Gả Cho Nhân Viên Công Vụ Thời Bắc Tống

Chương 48 - Chương 47

/59


Tống Tiểu Hoa nửa chết nửa sống ngồi dưới đất, đầu nhờ dãy hành lang chống đỡ, chỉa ra khuôn mặt với hai mắt thâm quầng.

Lúc đánh răng vừa cúi đầu xuống rửa mặt thấy một khối than đen còn lưu lại, lập tức ói. Đi tới giữa sân vừa ngẩng đầu thấy ánh mặt trời hồng hồng pha lẫn màu đồng, lại ói tiếp. Trong lỗ mũi ngửi thấy mùi khói bếp của buổi sáng sớm, tiếp tục ói nữa. . . . . .

Từ hôm qua cho tới hiện tại, nàng là nhìn thấy nghe thấy hay nghĩ cái gì cũng đều ói, ói đến ra nước mật vàng cũng còn ói cho đến khi không còn gì để ói nữa nhưng lại còn có chút nôn ọe, nàng nôn ọe còn nghiêm trọng hơn phụ nữ có thai họ cũng không thể nào ói đến vui vẻ như vậy.

Vẻn vẹn một đêm nàng đều mơ thấy ác mộng. . . . . . Không được không được không thể nghĩ nữa, vừa nghĩ lại không nhịn được rồi. . . . . .

Đây chính là hậu quả của việc cậy mạnh đùa quá lố, đây chính là hậu quả điển hình của việc tự mình làm bậy thì không thể sống cho đến chết vẫn bi thống không được oán thán.

Những thứ kia không phải phim điện ảnh và đạo cụ kinh khủng bài biện trong kịch trên truyền hình, rõ ràng là đầu của người chết máu me dầm dề, ngũ quang của những cái đầu máu me dầm dề kia cứ mang tới đả kích tâm linh của nàng, đây tuyệt đối cho dù người bị vũ khí sát thương với quy mô lớn cũng phải kém xa với họ.

Mà nàng, từ trước tới nay trường hợp nàng thấy qua máu tanh là một vụ tai nạn xe có người bị xe đụng gảy tay và chân, nàng cũng không dám ở khoảng cách gần trợn to hai mắt quan sát cẩn thận như vậy, giờ nàng lại cầm cây đuốc trên tay.

Này vết máu rơi xuống ngưng tụ thành một ít một ít khô khốc trên tóc gáy. . . . . . Nôn. . . . . .

Thật ra thì, khi ngọn lửa bốc lên, cảm giác thù hận thiêu đốt tâm thần cũng thoáng lui xuống một chút, nàng cũng bắt đầu thấy không thoải mái, hàng loạt hình ảnh ghê tởm hiện lên trước mặt. Chỉ là, vô luận như thế nào nàng cũng không thể ớ trước mặt nhiều người làm nên chuyện mất mặt như vậy, cho nên nàng liều mạng nhắm mắt bình ổn lại hô hấp và chịu đựng.

Thật vất vả cầm cự đến lúc đám người dần dần tản ra, đội quân cũng nghe theo mệnh quay về sửa chữa lại doanh trại, vừa định ói sảng khoái một phen, lại không ngờ tới có người đã vượt lên trước mình một bước.

Chỉ là, ói đầy máu.

Vẫn trấn định đứng chỉ huy dàn xếp toàn cục, ở kế bên người nàng cùng với nàng hai tay nắm chặt, cho nàng lực lượng Lục Tử Kỳ, chợt giống như là cây thương bị ép gãy, eo khẽ cong, phun ra một búng máu.

Khóe miệng khẽ nhếch, cho Tống Tiểu Hoa một nụ cười vô cùng miễn cưỡng, sau đó hai mắt nhắm lại, trực tiếp té xuống.

Cho đến khi bàn tay đang nắm chặt tay mình buông xuống máu nhuộm đầy trên khôi giáp lạnh lẽo, Tống Tiểu Hoa còn chưa hoàn toàn phản ứng kịp.

Nhìn sắc mặt và cánh môi của hắn trắng như tuyết, nhìn hai hàng lông mi của hắn lẳng lặng đóng lại, nhìn cánh mũi của hắn không có chút nào mấp máy, trong đầu của Tống Tiểu Hoa oanh nổ một tiếng, phản ứng đầu tiên là, hắn đã chết. . . . . .

Theo điện ảnh và tình tiết trong kịch trên truyền hình, lúc này phải là đại kết cục, nam chủ khải hoàn trở về nữ chủ nước mắt giàn giụa giải tỏa tâm tình chờ đợi khổ sở bao ngày qua, tục gọi là ‘BE’.

Nhưng mà, như tình tiết trong kịch trên ti vi, nam chủ trước lúc chết dầu gì cũng có một lời kịch thật dài thật dài với nữ chính, có như vậy chết mới có thể chết dứt khoát được?

Vừa nghĩ tới đây, Tống Tiểu Hoa lật người bò dậy, níu lấy cổ áo của Lục Tử Kỳ lây động: Chàng cứ như vậy mà chết thì lão nương sẽ không để yên? Cho dù muốn chết cũng nói một lời rõ ràng rồi hãy chết! Lăng Nhi làm thế nào đây? Ta làm thế nào? Khi không lại mang con của chàng cột cho ta như vậy, ta sẽ không quản đâu! Ta không muốn! . . . . . . Ta nói muốn cùng chàng chia tay ta nói muốn cùng chàng ly hôn, chàng còn chưa có viết thư từ hôn và hai ta còn chưa có làm thủ tục! Những chuyện này chưa giải quyết xong chàng không thể chết được có nghe hay không? Ta cho chàng biết, ly hôn có thật nhiều thủ tục chờ quan tòa giải quyết đến thật là lâu, có thể cả một đời, chàng nhanh lên một chút đứng lên cho lão nương cùng lão nương từ từ liều chết mà đánh! . . . . . .

Tướng công. . . . . . Chàng không cần làm ta sợ, chàng đã nói, nắm tay của ta, thì vĩnh viễn cũng sẽ không buông, nếu như chàng chết rồi, sẽ mang theo ta cùng nhau xuống Diêm vương. . . . . . Tướng công. . . . . . Ta nguyện ý cùng chết với chàng, nhưng ta càng muốn cùng sống với chàng, cùng nhau hạnh phúc vui vẻ, sống đến già. . . . . .

Đang lúc nàng lắc thở hồng hộc khóc đến khàn cả giọng, một cánh tay trắng nõn thon dài duỗi tới, để lên tay xem mạch đập của Lục Tử Kỳ, sau đó, một âm thanh phát ra: Hắn chưa chết, chỉ là, nếu nàng lại tiếp tục bóp cổ hắn như vậy, sẽ rất khó nói.

Nghe được hắn nói như vậy chẳng khác gì kình lôi giữa mùa xuân là ánh đèn chiếu sáng của thượng đế, Tống Tiểu Hoa lập tức bình tĩnh lại,




/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status