4 tuần sau trận chiến.
- Red!
Trên lưng Sát Điêu Tiểu Tỵ hét lên.
Red nghe thấy hiệu lệnh lập tức từ mặt đất một đấm thẳng xuống. Nhưng thay vì là tạo một mặt lõm khủng bố như trước giờ thì cú đấm lại tạo ra chấn động hất tung mọi thứ lên không trung.
Mọi thứ trên mặt đất lúc này đều đang ở trên không nhưng ngoài cát và bụi ra thì còn bay lên hơn 10 con sâu to chừng 50 mét.
Trong đống cát bụi lần nữa Tiểu Tỵ ra hiệu:
- Blue!
Ngay ra khi hiệu từ đằng xa hơn trăm mét Blue chạm hai tay mình lại dần dần hé ra một quả cầu màu xanh dương. Quả cầu ngày càng lớn hơn khi to chừng 2 mét thì Blue thả tay ra để quả cầu lơ lửng giữa không trung.
Chưa kết thúc việc Blue hai tay kết ấn điều khiển lượng mana trong quả cầu. Quả cầu lúc này bắn ra hàng trăm sợi dây xích xanh dương lao đến quấn lấy bọn sâu đang còn lơ lửng giữa không trung.
Ngay khi thấy đám dây xích trói chặt lũ sâu Tiểu Tỵ tiếp tục ra hiệu:
- Sát Điêu đại nhân!Đến lượt ngài.
Vừa nghe thấy Sát Điêu liền gật đầu. Ngay lập tức Tiểu Tỵ xoắn người bắn lên cao. Sát Điêu nhân lúc Tiểu Tỵ chưa rơi xuống đất liền nhanh chóng dùng toàn bộ tốc độ hướng đến lũ sâu mà đồ sát.
“Ghi nhớ điểm yếu:Sẽ có một cây gai bị gãy do chấn động từ Red để lại. Tỉ lệ xuất hiện ra trường hợp này sẽ là là 1/1000
Nguy cơ bị tấn công sẽ là:0
Hoàn tất xử lý thông tin!Tiến hành đồ sát”
Chỉ trong vòng vài giây Sát Điêu đã hoàn thành việc xử lý thông tin. Điều này vốn rất khó đối với kẻ chỉ biết giết chóc như hắn nhưng nhờ thế mới thấy việc luyện tập suốt 4 tuần của hắn là không vô ích.
Không rườm rà thao tác. Sát Điêu không quá 5 giây đã giết hết tất cả lũ sâu. Không một động tác thừa một tí sơ xuất mọi thứ diễn ra đúng như kết hoạch.
Nhẹ nhàng Sát Điêu đáp xuống đất và đỡ lấy thân hình Tiểu Tỵ. Nhanh chóng cạnh bên là Red và Blue đồng loạt xuất hiện.
Cả bốn người hiên ngang đứng cạnh nhau mặc cho khói bụi còn chưa dứt. Nhưng chưa được ngầu lòi được bao lâu thì đống xác của lũ sâu ngay lập tức rơi xuống đầu bọn họ.
- Ghi chú chúng ta cần kế hoạch để ngầu hơn khi thắng trận đấu!
Tiểu Tỵ thản nhiên nói.
Mọi người đồng loạt trả lời:
- Đồng ý!
- Tán thành!
- Agree!
Sau một hồi chật vật cả đám người ấy cuối cùng cũng thoát khỏi đống nhớp nháp sâu bọ đó. Nhưng dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên họ trải qua cảnh này.
Cả đám người quay về chỗ ở kéo theo là đám thịt sâu. Họ không dùng chúng để ăn mà dùng chúng để đốt. Nhiệt độ ở tầng 4 vào ban ngày thì nóng tận 40 độ nhưng đến đêm thì lạnh tận âm ¬15 độ. Bởi thế mỗi ngày họ đều phải giết sâu để có nguyên liệu để sưởi ấm vào ban đêm.
Về đến chỗ Tím đánh con boss đầu tiên. Dù muốn hay không thì nơi đây vẫn còn đang chứa bốn cái xác chết to đùng đủ để họ sống ở đây trong 1 khoản thời gian lâu dài.
Vẫn như cũ bọn họ đốt đống xác sâu vừa săn sau đó xẻ chỗ thịt của đám boss. Dĩ nhiên vị sâu không ngon chút nào. Nhưng ở đây có ai được ăn bữa tử tế nào bao giờ.
Sau khi ăn no cả đám tập trung ngồi đối diện Tiểu Tỵ. Vốn sau khi Tím xuất hiện người suy sụp nhất là Tiểu Tỵ. Nhưng chưa bao lâu nàng đã dồn toàn bộ đau khổ chuyển thành động lực cộng với thiên phú quân sự nàng đã tìm cách cải thiện thực lực của cả bốn người. Và như thế mỗi đêm nàng đều tổng hợp lại mọi thứ trong ngày để tìm ra phần cần cải thiện cho mọi người.
- Về phần Sát Điêu ngài là người dứt điểm lũ sâu vì chỉ có duy nhất ngài là người có thể lên cấp. Phần này ngài làm rất tốt nhưng ngài vẫn cần giảm xuống thời gian giết lũ sâu và tăng tốc độ suy nghĩ
Về phần Red và Blue hai ngài đã tiến bộ trong suốt quá trình nhưng như chúng vẫn chưa thai thác được tất cả những thứ hai ngài đang có.
Bởi thế sau khi hoàn thành chuyến săn Red ngài phải tiếp tục đấm xuống mặt đất để tiếp tục kiểm soát lực ít nhất 3 tiếng. Còn Blue ngài phải liên tục tạo bóng mana nhanh nhất có thể.
Dõng dạc lời nói Tiểu Tỵ từng lời nói ra đều được mọi người lắng nghe dường như ai trong nhóm cũng đều công nhận nàng là người xứng đáng làm chỉ huy. Dù lúc ban đầu chỉ có Blue là ngoan cố không chấp nhận việc đó.
Nói xong Tiểu Tỵ nhìn mọi người với một vẻ mặt của phụ nữ. Cả đám nhìn đều không hiểu ý nàng muốn gì. Sau một lúc Tiểu Tỵ hét lên:
- Còn ngồi đó làm cái gì?Ra ngoài kia luyện tập đi!
Vừa nghe thấy Red và Blue tức tốc chạy ra ngoài để lại duy nhất Sát Điêu sợ hãi tầm nhìn lướt tới mình.
Tầng 1.
Khung cảnh lúc này là một mớ hoang tàn chiến tranh. Chỉ trong một ngày cả bốn tộc thú Miêu tộc Xà tộc Ưng tộc và Sùng Thạch tộc đã xảy ra hỗn chiến. Biết bao sinh mạng đã ra đi vì chúng điều đó đã quá quen thuộc nhưng điều không ai ngờ ở đây chính là tộc thú chiến thắng lại là Miêu tộc.
Chẳng ai tin nỗi rằng ba tộc thú có thể nói là đứng top ở tầng 1 lại thua một tộc thú vốn trước giờ chỉ đứng bét. Càng chấn động hơn là tất cả người trong Miêu tộc cũng không nhớ làm cách nào mà họ thắng. Điều này tạo thành một bí ẩn cực lớn mà không ai có thể giải thích.
Chỉ duy nhất một người còn sống để tiếp tục giữ bí mật này.
- Đại nhân chúng ta đã thắng rồi!
Người đưa tin ngày nào giờ đã trở thành tên thân cận nhất với Sư Miêu. Chỉ có duy nhất hắn là toàn tâm toàn ý đi theo hắn.
Sư Miêu lúc này vẫn đang chăm chú đọc sách nên chẳng hề quan tâm đến tên say mèm kia.
Thấy mình không được quan tâm tên đưa tin giận dỗi lao đến dốc chai rượu vào miệng Sư Miêu. Vốn trước giờ Sư Miêu chưa từng uống rượu vì thế hắn đã chống trả kịch liệt. Thấy thế kẻ đưa tin cũng không quá trớn nên đã dừng lại.
Ngay lúc này hai ánh mắt nhìn nhau thật lâu. Có vẻ như chỉ nhìn thôi cũng đủ biết đối phương đang nghĩ gì. Sau bao mọi biến cố từ việc một nửa số dân trong Miêu tộc rời đi đến cả Sư Miêu suýt nữa bị chính người dân xử tử. Thì vẫn chỉ có người đưa tin là còn ở lại với hắn.
Kẻ đưa tin nhắm mắt lại dần dần thu nhỏ khoảng cách khuôn mặt giữa hai người. Nhưng không lâu thì Sư Miêu hai tay đẩy vai hắn ra nói:
- Không được Miêu Tinh!. . . . . . Ta. . . . . Ta không thể.
Không nói một lời Miêu Tinh chạy thẳng ra khỏi lều. Bỏ mặc Sư Miêu ánh mắt chứa đầy sự đau khổ.
Cố gắng trấn tỉnh Sư Miêu quay lại quyển sách. Lật qua trang cuối cùng cắn lấy ngón tay nhỏ xuống hai giọt máu vào góc trái trên cùng và 1 giọt ngay giữa. Sau đó từ trang giấy dần dần hiện lên những ký tự được viết bằng máu.
Vốn cuốn sách này là do Sư Miêu viết ra dù toàn bộ kiến thức của Hồn sư đều nằm trong đầu hắn nhưng hắn không muốn mình là người duy nhất trở thành Hồn sư. Bởi thế hắn mới viết ra cuốn sách này để sau này truyền lại.
Những trang khác đều được viết bằng mực bình thường nhưng chỉ có trang cuối này là được Sư Miêu dùng máu của chính bản thân để viết. Do thông tin từ trang này là quá sức kinh khủng. Bản thân Sư Miêu cũng không ngờ Long lại dám giao lại thứ này cho hắn.
Mở ra con mắt trái vốn hắn luôn che đậy sau miếng bịt mắt. Một con mắt chỉ duy nhất Hồn Sư nhất tinh mới có được. Và chỉ có nó mới có thể đọc được những dòng chữ ở trang cuối.
Sau 10 phút đọc vẻ mặt Sư Miêu bắt đầu trở nên khó chịu. Vì vốn Sư Miêu không có tố chất để trở thành Hồn Sư bởi thế khi miễn cưỡng sử dụng con mắt này hắn sẽ chịu nỗi đau gây tổn thương rất lớn cho linh hồn.
Dù biết có thể tự sử dụng kiến thức của Hồn Sư để thực hiện tất cả các nghi thức nhưng hắn muốn luyện tập linh hồn ngày càng mạnh mẽ hơn. Và trên hết hắn cần sự rõ ràng không thể chỉ nhờ vào ký ức. Vì nghi thức hắn sắp làm là nghi thức tuyệt đối cấm kỵ của Hồn Sư:Hồi Sinh thuật.
Tầng 5.
Tím lúc này đang ngồi thiền ở một vùng thảo nguyên rộng lớn.
Ngay khi vừa đặt chân lên tầng 5 đến tận bây giờ hắn chưa từng gặp một con quái vật nào. Bản thân hắn thì vẫn đang dốc toàn bộ tâm trí để suy nghĩ cách lên được tầng 6.
Không khí trong lành và yên bình bâu trời thì luôn luôn trong xanh và mát mẻ. Có vẻ nơi này thực sự là nơi ở lý tưởng nhất trong 10 tầng dungeon.
“Ô!Cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại lần nữa!Long”Tím truyền tâm trí vào bên trong để thân thể vô tri lại bên ngoài.
“Ngồi xuống đi!”Nhìn thấy Long đã đứng sẵn đợi hắn Tím búng tay một cái biến ra hai chiếc ghế và một cái bàn.
“Làm sao ngươi có thể một mình đánh bại cả 3 người bọn họ?”Không chần chừ Long hỏi thẳng điều hắn muốn nói.
“Ngươi muốn hỏi ta thì phải theo luật của ta!Trả lời ta trước tại sao ngươi không chiếm lại việc kiểm soát ngay lần thức tỉnh đầu tiên?”Vốn khi Tím làm Long thức tỉnh hắn đã rất sợ Long sẽ lấy lại quyền kiểm soát. Nhưng không ngờ Long lại dùng lần thức tỉnh mạnh nhất chỉ để làm lệch đi đường chém để cứu đám người kia.
Long tỉnh bơ khuôn mặt nói “Nếu ta không làm vậy thì làm sao bọn họ mạnh lên được?”
“Vậy là ngươi đang đánh cược mạng sống của họ đó!Lần sau ta vẫn sẽ giết họ mà!”Tím trợn mắt lên nhìn Long. Bản thân Tím là 1 nhân cách của Long nên cũng đủ hiểu bản thể Long là người thế nào. Hắn không nghĩ Long dám đánh liều mạng sống của người khác.
Nhưng để đáp lại lời nói của Tím bằng câu nói “Đến lượt ngươi!Trả lời!”
“Ờ!!!Thay thì chuyển hóa toàn bộ thân thể thành Sát Lang thì chỉ cần chuyển thành tứ chi sức mạnh từ Hóa Hình sư sẽ dồn hết vào tứ chi sức mạnh sẽ lớn hơn ít nhất năm lần”Tím cứ thế trả lời. Nhưng được Long đáp trả lại bằng khuôn mặt coi thường dường như hắn mong muốn câu trả lời tốt hơn.
“Tốt nhất ngươi nên nhanh chóng đi tiến hóa đi. Còn việc giải tầng 5 cứ để ta”
- Red!
Trên lưng Sát Điêu Tiểu Tỵ hét lên.
Red nghe thấy hiệu lệnh lập tức từ mặt đất một đấm thẳng xuống. Nhưng thay vì là tạo một mặt lõm khủng bố như trước giờ thì cú đấm lại tạo ra chấn động hất tung mọi thứ lên không trung.
Mọi thứ trên mặt đất lúc này đều đang ở trên không nhưng ngoài cát và bụi ra thì còn bay lên hơn 10 con sâu to chừng 50 mét.
Trong đống cát bụi lần nữa Tiểu Tỵ ra hiệu:
- Blue!
Ngay ra khi hiệu từ đằng xa hơn trăm mét Blue chạm hai tay mình lại dần dần hé ra một quả cầu màu xanh dương. Quả cầu ngày càng lớn hơn khi to chừng 2 mét thì Blue thả tay ra để quả cầu lơ lửng giữa không trung.
Chưa kết thúc việc Blue hai tay kết ấn điều khiển lượng mana trong quả cầu. Quả cầu lúc này bắn ra hàng trăm sợi dây xích xanh dương lao đến quấn lấy bọn sâu đang còn lơ lửng giữa không trung.
Ngay khi thấy đám dây xích trói chặt lũ sâu Tiểu Tỵ tiếp tục ra hiệu:
- Sát Điêu đại nhân!Đến lượt ngài.
Vừa nghe thấy Sát Điêu liền gật đầu. Ngay lập tức Tiểu Tỵ xoắn người bắn lên cao. Sát Điêu nhân lúc Tiểu Tỵ chưa rơi xuống đất liền nhanh chóng dùng toàn bộ tốc độ hướng đến lũ sâu mà đồ sát.
“Ghi nhớ điểm yếu:Sẽ có một cây gai bị gãy do chấn động từ Red để lại. Tỉ lệ xuất hiện ra trường hợp này sẽ là là 1/1000
Nguy cơ bị tấn công sẽ là:0
Hoàn tất xử lý thông tin!Tiến hành đồ sát”
Chỉ trong vòng vài giây Sát Điêu đã hoàn thành việc xử lý thông tin. Điều này vốn rất khó đối với kẻ chỉ biết giết chóc như hắn nhưng nhờ thế mới thấy việc luyện tập suốt 4 tuần của hắn là không vô ích.
Không rườm rà thao tác. Sát Điêu không quá 5 giây đã giết hết tất cả lũ sâu. Không một động tác thừa một tí sơ xuất mọi thứ diễn ra đúng như kết hoạch.
Nhẹ nhàng Sát Điêu đáp xuống đất và đỡ lấy thân hình Tiểu Tỵ. Nhanh chóng cạnh bên là Red và Blue đồng loạt xuất hiện.
Cả bốn người hiên ngang đứng cạnh nhau mặc cho khói bụi còn chưa dứt. Nhưng chưa được ngầu lòi được bao lâu thì đống xác của lũ sâu ngay lập tức rơi xuống đầu bọn họ.
- Ghi chú chúng ta cần kế hoạch để ngầu hơn khi thắng trận đấu!
Tiểu Tỵ thản nhiên nói.
Mọi người đồng loạt trả lời:
- Đồng ý!
- Tán thành!
- Agree!
Sau một hồi chật vật cả đám người ấy cuối cùng cũng thoát khỏi đống nhớp nháp sâu bọ đó. Nhưng dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên họ trải qua cảnh này.
Cả đám người quay về chỗ ở kéo theo là đám thịt sâu. Họ không dùng chúng để ăn mà dùng chúng để đốt. Nhiệt độ ở tầng 4 vào ban ngày thì nóng tận 40 độ nhưng đến đêm thì lạnh tận âm ¬15 độ. Bởi thế mỗi ngày họ đều phải giết sâu để có nguyên liệu để sưởi ấm vào ban đêm.
Về đến chỗ Tím đánh con boss đầu tiên. Dù muốn hay không thì nơi đây vẫn còn đang chứa bốn cái xác chết to đùng đủ để họ sống ở đây trong 1 khoản thời gian lâu dài.
Vẫn như cũ bọn họ đốt đống xác sâu vừa săn sau đó xẻ chỗ thịt của đám boss. Dĩ nhiên vị sâu không ngon chút nào. Nhưng ở đây có ai được ăn bữa tử tế nào bao giờ.
Sau khi ăn no cả đám tập trung ngồi đối diện Tiểu Tỵ. Vốn sau khi Tím xuất hiện người suy sụp nhất là Tiểu Tỵ. Nhưng chưa bao lâu nàng đã dồn toàn bộ đau khổ chuyển thành động lực cộng với thiên phú quân sự nàng đã tìm cách cải thiện thực lực của cả bốn người. Và như thế mỗi đêm nàng đều tổng hợp lại mọi thứ trong ngày để tìm ra phần cần cải thiện cho mọi người.
- Về phần Sát Điêu ngài là người dứt điểm lũ sâu vì chỉ có duy nhất ngài là người có thể lên cấp. Phần này ngài làm rất tốt nhưng ngài vẫn cần giảm xuống thời gian giết lũ sâu và tăng tốc độ suy nghĩ
Về phần Red và Blue hai ngài đã tiến bộ trong suốt quá trình nhưng như chúng vẫn chưa thai thác được tất cả những thứ hai ngài đang có.
Bởi thế sau khi hoàn thành chuyến săn Red ngài phải tiếp tục đấm xuống mặt đất để tiếp tục kiểm soát lực ít nhất 3 tiếng. Còn Blue ngài phải liên tục tạo bóng mana nhanh nhất có thể.
Dõng dạc lời nói Tiểu Tỵ từng lời nói ra đều được mọi người lắng nghe dường như ai trong nhóm cũng đều công nhận nàng là người xứng đáng làm chỉ huy. Dù lúc ban đầu chỉ có Blue là ngoan cố không chấp nhận việc đó.
Nói xong Tiểu Tỵ nhìn mọi người với một vẻ mặt của phụ nữ. Cả đám nhìn đều không hiểu ý nàng muốn gì. Sau một lúc Tiểu Tỵ hét lên:
- Còn ngồi đó làm cái gì?Ra ngoài kia luyện tập đi!
Vừa nghe thấy Red và Blue tức tốc chạy ra ngoài để lại duy nhất Sát Điêu sợ hãi tầm nhìn lướt tới mình.
Tầng 1.
Khung cảnh lúc này là một mớ hoang tàn chiến tranh. Chỉ trong một ngày cả bốn tộc thú Miêu tộc Xà tộc Ưng tộc và Sùng Thạch tộc đã xảy ra hỗn chiến. Biết bao sinh mạng đã ra đi vì chúng điều đó đã quá quen thuộc nhưng điều không ai ngờ ở đây chính là tộc thú chiến thắng lại là Miêu tộc.
Chẳng ai tin nỗi rằng ba tộc thú có thể nói là đứng top ở tầng 1 lại thua một tộc thú vốn trước giờ chỉ đứng bét. Càng chấn động hơn là tất cả người trong Miêu tộc cũng không nhớ làm cách nào mà họ thắng. Điều này tạo thành một bí ẩn cực lớn mà không ai có thể giải thích.
Chỉ duy nhất một người còn sống để tiếp tục giữ bí mật này.
- Đại nhân chúng ta đã thắng rồi!
Người đưa tin ngày nào giờ đã trở thành tên thân cận nhất với Sư Miêu. Chỉ có duy nhất hắn là toàn tâm toàn ý đi theo hắn.
Sư Miêu lúc này vẫn đang chăm chú đọc sách nên chẳng hề quan tâm đến tên say mèm kia.
Thấy mình không được quan tâm tên đưa tin giận dỗi lao đến dốc chai rượu vào miệng Sư Miêu. Vốn trước giờ Sư Miêu chưa từng uống rượu vì thế hắn đã chống trả kịch liệt. Thấy thế kẻ đưa tin cũng không quá trớn nên đã dừng lại.
Ngay lúc này hai ánh mắt nhìn nhau thật lâu. Có vẻ như chỉ nhìn thôi cũng đủ biết đối phương đang nghĩ gì. Sau bao mọi biến cố từ việc một nửa số dân trong Miêu tộc rời đi đến cả Sư Miêu suýt nữa bị chính người dân xử tử. Thì vẫn chỉ có người đưa tin là còn ở lại với hắn.
Kẻ đưa tin nhắm mắt lại dần dần thu nhỏ khoảng cách khuôn mặt giữa hai người. Nhưng không lâu thì Sư Miêu hai tay đẩy vai hắn ra nói:
- Không được Miêu Tinh!. . . . . . Ta. . . . . Ta không thể.
Không nói một lời Miêu Tinh chạy thẳng ra khỏi lều. Bỏ mặc Sư Miêu ánh mắt chứa đầy sự đau khổ.
Cố gắng trấn tỉnh Sư Miêu quay lại quyển sách. Lật qua trang cuối cùng cắn lấy ngón tay nhỏ xuống hai giọt máu vào góc trái trên cùng và 1 giọt ngay giữa. Sau đó từ trang giấy dần dần hiện lên những ký tự được viết bằng máu.
Vốn cuốn sách này là do Sư Miêu viết ra dù toàn bộ kiến thức của Hồn sư đều nằm trong đầu hắn nhưng hắn không muốn mình là người duy nhất trở thành Hồn sư. Bởi thế hắn mới viết ra cuốn sách này để sau này truyền lại.
Những trang khác đều được viết bằng mực bình thường nhưng chỉ có trang cuối này là được Sư Miêu dùng máu của chính bản thân để viết. Do thông tin từ trang này là quá sức kinh khủng. Bản thân Sư Miêu cũng không ngờ Long lại dám giao lại thứ này cho hắn.
Mở ra con mắt trái vốn hắn luôn che đậy sau miếng bịt mắt. Một con mắt chỉ duy nhất Hồn Sư nhất tinh mới có được. Và chỉ có nó mới có thể đọc được những dòng chữ ở trang cuối.
Sau 10 phút đọc vẻ mặt Sư Miêu bắt đầu trở nên khó chịu. Vì vốn Sư Miêu không có tố chất để trở thành Hồn Sư bởi thế khi miễn cưỡng sử dụng con mắt này hắn sẽ chịu nỗi đau gây tổn thương rất lớn cho linh hồn.
Dù biết có thể tự sử dụng kiến thức của Hồn Sư để thực hiện tất cả các nghi thức nhưng hắn muốn luyện tập linh hồn ngày càng mạnh mẽ hơn. Và trên hết hắn cần sự rõ ràng không thể chỉ nhờ vào ký ức. Vì nghi thức hắn sắp làm là nghi thức tuyệt đối cấm kỵ của Hồn Sư:Hồi Sinh thuật.
Tầng 5.
Tím lúc này đang ngồi thiền ở một vùng thảo nguyên rộng lớn.
Ngay khi vừa đặt chân lên tầng 5 đến tận bây giờ hắn chưa từng gặp một con quái vật nào. Bản thân hắn thì vẫn đang dốc toàn bộ tâm trí để suy nghĩ cách lên được tầng 6.
Không khí trong lành và yên bình bâu trời thì luôn luôn trong xanh và mát mẻ. Có vẻ nơi này thực sự là nơi ở lý tưởng nhất trong 10 tầng dungeon.
“Ô!Cuối cùng ngươi cũng tỉnh lại lần nữa!Long”Tím truyền tâm trí vào bên trong để thân thể vô tri lại bên ngoài.
“Ngồi xuống đi!”Nhìn thấy Long đã đứng sẵn đợi hắn Tím búng tay một cái biến ra hai chiếc ghế và một cái bàn.
“Làm sao ngươi có thể một mình đánh bại cả 3 người bọn họ?”Không chần chừ Long hỏi thẳng điều hắn muốn nói.
“Ngươi muốn hỏi ta thì phải theo luật của ta!Trả lời ta trước tại sao ngươi không chiếm lại việc kiểm soát ngay lần thức tỉnh đầu tiên?”Vốn khi Tím làm Long thức tỉnh hắn đã rất sợ Long sẽ lấy lại quyền kiểm soát. Nhưng không ngờ Long lại dùng lần thức tỉnh mạnh nhất chỉ để làm lệch đi đường chém để cứu đám người kia.
Long tỉnh bơ khuôn mặt nói “Nếu ta không làm vậy thì làm sao bọn họ mạnh lên được?”
“Vậy là ngươi đang đánh cược mạng sống của họ đó!Lần sau ta vẫn sẽ giết họ mà!”Tím trợn mắt lên nhìn Long. Bản thân Tím là 1 nhân cách của Long nên cũng đủ hiểu bản thể Long là người thế nào. Hắn không nghĩ Long dám đánh liều mạng sống của người khác.
Nhưng để đáp lại lời nói của Tím bằng câu nói “Đến lượt ngươi!Trả lời!”
“Ờ!!!Thay thì chuyển hóa toàn bộ thân thể thành Sát Lang thì chỉ cần chuyển thành tứ chi sức mạnh từ Hóa Hình sư sẽ dồn hết vào tứ chi sức mạnh sẽ lớn hơn ít nhất năm lần”Tím cứ thế trả lời. Nhưng được Long đáp trả lại bằng khuôn mặt coi thường dường như hắn mong muốn câu trả lời tốt hơn.
“Tốt nhất ngươi nên nhanh chóng đi tiến hóa đi. Còn việc giải tầng 5 cứ để ta”
/150
|