Trong dòng người nườm nượp, đồng chí Tô Tố cùng với Thúy Ti vẻ mặt nghiêm túc nhìn đối phương.
Các đồng chí mặc áo gió màu đen đứng chật trong sàn nhảy, nhảy hết sức điên cuồng, giống như lũ yêu ma quỷ quái nhảy múa loạn xạ.
“Thúy Ti, đồng chí này trâu bò biết bao, cậu hãy nhắm lấy anh ta đi.” Họ Tô nào đó ánh mắt van nài, thật hết sức khủng bố, không ngờ bọn họ lại đi giày cao gót để nhảy disco. Ai đó rơi lệ.
Bùm, có một người đang nhảy giữa sàn bị ngã.
Họ Thúy nào đó thu hồi tầm mắt, ánh mắt trở nên yếu ớt, “Tô, cậu phải kiên trì kiên trì, đợi cho đến khi anh ta cơ bản hoàn thành nhiệm vụ cải tạo cậu thì cậu sẽ được giải thoát.”
Chẳng lẽ, lẽ nào là vậy?
Họ Tô nào đó ánh mắt nghi ngờ, Thúy Ti liền nặng nề gật đầu: “Tớ đã từng phê bình và tự phê bình bản thân suốt một năm trời, đến lúc tớ tự mình khinh bỉ bản thân mới thấm thía hiểu được ý thức chính trị của bản thân quá mức yếu kém, vì vậy, tớ giới thiệu cậu cho anh ta. Tiểu Tô, giác ngộ của cậu cao hơn tớ, tớ tin tưởng cậu có thể giải quyết được anh ta.”
… Đây chính là cạm bẫy đó, đồng chí Tô Tố hết sức kinh sợ, ánh mắt lại bắn về phía đồng chí Giả Trịnh Kinh, hai tay hai chân đồng loạt nhảy, gương mặt hưng phấn đến mức đỏ tưng bừng, mông dán sát vào một cô gái nhỏ, lắc người vô cùng vui vẻ.
“Thúy, tớ quyết định tiếp tục sa đọa, thỉnh thoảng có chút giác ngộ là được rồi.” Họ Tô nào đó gật đầu, tên đàn ông trâu chó ấy mà ăn vào bụng sẽ không tốt cho tiêu hóa.
Thở dài rồi lại thở dài, Thúy Ti nắm chặt tay Tô Tố, “Vậy được, lần sau giới thiệu cho cậu người nào thật thà chút, đó vốn dĩ là phần của tớ.”
Tô Tố cảm động, giơ tay ra nắm chặt tay Thúy Ti, “Thúy, cậu đối tốt với tớ quá, cậu quả thật biết hy sinh vì người khác.”
Họ Thúy nào đó cũng bị cảm động bởi hành động của bản thân, tiếp tục nắm chặt tay: “Đâu có, chúng ta đều là những người trưởng thành từ những câu chuyện về Bethune (*), cho nên hi sinh bản thân vì người khác là điều nên làm.”
Ừm, ừm, ừm, giác ngộ thật là cao, hai người ôm đầu gào khóc, cái tình bạn này cũng mang hơi hướm chủ nghĩa cộng sản quá rồi!
(*) Chiến sĩ cộng sản Canada, người đã đóng góp lớn cho nền y học thế giới, là một Đảng viên gương mẫu. Ở đây nói về tác phẩm “Tưởng nhớ Bethune” do Mao Trạch Đông viết, được in trong “Tuyển tập Mao Trạch Đông”.
Các đồng chí mặc áo gió màu đen đứng chật trong sàn nhảy, nhảy hết sức điên cuồng, giống như lũ yêu ma quỷ quái nhảy múa loạn xạ.
“Thúy Ti, đồng chí này trâu bò biết bao, cậu hãy nhắm lấy anh ta đi.” Họ Tô nào đó ánh mắt van nài, thật hết sức khủng bố, không ngờ bọn họ lại đi giày cao gót để nhảy disco. Ai đó rơi lệ.
Bùm, có một người đang nhảy giữa sàn bị ngã.
Họ Thúy nào đó thu hồi tầm mắt, ánh mắt trở nên yếu ớt, “Tô, cậu phải kiên trì kiên trì, đợi cho đến khi anh ta cơ bản hoàn thành nhiệm vụ cải tạo cậu thì cậu sẽ được giải thoát.”
Chẳng lẽ, lẽ nào là vậy?
Họ Tô nào đó ánh mắt nghi ngờ, Thúy Ti liền nặng nề gật đầu: “Tớ đã từng phê bình và tự phê bình bản thân suốt một năm trời, đến lúc tớ tự mình khinh bỉ bản thân mới thấm thía hiểu được ý thức chính trị của bản thân quá mức yếu kém, vì vậy, tớ giới thiệu cậu cho anh ta. Tiểu Tô, giác ngộ của cậu cao hơn tớ, tớ tin tưởng cậu có thể giải quyết được anh ta.”
… Đây chính là cạm bẫy đó, đồng chí Tô Tố hết sức kinh sợ, ánh mắt lại bắn về phía đồng chí Giả Trịnh Kinh, hai tay hai chân đồng loạt nhảy, gương mặt hưng phấn đến mức đỏ tưng bừng, mông dán sát vào một cô gái nhỏ, lắc người vô cùng vui vẻ.
“Thúy, tớ quyết định tiếp tục sa đọa, thỉnh thoảng có chút giác ngộ là được rồi.” Họ Tô nào đó gật đầu, tên đàn ông trâu chó ấy mà ăn vào bụng sẽ không tốt cho tiêu hóa.
Thở dài rồi lại thở dài, Thúy Ti nắm chặt tay Tô Tố, “Vậy được, lần sau giới thiệu cho cậu người nào thật thà chút, đó vốn dĩ là phần của tớ.”
Tô Tố cảm động, giơ tay ra nắm chặt tay Thúy Ti, “Thúy, cậu đối tốt với tớ quá, cậu quả thật biết hy sinh vì người khác.”
Họ Thúy nào đó cũng bị cảm động bởi hành động của bản thân, tiếp tục nắm chặt tay: “Đâu có, chúng ta đều là những người trưởng thành từ những câu chuyện về Bethune (*), cho nên hi sinh bản thân vì người khác là điều nên làm.”
Ừm, ừm, ừm, giác ngộ thật là cao, hai người ôm đầu gào khóc, cái tình bạn này cũng mang hơi hướm chủ nghĩa cộng sản quá rồi!
(*) Chiến sĩ cộng sản Canada, người đã đóng góp lớn cho nền y học thế giới, là một Đảng viên gương mẫu. Ở đây nói về tác phẩm “Tưởng nhớ Bethune” do Mao Trạch Đông viết, được in trong “Tuyển tập Mao Trạch Đông”.
/65
|