Giá Cá Hoàng Đế Hữu Điểm Sắc (Tên Hoàng Đế Kia Mặt Hơi Dê)

Chương 6

/36


“Ngươi nói cái gì? Mẫu hậu. . . Người thật sự giao việc như vậy cho Ngự công công?”

Nhìn mật báo của Vương Duẫn Sâm trước mắt thân thể kích động đứng lên, Tôn Dật Thiên trừng lớn mắt không thể tin được.

“Đúng vậy! Tiểu Khiết nói với ta như thế! Nàng nói Thái hậu nương nương hạ lệnh cho Ngự công công mới tới, lại triệu thêm một nhóm tú nữ tiến cung. . .”

“. . . Ôi. . . Thật sự là họa là từ miệng mà ra. . .”

Chịu không được ngã ngồi trên long ỷ, đem mặt vùi vào trong lòng bàn tay, có trách thì trách hắn hôm nay buổi sáng đến vấn an Thái hậu, Thái hậu lại ép hỏi hắn vì cái gì mà hai tháng nay không triệu phi thị tẩm, bị hỏi như thế cảm thấy quá phiền phức hắn trả lời có lệ, bởi vì tần phi trong cung hắn nhìn chán rồi, không có cảm giác mới mẻ. . .

Không nghĩ tới hắn chỉ thuận miệng nói một câu nhìn chán rồi, Thái hậu dĩ nhiên tin là thật, còn muốn Ngự công công phí thời gian và tâm lực đi chọn một nhóm nữ tử vô tội tiến cung, lại nói như thế rất tốt!

Quả nhiên họa từ miệng mà ra.

“Vậy cũng không có thể trách ngươi! Ai kêu Thái hậu bức ngươi tới nóng nảy?”

“. . . Không. . . Trẫm là chịu một nửa trách nhiệm không sai, ngẫm lại Trẫm đăng cơ đã hơn mười năm. . . Nhưng lại không sinh một nhi tử cho mẫu hậu thỏa mong muốn có Tôn tử, ngay cả ngôi vị Hoàng hậu Trẫm cũng không lập, cũng khó trách người cấp bách như vậy. . .”

“Vốn là nói như thế không sai! Bất quá, Hoàng thượng dường như luôn luôn lấy lợi ích nhân dân làm trọng. . . Hơn nữa. . . Chuyện tình cảm. . . Thật sự không thể miễn cưỡng. . .”

“Đúng vậy! Trẫm chuyện gì cũng có thể theo ý nguyện mẫu hậu, chỉ là. . . Trẫm đã phá hủy quá nhiều hạnh phúc của nữ tử rồi, hơn nữa. . . Muốn Trẫm miễn cưỡng ở cùng một nữ nhân mà Trẫm không có cảm tình. . . Ta thật sự làm không được. . .”

Ánh mắt không có tiêu cự nhìn về một nơi nào đó, nếu muốn hắn tìm thời gian cùng mẫu hậu nói chuyện phiếm, du ngoạn hắn cũng nguyện ý, chỉ một chuyện muốn hắn kết hôn với người phụ nữ mà hắn không thương ngay cả nghĩ đến hắn cũng làm không được.

Mặc dù từ xưa đến nay sau khi lập ngôi vị Hoàng hậu, Hoàng thượng có thể sủng ái các quý phi khác, bất quá Tôn Dật Thiên hắn, cả đời này chỉ cần một Hoàng hậu, thứ khác hắn cũng không muốn.

Hắn chỉ cần một người có thể xác định ở bên hắn cả đời, một người là tốt rồi, hắn không tham nhiều!

Thuở nhỏ hắn đứng ở ngôi vị thiên tử, biết cuộc sống chính mình không giống với người bình thường, hắn là cửu ngũ chi mệnh, thân mệnh tôn quý, hắn lại nắm giữ sinh tử nhân dân cả nước, mỗi một quyết định hắn đưa ra đều là một ảnh hưởng rất lớn. . .

Mà hắn từ lúc sinh ra tới nay liền cảm giác được sứ mạng của mình, làm cho hắn khi còn trẻ chịu rất nhiều áp lực, điên cuồng với nhiều ý nghĩ, chôn sâu rất nhiều nhiệt huyết tuổi trẻ, đến cuối cùng, hắn ẩn giấu thói quen, ẩn giấu tâm tình chân thật của chính mình, hắn là vua của một nước, suy nghĩ việc muốn làm, cũng không thể để người dễ dàng nhìn ra, mặc kệ là địch nhân hay là thân nhân của mình.

Đây là quan niệm từ nhỏ đến lớn hắn được dạy bảo. . .

Mặc dù đây không phải điều hắn muốn, nhưng là hắn đã nhận thức, hắn biết đất nước phải có Hoàng đế trị vì, nếu vận mệnh an bài như vậy, hắn dĩ nhiên phải tiếp nhận. . .

Chỉ là, hắn hi vọng lão thiên gia có thể thấy hắn chăm chú hoàn thành sứ mạng của mình như thế, cho hắn một nơi, nơi bình yên mà hắn có thể hướng tới.

Hắn rất muốn, rất muốn dùng cả tánh mạng để yêu một người, yêu một người thật tâm, trong hoàng cung giả dối quá nhiều, đã sắp làm cho hắn chịu không nổi nữa, suy nghĩ nhiều, tìm người cảm tình chân thật đối với hắn, suy nghĩ nhiều, gặp một người có thể cho hắn biểu hiện tâm tình thật tự nhiên. . .

“Khởi bẩm Hoàng thượng, nô tài họ Vương danh Ngự Phong. . .”

Trong đầu, đột nhiên hiện lên dung nhan Vương Ngự Phong, cũng không phải nói y đẹp hơn hết thảy, càng không phải nói trong cung tần phi không có ai hơn được tư sắc Vương Ngự Phong, Tôn Dật Thiên chính là tự nhiên nhớ tới dung mạo của y, nhất là trên người Vương Ngự Phong phát ra khí chất, như là gắt gao quấn lấy suy nghĩ của hắn, đem y thật sâu khắc vào trong đầu hắn, sâu đến nỗi ngay cả hôm qua hắn cũng mộng thấy Vương Ngự Phong cười với hắn.

“Hoàng thượng. . . Hoàng thượng. . . Ngươi đang suy nghĩ về Ngự công công đúng không?”

Xem bộ dáng Tôn Dật Thiên đột nhiên thất thần, trong ánh mắt giấu không được vẻ thưởng thức, hắn cũng theo bên người Tôn Dật Thiên hơn mười năm rồi, nghĩ sơ cũng biết Tôn Dật Thiên nhất định là nhớ tới Vương Ngự Phong.

“. . . Trẫm. . . Cũng không biết sao, luôn nhớ tới y .. .”

“Bất quá. . . Hoàng thượng, ngươi có nên đi ngăn Ngự công công lại hay không?”

“Hả? Ngăn y lại?”

“Hoàng thượng, chẳng lẽ ngươi quên Thái hậu nương nương giao cho y việc gì rồi?”

“… . . .”

Vừa nghe Vương Duẫn Sâm nhắc nhở, Tôn Dật Thiên không chút nghĩ ngợi đi ra khỏi ngự thư phòng, hướng tẩm phòng Vương Ngự Phong đang trụ đi đến.

“Ôi. . . Trời ạ! Ba ngày. . . Muốn ta trong vòng ba ngày tuyển mười tú nữ tiến cung. . . Khó trách tiểu thúc vừa nghe đến lại cấp bách xuất ngoại lên đường làm việc. . .”

Mới từ Thái bình cung trở về, Vương Ngự Phong cảm giác được chính mình kiếp trước y vốn là qua miếu không thắp hương, cho nên bây giờ mới xui xẻo như vậy.

Ba ngày. . . Chỉ là muốn y viết chiếu thư, còn phái người đi dán. . .Nhiều chuyện lớn nhỏ hỗn tạp như vậy, mặc dù không cần một mình y làm, nhưng y nghĩ muốn làm xong việc này phải tốn rất nhiều thời gian!

Hơn nữa, việc này y chưa từng làm qua, làm từ chỗ nào cũng không biết, thời gian lại chỉ có ba ngày, nếu làm không được Thái hậu nương nương tưởng rằng y ngũ hành bát quái, kỳ môn độn giáp? (*)

(*)

Ngũ hành bát quái: Còn được biết là Học thuyết âm dương bát quái ngũ hành. Xem thêm ở đây:

/36

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status