Sáng sớm ánh nắng chiếu qua ô cửa sổ phòng ngủ . Ngô Dương mở cửa phòng bước vào 1 giá sách cao khoảng 10 tầng đổ nghiêng đổ ngả. Dưới đất những cuốn tiểu thuyết vứt la liệt dưới đất- trên giường .Những cuốn tiểu thuyết được bao quanh người cô gái đang cuộn tròn trong chăn ngủ.
Linh Đan dậy thôi tới giờ đi học rồi. Tối qua lại đọc truyện suốt đêm đúng không dậy đi còn đi học, anh xuống nhà trước đây đừng để anh phải lên gọi lần 2 đấy .
Ngô Dương ra khỏi phòng tầm 15' sau Linh Đan đi xuống 1 tay cầm chiếc ba lô màu xanh tay còn lại đang che mồm ngáp. Ngô Dương đưa cho Linh Đan bánh mì và sữa
Cầm trên đường đi học ăn nhanh lên 5' nữa là xe buýt chạy rồi
Linh Đan như hoàn hồn mới nhận ra đã trễ giờ rồi ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà nhưng đi lướt qua giá sách cô thấy có quyển sách mới quay lại rút nó ra khỏi giá sách hét to
Ngô Dương anh nhận sách hộ em à . Thank you anh, em đi học đây
Cô ôm quyển sách ra khỏi nhà chạy bán mạng đến trạm xe buýt gần nhà, may mà đến kịp lúc . Hết ghế ngồi cô đành đứng nhưng cô vẫn không quên mở quyển chuyện mới ra đọc. Đọc một lúc cô bị tiếng còi xe ô tô ngoài của làn cho giật mình . Đột nhiên điện thoại reo
anh có chuyện j vậy
đi xe buýt đừng đọc truyện nữa em sắp mất tiền rồi đấy
Cô quay lại thì có một tên đang thọc tay vào balô của cô. Theo phản xạ cô quay người lại dùng cuốn tiểu thuyết dày 4cm đập mạnh vào thằng ăn trộm
Ăn trộm ăn trộm...
Tên ăn trộm bị cô đập cho gẫy tay rồi bị mọi người áp giải đến đồn công an. Vừa xuống xe buýt Linh Đan đã tập trung vào quyển truyện. Tiếng chuông trường vang lên, Linh Đan vội vàng chạy vào trường
Từ xa một chiếc ô tô chạy ngược chiều cũng đang tiến vào cổng
LINH ĐAN cẩn thận - Bảo Ngọc nhìn thấy hét to. Linh Đan quay lạI chiếc xe đã đâm thẳng vào người cô. Bảo Ngọc là người đã chứng kiến toàn bộ cô hốt hoảng khi thấy người Linh Đan văng ra, trên người trên người toàn máu. Đây là vụ tai nạn nghiêm trọng .
Người bước xuống xe là Tú Vi và mẹ cô ấy vội vàng gọi xe cấp cứu.Linh Đan được đưa vào phòng cấp cứu nửa ngày vẫn chưa thấy ra. Bác sĩ vừa bước ra mọi người xúm lại hỏi
Bác sĩ em gái tôi sao rồi ạ ' 'có ảnh hưởng tới não không ạ '
' Xin mọi người bình tĩnh vụ tai nạn Tai nạn ảnh hưởng tới não nhưng có điều chân trái bị gãy phải đóng đinh, chân phải thì bó bột, tay gãy'- bác sĩ nói
Nghe xong mẹ Linh Đan hoảng quá ngất xỉu được đưa đi .
Mẹ Tú Ví giường nhưng cũng có sự hối lỗi ' chúng tôi xin lỗi chúng tôi xin chịu toàn bộ trách nhiệm, tiền viện phí , tất cả mọi thứ chỉ cần nhà bên đó cần chúng tôi sẽ đáp ứng hết' lời vừa dứt thì Tú Vi kéo áo mẹ 'mẹ sao mẹ lại làm vậy' dù là nói nhỏ nhưng cũng khiến cho ND nghe thấy.
Ngô Dương Trợn mắt quát ' Mấy người không có tư cách được tha thứ, đừng tưởng có tiền là muốn làm j cũng được, tiền nhà chúng tôi không thiếu , em gái tôi mà có mệnh hệ gì thì đừng có trách mấy người đi đi đừng để tôi nhìn thấy mấy người nữa'.
Nói như vậy tưởng họ sẽ đi nhưng Tú Vi đã cái một cách trơ trẽn với Ngô Dương ' các người đừng tưởng sẽ bắt nạt được mẹ con tôi chúng tôi không sợ đâu, không phải chỉ có mẹ con tôi mới có lỗi, con của các người cũng có lỗi mà sao lại đổ hết cho chúng tôi vậy' mẹ Tú Vi nghe vậy liền quát lớn ' con im ngay' mẹ Tú Vi giơ tay một tiếng 'bốp'- ' Nếu không phải tại con thì sao mẹ có thể đâm vào cô ấy '
' Bây giờ mẹ đang đổ lỗi cho con hay sao'- Tú Vi vừa tức vừa giận
' cậu tôi xin cậu hãy để cho chúng tôi được làm trách nhiệm mà chúng tôi nên làm tôi xin cậu' mẹ Tú Vi vẫn cố gắng xin lỗi nhưng dù thế nào thì Ngô Dương cũng không thể nguôi giận
' hai người đi ngay đừng để tôi thấy mặt hai người nữa' Ngô Dương quát lớn chỉ tay về phía hành lang ra ngoài. Rút điện thoại ra bấm số gọi cho cô thư kí
'cô hãy hủy mọi hợp đồng với công ty BB đi tôi không muốn hợp tác với những loại người như thế'
(BB là công ty của nhà Tú Vi. hai công ty đang định hợp tác làm ăn)
Linh Đan dậy thôi tới giờ đi học rồi. Tối qua lại đọc truyện suốt đêm đúng không dậy đi còn đi học, anh xuống nhà trước đây đừng để anh phải lên gọi lần 2 đấy .
Ngô Dương ra khỏi phòng tầm 15' sau Linh Đan đi xuống 1 tay cầm chiếc ba lô màu xanh tay còn lại đang che mồm ngáp. Ngô Dương đưa cho Linh Đan bánh mì và sữa
Cầm trên đường đi học ăn nhanh lên 5' nữa là xe buýt chạy rồi
Linh Đan như hoàn hồn mới nhận ra đã trễ giờ rồi ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi nhà nhưng đi lướt qua giá sách cô thấy có quyển sách mới quay lại rút nó ra khỏi giá sách hét to
Ngô Dương anh nhận sách hộ em à . Thank you anh, em đi học đây
Cô ôm quyển sách ra khỏi nhà chạy bán mạng đến trạm xe buýt gần nhà, may mà đến kịp lúc . Hết ghế ngồi cô đành đứng nhưng cô vẫn không quên mở quyển chuyện mới ra đọc. Đọc một lúc cô bị tiếng còi xe ô tô ngoài của làn cho giật mình . Đột nhiên điện thoại reo
anh có chuyện j vậy
đi xe buýt đừng đọc truyện nữa em sắp mất tiền rồi đấy
Cô quay lại thì có một tên đang thọc tay vào balô của cô. Theo phản xạ cô quay người lại dùng cuốn tiểu thuyết dày 4cm đập mạnh vào thằng ăn trộm
Ăn trộm ăn trộm...
Tên ăn trộm bị cô đập cho gẫy tay rồi bị mọi người áp giải đến đồn công an. Vừa xuống xe buýt Linh Đan đã tập trung vào quyển truyện. Tiếng chuông trường vang lên, Linh Đan vội vàng chạy vào trường
Từ xa một chiếc ô tô chạy ngược chiều cũng đang tiến vào cổng
LINH ĐAN cẩn thận - Bảo Ngọc nhìn thấy hét to. Linh Đan quay lạI chiếc xe đã đâm thẳng vào người cô. Bảo Ngọc là người đã chứng kiến toàn bộ cô hốt hoảng khi thấy người Linh Đan văng ra, trên người trên người toàn máu. Đây là vụ tai nạn nghiêm trọng .
Người bước xuống xe là Tú Vi và mẹ cô ấy vội vàng gọi xe cấp cứu.Linh Đan được đưa vào phòng cấp cứu nửa ngày vẫn chưa thấy ra. Bác sĩ vừa bước ra mọi người xúm lại hỏi
Bác sĩ em gái tôi sao rồi ạ ' 'có ảnh hưởng tới não không ạ '
' Xin mọi người bình tĩnh vụ tai nạn Tai nạn ảnh hưởng tới não nhưng có điều chân trái bị gãy phải đóng đinh, chân phải thì bó bột, tay gãy'- bác sĩ nói
Nghe xong mẹ Linh Đan hoảng quá ngất xỉu được đưa đi .
Mẹ Tú Ví giường nhưng cũng có sự hối lỗi ' chúng tôi xin lỗi chúng tôi xin chịu toàn bộ trách nhiệm, tiền viện phí , tất cả mọi thứ chỉ cần nhà bên đó cần chúng tôi sẽ đáp ứng hết' lời vừa dứt thì Tú Vi kéo áo mẹ 'mẹ sao mẹ lại làm vậy' dù là nói nhỏ nhưng cũng khiến cho ND nghe thấy.
Ngô Dương Trợn mắt quát ' Mấy người không có tư cách được tha thứ, đừng tưởng có tiền là muốn làm j cũng được, tiền nhà chúng tôi không thiếu , em gái tôi mà có mệnh hệ gì thì đừng có trách mấy người đi đi đừng để tôi nhìn thấy mấy người nữa'.
Nói như vậy tưởng họ sẽ đi nhưng Tú Vi đã cái một cách trơ trẽn với Ngô Dương ' các người đừng tưởng sẽ bắt nạt được mẹ con tôi chúng tôi không sợ đâu, không phải chỉ có mẹ con tôi mới có lỗi, con của các người cũng có lỗi mà sao lại đổ hết cho chúng tôi vậy' mẹ Tú Vi nghe vậy liền quát lớn ' con im ngay' mẹ Tú Vi giơ tay một tiếng 'bốp'- ' Nếu không phải tại con thì sao mẹ có thể đâm vào cô ấy '
' Bây giờ mẹ đang đổ lỗi cho con hay sao'- Tú Vi vừa tức vừa giận
' cậu tôi xin cậu hãy để cho chúng tôi được làm trách nhiệm mà chúng tôi nên làm tôi xin cậu' mẹ Tú Vi vẫn cố gắng xin lỗi nhưng dù thế nào thì Ngô Dương cũng không thể nguôi giận
' hai người đi ngay đừng để tôi thấy mặt hai người nữa' Ngô Dương quát lớn chỉ tay về phía hành lang ra ngoài. Rút điện thoại ra bấm số gọi cho cô thư kí
'cô hãy hủy mọi hợp đồng với công ty BB đi tôi không muốn hợp tác với những loại người như thế'
(BB là công ty của nhà Tú Vi. hai công ty đang định hợp tác làm ăn)
/24
|