Em Ngốc Lắm Phải Không Anh

Chương 38: Coi mắt

/42


Tối đó dù cho là nó đã van xin nài nỉ mẹ như thế nào đi nữa vẫn bị mẹ Lâm lôi đi, nó là đứa con gái ghét nhất là mặc váy vậy mà mẹ nó lại bắt mặc váy mang giày cao gót đã vậy lại còn trang điểm nữa chứ! Nó hiện giờ khóc không ra nước mắt chỉ là đi coi mắt thôi mà mẹ có cần làm quá như vậy không. Sau màn trang điểm và chọn trang phục thì nó và mẹ lên xe,nhờ tài xế chở đến nhà hàng Kshi-kshi nhà hàng này thuộc kiểu Hàn quốc nên trang trí rất trang nhã và không cầu kì quá mức, tông màu chủ đạo là màu trắng, đi vào bên trong thì nó không khỏi trầm trồ khen ngợi cái nhà hàng này a , đèn chùm lấp lánh được làm bằng pha lê trắng, những họa tiết tinh tế làm nó hoa cả mắt, các lượt khách ra vào thì đông vô số kể, những âm thanh của bản nhạc được vang lên khiến cho con người nó như bay bổng làm sao, khách hàng ở đây chắc không phả là dạng bình thường đâu chắc cũng cỡ là đại gia hay triệu phú, hỏi qua mẹ nó thì một lần vào đây có thể có giá cỡ cả trăm triệu chứ chẳng vừa. Nó lê xác theo mẹ lên lầu 5, ở đây cũng là phòng VIP luôn ă, chỉ là coi mắt thôi mà có cần phải tốn kém như vậy không? Mẹ dẫn nó vô phòng, trong đó có 1 người phụ nữ dáng dấp tuyệt vời, mái tóc đen nhánh thân hình không thể chê vào đâu được, gương mặt tinh xảo nhưng không kém phần tinh xảo nhung nó nói mẹ nó đẹp sau khi nhìn qua người phụ nữ này thì nó không khỏi cảm thán 1 câu ''đúng là nhan sắc tuyệt mỹ'' , người phụ nữ đó cười tươi như hoa nhìn mẹ nó:

-a chị đến rồi!_vâng người đó không ai khác chính là người mà mẹ đã nói cô Kim bạn thân từ hồi còn đi học của mẹ.


-đây là con gái chị đó à? nhìn dễ thương quá đi!_cô Kim không khỏi tán thưởng về vẻ ngoài dễ thương của nó dù không xinh đẹp tuyệt mỹ nhưng lại khiến cho người khác nhìn vào lại thấy có thiện cảm vô cùng, cô Kim cũng không ngoại lệ.


-đúng rồi là nó đó chị _mẹ cười rạng rỡ nói.


-con chào cô _nó gật đầu chào cô Kim một cách kính cẩn.


-thôi con và mẹ ngồi đi!_cô Kim thân thiện nói.


-dạ _ nó gật đầu nói rồi đi vào chỗ để ngồi.


-ủa chị sao không thấy con trai chị vậy? thằng bé đi đâu rồi _mẹ Lâm


-à nó đi rửa tay tí nó ra chứ gì _ cô Kim


-ừm _ mẹ Lâm vừa dứt câu thì một bóng dáng lớn đi ra từ WC nam, sở hữu đôi mắt màu bạch kim, dáng người cao ráo khoát lên mình bộ quần áo phá cách: áo sơ mi đen tay ngắn với cổ áo màu trắng, quần jean đen nốt càng làm tăng vẻ quyến rũ cho người đàn ông này. Nó từ nảy tới giờ cứ ngơ ra như một con ngốc, nó vừa nhìn vào gương mặt của người đàn ông kia thì liền gục đâu xuống không dám ngóc đầu lên luôn.


-con làm gì mà lâu vậy? Để mẹ chờ từ nảy đến giờ...thật là..._Cô Kim tỏ vẻ không hài lòng cho lắm.


Người đàn ông đó đi đến chỗ ghế trống ngang nó và gần cô Kim.


-Chào _ Hắn nhếch mép cười


-a..Chào.._nó lắp bắp sau lời chào của người đàn ông khí thế bức người này.


-giớ thiệu với chị đây là con trai đọc nhất của tôi Hàn Hoài Phong _ cái tên nghe như sét đánh ngang tai nó, nó từ nảy đến giờ vẫn thầm cầu mong người này chỉ là giống với dung mạo của hắn thôi chứ đâu ngờ lại là hắn. Nó thầm oán than tại sao nó lại xui xẻo đến thế chứ? Không lẽ cuộc đời nó 1 lần nữa lật thêm trang mới sao? Không không nó không thể nào mà quên đi mối thù của anh nó được và ngay cả nỗi đau hắn đã gây cho nó được.


-à tôi cũng giới thiệu luôn đây là con gái thứ hai của tôi Lâm Tuyết Vy _ Mẹ Lâm


-Bác Lâm cho con hỏi bác có con cháu hay là đứa con gái nào khác tên là Lâm Tuyết Linh không a?_Hắn


-không con, bác chỉ có mỗi một đứa con gái tên Tuyết Vy thôi còn dòng họ con cháu thì cũng không có _ Mẹ Lâm nghĩ ngợi rồi nói.


-cám ơn bác _ Hắn lặng lẽ cười lạnh, thì ra là nó gạt hắn được nó rất giỏi để coi sau này hắn sẽ xử nó như thế nào!


@#$%^&*()

/42

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status