Máy bay hạ cánh Linh Đan bắt taxi đến công ty . Chiếc xe dừng ở của cô bước vào mọi ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía cô ấy.Có thể hiểu được vì cô đã rất lâu rồi ko xuất hiện ở công ty này, và còn cách ăn mặc của cô gái này vì ko có ai đi làm lại mặc quần short jean , áo phông , chiếc áo sơ mi khoác ngoài dài thân,tay áo xắn , đeo kính dâm đội mũ lẽ quay ra sau , đi giày thể thao đến công ty này cả.' Đan có phải cháu ko Đan' 1 cô lao công đang cầm chiếc chổi trên tay hỏi cô
' cô Mai ' Linh Đan chạy lại ôm chầm lấy cô nhưng đột nhiên cô dừng lại
' ấy cẩn thận , người cô bẩn sẽ làm bẩn ra người cháu đấy ' cô đẩy Linh Đan ra rồi phủi bụi trên người cô
' ko sao cháu vẫn như ngày xưa ko ngại bẩn' Linh Đan giữ tay cô Mai lại. Hai cô cháu ngồi nói chuyện chừng 15' rồi thôi Linh Đan phải lên phòng của anh Ngô Dương. Cô nghênh ngang đi giữa đại sảnh mặc kệ sự can ngăn của cô thư lý cô vẫn tiến vào văn phòng của anh
' anh trai em về rồi em tới giúp anh đây' Linh Đan nói
' Thôi nào, tiểu bảo bối đừng làm loạn nữa anh mệt lắm rồi công ty còn bao nhiêu việc em đến đây để giúp anh hay là đến để phá hả' Ngô Dương ra hiệu tay cho cô thư ký ra ngoài rồi ngồi luôn xuống ghế, hai tay anh đang day day hai thái dương mệt mỏi.
' đã bao lâu rồi anh không ngủ' Linh Đan vừa hỏi vừa tiến lại gần bàn làm việc cầm đống tài liệu lên xem
'anh ko biết chắc là 3 ngày rồi'
'anh ăn j chưa'
' rồi '
' ăn j'
'bánh sandwich '
' sao anh lại ăn thứ đó nó ít đâu bù đắp đc j đâu . Anh ngủ 1 chút đi trông anh tiều tụy quá , để em bảo cô đem thức ăn vào đây, em cũng chưa ăn j cả , em sẽ ngồi đây cạnh anh ngủ tiện thể xem qua tình hình công ty một chút' cô mở tủ sách lấy 1 chiếc chăn mỏng đưa cho anh để anh gối đầu ngủ . Cô lật dở từng trang tài liệu , xem qua và mẫu thiết kế của công ty BB . Cô đang suy nghĩ xem vì sao công ty đó lại ăn cắp được bản quyền của công ty cô mà đã đích thân cô gửi cho anh Ngô Dương nghĩ mãi đến lúc tự nhiên trong đầu cô hiện lên 1 chữ HACKER .
' A đúng rồi hacker đúng rồi ' nói xong cô liền chạy lên phòng an ninh của công ty để nhờ họ điều tra .Nhưng vì không ai biết cô là ai nên cô ko đc vào . Đành ngậm ngùi rời khỏi.
Cô cầm 1 quấn sổ tay 1 chiếc thẻ của công ty đi kiểm tra thị trường. Đến từng trung tâm thương mại một, từng cơ sở của công ty, quan sát từng hành vi của nhân viên đối với khách hàng , và cuối cùng là sổ sách của từng cửa hàng 1. Đang lượn lờ trong trung tâm thương mại , cô phát hiện ra 1 hình bóng quen thuộc đang đứng chọn đồ, coo tiến lại gần hình ảnh của con người đó càng hiện lên , bóng lưng càng ngày càng quen
' anh .... Khánh' cô gọi. Người đàn ông đó quay lại đúng là anh Khánh . Hình như trái tim cô lại đập nhanh hơn rồi
'ơ ... Đàn em về hồi nào vậy . Nhìn càng lớn càng xinh có nét giống người Trung rồi đó' Anh vẫn như thế vẫn cười nói vì vẻ như ngày xưa nhưng bây giờ trông anh chững chặc hơn rất nhiều
'em vừa về đến đây tầm 5 tiếng trước'
'vừa về mà ko chịu nghỉ ngơi đi lại còn đi chơi nữa . Sức khỏe của em vẫn tốt như ngày nào anh sợ có khi em sắp trở thành quái vật đến nơi rồi' Vẫn là những câu nói đùa anh dành cho cô.
'Anh Khách' giọng nói của 1 cô gái vang lên.' Anh thấy sao'
'đẹp lắm ' anh Khánh nói
'ơ ... Linh Đan cậu... cậu về lâu chưa' cô gái đó nói
'Ờ ...mk ..mk vừa mới về' Linh Đan ấp úng trả lời . Thì ra đó là Tú Vi , thì ra là cô ấy người mà bao lâu nay cô ghét nhưng vẫn phải giả vờ là thích
'sống ở bên đó có tốt ko' Tú Vi hỏi
' tốt.. tốt mk sống rất tốt. Ờ nhưng mà hai người là....' Linh Đan ko tin vào mắt mk đành đánh liều hỏi
'mk là bạn gái của anh Khánh'Tú Vi vừa nói vừa nắm lấy tay anh Khánh
'ồ vậy hả' Linh Đan giả vờ quay đi chọn đồ
'ủa Đan' . ' bà định làm j vậy sao lại cầm sổ vậy' Tú Vi hỏi
'à... ờ ... thì... mk.. đang đi thực tập ' Linh Đan nói xong thấy cái lí do của mk thật là khó tin xấu hổ muốn đào hố chôn mk
'mới có năm nhất mà đã đi thực tập rồi'Tú Vi tỏ vẻ ngạc nhiên.
'trường mk có điểm tích lũy nếu chăm chỉ là tình nguyện , hoặc thực tập sớm tốt thì điểm sẽ tích vào bài thi tốt nghiệp' Linh Đan nói
' thế thì làm sao biết đc ai giỏi hay ko' Tú Vi lại xỏ đểu Linh Đan
' Yên tâm, nếu ai mà đi là thực tập sớm mà đc công ty khen thì chỉ có những người giỏi thôi' Nhân cơ hội Linh Đan đá xoáy lại Tú Vi
' Linh Đan mà lo j cô ấy học giỏi lắm. Ngày trước , khi mà làm gia sư cho cô ấy anh giảng 1 lần là cô ấy hiểu ngay ' anh Khánh nói như vậy lại khiến Tú Vi thêm phần tức giận.
'ờ thôi hai người ở lại nhé em đi trước đây' Nhìn thấy hai người này quấn quýt vs nhau Linh Đan cảm thấy tim mk hơi nhói đau, cô nhanh chóng rồi khỏi đó,
Lang thang ở ngoài mãi cho đến khi trời sẩm tối cô ms chợt nhận ra là mk đã đi quá xa . Nên đành bắt taxi về nhà , cô nằm vật ra giường suy nghĩ
'mày là đồ ngốc à, có Phong Tùng rồi còn tơ tưởng j tới anh Khách nữa , Phong Tùng tốt hơn anh Khánh , hiện tại mk đang ở bên Phong Tùng mà đừng làm cho Phong Tùng buồn anh ấy không cần bận tâm những chuyện này , mình phải ở bên cạnh anh ấy ,...' cô cứ nghĩ mãi rồi rút điện thoại ra gọi cho anh nhưng máy bay vẫn chưa hạ cánh nên ko gọi được cô chỉ biết ôm điện thoại mà khóc
'Phong Tùng em xin lỗi , em xin lỗi anh,...'
' cô Mai ' Linh Đan chạy lại ôm chầm lấy cô nhưng đột nhiên cô dừng lại
' ấy cẩn thận , người cô bẩn sẽ làm bẩn ra người cháu đấy ' cô đẩy Linh Đan ra rồi phủi bụi trên người cô
' ko sao cháu vẫn như ngày xưa ko ngại bẩn' Linh Đan giữ tay cô Mai lại. Hai cô cháu ngồi nói chuyện chừng 15' rồi thôi Linh Đan phải lên phòng của anh Ngô Dương. Cô nghênh ngang đi giữa đại sảnh mặc kệ sự can ngăn của cô thư lý cô vẫn tiến vào văn phòng của anh
' anh trai em về rồi em tới giúp anh đây' Linh Đan nói
' Thôi nào, tiểu bảo bối đừng làm loạn nữa anh mệt lắm rồi công ty còn bao nhiêu việc em đến đây để giúp anh hay là đến để phá hả' Ngô Dương ra hiệu tay cho cô thư ký ra ngoài rồi ngồi luôn xuống ghế, hai tay anh đang day day hai thái dương mệt mỏi.
' đã bao lâu rồi anh không ngủ' Linh Đan vừa hỏi vừa tiến lại gần bàn làm việc cầm đống tài liệu lên xem
'anh ko biết chắc là 3 ngày rồi'
'anh ăn j chưa'
' rồi '
' ăn j'
'bánh sandwich '
' sao anh lại ăn thứ đó nó ít đâu bù đắp đc j đâu . Anh ngủ 1 chút đi trông anh tiều tụy quá , để em bảo cô đem thức ăn vào đây, em cũng chưa ăn j cả , em sẽ ngồi đây cạnh anh ngủ tiện thể xem qua tình hình công ty một chút' cô mở tủ sách lấy 1 chiếc chăn mỏng đưa cho anh để anh gối đầu ngủ . Cô lật dở từng trang tài liệu , xem qua và mẫu thiết kế của công ty BB . Cô đang suy nghĩ xem vì sao công ty đó lại ăn cắp được bản quyền của công ty cô mà đã đích thân cô gửi cho anh Ngô Dương nghĩ mãi đến lúc tự nhiên trong đầu cô hiện lên 1 chữ HACKER .
' A đúng rồi hacker đúng rồi ' nói xong cô liền chạy lên phòng an ninh của công ty để nhờ họ điều tra .Nhưng vì không ai biết cô là ai nên cô ko đc vào . Đành ngậm ngùi rời khỏi.
Cô cầm 1 quấn sổ tay 1 chiếc thẻ của công ty đi kiểm tra thị trường. Đến từng trung tâm thương mại một, từng cơ sở của công ty, quan sát từng hành vi của nhân viên đối với khách hàng , và cuối cùng là sổ sách của từng cửa hàng 1. Đang lượn lờ trong trung tâm thương mại , cô phát hiện ra 1 hình bóng quen thuộc đang đứng chọn đồ, coo tiến lại gần hình ảnh của con người đó càng hiện lên , bóng lưng càng ngày càng quen
' anh .... Khánh' cô gọi. Người đàn ông đó quay lại đúng là anh Khánh . Hình như trái tim cô lại đập nhanh hơn rồi
'ơ ... Đàn em về hồi nào vậy . Nhìn càng lớn càng xinh có nét giống người Trung rồi đó' Anh vẫn như thế vẫn cười nói vì vẻ như ngày xưa nhưng bây giờ trông anh chững chặc hơn rất nhiều
'em vừa về đến đây tầm 5 tiếng trước'
'vừa về mà ko chịu nghỉ ngơi đi lại còn đi chơi nữa . Sức khỏe của em vẫn tốt như ngày nào anh sợ có khi em sắp trở thành quái vật đến nơi rồi' Vẫn là những câu nói đùa anh dành cho cô.
'Anh Khách' giọng nói của 1 cô gái vang lên.' Anh thấy sao'
'đẹp lắm ' anh Khánh nói
'ơ ... Linh Đan cậu... cậu về lâu chưa' cô gái đó nói
'Ờ ...mk ..mk vừa mới về' Linh Đan ấp úng trả lời . Thì ra đó là Tú Vi , thì ra là cô ấy người mà bao lâu nay cô ghét nhưng vẫn phải giả vờ là thích
'sống ở bên đó có tốt ko' Tú Vi hỏi
' tốt.. tốt mk sống rất tốt. Ờ nhưng mà hai người là....' Linh Đan ko tin vào mắt mk đành đánh liều hỏi
'mk là bạn gái của anh Khánh'Tú Vi vừa nói vừa nắm lấy tay anh Khánh
'ồ vậy hả' Linh Đan giả vờ quay đi chọn đồ
'ủa Đan' . ' bà định làm j vậy sao lại cầm sổ vậy' Tú Vi hỏi
'à... ờ ... thì... mk.. đang đi thực tập ' Linh Đan nói xong thấy cái lí do của mk thật là khó tin xấu hổ muốn đào hố chôn mk
'mới có năm nhất mà đã đi thực tập rồi'Tú Vi tỏ vẻ ngạc nhiên.
'trường mk có điểm tích lũy nếu chăm chỉ là tình nguyện , hoặc thực tập sớm tốt thì điểm sẽ tích vào bài thi tốt nghiệp' Linh Đan nói
' thế thì làm sao biết đc ai giỏi hay ko' Tú Vi lại xỏ đểu Linh Đan
' Yên tâm, nếu ai mà đi là thực tập sớm mà đc công ty khen thì chỉ có những người giỏi thôi' Nhân cơ hội Linh Đan đá xoáy lại Tú Vi
' Linh Đan mà lo j cô ấy học giỏi lắm. Ngày trước , khi mà làm gia sư cho cô ấy anh giảng 1 lần là cô ấy hiểu ngay ' anh Khánh nói như vậy lại khiến Tú Vi thêm phần tức giận.
'ờ thôi hai người ở lại nhé em đi trước đây' Nhìn thấy hai người này quấn quýt vs nhau Linh Đan cảm thấy tim mk hơi nhói đau, cô nhanh chóng rồi khỏi đó,
Lang thang ở ngoài mãi cho đến khi trời sẩm tối cô ms chợt nhận ra là mk đã đi quá xa . Nên đành bắt taxi về nhà , cô nằm vật ra giường suy nghĩ
'mày là đồ ngốc à, có Phong Tùng rồi còn tơ tưởng j tới anh Khách nữa , Phong Tùng tốt hơn anh Khánh , hiện tại mk đang ở bên Phong Tùng mà đừng làm cho Phong Tùng buồn anh ấy không cần bận tâm những chuyện này , mình phải ở bên cạnh anh ấy ,...' cô cứ nghĩ mãi rồi rút điện thoại ra gọi cho anh nhưng máy bay vẫn chưa hạ cánh nên ko gọi được cô chỉ biết ôm điện thoại mà khóc
'Phong Tùng em xin lỗi , em xin lỗi anh,...'
/24
|