Hết tiết cô quay về đúng như những j cô đã nói mọi tin đồn nhảm đã biết mất, Không biết anh Thanh đã làm cách nào để mất những tin đó. ngủ chưa đủ giấc đã bị Phong Tùng đến lôi đi . Cô xuống của kí túc tay còn dụi mắt mồm thì ngáp ăn mặc thì đơn giản' em... như thế này là thế nào. Anh đã nói là hôm nay đi gặp mẹ anh cơ mà sao lại ăn mặc như vậy mặt còn sưng lên thế. Ko thể chấp nhận đc'
' em đâu có đồng ý đi đâu tại anh nói đấy cứ' Bất chi giác cô bị anh kéo vào lòng trước mặt bao nhiêu người
' Thế này đã tỉnh táo hơn chưa' anh hỏi cô muốn đẩy anh ra cũng không được bởi cánh tay rắn chắc của anh đang ôm chặt lấy cô. Không biết làm cánh nào cô chỉ đành gật đầu cho anh buông cô ra . ' Sao giờ chỉnh sửa lại đầu tóc,quần áo đi'.
Cô quay người đi vén lại tóc vuốt phẳng lại quần jean và áo sơ mi rồi quay lại cười vs anh
' Như vậy có đc không'
' được rồi đi thôi' Anh mở cửa xe cho cô .
'em có thấy mình hơi xanh sao ko'
' em á' cô sờ mặt mình rồi rút gương ra
' eey .. dọa chết bảo bảo rồi . may có anh nhắc em ' cô liền lối phấn ra đập đập vài cái chít chát vài cái thế là xong ko lo sấu nữa
' đc ko ' cô quay sang hỏi anh
' Được đẹp lắm ' anh trải lời. Anh đưa cô đến một quán coffee mẹ anh đã ở đó
' Dạ cháu chào cô, cô đợi cháu có lâu ko ạ ' Linh Đan nhanh nhẹn cúi đầu chào
' ko sao cô cũng vừa mới đến thôi hai đứa ngồi đi' mẹ anh ra ám hiệu cho 2 người ngồi xuống. Cô phục vụ đi đến
' Thưa hai anh chị uống j ạ'
' em gọi trước đi' Anh nói vs cô
' dạ' ...' chị cho em ... cốc...cà phê capu..'
' ko được nếu em uống cà phê sẽ o tốt uống cái khác đi' anh chen ngang câu nói của cô. cô phục vụ đứng bên cạnh che miệng cười
' bạn trai chị thật chu đáo' cô phục vụ
' ừ thì cho em một cốc trà sữa vị macha là đc rồi'
'cho tôi cốc trà là đc rồi'
'Tính nó là thế cháu đừng chấp vặt làm j . Trong nhà có ai ch cà phê là nó đem đi cho hết ' mẹ anh giải thích. Hai cô cháu nói chuyện rất vui vẻ còn anh thì bị bơ ngồi ngoan ngoãn 1 chỗ nghịch điện thoại
' thôi ngồi cũng lâu rồi hay là chúng ta đi mua sắm được không' mẹ anh nói
'dạ được ạ cháu thì ko thành vấn đề' Linh Đan trả lời
' Vậy thì mời phu nhân và tiểu thư đợi để tôi còn đi lấy xe' Anh đứng dậy nói. Hai cô cháu ngồi ghế sau nói chuyện tiếp ( v** hai người này)bỏ mặc anh lái xe. Anh đưa hai người đến cửa của Trung tâm thương mại lớn nghe nói đây là nơi bán toàn đồ hiệu có tiền cũng ko dám mua. Công ty của nhà Linh Đan cũng đang định mở 1 hàng ở đây.
Anh đi sau hai người phụ nữ hộ tống hai mẹ con đi chơi. Đồ lữ trang mẹ anh ướm lên người cô đều đẹp và hợp vs cô nhưng cô đều ko thích , mẹ anh biết cô dữ ý nên cô tình mua cho 1 chiếc đồng hồ giá cả phải chăng nên cô đã nhận. Tiếp tục qua một cửa hàng mĩ phẩm mẹ anh lại hốt 1 đống đồ nào là son nào là phấn cho cả cô và mẹ anh, lại qua một của hàng túi nữa lại thêm hai cái cho nữ và 1 cái cho nam, Cửa hàng giày lại tiếp tục 1 đôi cho nam và 1 đôi cho nữ. Cửa hàng quần áo mẹ anh chọn cho cô 1 bộ váy màu trắng , cho anh một bộ vest nam rất đẹp. Anh vào thử trước cô ở ngoài chọn đồ cho mẹ anh
' đây cô cháu thấy bộ này đẹp vs cô này cô có thích màu này ko?'
' cô ko thích màu đấy , bộ này cháu thấy sao '
' Ừm ko đc cô ạ kiểu này trẻ quá cô mặc vào se ko hợp' Làm j có người mẹ nào bị con dâu tương lai chê mà vui chứ nhưng mẹ anh lại vui vì điều đó vì cô ấy nói thật, Thật ra bộ đó chỉ llafme anh nhúp bậy
' đây cô thử bộ này đi nó sẽ hợp vs cô đấy ' mẹ anh cầm bộ đò vào thử. Đúng lúc đó Phong Tùng đi ra bộ vest anh mặc rất đẹp cô giúp anh chỉnh sửa lại vạt áo. Cô tìm một chiếc cà vạt hợp vs anh rồi thắt cho anh, đang thắt thì từ đâu một tới 1 bàn tay vòng qua eo cô kéo cô về phía anh , mặt của hai người chỉ cách nhau cùng 10cm
' anh muốn ngày nào cũng được em thắt cà vạt cho anh' anh nói. Hai cô phục vụ đứng nhìn rồi che miệng cười
' Bỏ em ra người ta đang nhìn kìa' cô đẩy anh ra nhưng anh ko buông ra.
' hai đứa thấy mẹ the....' mẹ anh đi ra nhìn thấy cũng xấu hổ quay đi
' ờ ..ờ ..mẹ xin lỗi đã làm phiền hai đứa .'
' à ... ờ .. để em đi thử đồ đã ' cô đẩy anh ra rồi chạy vào phòng thay đồ
' haizzzz ... con cũng thật là có buổi đi chơi thôi mà làm nó xấu hổ đến mấy lần' mẹ anh trách anh.
' em đâu có đồng ý đi đâu tại anh nói đấy cứ' Bất chi giác cô bị anh kéo vào lòng trước mặt bao nhiêu người
' Thế này đã tỉnh táo hơn chưa' anh hỏi cô muốn đẩy anh ra cũng không được bởi cánh tay rắn chắc của anh đang ôm chặt lấy cô. Không biết làm cánh nào cô chỉ đành gật đầu cho anh buông cô ra . ' Sao giờ chỉnh sửa lại đầu tóc,quần áo đi'.
Cô quay người đi vén lại tóc vuốt phẳng lại quần jean và áo sơ mi rồi quay lại cười vs anh
' Như vậy có đc không'
' được rồi đi thôi' Anh mở cửa xe cho cô .
'em có thấy mình hơi xanh sao ko'
' em á' cô sờ mặt mình rồi rút gương ra
' eey .. dọa chết bảo bảo rồi . may có anh nhắc em ' cô liền lối phấn ra đập đập vài cái chít chát vài cái thế là xong ko lo sấu nữa
' đc ko ' cô quay sang hỏi anh
' Được đẹp lắm ' anh trải lời. Anh đưa cô đến một quán coffee mẹ anh đã ở đó
' Dạ cháu chào cô, cô đợi cháu có lâu ko ạ ' Linh Đan nhanh nhẹn cúi đầu chào
' ko sao cô cũng vừa mới đến thôi hai đứa ngồi đi' mẹ anh ra ám hiệu cho 2 người ngồi xuống. Cô phục vụ đi đến
' Thưa hai anh chị uống j ạ'
' em gọi trước đi' Anh nói vs cô
' dạ' ...' chị cho em ... cốc...cà phê capu..'
' ko được nếu em uống cà phê sẽ o tốt uống cái khác đi' anh chen ngang câu nói của cô. cô phục vụ đứng bên cạnh che miệng cười
' bạn trai chị thật chu đáo' cô phục vụ
' ừ thì cho em một cốc trà sữa vị macha là đc rồi'
'cho tôi cốc trà là đc rồi'
'Tính nó là thế cháu đừng chấp vặt làm j . Trong nhà có ai ch cà phê là nó đem đi cho hết ' mẹ anh giải thích. Hai cô cháu nói chuyện rất vui vẻ còn anh thì bị bơ ngồi ngoan ngoãn 1 chỗ nghịch điện thoại
' thôi ngồi cũng lâu rồi hay là chúng ta đi mua sắm được không' mẹ anh nói
'dạ được ạ cháu thì ko thành vấn đề' Linh Đan trả lời
' Vậy thì mời phu nhân và tiểu thư đợi để tôi còn đi lấy xe' Anh đứng dậy nói. Hai cô cháu ngồi ghế sau nói chuyện tiếp ( v** hai người này)bỏ mặc anh lái xe. Anh đưa hai người đến cửa của Trung tâm thương mại lớn nghe nói đây là nơi bán toàn đồ hiệu có tiền cũng ko dám mua. Công ty của nhà Linh Đan cũng đang định mở 1 hàng ở đây.
Anh đi sau hai người phụ nữ hộ tống hai mẹ con đi chơi. Đồ lữ trang mẹ anh ướm lên người cô đều đẹp và hợp vs cô nhưng cô đều ko thích , mẹ anh biết cô dữ ý nên cô tình mua cho 1 chiếc đồng hồ giá cả phải chăng nên cô đã nhận. Tiếp tục qua một cửa hàng mĩ phẩm mẹ anh lại hốt 1 đống đồ nào là son nào là phấn cho cả cô và mẹ anh, lại qua một của hàng túi nữa lại thêm hai cái cho nữ và 1 cái cho nam, Cửa hàng giày lại tiếp tục 1 đôi cho nam và 1 đôi cho nữ. Cửa hàng quần áo mẹ anh chọn cho cô 1 bộ váy màu trắng , cho anh một bộ vest nam rất đẹp. Anh vào thử trước cô ở ngoài chọn đồ cho mẹ anh
' đây cô cháu thấy bộ này đẹp vs cô này cô có thích màu này ko?'
' cô ko thích màu đấy , bộ này cháu thấy sao '
' Ừm ko đc cô ạ kiểu này trẻ quá cô mặc vào se ko hợp' Làm j có người mẹ nào bị con dâu tương lai chê mà vui chứ nhưng mẹ anh lại vui vì điều đó vì cô ấy nói thật, Thật ra bộ đó chỉ llafme anh nhúp bậy
' đây cô thử bộ này đi nó sẽ hợp vs cô đấy ' mẹ anh cầm bộ đò vào thử. Đúng lúc đó Phong Tùng đi ra bộ vest anh mặc rất đẹp cô giúp anh chỉnh sửa lại vạt áo. Cô tìm một chiếc cà vạt hợp vs anh rồi thắt cho anh, đang thắt thì từ đâu một tới 1 bàn tay vòng qua eo cô kéo cô về phía anh , mặt của hai người chỉ cách nhau cùng 10cm
' anh muốn ngày nào cũng được em thắt cà vạt cho anh' anh nói. Hai cô phục vụ đứng nhìn rồi che miệng cười
' Bỏ em ra người ta đang nhìn kìa' cô đẩy anh ra nhưng anh ko buông ra.
' hai đứa thấy mẹ the....' mẹ anh đi ra nhìn thấy cũng xấu hổ quay đi
' ờ ..ờ ..mẹ xin lỗi đã làm phiền hai đứa .'
' à ... ờ .. để em đi thử đồ đã ' cô đẩy anh ra rồi chạy vào phòng thay đồ
' haizzzz ... con cũng thật là có buổi đi chơi thôi mà làm nó xấu hổ đến mấy lần' mẹ anh trách anh.
/24
|