Sau khi bàn luận kế hoạch hoàn tất Long quyết định bắt đầu chiến đấu với Bất Nhân.Đứng trước Bất Nhân là hình bóng một nam thanh niên chỉ độ 15 16 tuổi nhưng lại có hào khí ngập trời khiến cho đối thủ như Bất Nhân cũng cảm thấy hưng phấn theo.
Cả 3 người bọn họ vào vị trí được bố trí sẵn Long đứng yên tại chỗ nhìn thẳng về phía Bất Nhân.Uyên Bích thì đứng núp đằng sau một góc cây phía xa.Sư phụ hắn thì thu mình lại vào trong chiếc nhẫn nhưng để lại một mối nối liên kết tâm thức giữa 3 người bọn họ.
Không một lời nói ra nhưng tất cả những người trong cuộc đều nhận biết được rằng trận chiến đã bắt đầu.
Long và Bất Nhân nhìn nhau một hồi lâu.Dù chưa có gì gọi là tranh đấu nhưng tâm trí họ đã sớm đánh với nhau.
Cái thứ sát khí của Bất Nhân từ đầu xuất hiện như vũ bảo.Nó lấn áp hào khí của Long.Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ biết ai sẽ là người thắng cuộc.
Akm….Tiếng học máu từ Long phát ra.Khi sát khí đạt tới một cảnh giới nào đó thì nó cũng có thể giết chết người khác.
Nắm bắt được thời cơ Bất Nhân nhanh chóng dùng hết tốc lực chạy thẳng đến chỗ của Long để công kích.
Rắc….Tiếng xương của Long đã gãy.
-Chuyện gì đã xảy ra?
Uyên Bích mặc dù đã dùng toàn lực quan sát nhưng vẫn không hiểu được rằng chuyện gì đã xảy ra.
Long lúc này đang một tay ôm chỗ xương vai bị gãy một mặt thì nhìn vào người Bất Nhân.
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu đó Bất Nhân tỏ vẻ thích thú cười khúc khích một chút rồi nói:
-Khúc…Khúc…Nhìn vẻ mặt của ngươi kìa.Không hề hay biết rằng tại sao ngươi lại bị thương đúng không?
Long cố ôm lại nỗi đau mà nói:
-Ngươi đã làm gì ta?
-Khúc…Khúc…Nói vắn tắc là ta đã dùng tốc độ cực nhanh để tạo ra thứ quán tính.Nhờ vào đó mà chỉ cần một ngón vào ngươi cũng đủ khiến cho xương cốt ngươi tan vỡ.
Rồi đó.Giải thích cho ngươi cũng đã xong.Vậy giờ chiến tiếp chứ!
Lúc này trong tâm trí của cả ba người họ nhanh chóng thảo luận:
‘Nguy rồi!Tên này quá nhanh con không thể nhìn thấy được thân ảnh hắn.’
‘Long con có còn sống chứ’
‘Sư phụ cứ yên tâm,phải trăm lần như vậy con mới chết.’
‘Vậy thì tốt.Con nghe rõ đây Uyên Bích.Con hãy cố gắng tập trung tin thần để quan sát.Dùng hết toàn bộ sức mạnh của con.’
‘Con biết rồi.’
‘Tốt.Ta chiến tiếp thôi Long!’
Cuộc thảo luận nhanh chóng kết thúc.Nói thật là thảo luận bằng tâm trí nhanh hơn rất nhiều so với thảo luận thông thường.Bởi thế nên việc ứng phó với những trường hợp ngoài ý muốn sẽ phần nào đó an toàn hơn.
Trở lại chiến trường.Long dùng toàn lực bẻ xương gãy qua một bên để tránh nó trở nặng.Sau đó thủ thế chiến đấu.
Nhìn thấy thế Bất Nhân lại một lần nữa lao tới.
Khác với lần trước Uyên Bích lần này đã làm tốt hơn.Ngay khi vừa nhìn thấy Bất Nhân lao đến cô liền dùng đôi mắt được cường hoá để quan sát.
‘Bên phả!Hắn chuẩn bị lao tới từ bên phải’
Vừa thông báo xong Long nhanh chóng lấy chân làm trụ xoay người né đi đòn công kích của Bất Nhân.
Ầm…Tiếng thân thể Bất Nhân mất đà mà đâm vào xuống mặt đất.
Cú đâm quá lớn đến nỗi khiến cho khoản đất đó lúng xuống gần 1 mét.
Long thì theo phản xạ chạy ra xa giữa khoản cách.
Long đang hoảng hồn vì xuýt chút nữa là hắn sẽ đi chầu ông bà.Còn Uyên Bích thì vui mừng vì đã nhanh chóng cứu được Long.
Riêng Bất Nhân thì chẳng vui tí nào.Bản thân hắn dự tính sẽ một kích cuối cùng để mà giết Long.Nhưng hắn lại không ngờ rằng Long lại có thể phản xạ lại nhanh đế thế.
Biết bản thân hắn đã gặp được đối thủ xứng tầm.Rất nhanh chóng hắn nhảy ra khỏi khoảng đất.Đứng trên một cây cao hắn một hơi hít sâu.
Ánh mắt hiện tại của hắn từ lờ đờ dần chuyển sang sắt bén mà nhìn thẳng về phía Long.Không một lời nói hắn nhanh chóng dùng toàn lực đôi chân búng một cú lao thẳng đến Long như tên lửa.
‘Sư huynh né đi’
Ầm …Lại một thanh âm vang lên.
Nhưng lúc này có vẻ nhọ cho Long khi mà hắn đã kích trúng vào chân phải của Long.
Mang một chân què đến chiến trường quả đúng là bất lợi.Nhưng tình huống hiện tại thì ai mà ngờ được.
Cơn đau địa ngục chỉ vừa mới đến thì thân ảnh của Bất Nhân lại nhanh chóng lao đến kích thêm một phát vào lồng ngực Long.
Akm…Lại một đợt học máu.
Thương tích đầy mình.Một vai thì gãy một chân thì què còn lại dính nội thương.Cứ ngỡ mọi thứ đã chấm dứt nhưng không.
Ai chứ Long thì rất dễ hiểu.Dù có tàn phế ta cũng có thể giết người.
Ngay sau khi giữa nhiều lần chấn thương trên người Long lúc này đã nhắm mắt lại.
Bất Nhân nhìn cứ ngỡ tên này đã chịu đầu hàng.Nên cứ không đề phòng mà một kích sát lao thẳng đến yết hầu của Long.
Trong tâm thức Đại Thần và Uyên Bích cũng ngỡ rằng Long đã bỏ cuộc nên họ ra sức khuyên ngăn
‘Dừng lại đi Long.Con đang làm gì vậy?
‘Sư huynh đừng từ bỏ sớm như vậy chứ.Chúng ta nhất định sẽ thắng mà’
‘Cả hai người quá xem thường ta rồi.Ta sẽ không bao giờ đầu hàng chịu thua.Nhớ đó’
Vụt…Tiếng công kích của Bất Nhân soẹt qua người Long.
Binh…Tiếng công kích lần này là của Long.Và khác với Bất Nhân rằng Long đã đánh trúng.
Cả 3 người bọn họ vào vị trí được bố trí sẵn Long đứng yên tại chỗ nhìn thẳng về phía Bất Nhân.Uyên Bích thì đứng núp đằng sau một góc cây phía xa.Sư phụ hắn thì thu mình lại vào trong chiếc nhẫn nhưng để lại một mối nối liên kết tâm thức giữa 3 người bọn họ.
Không một lời nói ra nhưng tất cả những người trong cuộc đều nhận biết được rằng trận chiến đã bắt đầu.
Long và Bất Nhân nhìn nhau một hồi lâu.Dù chưa có gì gọi là tranh đấu nhưng tâm trí họ đã sớm đánh với nhau.
Cái thứ sát khí của Bất Nhân từ đầu xuất hiện như vũ bảo.Nó lấn áp hào khí của Long.Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ biết ai sẽ là người thắng cuộc.
Akm….Tiếng học máu từ Long phát ra.Khi sát khí đạt tới một cảnh giới nào đó thì nó cũng có thể giết chết người khác.
Nắm bắt được thời cơ Bất Nhân nhanh chóng dùng hết tốc lực chạy thẳng đến chỗ của Long để công kích.
Rắc….Tiếng xương của Long đã gãy.
-Chuyện gì đã xảy ra?
Uyên Bích mặc dù đã dùng toàn lực quan sát nhưng vẫn không hiểu được rằng chuyện gì đã xảy ra.
Long lúc này đang một tay ôm chỗ xương vai bị gãy một mặt thì nhìn vào người Bất Nhân.
Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu đó Bất Nhân tỏ vẻ thích thú cười khúc khích một chút rồi nói:
-Khúc…Khúc…Nhìn vẻ mặt của ngươi kìa.Không hề hay biết rằng tại sao ngươi lại bị thương đúng không?
Long cố ôm lại nỗi đau mà nói:
-Ngươi đã làm gì ta?
-Khúc…Khúc…Nói vắn tắc là ta đã dùng tốc độ cực nhanh để tạo ra thứ quán tính.Nhờ vào đó mà chỉ cần một ngón vào ngươi cũng đủ khiến cho xương cốt ngươi tan vỡ.
Rồi đó.Giải thích cho ngươi cũng đã xong.Vậy giờ chiến tiếp chứ!
Lúc này trong tâm trí của cả ba người họ nhanh chóng thảo luận:
‘Nguy rồi!Tên này quá nhanh con không thể nhìn thấy được thân ảnh hắn.’
‘Long con có còn sống chứ’
‘Sư phụ cứ yên tâm,phải trăm lần như vậy con mới chết.’
‘Vậy thì tốt.Con nghe rõ đây Uyên Bích.Con hãy cố gắng tập trung tin thần để quan sát.Dùng hết toàn bộ sức mạnh của con.’
‘Con biết rồi.’
‘Tốt.Ta chiến tiếp thôi Long!’
Cuộc thảo luận nhanh chóng kết thúc.Nói thật là thảo luận bằng tâm trí nhanh hơn rất nhiều so với thảo luận thông thường.Bởi thế nên việc ứng phó với những trường hợp ngoài ý muốn sẽ phần nào đó an toàn hơn.
Trở lại chiến trường.Long dùng toàn lực bẻ xương gãy qua một bên để tránh nó trở nặng.Sau đó thủ thế chiến đấu.
Nhìn thấy thế Bất Nhân lại một lần nữa lao tới.
Khác với lần trước Uyên Bích lần này đã làm tốt hơn.Ngay khi vừa nhìn thấy Bất Nhân lao đến cô liền dùng đôi mắt được cường hoá để quan sát.
‘Bên phả!Hắn chuẩn bị lao tới từ bên phải’
Vừa thông báo xong Long nhanh chóng lấy chân làm trụ xoay người né đi đòn công kích của Bất Nhân.
Ầm…Tiếng thân thể Bất Nhân mất đà mà đâm vào xuống mặt đất.
Cú đâm quá lớn đến nỗi khiến cho khoản đất đó lúng xuống gần 1 mét.
Long thì theo phản xạ chạy ra xa giữa khoản cách.
Long đang hoảng hồn vì xuýt chút nữa là hắn sẽ đi chầu ông bà.Còn Uyên Bích thì vui mừng vì đã nhanh chóng cứu được Long.
Riêng Bất Nhân thì chẳng vui tí nào.Bản thân hắn dự tính sẽ một kích cuối cùng để mà giết Long.Nhưng hắn lại không ngờ rằng Long lại có thể phản xạ lại nhanh đế thế.
Biết bản thân hắn đã gặp được đối thủ xứng tầm.Rất nhanh chóng hắn nhảy ra khỏi khoảng đất.Đứng trên một cây cao hắn một hơi hít sâu.
Ánh mắt hiện tại của hắn từ lờ đờ dần chuyển sang sắt bén mà nhìn thẳng về phía Long.Không một lời nói hắn nhanh chóng dùng toàn lực đôi chân búng một cú lao thẳng đến Long như tên lửa.
‘Sư huynh né đi’
Ầm …Lại một thanh âm vang lên.
Nhưng lúc này có vẻ nhọ cho Long khi mà hắn đã kích trúng vào chân phải của Long.
Mang một chân què đến chiến trường quả đúng là bất lợi.Nhưng tình huống hiện tại thì ai mà ngờ được.
Cơn đau địa ngục chỉ vừa mới đến thì thân ảnh của Bất Nhân lại nhanh chóng lao đến kích thêm một phát vào lồng ngực Long.
Akm…Lại một đợt học máu.
Thương tích đầy mình.Một vai thì gãy một chân thì què còn lại dính nội thương.Cứ ngỡ mọi thứ đã chấm dứt nhưng không.
Ai chứ Long thì rất dễ hiểu.Dù có tàn phế ta cũng có thể giết người.
Ngay sau khi giữa nhiều lần chấn thương trên người Long lúc này đã nhắm mắt lại.
Bất Nhân nhìn cứ ngỡ tên này đã chịu đầu hàng.Nên cứ không đề phòng mà một kích sát lao thẳng đến yết hầu của Long.
Trong tâm thức Đại Thần và Uyên Bích cũng ngỡ rằng Long đã bỏ cuộc nên họ ra sức khuyên ngăn
‘Dừng lại đi Long.Con đang làm gì vậy?
‘Sư huynh đừng từ bỏ sớm như vậy chứ.Chúng ta nhất định sẽ thắng mà’
‘Cả hai người quá xem thường ta rồi.Ta sẽ không bao giờ đầu hàng chịu thua.Nhớ đó’
Vụt…Tiếng công kích của Bất Nhân soẹt qua người Long.
Binh…Tiếng công kích lần này là của Long.Và khác với Bất Nhân rằng Long đã đánh trúng.
/150
|