức này nương tựa theo bối cảnh hùng hậu trong tỉnh, nhảy lên trở thành phó bí thư thị ủy Nam Hồ, xứng danh với nhân vật thực quyền đứng thứ ba trong thị ủy.
Tiếu Hoài Hoa cũng được tiến bộ lên chức, làm trưởng ban tổ chức thành phố Nam Hồ.
Dương Tử Hiên cảm thấy, Tiếu Hoài Hoa có thể ngồi trên vị trí trưởng ban tổ chức, hơn phân nửa là do lão bí thư Tống Tư An thầm xuất lực.
Dù sao, Tống Tư An vẫn là dòng chính nồng cốt của chủ tịch tỉnh Liêu Anh Thạch tại La Phù tỉnh năm đó, các mối quan hệ trong tỉnh vẫn có một ít, ở trong mắt Tống Tư An, Tiếu Hoài Hoa chính là tánh mạng chính trị kéo dài của hắn.
Quan hệ giữa Tiếu Hoài Hoa cùng Tống Tư An, nếu so với quan hệ cùng Thạch Phong Tín thì mật thiết hơn nhiều lắm.
Ngược lại, Lý Chí Hồng thập phần phiền muộn, từ trên mặt ngoài sáng mà nói, bản thân hắn cũng rất có cơ hội tiếp nhận vị trí phó bí thư thị ủy Lý Lỵ lưu lại.
Mặc dù nói về thực quyền, phó bí thư thị ủy và thường vụ phó thị trưởng rất khó so sanh là ai hơn lớn hơn một chút, nhưng ý nghĩa chính trị và địa vị có chỗ khác nhau.
Phó bí thư thị ủy là người hỗ trợ bí thư, phân công quản lý công tác Đảng, hơn nữa cũng là người thứ nhất được đề cử thuận thế leo lên vị trí thị trưởng, so sánh với thường vụ phó thị trưởng thì lại càng dễ dàng lên chức hơn.
Hơn nữa, theo lý lịch nhìn lại, hiện tại, Lý Chí Hồng xác thực là khuyết thiếu kinh nghiệm phân công quản lý một khối công tác Đảng này, cũng cần một cái vị trí như vậy để rèn luyện, có một đoạn kinh nghiệm làm phó bí thư thị ủy quản lý công tác Đảng, cũng có thể để cho lý lịch của hắn càng thêm hoàn thiện.
Nhưng Lý Chí Hồng so ra, đúng là vẫn còn kém Dương Tân, trưởng ban tổ chức thị ủy này, Dương Tân có thể nói là không phí nhiều khí lực, đã ngồi lên ghế trống Lý Lỵ lưu lại cho thị ủy, điều này lại làm cho Lý Chí Hồng mang một bụng căm tức.
Đương nhiên, Lý Chí Hồng cũng biết, uy hiếp và thiệt thòi của mình, chính là không có người trong tỉnh.
Các đại lão thường ủy Tỉnh ủy kia, Lý Chí Hồng cơ bản cũng không thể dựa vào ai, trong nội tâm phiền muộn thế nào, hầu như là ai cũng có thể nghĩ.
Nhân sự trong thành phố Nam Hồ ầm ầm rung chuyển, cũng liên lụy đến không ít khu huyện, không ít người lãnh đạo đảng chính chủ yếu bậc huyện đều bị thay đổi.
Khu công nghiệp lại không biến hóa nhiều lắm, Dương Tử Hiên trước kia cũng đã nói qua mấy lời cùng Tiếu Hoài Hoa, trưởng ban tổ chức mới này, hi vọng tạm thời không động đến bộ máy khu công nghiệp, dù sao, khu công nghiệp hiện tại đã hình thành một cục diện quyền lực cân đối, nếu như động đến người nào mà nói, cái cân đối này lại bị đánh vỡ lần nữa.
...
Bộ máy mới của thành phố tuy cơ bản là đã thành hình, nhưng vẫn còn có một số vị trí để lại ghế trống.
Ví dụ như vị trí trưởng thư ký thị ủy này, hiện tại có lẽ là Tiếu Hoài Hoa kiêm nhiệm, nhưng người nào cũng biết, Tiếu Hoài Hoa sẽ rất nhanh phải tháo vị trí này xuống, đây chính là một cái danh ngạch thường ủy thị ủy.
Thành phố đã sớm có không ít người theo dõi vị trí này, ví dụ như Từ Khoáng Đạt, ví dụ như Trịnh Xây Minh, Tô Đại Tần, những người này đều đang rục rịch.
Từ trước đến nay, Tô Đại Tần và Thạch Phong Tín có quan hệ rất tốt, hơn nữa, thời điểm Thạch Phong Tín đảm nhiệm thị trưởng, Tô Đại Tần cũng đã là phó thị trưởng, coi như là cộng sự từ lâu với Thạch Phong Tín, lần này thấy được cái ghế trống trưởng thư ký thị ủy này xuất hiện, cũng dồn hết sức lực, muốn một lần bay lên trời.
Cũng không phải tâm tình Dương Tử Hiên không nhúc nhích, dù sao, thường ủy và phó thị trưởng không thường ủy, vẫn có khác nhau về bản chất, chỉ có vào thường ủy, cậu mới xem như chính thức tiến vào khu quyền lực đầu mối.
Nhưng Dương Tử Hiên cũng biết, mình yếu thế ở nơi nào.
Chính là từ vị trí của hắn, hiện tại đảm nhiệm phó thị trưởng, thời gian quá ngắn, nếu như lại thăng lên làm thường ủy thị ủy mà nói, tất nhiên sẽ làm cho không ít người giận dữ và chỉ trích.
Cho nên, Dương Tử Hiên cũng không đi tranh giành, chỉ là, Dương Tử Hiên lại chú ý tới một chuyện khác, chính là hiện tại, số lượng thường ủy thị ủy Nam Hồ đang là số chẵn.
Dựa theo quy củ từ trước đến nay, số lượng thường ủy thị ủy địa phương, phải bảo trì ở trạng thái số lẻ, cái này cho thấy, ngoại trừ trưởng thư ký thị ủy thường ủy này ra, Nam Hồ ít nhất còn phải tăng thêm một cái danh ngạch thường ủy.
Nhưng cái này phải thông qua Tỉnh ủy, hiện tại, văn bản tài liệu chính thức của Tỉnh ủy vẫn chưa được đưa ra, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể chờ đợi.
...
Tại chính đàn Nam Hồ, cơ bản là tất cả đã kết thúc, nhưng tình thế trong tỉnh lại như sóng cuộn trào mãnh liệt, theo đại hội đảng tỉnh sắp xảy ra, thế cục trong tỉnh cũng thay đổi từng ngày, các đại phái hệ đều đang gia tăng hành động tạo thế.
Nhân vật lĩnh quân thế hệ trẻ trong các đại phái hệ cũng đều là ào ào lên đài, làm nổi bật tâm tư của nhân vật bên trên, hoặc là xuống nông thôn thăm nghèo hỏi khổ, hoặc là cao giọng đàm luận về nghiệp lớn cải cách, tất cả dồn đủ sức mạnh, chuẩn bị làm thật lớn một hồi.
Từ kết quả lãnh đạo mới trên Tỉnh ủy ủy tỉnh dần dần lộ diện, cũng làm cho người mở rộng tầm mắt.
Có thể nói, bộ máy Tỉnh ủy La Phù thay đổi cũng không phải đặc biệt lớn, lão Bí thư Tỉnh ủy quang vinh lui về tuyến hai, đến hội đồng nhân dân cả nước nhậm chức, người thực sự giữ chức Bí thư Tỉnh ủy, không phải là Hoàng Văn Thanh trước kia một mực xuất hiện tiếng hô rất cao, mà là từ Lỗ tỉnh, một tỉnh vùng duyên hải phía Đông đến nhậm chức.
Người này có thể nói là Bí thư Tỉnh ủy thứ nhất, từ đại tỉnh vùng duyên hải phía Đông đến La Phù tỉnh trong những năm gần đây, không thể không khiến mọi người thầm suy đoán ý tứ hàm xúc của trung ương.
Trước khi kỳ đại hội diễn ra, Hoàng Văn Tỉnh đã biết kết quả cuối cùng, hắn cũng không ít mặt mày rạng rỡ lần đi đến chỗ lãnh đạo trung ương nghe ngóng, nhưng kết quả vẫn không thay đổi, dù là chủ tịch tỉnh, có tiếng hô thăng nhiệm Bí thư Tỉnh ủy rất cao, nhưng Hoàng Văn Thanh cuối cùng vẫn không thể ngồi trên vị trí Bí thư Tỉnh ủy, lại làm cho hắn thập phần uể oải và bất an.
Kỳ thật, chỉ cần là người quen thuộc ủy ban tỉnh đều biết, mấy năm này, trình độ chỉnh thể kinh tế La Phù tỉnh đang đi ở con đường xuống dốc.
Không chỉ kéo giãn khoảng cách cực lớn với các đại tỉnh vùng duyên hải phía đông, mà ngay cả mấy tỉnh không phát đạt ở bên trong trung bộ, La Phù cũng không thể xưng hùng, đã bị không ít tỉnh trung bộ rớt lại phía sau đuổi kịp và vượt qua.
Cái đó có liên quan rất lớn đến phong cách chủ chính của Hoàng Văn Thanh.
Phong cách chủ đạo của Hoàng Văn Thanh chính là gìn giữ cái chính phủ đã có hình dạng, rất nhiều chính sách chính phủ đưa ra sân khấu, đều là vây quanh việc làm thế nào để củng cố, ổn định thành quả kinh tế đã có.
Trong vài năm Hoàng Văn Thanh chủ chính tại La Phù, không hề mang La Phù đi đến một độ cao mới, mà là đang đi xuống dốc, không có dũng khí khai thác, luôn cầu ổn thỏa.
Ổn định áp đảo tất cả.
Đây là một câu Hoàng Văn Thanh thường xuyên bí mật đặt ở bên miệng.
Không ít người mẫn cảm đối với chính trị, đều đã nhận ra trung ương hết sức bất mãn đối với việc mấy năm này La Phù tỉnh phát triển lạc hậu.
Hoàng Văn Thanh, với tư cách cán bộ cao cấp từ trung ương hàng không xuống, các mối quan hệ cũng cực lớn, nhưng cuối cùng cũng không thể vãn hồi xu hướng suy tàn của hắn.
Lần này, chủ tịch Lỗ tỉnh Chu Trì Khôn nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy La Phù tỉnh, kỳ thật chính là một tín hiệu.
Trung ương bắt đầu có tín hiệu ra tay đối với La Phù tỉnh.
Cái này lại làm cho không ít người một mực sống ở phía dưới bóng mờ của Hoàng Văn Thanh thấy được hi vọng mới.
...
“ Thuyền cô độc thoa nón lá ông, độc lưỡi câu hàn giang tuyết(ông già ngồi thuyền câu cá mùa đông), đáng tiếc, bây giờ vẫn chưa phải mùa đông, không có khung cảnh trắng như tuyết! “
Vài ngày qua, tâm tình Thạch Phong Tín rất tốt, cho nên mới hẹn Dương Tử Hiên, Lý Chí Hồng, ba người cùng nhau đến Đông hồ câu cá.
“ Thạch bí thư thật hăng hái, cái ý cảnh này thập phần tươi đẹp, thuyền cô độc thoa nón lá ông độc lưỡi câu hàn giang tuyết, cho thấy tâm cảnh độc hành của Thạch bí thư ngài, cao xử bất thắng hàn (ở chỗ cao nhìn xuống dưới)? “
Hiện tại không khí rất vui vẻ, Dương Tử Hiên cũng mở miệng nói mấy câu vui đùa.
Thạch Phong Tín cười ha ha một tiếng, nói: “ Không có nhiều nghĩa như vậy, chỉ là một hồi cảm thán mà thôi! “
“ Thạch bí thư có ý kiến gì đối với động thái nhân sự của La Phù tỉnh chúng ta gần đây không? “ Lý Chí Hồng tâm tình không tốt lắm, đột nhiên mở miệng hỏi.
Thạch Phong Tín trầm mặc nửa ngày, mới đẩy mũ trên đỉnh đầu lên, thở dài nói: “ Đây chính là bứt giây động rừng, Chu Trì Khôn bí thư đến, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề. “
Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, nói: “ Chỉ sợ La Phù chúng ta sẽ phải rung chuyển trong một thời gian ngắn, nghe nói Chu bí thư tại Lỗ tỉnh là người có tác phong vô cùng mạnh mẽ, hắn chủ trì ủy ban tỉnh Lỗ tỉnh, đúng là làm cho cả tỉnh phát triển tương đối mạnh mẽ! “
Dương Tử Hiên nhớ rõ, vị Chu chủ tịch tỉnh này, đúng là có tiền đồ cực kỳ tốt, nhưng Dương Tử Hiên nhớ rõ, dường như Chu Trì Khôn không hề đảm nhiệm qua Bí thư Tỉnh ủy La Phù tỉnh, xem ra, lịch sử đã xuât hiện biến hóa.
Chỉ là, Dương Tử Hiên không sợ, chỉ cần lịch sử xuất hiện nhân tố mới, quỹ đạo không thay đổi không được, hắn là người mới xuất hiện, nhất định sẽ sinh ra hiệu ứng hồ điệp nhất định, cái này là điều không thể tránh khỏi.
Thạch Phong Tín quay đầu cười một tiếng với Dương Tử Hiên, nói: “ Tử Hiên rất quen thuộc đối với Chu bí thư, cậu nói cho chúng ta biết một chút về công việc của Chu bí thư đi! “
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “ Đối với Chu bí thư, tôi cũng không tính là quen thuộc, chỉ nghe một ít tin đồn vỉa hè mà thôi, không phải là thật! “
Nhưng lại kiêng kị bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh Trương Luân sau lưng Trương Tuyết Bách, lúc này mới không tự mình đến thăm gây phiền toái, nhưng đã sớm bí mật mắng mười tám đời tổ tông Trương Tuyết Bách một lượt.
Chỉ là, gần đây, có mấy tên nhỏ tuổi ở Hồng gia vụng trộm liên lạc với Trương Tuyết Bách, bọn hắn không dám đến thăm, thừa nhận lửa giận của Trương Luân, một bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nhưng cũng không có nghĩa là bọn hắn không dám lén khi dễ cô nhi quả phụ Trương Tuyết Bách một tý.
Mấy đứa cháu này cũng là nhân vật hung ác không sợ trời không sợ đất, yêu cầu Trương Tuyết Bách đem cái Nhật Hóa công ty này trở lại Hồng gia, chỉ trích Trương Tuyết Bách không có ý nghĩ kinh doanh, giữ lại cũng lãng phí.
Tuy đáy lòng Trương Tuyết Bách thập phần tức giận, nhưng đúng là vẫn còn bận tâm về tình cảm của Hồng Lữ, không trực tiếp răn dạy bọn hắn.
Nhưng cái này cũng làm cho Trương Tuyết Bách cảnh giác, mình phải từ từ kinh doanh cái công ty Nhật Hóa này, cho nên, trong khoảng thời gian này, Trương Tuyết Bách mới chủ động chạy tới thành phố Nam Hồ, mở ra thị trường.
“ Chỉ là cái gì? “ Dương Tử Hiên dò hỏi.
Trương Tuyết Bách vung vung hai tay, cười nói: “ Chỉ là, tôi cũng muốn làm tốt cái công ty Nhật Hóa này, dù là làm chuyện gì, cũng nên đến nơi đến chốn! “
Dương Tử Hiên biết rõ Trương Tuyết Bách khẳng định có chút ít lời còn chưa nói hết, nhưng cũng không tiếp tục hỏi, vừa cười vừa nói: “ Nếu như chị Tuyết Bách thật sự có ý làm tốt cái Nhật Hóa công ty này mà nói, tôi lại có thể giúp đỡ một chút. “
Trương Tuyết Bách lắc đầu, nói: “ Hiện tại cậu cũng chỉ là một cán bộ bình thường mà thôi, liên quan đến quá nhiều những công ty buôn bán này, sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt, tôi ở Nam Hồ cũng có một chút nhân mạch của mình, đã đủ để khai thác thị trường Nam Hồ rồi. “
Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười phá lên, Trương Tuyết Bách rõ ràng cho thấy là đang hiểu lầm ý tứ của hắn, cho là hắn muốn dùng quyền lực hộ tống Nhật Hóa công ty phát triển tại thị trường Nam Hồ.
Chỉ là, ngoài bật cười ra, trong lòng Dương Tử Hiên cũng có một tí cảm động, Trương Tuyết Bách có lẽ vẫn rất quan tâm đến con đường làm quan của chính mình, không muốn liên lụy đến mình.
Đương nhiên, từ một cái khác góc độ để xem xét, cũng có thể là Trương Tuyết Bách không muốn lại thiếu thêm một nhân tình nữa của mình mà thôi.
“ Tuyết Bách, chị hiểu lầm rồi, cũng không phải tôi muốn dùng quyền lực làm ô dù cho chị tại thị trường Nam Hồ, mà là tôi có thể làm ra một ít đề nghị hữu ích, đối với phương hướng phát triển và chiến lược phát triển công ty Nhật Hóa của chị. “ Dương Tử Hiên cười nói.
Trương Tuyết Bách ngây ra một lúc, nàng chợt nhớ tới quan hệ giữa Dương Tử Hiên cùng Dương Ban Mai Xích, liền thăm dò hỏi: “ Tử Hiên, cậu là người trong thể chế, liên quan đến những thứ quá nhiều này không tốt lắm đâu, hơn nữa, cậu cũng không nhất định quen thuộc việc vận hành buôn bán... “
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Tuyết Bách, chị biết Dương Ban Mai Xích không? “
Trương Tuyết Bách gật gật đầu, gần đây Dương Ban Mai Xích đang chống lại cùng mấy cái siêu thị quốc hữu trong thành phố Tử Kim, Trương Tuyết Bách cũng nghe thấy nhiều.
“ Không nói gạt chị, người sáng lập Dương Ban Mai Xích, chính là tôi, tôi tin tưởng chị Tuyết Bách có thể tin tưởng ánh mắt buôn bán của tôi, tuy không tính quá tuyệt, nhưng vẫn có kiến thiết được ý kiến nhất định! “
Dương Tử Hiên tiện tay ném ra ngoài một quả boom, hắn không muốn giấu diếm quan hệ giữa Dương Ban Mai Xích và của hắn tại trước mặt Trương Tuyết Bách, dù sao, theo quy mô Dương Ban Mai Xích càng lúc càng lớn, tất nhiên sẽ đụng vào càng nhiều lợi ích giai tầng quyền quý thành phố Tử Kim, cho nên, Dương Ban Mai Xích cũng phải có một chỗ dựa tương đối lớn.
Trước mắt mới chỉ là bắt đầu, Dương Tử Hiên cảm thấy, dường như chỗ dựa thích hợp của Dương Ban Mai Xích chính là Trương Tuyết Bách, dù sao, trong hội công tử ca tại thành phố Tử Kim, Dương Tử Hiên chỉ quen biết Trương Tuyết Bách mà thôi.
Trương Tuyết Bách cũng khẽ giật mình, hỏi: “ Cậu là người ở phía sau màn thao túng Dương Ban Mai Xích? “
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “ Không thể nói là điều khiển, nhưng đối với một ít vấn đề trên mặt chiến lược phát triển, tôi vẫn thường đưa ra một ít ý kiến. “
Trầm mặc một hồi, Trương Tuyết Bách mới cười nói: “ Vậy được rồi, mấy ngày nay tôi sẽ để cho thư ký làm một phần văn bản tài liệu về phương diện phát triển chiến lược, đến lúc đó cậu sửa chữa một tý, xem có vấn đề gì không. “
...
Trung tuần tháng mười, tại trước giờ đại hội tỉnh tổ chức, thành phố Nam Hồ tổ chức đại hội đảng, hội nghị xem xét nhiều hạng mục chương trình hội nghị, các lãnh đạo thị ủy mới cũng được lộ diện một lần nữa.
Tin tức muốn điều bí thư thị ủy Thạch Phong Tín đi một mực xôn xao mấy tuần, cuối cùng lại không được hình thành, Thạch Phong Tín vẫn khống chế vị trí bí thư thị ủy.
Ngược lại, phó bí thư thị ủy Lý Lỵ điều nhiệm đến thành phố Ba Dương, thành phố lớn thứ hai trong tỉnh, nhậm chức phó bí thư thị ủy, cách làm như thế, thật sự là khiến mọi người rớt kính mắt, dù sao, Ba Dương từ trước đến nay đều là một trong những đại bản doanh của Đại Danh hệ.
Phỏng chừng sau khi đại hội tỉnh kết thúc, Tiết Kế Ngay sẽ thăng nhiệm cán bộ cấp phó tỉnh, rời khỏi Ba Dương, như vậy thì thị trưởng sẽ thuận thế tiếp bí thư thị ủy, Lý Lỵ liền rất có thể sẽ trở thành tân thị trưởng Ba Dương.
Cái an bài này, đối với bản thân Lý Lỵ mà nói, có thể là tốt xấu nửa nọ nửa kia, lại làm cho rất nhiều người Nam Hồ không đoán ra ý tứ của Tỉnh ủy khi an bài như vậy.
Dương Tân, trưởng ban tổ chức này nương tựa theo bối cảnh hùng hậu trong tỉnh, nhảy lên trở thành phó bí thư thị ủy Nam Hồ, xứng danh với nhân vật thực quyền đứng thứ ba trong thị ủy.
Tiếu Hoài Hoa cũng được tiến bộ lên chức, làm trưởng ban tổ chức thành phố Nam Hồ.
Dương Tử Hiên cảm thấy, Tiếu Hoài Hoa có thể ngồi trên vị trí trưởng ban tổ chức, hơn phân nửa là do lão bí thư Tống Tư An thầm xuất lực.
Dù sao, Tống Tư An vẫn là dòng chính nồng cốt của chủ tịch tỉnh Liêu Anh Thạch tại La Phù tỉnh năm đó, các mối quan hệ trong tỉnh vẫn có một ít, ở trong mắt Tống Tư An, Tiếu Hoài Hoa chính là tánh mạng chính trị kéo dài của hắn.
Quan hệ giữa Tiếu Hoài Hoa cùng Tống Tư An, nếu so với quan hệ cùng Thạch Phong Tín thì mật thiết hơn nhiều lắm.
Ngược lại, Lý Chí Hồng thập phần phiền muộn, từ trên mặt ngoài sáng mà nói, bản thân hắn cũng rất có cơ hội tiếp nhận vị trí phó bí thư thị ủy Lý Lỵ lưu lại.
Mặc dù nói về thực quyền, phó bí thư thị ủy và thường vụ phó thị trưởng rất khó so sanh là ai hơn lớn hơn một chút, nhưng ý nghĩa chính trị và địa vị có chỗ khác nhau.
Phó bí thư thị ủy là người hỗ trợ bí thư, phân công quản lý công tác Đảng, hơn nữa cũng là người thứ nhất được đề cử thuận thế leo lên vị trí thị trưởng, so sánh với thường vụ phó thị trưởng thì lại càng dễ dàng lên chức hơn.
Hơn nữa, theo lý lịch nhìn lại, hiện tại, Lý Chí Hồng xác thực là khuyết thiếu kinh nghiệm phân công quản lý một khối công tác Đảng này, cũng cần một cái vị trí như vậy để rèn luyện, có một đoạn kinh nghiệm làm phó bí thư thị ủy quản lý công tác Đảng, cũng có thể để cho lý lịch của hắn càng thêm hoàn thiện.
Nhưng Lý Chí Hồng so ra, đúng là vẫn còn kém Dương Tân, trưởng ban tổ chức thị ủy này, Dương Tân có thể nói là không phí nhiều khí lực, đã ngồi lên ghế trống Lý Lỵ lưu lại cho thị ủy, điều này lại làm cho Lý Chí Hồng mang một bụng căm tức.
Đương nhiên, Lý Chí Hồng cũng biết, uy hiếp và thiệt thòi của mình, chính là không có người trong tỉnh.
Các đại lão thường ủy Tỉnh ủy kia, Lý Chí Hồng cơ bản cũng không thể dựa vào ai, trong nội tâm phiền muộn thế nào, hầu như là ai cũng có thể nghĩ.
Nhân sự trong thành phố Nam Hồ ầm ầm rung chuyển, cũng liên lụy đến không ít khu huyện, không ít người lãnh đạo đảng chính chủ yếu bậc huyện đều bị thay đổi.
Khu công nghiệp lại không biến hóa nhiều lắm, Dương Tử Hiên trước kia cũng đã nói qua mấy lời cùng Tiếu Hoài Hoa, trưởng ban tổ chức mới này, hi vọng tạm thời không động đến bộ máy khu công nghiệp, dù sao, khu công nghiệp hiện tại đã hình thành một cục diện quyền lực cân đối, nếu như động đến người nào mà nói, cái cân đối này lại bị đánh vỡ lần nữa.
...
Bộ máy mới của thành phố tuy cơ bản là đã thành hình, nhưng vẫn còn có một số vị trí để lại ghế trống.
Ví dụ như vị trí trưởng thư ký thị ủy này, hiện tại có lẽ là Tiếu Hoài Hoa kiêm nhiệm, nhưng người nào cũng biết, Tiếu Hoài Hoa sẽ rất nhanh phải tháo vị trí này xuống, đây chính là một cái danh ngạch thường ủy thị ủy.
Thành phố đã sớm có không ít người theo dõi vị trí này, ví dụ như Từ Khoáng Đạt, ví dụ như Trịnh Xây Minh, Tô Đại Tần, những người này đều đang rục rịch.
Từ trước đến nay, Tô Đại Tần và Thạch Phong Tín có quan hệ rất tốt, hơn nữa, thời điểm Thạch Phong Tín đảm nhiệm thị trưởng, Tô Đại Tần cũng đã là phó thị trưởng, coi như là cộng sự từ lâu với Thạch Phong Tín, lần này thấy được cái ghế trống trưởng thư ký thị ủy này xuất hiện, cũng dồn hết sức lực, muốn một lần bay lên trời.
Cũng không phải tâm tình Dương Tử Hiên không nhúc nhích, dù sao, thường ủy và phó thị trưởng không thường ủy, vẫn có khác nhau về bản chất, chỉ có vào thường ủy, cậu mới xem như chính thức tiến vào khu quyền lực đầu mối.
Nhưng Dương Tử Hiên cũng biết, mình yếu thế ở nơi nào.
Chính là từ vị trí của hắn, hiện tại đảm nhiệm phó thị trưởng, thời gian quá ngắn, nếu như lại thăng lên làm thường ủy thị ủy mà nói, tất nhiên sẽ làm cho không ít người giận dữ và chỉ trích.
Cho nên, Dương Tử Hiên cũng không đi tranh giành, chỉ là, Dương Tử Hiên lại chú ý tới một chuyện khác, chính là hiện tại, số lượng thường ủy thị ủy Nam Hồ đang là số chẵn.
Dựa theo quy củ từ trước đến nay, số lượng thường ủy thị ủy địa phương, phải bảo trì ở trạng thái số lẻ, cái này cho thấy, ngoại trừ trưởng thư ký thị ủy thường ủy này ra, Nam Hồ ít nhất còn phải tăng thêm một cái danh ngạch thường ủy.
Nhưng cái này phải thông qua Tỉnh ủy, hiện tại, văn bản tài liệu chính thức của Tỉnh ủy vẫn chưa được đưa ra, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể chờ đợi.
...
Tại chính đàn Nam Hồ, cơ bản là tất cả đã kết thúc, nhưng tình thế trong tỉnh lại như sóng cuộn trào mãnh liệt, theo đại hội đảng tỉnh sắp xảy ra, thế cục trong tỉnh cũng thay đổi từng ngày, các đại phái hệ đều đang gia tăng hành động tạo thế.
Nhân vật lĩnh quân thế hệ trẻ trong các đại phái hệ cũng đều là ào ào lên đài, làm nổi bật tâm tư của nhân vật bên trên, hoặc là xuống nông thôn thăm nghèo hỏi khổ, hoặc là cao giọng đàm luận về nghiệp lớn cải cách, tất cả dồn đủ sức mạnh, chuẩn bị làm thật lớn một hồi.
Từ kết quả lãnh đạo mới trên Tỉnh ủy ủy tỉnh dần dần lộ diện, cũng làm cho người mở rộng tầm mắt.
Có thể nói, bộ máy Tỉnh ủy La Phù thay đổi cũng không phải đặc biệt lớn, lão Bí thư Tỉnh ủy quang vinh lui về tuyến hai, đến hội đồng nhân dân cả nước nhậm chức, người thực sự giữ chức Bí thư Tỉnh ủy, không phải là Hoàng Văn Thanh trước kia một mực xuất hiện tiếng hô rất cao, mà là từ Lỗ tỉnh, một tỉnh vùng duyên hải phía Đông đến nhậm chức.
Người này có thể nói là Bí thư Tỉnh ủy thứ nhất, từ đại tỉnh vùng duyên hải phía Đông đến La Phù tỉnh trong những năm gần đây, không thể không khiến mọi người thầm suy đoán ý tứ hàm xúc của trung ương.
Trước khi kỳ đại hội diễn ra, Hoàng Văn Tỉnh đã biết kết quả cuối cùng, hắn cũng không ít mặt mày rạng rỡ lần đi đến chỗ lãnh đạo trung ương nghe ngóng, nhưng kết quả vẫn không thay đổi, dù là chủ tịch tỉnh, có tiếng hô thăng nhiệm Bí thư Tỉnh ủy rất cao, nhưng Hoàng Văn Thanh cuối cùng vẫn không thể ngồi trên vị trí Bí thư Tỉnh ủy, lại làm cho hắn thập phần uể oải và bất an.
Kỳ thật, chỉ cần là người quen thuộc ủy ban tỉnh đều biết, mấy năm này, trình độ chỉnh thể kinh tế La Phù tỉnh đang đi ở con đường xuống dốc.
Không chỉ kéo giãn khoảng cách cực lớn với các đại tỉnh vùng duyên hải phía đông, mà ngay cả mấy tỉnh không phát đạt ở bên trong trung bộ, La Phù cũng không thể xưng hùng, đã bị không ít tỉnh trung bộ rớt lại phía sau đuổi kịp và vượt qua.
Cái đó có liên quan rất lớn đến phong cách chủ chính của Hoàng Văn Thanh.
Phong cách chủ đạo của Hoàng Văn Thanh chính là gìn giữ cái chính phủ đã có hình dạng, rất nhiều chính sách chính phủ đưa ra sân khấu, đều là vây quanh việc làm thế nào để củng cố, ổn định thành quả kinh tế đã có.
Trong vài năm Hoàng Văn Thanh chủ chính tại La Phù, không hề mang La Phù đi đến một độ cao mới, mà là đang đi xuống dốc, không có dũng khí khai thác, luôn cầu ổn thỏa.
Ổn định áp đảo tất cả.
Đây là một câu Hoàng Văn Thanh thường xuyên bí mật đặt ở bên miệng.
Không ít người mẫn cảm đối với chính trị, đều đã nhận ra trung ương hết sức bất mãn đối với việc mấy năm này La Phù tỉnh phát triển lạc hậu.
Hoàng Văn Thanh, với tư cách cán bộ cao cấp từ trung ương hàng không xuống, các mối quan hệ cũng cực lớn, nhưng cuối cùng cũng không thể vãn hồi xu hướng suy tàn của hắn.
Lần này, chủ tịch Lỗ tỉnh Chu Trì Khôn nhậm chức Bí thư Tỉnh ủy La Phù tỉnh, kỳ thật chính là một tín hiệu.
Trung ương bắt đầu có tín hiệu ra tay đối với La Phù tỉnh.
Cái này lại làm cho không ít người một mực sống ở phía dưới bóng mờ của Hoàng Văn Thanh thấy được hi vọng mới.
...
“ Thuyền cô độc thoa nón lá ông, độc lưỡi câu hàn giang tuyết(ông già ngồi thuyền câu cá mùa đông), đáng tiếc, bây giờ vẫn chưa phải mùa đông, không có khung cảnh trắng như tuyết! “
Vài ngày qua, tâm tình Thạch Phong Tín rất tốt, cho nên mới hẹn Dương Tử Hiên, Lý Chí Hồng, ba người cùng nhau đến Đông hồ câu cá.
“ Thạch bí thư thật hăng hái, cái ý cảnh này thập phần tươi đẹp, thuyền cô độc thoa nón lá ông độc lưỡi câu hàn giang tuyết, cho thấy tâm cảnh độc hành của Thạch bí thư ngài, cao xử bất thắng hàn (ở chỗ cao nhìn xuống dưới)? “
Hiện tại không khí rất vui vẻ, Dương Tử Hiên cũng mở miệng nói mấy câu vui đùa.
Thạch Phong Tín cười ha ha một tiếng, nói: “ Không có nhiều nghĩa như vậy, chỉ là một hồi cảm thán mà thôi! “
“ Thạch bí thư có ý kiến gì đối với động thái nhân sự của La Phù tỉnh chúng ta gần đây không? “ Lý Chí Hồng tâm tình không tốt lắm, đột nhiên mở miệng hỏi.
Thạch Phong Tín trầm mặc nửa ngày, mới đẩy mũ trên đỉnh đầu lên, thở dài nói: “ Đây chính là bứt giây động rừng, Chu Trì Khôn bí thư đến, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề. “
Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, nói: “ Chỉ sợ La Phù chúng ta sẽ phải rung chuyển trong một thời gian ngắn, nghe nói Chu bí thư tại Lỗ tỉnh là người có tác phong vô cùng mạnh mẽ, hắn chủ trì ủy ban tỉnh Lỗ tỉnh, đúng là làm cho cả tỉnh phát triển tương đối mạnh mẽ! “
Dương Tử Hiên nhớ rõ, vị Chu chủ tịch tỉnh này, đúng là có tiền đồ cực kỳ tốt, nhưng Dương Tử Hiên nhớ rõ, dường như Chu Trì Khôn không hề đảm nhiệm qua Bí thư Tỉnh ủy La Phù tỉnh, xem ra, lịch sử đã xuât hiện biến hóa.
Chỉ là, Dương Tử Hiên không sợ, chỉ cần lịch sử xuất hiện nhân tố mới, quỹ đạo không thay đổi không được, hắn là người mới xuất hiện, nhất định sẽ sinh ra hiệu ứng hồ điệp nhất định, cái này là điều không thể tránh khỏi.
Thạch Phong Tín quay đầu cười một tiếng với Dương Tử Hiên, nói: “ Tử Hiên rất quen thuộc đối với Chu bí thư, cậu nói cho chúng ta biết một chút về công việc của Chu bí thư đi! “
Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “ Đối với Chu bí thư, tôi cũng không tính là quen thuộc, chỉ nghe một ít tin đồn vỉa hè mà thôi, không phải là thật! “
/705
|