Hạng mục quan trọng của hội đấu giá liên hành tinh được tổ chức bốn năm một lần, mỗi kỳ đều thu hút tầm mắt của toàn vũ trụ. Đối với hành tinh phụ trách tổ chức hội đấu giá liên hành tinh, một sự kiện vô cùng trọng đại tương đương thế vận hội Olympic ở trái đất cổ thế này thông thường sẽ thu hút vô số người kéo đến —— Tầng lớp cao là tới tham gia hội đấu giá, với những người hay tập đoàn thương mại này, đây là một vinh dự cũng như một kiểu khoe khoang. Các tập đoàn thương mại ở tầng lớp thấp hơn một bậc sẽ trực tiếp coi hội đấu giá là một buổi giao lưu thương mại liên hành tinh, họ tiến hành một vài bữa tiệc giao lưu và hội đấu giá loại nhỏ, tìm kiếm cơ hội và bạn hợp tác khắp nơi. Còn một số đoàn thể hỗn tạp thì lén lút lẩn vào muốn đục nước béo cò, họ sẽ tạo thành một thách thức ác liệt đối với an ninh trật tự của hành tinh chủ nhà —— Tóm lại, trong quá trình tổ chức hội đấu giá liên hành tinh, hành tinh chủ nhà sẽ ở vào trạng thái “đặc nghẹt”, đừng nói chi tới chuyện trọng tâm của hội đấu giá liên hành tinh năm nay là tinh nguyên thể 96 carat được gia tộc Lanna cung cấp, phải biết một carat tinh nguyên thể có thể duy trì nguồn năng lượng đủ để một đội tàu hàng sử dụng suốt bảy tinh chuyển! Loại tài nguyên chiến lược cỡ lớn này vừa xuất hiện liền thu hút tầm mắt mọi người, người đến Norton quả thật muốn nhét bể cả hành tinh không tính là nhỏ này.
Nei Bog đương nhiên có nghe về hội đấu giá liên hành tinh này, nhưng đây đối với “mập” khu số bảy mà nói, là chuyện của thế giới kia. Người nam ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm đủ màu đủ sắc —— hiệu ứng ánh sáng khổng lồ biến bầu trời khu số ba thành một mảnh sắc màu sặc sỡ, mang vẻ say mê muôn hồng nghìn tía. Đối diện chính là cửa vào hội trường lễ khai mạc hội đấu giá, người tới lui nối đuôi không dứt, ngay cả không khí cũng bị hơi người nóng hổi nung phồng ra một vẻ xôn xao. Nei Bog nghĩ, hắn đã bao lâu rồi không nhìn thấy khung cảnh náo nhiệt như thế?
Phía trước càng náo nhiệt bao nhiêu, lại càng hiện rõ sự cô quạnh của người nam trong góc bấy nhiêu. Nei Bog đã quen đứng trong bóng tối, ở quá khứ, ở hiện tại, ở tương lai, nhưng bất ngờ là hắn cũng không cảm thấy bi ai —— hắn đứng trong bóng tối, vẫn còn có bóng tối bầu bạn.
… Cứ như vậy đi!
Nei Bog cuối cùng sải bước chân, đi tới mảnh huy hoàng đó, bóng tối trải ra phía sau lưng hắn, theo sát như cái bóng.
“Hoan nghênh ngài đến đây, mời ngài lên đĩa Leica số hiệu CET4P.”
Quẹt thẻ trắng Dove đưa cho lên máy cảm ứng, Nei Bog lên đĩa “Leica” theo âm thanh máy móc hướng dẫn, Leica là một loại sinh vật cơ giới giống như sứa nổi bồng bềnh giữa không trung, thân thể bán trong suốt tản ra ánh lam óng ánh, Leica khác số hiệu dẫn về các địa điểm bất đồng. Nei Bog đứng trên đĩa lớn hình sứa bay đi, nhìn muôn vạn đốm sáng lơ lửng phía xa, đó là vô số Leica bị nhòa thành đốm sáng, chở mọi người đi về các hướng khác nhau, chỉ nhìn những đốm sáng dày đặc như tinh tú đó thôi, liền biết hội đấu giá lần này rốt cuộc nóng tới cỡ nào.
Đĩa sứa nhìn như thong thả trôi đi, trên thực tế lại nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng, không quá lâu sau, Nei Bog liền được đưa đến một lối đi. Cuối lối đi chỉ có một cánh cửa kim loại, Nei Bog vừa đến gần cánh cửa kia, cửa kim loại liền xoát một cái tự động mở ra, bày ra mọi thứ bên trong cửa.
Đây có vẻ là một phòng quan sát cao cấp, một mặt tường của phòng hoàn toàn trong suốt, có thể nhìn rõ sân khấu xa hoa, trong căn phòng cũng không tính là rộng rãi này được bố trí bàn và sô pha thoải mái, trên bàn bày đầy món ăn nhỏ nhắn. Nei Bog vừa nhìn liền thấy thiếu nữ tóc lam ngồi trên sô pha.
Dove hôm nay không có mặc áo sơmi và váy xếp ly của Học viện Hoàng gia, trên cổ nàng quấn một cái khăn quàng cổ màu xanh thật dài, thân trên là áo len màu xanh mực kiểu dáng độc đáo, thân dưới là quần ống rộng, bên phải mang miếng bịt mắt trắng vẽ một cái sọ phong cách chibi dễ thương, nếu không phải trước đó đã biết giới tính của Dove, chỉ nhìn bộ dạng và trang phục hiện giờ, căn bản không phân rõ thiếu niên xinh xắn như búp bê đối diện rốt cuộc là nam hay nữ.
Thiếu nữ tóc lam ngồi trên sô pha, mắt trái lộ ra nhìn Nei Bog không chớp mắt, mặt của nàng được đánh một lớp phấn nhạt, nhẵn mịn đẹp đẽ, vẻ đẹp trung tính cực hạn kia biến thành khí thế mạnh mẽ, ép Nei Bog có chút không thở nổi.
Nei Bog cảm thấy hơi quái dị, Dove đối diện có một cảm giác kỳ quặc nói không nên lời, nhưng hắn làm sao cũng tìm không ra chỗ không thích hợp đó —— hình như, hình như có cái gì không giống trước kia cho lắm?
“Dove…”
Dove dường như không nghe thấy giọng nói có chút lúng túng của Nei Bog, vẫn chăm chăm nhìn thẳng Nei Bog, ánh mắt mãnh liệt kia lộ ra một loại khát vọng mạnh mẽ, thậm chí có thể nói là tham lam.
“Dove?”
Nei Bog gia tăng âm lượng, thiếu nữ tóc lam trên sô pha rốt cuộc chớp mắt, đáp lại hắn.
“Dove không có ở đây!” Thiếu niên đối diện cong mắt lên. “Bog, Turtle gặp được ngài!”
Nei Bog mở to hai mắt, người đối diện có gương mặt và giọng nói mà Nei Bog quen thuộc, lại tự xưng là “Turtle”. Hắn rốt cuộc phát hiện cảm giác không thích hợp khác thường ban nãy là ở đâu, Dove trước giờ đều mang miếng bịt mắt bên trái, mà thiếu niên tóc lam đối diện lại mang miếng bịt mắt bên phải. Trong ký ức mơ hồ, Dove đã từng nhắc tới cái tên “Turtle” này, như vậy Turtle bộ dạng giống hệt Dove trước mắt là anh em song sinh với Dove?
Trên lý trí là suy luận như thế, nhưng trong đầu có cái gì đó đang lớn tiếng la hét “Không đúng” —— không đúng không đúng không đúng, người trước mắt rõ ràng chính là, rõ ràng chính là…
“Dove!”
Turtle lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
Nei Bog nhìn trừng trừng, dùng âm thanh khô khốc mà chính hắn cũng không phát hiện lặp lại. “Không đúng, rõ ràng chính là Dove…”
Turtle như bị mê hoặc, vẻ mặt từ mờ mịt biến thành mơ màng, lặp lại lời Nei Bog nói. “Bog nói, Turtle là Dove!”
Tiếng cửa kim loại mở đóng vang lên, Nei Bog theo phản xạ quay đầu lại, sau đó hắn thấy, thiếu nữ tóc lam đứng ở cửa, dung mạo quen thuộc và miếng bịt mắt bên trái cũng đang tuyên bố nàng mới là “Dove” hàng thật giá thật. Nei Bog choáng váng, hắn ngẩn người nhìn Turtle đi tới bên cạnh Dove, cả hai quả thật là một cặp búp bê ở hai bên mặt kính, chấn động thị giác mãnh liệt này làm đầu Nei Bog mê muội một lúc.
Thiếu nữ tóc lam mang miếng bịt mắt bên trái nói với thiếu niên tóc lam mang miếng bịt mắt bên phải. “Gặp được rồi?”
“Ừ, Turtle gặp được rồi, Turtle rất thích!” Gương mặt trắng nõn lộ ra màu hồng nhạt.
“Muốn không?”
“Muốn chứ!”
“Turtle muốn Bog!”
“Dove muốn Bog!”
Cặp song sinh xinh xắn cùng quay đầu nhìn Nei Bog cứng ngắc tại chỗ, đồng thanh. “Bog, trở thành vật sở hữu của Turtle Dove đi!”
Nei Bog không thể tin được trừng mắt nhìn cặp song sinh giống như nhân bản vô tính kia, đầu hắn căng đến mức sắp nổ ra, cảm giác vẫn luôn mơ hồ kia chưa bao giờ trở nên rõ ràng như lúc này: Tại sao lại có cảm giác quen thuộc và thân thiết không thể nói bằng lời với Dove? Tại sao trước giờ không nhận ra được? Tại sao hắn lại cố chấp coi Turtle là Dove? Dù hiện tại cặp song sinh đồng thời xuất hiện ở ngay trước mắt, hắn vẫn cảm thấy trước mặt thật ra vẫn chỉ có một người.
Vì tiềm thức đã nói với hắn, liên hệ huyết thống huyền diệu, khó có thể nói bằng lời kia dẫn dắt tất cả, giống như nó đã từng làm như vậy trước đây, hắn không biết vì sao mình lại biết, tên của bọn họ, toàn bộ bản chất của bọn họ. Trước đó hắn bị mất phương hướng, Nei Bog luôn cảm thấy kỳ quái, rõ ràng Dove luôn khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc, lại dường như luôn thiếu một chút gì đó, cho đến khi Turtle và Dove đồng thời xuất hiện trước mặt hắn, Nei Bog mới sáng tỏ, đây mới là… “y” hoàn chỉnh.
“Ngươi là… Dove… Cũng là Turtle…” Nei Bog dùng “ngươi” chứ không phải “các ngươi”, vẻ mặt hắn phức tạp đến mức khó có thể hình dung. “Hóa ra đây là ngươi sao… Greed!”
Nghe thấy lời nói gần như thì thào của Nei Bog, Turtle và Dove đồng thời xuất hiện vẻ mặt trống rỗng mơ màng.
“Mẫu thượng nói, đây là Turtle, Turtle là nam!” Turtle ấn miếng bịt mắt mình mang bên phải. “Bog nói, Turtle là Dove!”
“Mẫu thượng nói, đây là Dove, Dove là nữ!” Dove ấn miếng bịt mắt mình mang bên trái. “Bog nói, Dove là Turtle!”
Sau đó, hai thiếu niên tóc lam giống nhau như đúc đồng thời lộ ra nụ cười ái muội chứa một chút tà ác bất minh, giọng nói đồng bộ đến mức quả thật giống như chỉ có một người đang nói.
“Nhân danh Cha, ta là Greed!”
Nei Bog đương nhiên có nghe về hội đấu giá liên hành tinh này, nhưng đây đối với “mập” khu số bảy mà nói, là chuyện của thế giới kia. Người nam ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm đủ màu đủ sắc —— hiệu ứng ánh sáng khổng lồ biến bầu trời khu số ba thành một mảnh sắc màu sặc sỡ, mang vẻ say mê muôn hồng nghìn tía. Đối diện chính là cửa vào hội trường lễ khai mạc hội đấu giá, người tới lui nối đuôi không dứt, ngay cả không khí cũng bị hơi người nóng hổi nung phồng ra một vẻ xôn xao. Nei Bog nghĩ, hắn đã bao lâu rồi không nhìn thấy khung cảnh náo nhiệt như thế?
Phía trước càng náo nhiệt bao nhiêu, lại càng hiện rõ sự cô quạnh của người nam trong góc bấy nhiêu. Nei Bog đã quen đứng trong bóng tối, ở quá khứ, ở hiện tại, ở tương lai, nhưng bất ngờ là hắn cũng không cảm thấy bi ai —— hắn đứng trong bóng tối, vẫn còn có bóng tối bầu bạn.
… Cứ như vậy đi!
Nei Bog cuối cùng sải bước chân, đi tới mảnh huy hoàng đó, bóng tối trải ra phía sau lưng hắn, theo sát như cái bóng.
“Hoan nghênh ngài đến đây, mời ngài lên đĩa Leica số hiệu CET4P.”
Quẹt thẻ trắng Dove đưa cho lên máy cảm ứng, Nei Bog lên đĩa “Leica” theo âm thanh máy móc hướng dẫn, Leica là một loại sinh vật cơ giới giống như sứa nổi bồng bềnh giữa không trung, thân thể bán trong suốt tản ra ánh lam óng ánh, Leica khác số hiệu dẫn về các địa điểm bất đồng. Nei Bog đứng trên đĩa lớn hình sứa bay đi, nhìn muôn vạn đốm sáng lơ lửng phía xa, đó là vô số Leica bị nhòa thành đốm sáng, chở mọi người đi về các hướng khác nhau, chỉ nhìn những đốm sáng dày đặc như tinh tú đó thôi, liền biết hội đấu giá lần này rốt cuộc nóng tới cỡ nào.
Đĩa sứa nhìn như thong thả trôi đi, trên thực tế lại nhanh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng, không quá lâu sau, Nei Bog liền được đưa đến một lối đi. Cuối lối đi chỉ có một cánh cửa kim loại, Nei Bog vừa đến gần cánh cửa kia, cửa kim loại liền xoát một cái tự động mở ra, bày ra mọi thứ bên trong cửa.
Đây có vẻ là một phòng quan sát cao cấp, một mặt tường của phòng hoàn toàn trong suốt, có thể nhìn rõ sân khấu xa hoa, trong căn phòng cũng không tính là rộng rãi này được bố trí bàn và sô pha thoải mái, trên bàn bày đầy món ăn nhỏ nhắn. Nei Bog vừa nhìn liền thấy thiếu nữ tóc lam ngồi trên sô pha.
Dove hôm nay không có mặc áo sơmi và váy xếp ly của Học viện Hoàng gia, trên cổ nàng quấn một cái khăn quàng cổ màu xanh thật dài, thân trên là áo len màu xanh mực kiểu dáng độc đáo, thân dưới là quần ống rộng, bên phải mang miếng bịt mắt trắng vẽ một cái sọ phong cách chibi dễ thương, nếu không phải trước đó đã biết giới tính của Dove, chỉ nhìn bộ dạng và trang phục hiện giờ, căn bản không phân rõ thiếu niên xinh xắn như búp bê đối diện rốt cuộc là nam hay nữ.
Thiếu nữ tóc lam ngồi trên sô pha, mắt trái lộ ra nhìn Nei Bog không chớp mắt, mặt của nàng được đánh một lớp phấn nhạt, nhẵn mịn đẹp đẽ, vẻ đẹp trung tính cực hạn kia biến thành khí thế mạnh mẽ, ép Nei Bog có chút không thở nổi.
Nei Bog cảm thấy hơi quái dị, Dove đối diện có một cảm giác kỳ quặc nói không nên lời, nhưng hắn làm sao cũng tìm không ra chỗ không thích hợp đó —— hình như, hình như có cái gì không giống trước kia cho lắm?
“Dove…”
Dove dường như không nghe thấy giọng nói có chút lúng túng của Nei Bog, vẫn chăm chăm nhìn thẳng Nei Bog, ánh mắt mãnh liệt kia lộ ra một loại khát vọng mạnh mẽ, thậm chí có thể nói là tham lam.
“Dove?”
Nei Bog gia tăng âm lượng, thiếu nữ tóc lam trên sô pha rốt cuộc chớp mắt, đáp lại hắn.
“Dove không có ở đây!” Thiếu niên đối diện cong mắt lên. “Bog, Turtle gặp được ngài!”
Nei Bog mở to hai mắt, người đối diện có gương mặt và giọng nói mà Nei Bog quen thuộc, lại tự xưng là “Turtle”. Hắn rốt cuộc phát hiện cảm giác không thích hợp khác thường ban nãy là ở đâu, Dove trước giờ đều mang miếng bịt mắt bên trái, mà thiếu niên tóc lam đối diện lại mang miếng bịt mắt bên phải. Trong ký ức mơ hồ, Dove đã từng nhắc tới cái tên “Turtle” này, như vậy Turtle bộ dạng giống hệt Dove trước mắt là anh em song sinh với Dove?
Trên lý trí là suy luận như thế, nhưng trong đầu có cái gì đó đang lớn tiếng la hét “Không đúng” —— không đúng không đúng không đúng, người trước mắt rõ ràng chính là, rõ ràng chính là…
“Dove!”
Turtle lộ ra vẻ mặt mờ mịt.
Nei Bog nhìn trừng trừng, dùng âm thanh khô khốc mà chính hắn cũng không phát hiện lặp lại. “Không đúng, rõ ràng chính là Dove…”
Turtle như bị mê hoặc, vẻ mặt từ mờ mịt biến thành mơ màng, lặp lại lời Nei Bog nói. “Bog nói, Turtle là Dove!”
Tiếng cửa kim loại mở đóng vang lên, Nei Bog theo phản xạ quay đầu lại, sau đó hắn thấy, thiếu nữ tóc lam đứng ở cửa, dung mạo quen thuộc và miếng bịt mắt bên trái cũng đang tuyên bố nàng mới là “Dove” hàng thật giá thật. Nei Bog choáng váng, hắn ngẩn người nhìn Turtle đi tới bên cạnh Dove, cả hai quả thật là một cặp búp bê ở hai bên mặt kính, chấn động thị giác mãnh liệt này làm đầu Nei Bog mê muội một lúc.
Thiếu nữ tóc lam mang miếng bịt mắt bên trái nói với thiếu niên tóc lam mang miếng bịt mắt bên phải. “Gặp được rồi?”
“Ừ, Turtle gặp được rồi, Turtle rất thích!” Gương mặt trắng nõn lộ ra màu hồng nhạt.
“Muốn không?”
“Muốn chứ!”
“Turtle muốn Bog!”
“Dove muốn Bog!”
Cặp song sinh xinh xắn cùng quay đầu nhìn Nei Bog cứng ngắc tại chỗ, đồng thanh. “Bog, trở thành vật sở hữu của Turtle Dove đi!”
Nei Bog không thể tin được trừng mắt nhìn cặp song sinh giống như nhân bản vô tính kia, đầu hắn căng đến mức sắp nổ ra, cảm giác vẫn luôn mơ hồ kia chưa bao giờ trở nên rõ ràng như lúc này: Tại sao lại có cảm giác quen thuộc và thân thiết không thể nói bằng lời với Dove? Tại sao trước giờ không nhận ra được? Tại sao hắn lại cố chấp coi Turtle là Dove? Dù hiện tại cặp song sinh đồng thời xuất hiện ở ngay trước mắt, hắn vẫn cảm thấy trước mặt thật ra vẫn chỉ có một người.
Vì tiềm thức đã nói với hắn, liên hệ huyết thống huyền diệu, khó có thể nói bằng lời kia dẫn dắt tất cả, giống như nó đã từng làm như vậy trước đây, hắn không biết vì sao mình lại biết, tên của bọn họ, toàn bộ bản chất của bọn họ. Trước đó hắn bị mất phương hướng, Nei Bog luôn cảm thấy kỳ quái, rõ ràng Dove luôn khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc, lại dường như luôn thiếu một chút gì đó, cho đến khi Turtle và Dove đồng thời xuất hiện trước mặt hắn, Nei Bog mới sáng tỏ, đây mới là… “y” hoàn chỉnh.
“Ngươi là… Dove… Cũng là Turtle…” Nei Bog dùng “ngươi” chứ không phải “các ngươi”, vẻ mặt hắn phức tạp đến mức khó có thể hình dung. “Hóa ra đây là ngươi sao… Greed!”
Nghe thấy lời nói gần như thì thào của Nei Bog, Turtle và Dove đồng thời xuất hiện vẻ mặt trống rỗng mơ màng.
“Mẫu thượng nói, đây là Turtle, Turtle là nam!” Turtle ấn miếng bịt mắt mình mang bên phải. “Bog nói, Turtle là Dove!”
“Mẫu thượng nói, đây là Dove, Dove là nữ!” Dove ấn miếng bịt mắt mình mang bên trái. “Bog nói, Dove là Turtle!”
Sau đó, hai thiếu niên tóc lam giống nhau như đúc đồng thời lộ ra nụ cười ái muội chứa một chút tà ác bất minh, giọng nói đồng bộ đến mức quả thật giống như chỉ có một người đang nói.
“Nhân danh Cha, ta là Greed!”
/83
|