Mở to đôi mắt nhìn lên trần nhà, rồi lại nhìn sang hai bên tường sơn màu hồng nhạt?! Nhìn xuống tay mới phát hiện ra mình đang ôm gấu Kuma... Lục tung trí nhớ... Mèo Con tới Bắc Kinh, sau đó tới nhà Thiên Tỉ và lên phong Thiên Tỉ làm một giấc!!!!
Bật dậy như cái lò xo ngó nghiêng xung quanh. Woa! Phòng Thiên Tỉ gọn gàng ghê lại vô cùng nữ tính. Gấu bông lại rất nhiều nha! Hô hô! Lấy điện thoại chụp căn phòng và tự sướng vài kiểu... Bây giờ mới để ý tới Kuma nha!!
- Kuma bạn có ý nghĩa gì với Thiên Tỉ Ca vậy? Anh ấy tâm sự với bạn nhiều lắm hả kể cho tớ nghe!!
Khóc hai hàng trong lòng, Kuma là thú bông mà... Làm sao mà biết nói cơ chứ. Nó phồng căng hai má lên đầy bất mãn, hai tay thì tung lên tung xuống vô tình Kuma bay ra cửa. Vừa tầm cánh cửa mở ra, người mở cửa nhìn xuống chú gấu báu vật đang hôn đất, còn cảm tưởng Kuma đang khóc... Nhặt cục cứng lên đồng thời ngước nhìn hung thủ đang ngây ngô ngồi trên giường ôm gà kia. Tại mọi người mê chơi quá lên kêu cậu về kêu nó ra chơi ai ngờ...
- Thiên Tổng... Em....
- Thiên Lam anh không tha cho em đâu!
Thiên Tổng à! Phải nói với cậu người ta là con gái đấy không phải Nguyên Nguyên đâu! Nó đang chuẩn bị chạy liền bị Thiên Tỉ giữ lại đè xuống giường beo má nó. Còn nó vừa xin tha mạng vừa đẩy cậu ra trông đến tội. Nó sẽ méc TCH là Thiên Tỉ bắt nạt quản lý!!!
Đột nhiên Thiên Tỉ dừng lại nhìn khuôn mặt ngây ngô của nó đang chắp tay xin tha mạng. Cậu làm cái gì vậy? Khuôn mặt ửng đỏ khiến cậu trở nên dễ thương cực kì, ngồi dậy ôm gấu bông dựa vô thành giường.
Nó thầm tạ ơn trời đất đã giúp nó. Ngồi dậy với đầu óc bù xù, tay xoa hai bên má phúng phính tới đáng yêu. Nhìn Thiên Tỉ đầy căm phẫn nhưng khi bị cậu liếc nó mới nhăn răng cười hì hì.
- Em biết Kuma có ý nghĩa gì với anh không?- Đột nhiên Thiên Tỉ hỏi cái câu chuối không thể chuối hơn. Nó có biết đâu mà hỏi! (@@')
- Tín vật tình yêu của anh và Tín Hoàng?- Nó chỉ là một con bé ngây thơ bị mấy con hủ nữ trong lớp 10A Việt Nam đầu độc.
Cốp!! A!!
- Nói linh tinh gì vậy?- Thiên Tỉ lườm con bé đang ôm trán trước mặt kia. Ôi ship cặp thì cũng ship vừa vừa phải phải thôi chứ? Hài!!! Ship này có gì vui chứ mà TDT thích thế cơ chứ?
- Vậy ý nghĩa là gì?- Nó cũng tò mò muốn chết đây. TDT chờ tin nhé!!
- Không được cho ai biết. Em là người đầu tiên...- Đừng nghĩ cậu không biết nó nghĩ gì, hiện rõ luôn kìa! Cậu cầm Kuma nhìn vào chú gấu cưng mà mỉm cười lộ cả đồng điếu:-“Kuma chính là do cô giáo thời tiểu học tặng cho anh. Nghe có vẻ buồn cười nhỉ? Chắc em cũng biết từ khi còn nhỏ anh tham gia rất nhiều hoạt động phải không?”
Chăm chú nghe, gật gật
- Lúc đó anh rất muốn từ bỏ tất cả nhưng cô đã tới tặng anh Kuma và nói nó sẽ cùng anh đi tới tương lai. Lúc đầu, anh nghĩ đơn giản là cô chỉ muốn động viên anh nhưng sau khi cô mất vì tai nạn xe...- Nói tới đây giọng của Thiên Tỉ có chút biến âm. Ngước nhìn nó vẫn thấy nó chăm chú lắng nghe khẽ cười nhẹ:-“Lúc đó anh tới thăm cô trong bệnh viện, anh còn ôm theo gấu Kuma nữa. Cô nói với anh rắng...”
«RilaKuma này chính là một nhân chứng im lặng!»
- Nó đã chứng kiến mối tình đẹp như mơ của cô và một người, cũng chứng kiến cô và người đó chia tay như thế nào, cũng cùng cô rầm mưa suốt hôm đó. Em thấy đấy! Kuma quan trọng với cô như thế mà cô còn tặng cho anh để Kuma chứng kiến những gì anh làm, những gì anh nói nó vô cùng im lặng. Kuma cũng giống như cô giáo bên cạnh anh, im lặng cũng giống như cô tới khi anh buồn, im lặng như cô khi anh vui...- Thiên Tỉ ngước nhìn nó thấy nó cũng im lặng nghe cậu kể, cậu rất vui.
- Sao anh kể cho em?- Nó đột nhiên hỏi. Không phải cậu không tiết lộ ý nghĩa cho ai sao? Sao cậu lại chọn nó?
- Vì....- Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng Nguyên Nguyên từ dưới nhà. Cậu lại nhìn nó một lúc rồi đứng dậy đặt gấu xuống vị trí cũ. Cậu đi ra ngoài gần tới cửa cậu đứng lại:-“Lúc nào đó anh nói sau!”
[][][Show diễn TFBoys][][]
Dưới khán đài, hàng trăm người với các bảng đèn đầy màu sắc nhìn vô cùng lung linh. Trên sân khấu, đột nhiên ánh đèn mờ ảo hiện lên ba bóng người quen thuộc nổi bật so với những bóng phụ bên cạnh. Dưới khán đài vang lên tiếng tung hô vô cùng lớn.
TFBoys mở màn với bài Sổ tay rèn luyện tuổi thanh xuân cùng với vũ đạo tuyệt vời. Fan ở dưới reo hò vô cùng phấn khích và vui vẻ. Tuấn Khải mặc trên mình chiếc áo màu xanh biển có hình con chim ó biển đang bay lượn màu đen, kết hợp với chiếc quần dài màu trắng. Vương Nguyên dễ thương với chiếc áo phông màu trắng in hình quả táo màu đỏ to đùng, cùng với chiếc quần lửng màu đen. Thiên Tỉ lại vô cùng soái với áo phông đen khoác ngoài chiếc áo gió màu trắng đỏ, cùng vời chiếc quần lửng màu trắng. Chân cả ba đi giày cao cổ trắng nhìn mà mất máu.
- Hoan nghêng TFBoys tới với chương trình Giao lưu thần tượng .
Phía dưới vỗ tay hò hét
- Xin chào mọi người bọn em là/TFBoys
Sau đó họ theo MC lên phía trước ngồi lên ba chiếc ghế đỏ bên phải, còn MC ngồi một chiếc ghế ở giữa.
- ABC (lược bỏ ngàn từ liên quan tới QQ, weibo). Được rồi! Chúng ta sẽ hỏi vài câu với TFBoys có được không?
– Được!!!
- Tôi sẽ chọn ra ba bạn lên đây hỏi TFBoys có được không? Nào tôi xin chọn •••, ••• và •••. Mời các bạn.
Ba cô gái đi lên sân khấu có hơi ngượng ngùng trước ba bạn nhỏ tại lầm đầu tiếp xúc mà^^. Ba bạn ngồi trên ghế đối diện với TFBoys và bắt đầu hỏi theo lệnh của MC.
- Chị muốn hỏi ba em về việc đăng ảnh một cô bé nước ngoài lên weibo và nói là em gái... Có thể cho mọi người biết thêm về lúc gặp cô bé đó không?- TDT 1
- Dạ chúng em gặp nhau trong hoàn cảnh hết sức là không thể tưởng tượng nổi. Em gặp em ấy lúc ở trong công viên rồi va vào em ấy...- Tuấn Khải thật thà trả lời vừa nói vừa khua tay múa chân. Các fan ở phía dưới ồ! Một cái
- Vậy là quen luôn?- MC lanh chanh chen vào.
- Dạ lúc đó chưa quen ạ!- Tuấn Khải cười cười lắc đầu.
- Vương Nguyên thì sao?- MC
- Bọn em gặp nhau không khá hơn là mấy. Hai đứa em cùng mua một món ăn còn độc nhất vô nhị trên giá. Thế là em ấy tặng em rồi đi luôn!- Vương Nguyên cũng thật thà kể lại. Vừa kể vừa tả vô cùng sinh động. Mọi người cùng cười khi nghe tình huống của cậu.
- Thiên Tỉ thì sao?
- Của em đặc biết hơn một chút. Lúc đó trên đường về em gặp cướp...
- Cái gì? Gặp cướp?!- Cả hội trường im lặng nghe Thiên Tỉ nói tiếp.
- Cũng may lúc đó em ấy tới cứu em...
- Bằng cách nào?- MC tò mò
- Dẫn em chạy...- Cậu không thể nói thẳng ra vì cậu sợ những tên cướp đó biết được cây súng đó là giả như vậy rất nguy hiểm.
Tuấn Khải và Vương Nguyên nhìn nhau nhíu mày khó hiểu.
- Vậy ba em gặp cô bé đó vào ba hoàn cảnh khác nhau?- MC
Gật gật
- Lúc đầu em ấy còn không nhận ra tụi em nhưng sau này chúng em ở cùng khu trung cư, hơn nữa các em ấy giúp đỡ bọn em rất nhiều!- Vương Nguyên lanh chanh kể về tụi mà vô cùng tự hào.
- À!! TDT ghen lắm nhỉ?
– Ghen lắm!
- Được rồi câuthứ 2!
- Mới đây các em đăng weibo về việc nhóm phóng viên Mèo Con là quản lý tập sự cho tụi em, ý kiến của các em thế nào?- TDT 2
- Dạ! Đây là ý của giám đốc chúng em không có ý kiến. Hơn nữa, chúng em cũng có quen nhau coi nhau như người nhà nên cũng không sao!- Hai thành viên còn lại gật đầu theo ý của Đại Ca.
- Không sao đâu! TDT ủng hộ các em mà phải không?- MC
– Đúng!
- Ế hình như TDT thích cô bé đó thì phải?
- Đúng/ Không (số ít)
- Câu thứ ba!
- Tuấn Khải! Em nghĩ sao khi fan ghép em với Tiểu Lam?- TDT 3
TFBoys rơi vào thế bị động. Không phải Thiên Tỉ và Vương Nguyên không biết mà là làm ngơ không biết chuyện. Tuấn Khải là đội trưởng, hiểu rất rõ những gì hai đứa em nghĩ. Cậu nhanh chóng khôi phục trạng thái nhe răng cười:-“Mọi người gán ghép nếu thấy vui thì em không sao. Dù sao em còn nhỏ chưa nghĩ tới chuyện này!” mà là đang đau đầu vì chuyện này.
Sau khi ba bạn xuống khán đài. TFBoys lại diễn thêm một tiết mục nữa. Khán giả lại hoà mình theo TFBoys.
- Anh thấy có rất nhiều TDT biết tớ cô bé quản lý nhí của TFBoys, anh sẽ mời ba cô bé đó ra được không?
– Được!
- Xin mời nhóm Mèo Con!
Ba đưa nó đi ra, mặc dù lên sân khấu tổ chức show cho fan không ít nhưng lần này lại có TFBoys nên hơi ngượng một chút. Gập người chào khán giả và MC trong tiếng reo hò của TDT phía dưới. Cả ba cùng tới ngồi xuống ba chiếc ghế đối diện TFBoys. Tụi nó cũng rất dễ thương trong chiếc áo đỏ sao vàng đúng chất Tổ Quốc sơ vin với chiếc váy bò tới đầu gối, cùng chiếc thắt lưng màu trắng nổi bật, đi đôi dày cao cổ da màu đen. Có điều nó khoác áo gile màu trắng dài tới hông.
- Ba em giới thiệu mình với mọi người được không?- MC
- Xin chào tụi mình là/Mèo Con!
- Câu đó độc quyền của TFBoys đó!- MC troll
- Hì hì! Cho đồng bộ!- Tụi nó gãi đầu.
- Các em tới từ Việt Nam phải không?
Gật gật
- Vậy các em có thể nói một câu bằng tiếng mẹ đẻ được không?
= Tôi yêu Trung Hoa!- Đồng thanh
- Cảm ơn các em đã dịch!-MC quay sang TFBoys:-“Các em có nói được không? (Lắc đầu) hay thế này nhé! Các em sẽ thử nói câu Tôi yêu Trung Hoa bằng tiếng Việt được không!
Mọi người vỗ tay.
Vì làm anh cả cho nên Tuấn Khải sẽ biểu diễn trước. Cậu chăm chú lắng nghe ba đứa nó phát âm, hít sâu một hơi....:-“T-Toi diêu... Trung Ho+a.... Hoa!”
Mọi người ở phía dưới cười ngất. Ba đứa tụi nó cũng không khá hơn là mấy, cười ngã cả vào nhau nữa.
- Khó quá!!!
- Nói méo cả miệng luôn kìa!- MC cười cười:-“Được rồi! Vương Nguyên!”
- Ừmmmmm.... Tui... Yeo... T+rung Hoa!!!
Mọi người lại được mẻ cười nữa. Ai cũng công nhận Tiếng Việt nói khó, ngay cả tụi nó còn nói tới giờ khi viết còn sai chính tả nữa kìa. Cùng nghe Thiên Tổng nhé!
- Tôi... Y+eo... Trung... Hoa!
Tiếp đó MC hỏi tụi nó về công việc khi ở Việt Nam và vài câu hỏi giữa tụi nó với TFBoys. Câu hỏi mà ai cũng mong chờ ngay cả ba anh chàng. MC hỏi cả ba tụi nó hâm mộ ai.
- Em hâm mộ Thiên Tỉ!
- Em hâm mộ Tuấn Khải!
Vương Nguyên mong chờ câu trả lời từ nó. Cho dù biết trước nó sẽ trả lời hâm mộ cả ba. Nhưng cậu vẫn chờ trong thất vọng, nó vẫn trả lời với câu nói đó. Phía dưới thì ồ lên đầy tò mò. Đối với nó ba người đều là nhất!
(chương này hơi nhiều hội thoại, có gì sai sót thì bỏ qua cho tác giả. Nếu kiến nghị thì vào bình luận nhé ít nhiều cũng bình luận nhé!)
Bật dậy như cái lò xo ngó nghiêng xung quanh. Woa! Phòng Thiên Tỉ gọn gàng ghê lại vô cùng nữ tính. Gấu bông lại rất nhiều nha! Hô hô! Lấy điện thoại chụp căn phòng và tự sướng vài kiểu... Bây giờ mới để ý tới Kuma nha!!
- Kuma bạn có ý nghĩa gì với Thiên Tỉ Ca vậy? Anh ấy tâm sự với bạn nhiều lắm hả kể cho tớ nghe!!
Khóc hai hàng trong lòng, Kuma là thú bông mà... Làm sao mà biết nói cơ chứ. Nó phồng căng hai má lên đầy bất mãn, hai tay thì tung lên tung xuống vô tình Kuma bay ra cửa. Vừa tầm cánh cửa mở ra, người mở cửa nhìn xuống chú gấu báu vật đang hôn đất, còn cảm tưởng Kuma đang khóc... Nhặt cục cứng lên đồng thời ngước nhìn hung thủ đang ngây ngô ngồi trên giường ôm gà kia. Tại mọi người mê chơi quá lên kêu cậu về kêu nó ra chơi ai ngờ...
- Thiên Tổng... Em....
- Thiên Lam anh không tha cho em đâu!
Thiên Tổng à! Phải nói với cậu người ta là con gái đấy không phải Nguyên Nguyên đâu! Nó đang chuẩn bị chạy liền bị Thiên Tỉ giữ lại đè xuống giường beo má nó. Còn nó vừa xin tha mạng vừa đẩy cậu ra trông đến tội. Nó sẽ méc TCH là Thiên Tỉ bắt nạt quản lý!!!
Đột nhiên Thiên Tỉ dừng lại nhìn khuôn mặt ngây ngô của nó đang chắp tay xin tha mạng. Cậu làm cái gì vậy? Khuôn mặt ửng đỏ khiến cậu trở nên dễ thương cực kì, ngồi dậy ôm gấu bông dựa vô thành giường.
Nó thầm tạ ơn trời đất đã giúp nó. Ngồi dậy với đầu óc bù xù, tay xoa hai bên má phúng phính tới đáng yêu. Nhìn Thiên Tỉ đầy căm phẫn nhưng khi bị cậu liếc nó mới nhăn răng cười hì hì.
- Em biết Kuma có ý nghĩa gì với anh không?- Đột nhiên Thiên Tỉ hỏi cái câu chuối không thể chuối hơn. Nó có biết đâu mà hỏi! (@@')
- Tín vật tình yêu của anh và Tín Hoàng?- Nó chỉ là một con bé ngây thơ bị mấy con hủ nữ trong lớp 10A Việt Nam đầu độc.
Cốp!! A!!
- Nói linh tinh gì vậy?- Thiên Tỉ lườm con bé đang ôm trán trước mặt kia. Ôi ship cặp thì cũng ship vừa vừa phải phải thôi chứ? Hài!!! Ship này có gì vui chứ mà TDT thích thế cơ chứ?
- Vậy ý nghĩa là gì?- Nó cũng tò mò muốn chết đây. TDT chờ tin nhé!!
- Không được cho ai biết. Em là người đầu tiên...- Đừng nghĩ cậu không biết nó nghĩ gì, hiện rõ luôn kìa! Cậu cầm Kuma nhìn vào chú gấu cưng mà mỉm cười lộ cả đồng điếu:-“Kuma chính là do cô giáo thời tiểu học tặng cho anh. Nghe có vẻ buồn cười nhỉ? Chắc em cũng biết từ khi còn nhỏ anh tham gia rất nhiều hoạt động phải không?”
Chăm chú nghe, gật gật
- Lúc đó anh rất muốn từ bỏ tất cả nhưng cô đã tới tặng anh Kuma và nói nó sẽ cùng anh đi tới tương lai. Lúc đầu, anh nghĩ đơn giản là cô chỉ muốn động viên anh nhưng sau khi cô mất vì tai nạn xe...- Nói tới đây giọng của Thiên Tỉ có chút biến âm. Ngước nhìn nó vẫn thấy nó chăm chú lắng nghe khẽ cười nhẹ:-“Lúc đó anh tới thăm cô trong bệnh viện, anh còn ôm theo gấu Kuma nữa. Cô nói với anh rắng...”
«RilaKuma này chính là một nhân chứng im lặng!»
- Nó đã chứng kiến mối tình đẹp như mơ của cô và một người, cũng chứng kiến cô và người đó chia tay như thế nào, cũng cùng cô rầm mưa suốt hôm đó. Em thấy đấy! Kuma quan trọng với cô như thế mà cô còn tặng cho anh để Kuma chứng kiến những gì anh làm, những gì anh nói nó vô cùng im lặng. Kuma cũng giống như cô giáo bên cạnh anh, im lặng cũng giống như cô tới khi anh buồn, im lặng như cô khi anh vui...- Thiên Tỉ ngước nhìn nó thấy nó cũng im lặng nghe cậu kể, cậu rất vui.
- Sao anh kể cho em?- Nó đột nhiên hỏi. Không phải cậu không tiết lộ ý nghĩa cho ai sao? Sao cậu lại chọn nó?
- Vì....- Đột nhiên cậu nghe thấy tiếng Nguyên Nguyên từ dưới nhà. Cậu lại nhìn nó một lúc rồi đứng dậy đặt gấu xuống vị trí cũ. Cậu đi ra ngoài gần tới cửa cậu đứng lại:-“Lúc nào đó anh nói sau!”
[][][Show diễn TFBoys][][]
Dưới khán đài, hàng trăm người với các bảng đèn đầy màu sắc nhìn vô cùng lung linh. Trên sân khấu, đột nhiên ánh đèn mờ ảo hiện lên ba bóng người quen thuộc nổi bật so với những bóng phụ bên cạnh. Dưới khán đài vang lên tiếng tung hô vô cùng lớn.
TFBoys mở màn với bài Sổ tay rèn luyện tuổi thanh xuân cùng với vũ đạo tuyệt vời. Fan ở dưới reo hò vô cùng phấn khích và vui vẻ. Tuấn Khải mặc trên mình chiếc áo màu xanh biển có hình con chim ó biển đang bay lượn màu đen, kết hợp với chiếc quần dài màu trắng. Vương Nguyên dễ thương với chiếc áo phông màu trắng in hình quả táo màu đỏ to đùng, cùng với chiếc quần lửng màu đen. Thiên Tỉ lại vô cùng soái với áo phông đen khoác ngoài chiếc áo gió màu trắng đỏ, cùng vời chiếc quần lửng màu trắng. Chân cả ba đi giày cao cổ trắng nhìn mà mất máu.
- Hoan nghêng TFBoys tới với chương trình Giao lưu thần tượng .
Phía dưới vỗ tay hò hét
- Xin chào mọi người bọn em là/TFBoys
Sau đó họ theo MC lên phía trước ngồi lên ba chiếc ghế đỏ bên phải, còn MC ngồi một chiếc ghế ở giữa.
- ABC (lược bỏ ngàn từ liên quan tới QQ, weibo). Được rồi! Chúng ta sẽ hỏi vài câu với TFBoys có được không?
– Được!!!
- Tôi sẽ chọn ra ba bạn lên đây hỏi TFBoys có được không? Nào tôi xin chọn •••, ••• và •••. Mời các bạn.
Ba cô gái đi lên sân khấu có hơi ngượng ngùng trước ba bạn nhỏ tại lầm đầu tiếp xúc mà^^. Ba bạn ngồi trên ghế đối diện với TFBoys và bắt đầu hỏi theo lệnh của MC.
- Chị muốn hỏi ba em về việc đăng ảnh một cô bé nước ngoài lên weibo và nói là em gái... Có thể cho mọi người biết thêm về lúc gặp cô bé đó không?- TDT 1
- Dạ chúng em gặp nhau trong hoàn cảnh hết sức là không thể tưởng tượng nổi. Em gặp em ấy lúc ở trong công viên rồi va vào em ấy...- Tuấn Khải thật thà trả lời vừa nói vừa khua tay múa chân. Các fan ở phía dưới ồ! Một cái
- Vậy là quen luôn?- MC lanh chanh chen vào.
- Dạ lúc đó chưa quen ạ!- Tuấn Khải cười cười lắc đầu.
- Vương Nguyên thì sao?- MC
- Bọn em gặp nhau không khá hơn là mấy. Hai đứa em cùng mua một món ăn còn độc nhất vô nhị trên giá. Thế là em ấy tặng em rồi đi luôn!- Vương Nguyên cũng thật thà kể lại. Vừa kể vừa tả vô cùng sinh động. Mọi người cùng cười khi nghe tình huống của cậu.
- Thiên Tỉ thì sao?
- Của em đặc biết hơn một chút. Lúc đó trên đường về em gặp cướp...
- Cái gì? Gặp cướp?!- Cả hội trường im lặng nghe Thiên Tỉ nói tiếp.
- Cũng may lúc đó em ấy tới cứu em...
- Bằng cách nào?- MC tò mò
- Dẫn em chạy...- Cậu không thể nói thẳng ra vì cậu sợ những tên cướp đó biết được cây súng đó là giả như vậy rất nguy hiểm.
Tuấn Khải và Vương Nguyên nhìn nhau nhíu mày khó hiểu.
- Vậy ba em gặp cô bé đó vào ba hoàn cảnh khác nhau?- MC
Gật gật
- Lúc đầu em ấy còn không nhận ra tụi em nhưng sau này chúng em ở cùng khu trung cư, hơn nữa các em ấy giúp đỡ bọn em rất nhiều!- Vương Nguyên lanh chanh kể về tụi mà vô cùng tự hào.
- À!! TDT ghen lắm nhỉ?
– Ghen lắm!
- Được rồi câuthứ 2!
- Mới đây các em đăng weibo về việc nhóm phóng viên Mèo Con là quản lý tập sự cho tụi em, ý kiến của các em thế nào?- TDT 2
- Dạ! Đây là ý của giám đốc chúng em không có ý kiến. Hơn nữa, chúng em cũng có quen nhau coi nhau như người nhà nên cũng không sao!- Hai thành viên còn lại gật đầu theo ý của Đại Ca.
- Không sao đâu! TDT ủng hộ các em mà phải không?- MC
– Đúng!
- Ế hình như TDT thích cô bé đó thì phải?
- Đúng/ Không (số ít)
- Câu thứ ba!
- Tuấn Khải! Em nghĩ sao khi fan ghép em với Tiểu Lam?- TDT 3
TFBoys rơi vào thế bị động. Không phải Thiên Tỉ và Vương Nguyên không biết mà là làm ngơ không biết chuyện. Tuấn Khải là đội trưởng, hiểu rất rõ những gì hai đứa em nghĩ. Cậu nhanh chóng khôi phục trạng thái nhe răng cười:-“Mọi người gán ghép nếu thấy vui thì em không sao. Dù sao em còn nhỏ chưa nghĩ tới chuyện này!” mà là đang đau đầu vì chuyện này.
Sau khi ba bạn xuống khán đài. TFBoys lại diễn thêm một tiết mục nữa. Khán giả lại hoà mình theo TFBoys.
- Anh thấy có rất nhiều TDT biết tớ cô bé quản lý nhí của TFBoys, anh sẽ mời ba cô bé đó ra được không?
– Được!
- Xin mời nhóm Mèo Con!
Ba đưa nó đi ra, mặc dù lên sân khấu tổ chức show cho fan không ít nhưng lần này lại có TFBoys nên hơi ngượng một chút. Gập người chào khán giả và MC trong tiếng reo hò của TDT phía dưới. Cả ba cùng tới ngồi xuống ba chiếc ghế đối diện TFBoys. Tụi nó cũng rất dễ thương trong chiếc áo đỏ sao vàng đúng chất Tổ Quốc sơ vin với chiếc váy bò tới đầu gối, cùng chiếc thắt lưng màu trắng nổi bật, đi đôi dày cao cổ da màu đen. Có điều nó khoác áo gile màu trắng dài tới hông.
- Ba em giới thiệu mình với mọi người được không?- MC
- Xin chào tụi mình là/Mèo Con!
- Câu đó độc quyền của TFBoys đó!- MC troll
- Hì hì! Cho đồng bộ!- Tụi nó gãi đầu.
- Các em tới từ Việt Nam phải không?
Gật gật
- Vậy các em có thể nói một câu bằng tiếng mẹ đẻ được không?
= Tôi yêu Trung Hoa!- Đồng thanh
- Cảm ơn các em đã dịch!-MC quay sang TFBoys:-“Các em có nói được không? (Lắc đầu) hay thế này nhé! Các em sẽ thử nói câu Tôi yêu Trung Hoa bằng tiếng Việt được không!
Mọi người vỗ tay.
Vì làm anh cả cho nên Tuấn Khải sẽ biểu diễn trước. Cậu chăm chú lắng nghe ba đứa nó phát âm, hít sâu một hơi....:-“T-Toi diêu... Trung Ho+a.... Hoa!”
Mọi người ở phía dưới cười ngất. Ba đứa tụi nó cũng không khá hơn là mấy, cười ngã cả vào nhau nữa.
- Khó quá!!!
- Nói méo cả miệng luôn kìa!- MC cười cười:-“Được rồi! Vương Nguyên!”
- Ừmmmmm.... Tui... Yeo... T+rung Hoa!!!
Mọi người lại được mẻ cười nữa. Ai cũng công nhận Tiếng Việt nói khó, ngay cả tụi nó còn nói tới giờ khi viết còn sai chính tả nữa kìa. Cùng nghe Thiên Tổng nhé!
- Tôi... Y+eo... Trung... Hoa!
Tiếp đó MC hỏi tụi nó về công việc khi ở Việt Nam và vài câu hỏi giữa tụi nó với TFBoys. Câu hỏi mà ai cũng mong chờ ngay cả ba anh chàng. MC hỏi cả ba tụi nó hâm mộ ai.
- Em hâm mộ Thiên Tỉ!
- Em hâm mộ Tuấn Khải!
Vương Nguyên mong chờ câu trả lời từ nó. Cho dù biết trước nó sẽ trả lời hâm mộ cả ba. Nhưng cậu vẫn chờ trong thất vọng, nó vẫn trả lời với câu nói đó. Phía dưới thì ồ lên đầy tò mò. Đối với nó ba người đều là nhất!
(chương này hơi nhiều hội thoại, có gì sai sót thì bỏ qua cho tác giả. Nếu kiến nghị thì vào bình luận nhé ít nhiều cũng bình luận nhé!)
/118
|