Gặp được anh

Chương 1

/5


Chương 1

     Mạc Lam mở mắt, hóa ra cảm giác trọng sinh là như thế này. Thật lạ!

     Trước khi Mạc Lam mở mắt, những chuyện xảy ra trong kiếp trước giống như hàng ngàn con virus chui vào những tế bào trong cơ thể cô, phá nát tất cả đến khi chỉ còn lại 1 trái tim...vỡ vụn! Nhưng khi sống lại kiếp này những chuyện đó lại trở thành tương lai sắp diễn ra lần nữa. Nếu đó đã là chuyện tương lai, Mạc Lam muốn thay đổi nó.

     Nói là thay đổi mọi thứ nhưng thật ra Mạc Lam chỉ muốn mình tránh xa người đàn ông tên Uất Trì Hàn càng nhanh càng tốt.

     Anh chính là mối tình đầu của cô. Anh đến giống như một cơn mưa đầu mùa mát lạnh tưới lên tuổi thanh xuân của cô, những hạt mưa rơi xuống thấm vào trong lòng đất chạm đến những rễ cây khô cằn trong lòng cô. Cô cứ nghĩ rằng dù cho mọi người đối xử bất công với cô thế nào cũng không sao, chỉ cần anh vẫn ở bên cạnh yêu thương cô là được. Thế nhưng anh lại cho cô một đả kích. Anh nói tất cả chỉ là diễn kịch, anh tiếp cận cô như vậy chính là để trả thù, để dày vò cô. Sự thật này như 1 kim đâm vào cơ thể cô, tuy không gây ra vết thương lớn nhưng hậu quả để lại còn đau đớn hơn gấp trăm gấp ngàn lần.

     Mạc Lam im lặng đánh giá mọi thứ xung quanh. Đây là phòng ngủ của cô và Uất Trì Hàn sau khi kết hôn. Đáng lẽ nơi đây phải là nơi mà yêu thương bùng cháy nồng đậm nhưng khi Uất Trì Hàn lựa chọn vén lên bức màn giả dối thì nơi đây hằng đêm đã trở thành địa ngục.

     Vì sao căn phòng này trở thành địa ngục? Vì Uất Trì Hàn đêm nào cũng mang phụ nữ bên ngoài về vui vẻ với nhau ngay tại phòng khách bên cạnh phòng ngủ. Chỉ cần lắng tai nghe, tiếng rên của phụ nữ cùng tiếng va chạm kịch liệt của cơ thể liền có thể rõ ràng trong màn đêm đặc quánh. Thứ âm thanh kia chui tọt vào tai Mạc Lam rồi đánh thẳng vào tim cô từng cái từng cái cho đến khi tim cô ngừng đập...đau đớn!

     "Hàn! Nhanh lên...nhanh lên một chút nữa...a..." Giọng người phụ nữ đạt cao trào vẫn không vì sự đau đớn trong lòng của Mạc Lam mà ngừng lại. Không cần nhìn cô cũng biết được những gì mà Uất Trì Hàn cùng ả đàn bà kia đang làm. Cô không hiểu vì sao trước đây bản thân lại có thể chịu đựng được thứ âm thanh dâm đãng này. À...chắc có lẽ cô quá hèn mọn, cô không nỡ rời xa anh, cô yêu anh nhiều đến mức dù cho anh có cùng phụ nữ mây mưa ngay tại nhà của cô và anh...cô vẫn cố vờ như không hay biết. Mạc Lam sợ một khi đã đối mặt với chuyện này, những kí ức, tình cảm tốt đẹp bấy lâu sẽ trở thành một giấc mơ, mà người nằm mơ chỉ có 1 mình cô.

     Đời này sống lại...tiếp tục chịu đựng?

     Hoàn toàn không thể! Dù có mù quán đến cỡ nào Mạc Lam sao có thể tiếp tục cam tâm tình nguyện bị anh dày vò nữa đây.

     Sốc chăn lên, vội vàng thay một bộ quần áo, cầm lấy ví cùng điện thoại, Mạc Lam liền bước ra khỏi phòng.

     Trên chiếc sofa mà Mạc Lam đã ấp ủ biết bao điều ngọt ngào cùng anh giờ lại có sự hiện diện của 2 thân thể lõa lồ. Người phụ nữ kia sau khi nhìn thấy Mạc Lam vội vàng nép vào lòng Uất Trì Hàn giả vờ xấu hổ. Mà Uất Trì Hàn khi nhìn đến dáng vẻ muốn rời đi của Mạc Lam cũng không quan tâm, sức lực anh dồn vào việc đang làm, động tác dưới thân có khi còn kịch liệt hơn lúc trước.

     Mạc Lam nhìn vào mắt Uất Trì Hàn, cô không dám nhìn xuống phía dưới sợ làm hỏng mắt mình. Bi ai làm sao! Có người vợ nào như cô phải vờ như bình tĩnh khi chồng mình đang ra ra vào vào bên trong người phụ nữ khác?

     Cô nắm chặt tay lại, mắt vẫn hướng về phía anh, cô hỏi: " Hàn! Em biết anh cố tình tiếp cận lừa gạt tình cảm của em, nhưng khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau là 5 năm. Em hỏi anh, trong 5 năm đó chưa một khoảnh khắc nào anh thật lòng yêu em sao? " Giọng của Mạc Lam hơi run, cô đã cố gắng áp chế nhưng cảm giác đau đớn khổ sở kia như 1 bàn tay bóp chặt vào trái tim cô, khiến cô trở nên ngột ngạt. Mạc Lam không tin trong thời gian 5 năm đó anh chưa bao giờ rung động vì cô.

     Thế nhưng Mạc Lam phải thất vọng rồi. Câu trả lời của Uất Trì Hàn chính là: "Chưa bao giờ!"

     Bàn tay gắt gao nắm chặt kia của Mạc Lam cũng dần buông lõng, bước chân nặng nề rời khỏi nơi đây. Cô không còn sức lực để khóc nữa. Điều duy nhất còn tồn tại trong đầu cô lúc này chính là sự phê phán đối với bản thân.

      Mạc Lam mi thật ngu ngốc! Đã chết 1 lần mi vẫn còn muốn hỏi người ta có yêu mi không trong khi cái chết của mi có khi còn thỏa mãn mong đợi của người ta.

     Nhưng mà khoảng thời gian 5 năm đó dù cho có sống lại kiếp này...đâu thể nói quên là quên được...

     ###

     Mạc Lam thẫn thờ bước trên đường lớn, trong lòng rỗng tuếch không biết nên làm gì, đi đâu! Chỉ có đôi chân bé nhỏ vẫn tiếp tục hoạt động, vẫn cứ bước tiếp về phía trước.

     Khi con người ta đau đớn tuyệt vọng có lẽ sẽ tìm đến rượu. Mạc Lam cũng nằm trong số đó. Mặc dù trước đây cô chưa từng nếm qua mùi vị say người này vì Uất Trì Hàn từng nói: " Đừng uống rượu! Nó không tốt cho sức khỏe đâu." Mạc Lam nhớ rất rõ dáng vẻ dịu dàng của Uất Trì Hàn khi anh nói câu đấy, lúc đó tim cô ấm áp vô cùng. Cũng vì mật ngọt chết ruồi mà đến bây giờ khi đã 21 tuổi cô vẫn chưa từng động qua rượu.

###

      Quán bar Z.

     Nơi đây không khí vô cùng náo nhiệt ồn ào. Ánh đèn lập lờ, những cô gái thân hình bốc lửa ra sức dán chặt lên những người đàn ông bước vào đây. Nơi đây tôi tình anh nguyện...chỉ cần có tiền không sợ thiếu các cô gái tươi mát quyến rũ.

     Mạc Lam ngồi trong một góc khuất của quán bar. Trước mặt cô là một ly rượu đã cạn. Cô không nhớ rõ rượu này tên gì có lẽ vì trước đây chưa từng uống rượu nên cũng mặc kệ không quan tâm. Chỉ là khi rượu hoàn toàn đổ vào miệng, trôi xuống bụng thì Mạc Lam đã say.

     Thì ra rượu có mùi vị cay nồng như vậy. Thật khó uống muốn chết!

     Mạc Lam không thể chịu đựng nổi mùi vị này nên quyết định trả tiền rồi rời khỏi đây.

     Trong tình trạng nửa say nửa tỉnh như vậy, Mạc Lam vô tình va phải một thân hình cao lớn cường tráng khi bước ra ngoài cổng quán bar.

     Đầu của Mạc Lam đụng vào cơ ngực rắn chắc của người đàn ông trước mặt. Cô mơ mơ màng màng có cảm giác ngực của người đàn ông này thật ấm áp giống như khi nằm trong lòng của Uất Trì Hàn vậy. Cảm giác ấm áp đó lan tỏa đến từng đốt ngón tay ngón chân, khiến Mạc Lam lưu luyến không muốn rời.


/5

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status