H.anh lén lút đi lên tầng trên, bước vào phòng My, ngồi cạnh My, nhìn My ngủ mà h.anh đơ người. H.anh nghĩ bụng : ngủ mà cũng đáng yêu phết nhỉ...! . H.anh bỗng nhiên không kiểm soát được mình, liền đưa tay vuốt nhẹ lấy mái tóc của My...bổng My trở người làm cho h.anh giật cả mình, vội vàng đưa tay ra khỏi. H.anh cười nhẹ 1 cái rồi trở về phòng của mình.Sáng hôm sau, My vẫn phải đi học với h.anh như bình thường. Khi đang ngồi trên xe, h.anh trông có vẻ gì đó lạ lắm, không nói 1 lời nào. Thấy vậy, nên My chủ động hỏi :
- Này...cậu...sao hôm nay tôi thấy cậu khác lạ quá vậy ? Nãy giờ ko nghe cậu nói 1 lời nào hết...Này...này...
My hỏi nhưng h.anh vẫn không trả lời, my cứ ngỡ h.anh giận mình chuyện gì nên phải lấy can đảm vỗ nhẹ vào vai của h.anh rồi run rẩy hỏi :
- Bộ...tôi có làm gì sai...để cậu giận sao ?
H.anh khi bị vỗ vai rồi mới hoàng hồn lại, nghe my hỏi nên cậu ấp úng trả lời :
- À...tôi ko giận cô chuyện gì hết...__h.anh nói mà mắt thì nhìn đâu đâu, ko dám nhìn thẳng vào mặt my...(t/g: lạ quá nhỉ, chắc là cậu ta mắc cỡ nè...:v )
Và rồi cũng đã đến trường, My bước xuống đi được khoảng vài bước thì h.anh đã gọi lại nói :
- Này...tôi khuyên cô mỗi lần ra chơi....cô phải đi xuống ngồi chỗ mọi lần chúng ta hay ngồi nói chuyện đó nghe chưa...
My ngạc nhiên hỏi lại :
- Tại sao lại bắt tôi ngồi đó ?
- Cô quên rồi sao, nếu cãi lời tôi thì sẽ bị gì ? Cô quên rồi sao ?
My nghe vậy nên sực nhớ lại lời đe doạ của cậu ta nên mới đáp lại :
- À...ừm... tôi biết rồi...
Nói xong my chạy đi 1 mạch vào lớp. Còn dưới này, h.anh cũng định đi vào nhưng bỗng có người kéo vai h.anh lại, đó là kiệt.
- Nghe hết rồi nha....tôi hỏi thật, cậu và my có mối quan hệ gì mà tôi ko thể nào tiếp cận my chỉ vì cậu....có phải cậu là bạn trai của cô ta không ?__kiệt.
H.anh nghe vậy nên hùng hồn nói lại :
- Tôi khuyên cậu không nên lại gần My. Cô ta là 1 con chó sói đấy..! Cậu mà làm gì liều lĩnh thì có nước chết với cô ta .
Kiệt nghe vậy nên hơi ngạc nhiên, kiệt chưa kịp nói gì thì T.bảo từ đâu chạy tới lôi h.anh đi nhằm mục đích ko cho 2 người họ đánh nhau. Kiệt thì vẫn còn nghi ngờ câu nói mà h.anh đã nói về my nên vẫn chưa tin. Cậu đứng đó 1 hồi lâu rồi vội vàng chạy lên lớp hỏi My :
- Này...cái cậu tên h.anh gì đó là bạn trai cô à ?
My thì vẫn còn giận kiệt nên lơ kiệt đi, ko thèm trả lời. Kiệt chưa kịp nói thì giờ học đã vào. Kiệt tức tối quay về chỗ ngồi rồi chợt nghĩ ra 1 cách đó là...sẽ theo dõi My ở giờ ra chơi xem như thế nào..
Và rồi các tiết học căng thẳng đã trôi qua, giờ ra chơi cũng đến. My nhớ lại câu nói của h.anh nên vội vàng chạy xuống nơi mà h.anh đã bảo.
Vừa đến nơi, my thấy h.anh ngồi đó, my nhẹ nhàng đi lại rồi ngồi xuống băng ghế cạnh h.anh...cách xa đó thì có 1 người con trai đang núp ở đó. (T/g: là ai thì các bạn biết rồi đấy...)
H.anh cứ ngồi đó ko nói lời nào. Rồi h.anh đứng lên đi qua đi lại, my ngồi 1 lúc chán quá nên mới vùng dậy nói :
- Này, cậu bảo tôi ra đây chỉ để ngắm lượn qua lượn lại thôi sao ?
H.anh nghe vậy nên nói :
- Cô cứ ngồi đó đi....sở dĩ tôi gọi cô ra đây là vì...ko mún cái tên kia cứ bám theo cô mãi...tôi đã cứu cô đấy mà còn mắng lại tôi à...?
My hơi ngạc nhiên ko hiểu sao h.anh lại quan tâm đến mình như vậy, my vừa cất tiếng hỏi thì bỗng...-Á....á...aaa...__ my vừa la vừa nhào tới ôm chầm lấy h.anh.
H.anh ngượng lắm nhưng bỗng nhiên nghe my hét vậy nên mới hỏi :
- Chuyện gì vậy...?
- Có...có...con sâu trên cổ của tôi...__my run run nói.
H.anh nhìn xuống cổ my thì đúng là có con sâu từ trên cây rớt xuống thật, h.anh cười rồi nói :
- Được rồi...cô yên đi...tôi sẽ bắt nó ra cho...
Nghe vậy nên my cố gắng đứng yên để cho h.anh bắt ra. Khi đã biết được con sâu ấy đã bị h.anh bắt ra rồi thì My mới giật mình buông h.anh ra rồi chạt đi nhưng....my bỗng đứng lại khi thấy...kiệt đứng trước mặt mình..
H.anh đã đoán đưlực thế nào cũng xảy ra chuyện này nên lại gần kiệt nói :
- Tại sao cậu theo dõi chúng tôi.?
Kiệt nóng lắm liền kéo my vào lòng mình, my đã vùng vẫy nhưng làm sao được, kiệt hùng hồn nói :
- tôi hỏi cậu, cô ta là gì của cậu ? Cậu hãy nói thật cho tôi nghe.!
Vừa nói, kiệt vừa siết chặt my vào lòng. H.anh thấy vậy ko thể nhịn được thằng này nửa nên tiến đến kéo My lại rồi phán ra 1 câu :
- Cậu mún biết lấm chứ gì...thôi được tôi sẽ cho cậu biết cô ta là gì của tôi...thật ra cô ta chính là...
H.anh vẫn hơi ngượng nên cứ ấp a ấp úng nhưng khi nhìn lên vẻ mặt nham hiểm của kiệt thì h.anh đã bực tức hét lớn lên :
- CÔ TA LÀ BẠN GÁI CỦA TÔI...!
My nghe vậy nên ngạc nhiên lắm, chưa kịp nói gì thì đã bị h.anh lôi đi mất...
- Này...cậu...sao hôm nay tôi thấy cậu khác lạ quá vậy ? Nãy giờ ko nghe cậu nói 1 lời nào hết...Này...này...
My hỏi nhưng h.anh vẫn không trả lời, my cứ ngỡ h.anh giận mình chuyện gì nên phải lấy can đảm vỗ nhẹ vào vai của h.anh rồi run rẩy hỏi :
- Bộ...tôi có làm gì sai...để cậu giận sao ?
H.anh khi bị vỗ vai rồi mới hoàng hồn lại, nghe my hỏi nên cậu ấp úng trả lời :
- À...tôi ko giận cô chuyện gì hết...__h.anh nói mà mắt thì nhìn đâu đâu, ko dám nhìn thẳng vào mặt my...(t/g: lạ quá nhỉ, chắc là cậu ta mắc cỡ nè...:v )
Và rồi cũng đã đến trường, My bước xuống đi được khoảng vài bước thì h.anh đã gọi lại nói :
- Này...tôi khuyên cô mỗi lần ra chơi....cô phải đi xuống ngồi chỗ mọi lần chúng ta hay ngồi nói chuyện đó nghe chưa...
My ngạc nhiên hỏi lại :
- Tại sao lại bắt tôi ngồi đó ?
- Cô quên rồi sao, nếu cãi lời tôi thì sẽ bị gì ? Cô quên rồi sao ?
My nghe vậy nên sực nhớ lại lời đe doạ của cậu ta nên mới đáp lại :
- À...ừm... tôi biết rồi...
Nói xong my chạy đi 1 mạch vào lớp. Còn dưới này, h.anh cũng định đi vào nhưng bỗng có người kéo vai h.anh lại, đó là kiệt.
- Nghe hết rồi nha....tôi hỏi thật, cậu và my có mối quan hệ gì mà tôi ko thể nào tiếp cận my chỉ vì cậu....có phải cậu là bạn trai của cô ta không ?__kiệt.
H.anh nghe vậy nên hùng hồn nói lại :
- Tôi khuyên cậu không nên lại gần My. Cô ta là 1 con chó sói đấy..! Cậu mà làm gì liều lĩnh thì có nước chết với cô ta .
Kiệt nghe vậy nên hơi ngạc nhiên, kiệt chưa kịp nói gì thì T.bảo từ đâu chạy tới lôi h.anh đi nhằm mục đích ko cho 2 người họ đánh nhau. Kiệt thì vẫn còn nghi ngờ câu nói mà h.anh đã nói về my nên vẫn chưa tin. Cậu đứng đó 1 hồi lâu rồi vội vàng chạy lên lớp hỏi My :
- Này...cái cậu tên h.anh gì đó là bạn trai cô à ?
My thì vẫn còn giận kiệt nên lơ kiệt đi, ko thèm trả lời. Kiệt chưa kịp nói thì giờ học đã vào. Kiệt tức tối quay về chỗ ngồi rồi chợt nghĩ ra 1 cách đó là...sẽ theo dõi My ở giờ ra chơi xem như thế nào..
Và rồi các tiết học căng thẳng đã trôi qua, giờ ra chơi cũng đến. My nhớ lại câu nói của h.anh nên vội vàng chạy xuống nơi mà h.anh đã bảo.
Vừa đến nơi, my thấy h.anh ngồi đó, my nhẹ nhàng đi lại rồi ngồi xuống băng ghế cạnh h.anh...cách xa đó thì có 1 người con trai đang núp ở đó. (T/g: là ai thì các bạn biết rồi đấy...)
H.anh cứ ngồi đó ko nói lời nào. Rồi h.anh đứng lên đi qua đi lại, my ngồi 1 lúc chán quá nên mới vùng dậy nói :
- Này, cậu bảo tôi ra đây chỉ để ngắm lượn qua lượn lại thôi sao ?
H.anh nghe vậy nên nói :
- Cô cứ ngồi đó đi....sở dĩ tôi gọi cô ra đây là vì...ko mún cái tên kia cứ bám theo cô mãi...tôi đã cứu cô đấy mà còn mắng lại tôi à...?
My hơi ngạc nhiên ko hiểu sao h.anh lại quan tâm đến mình như vậy, my vừa cất tiếng hỏi thì bỗng...-Á....á...aaa...__ my vừa la vừa nhào tới ôm chầm lấy h.anh.
H.anh ngượng lắm nhưng bỗng nhiên nghe my hét vậy nên mới hỏi :
- Chuyện gì vậy...?
- Có...có...con sâu trên cổ của tôi...__my run run nói.
H.anh nhìn xuống cổ my thì đúng là có con sâu từ trên cây rớt xuống thật, h.anh cười rồi nói :
- Được rồi...cô yên đi...tôi sẽ bắt nó ra cho...
Nghe vậy nên my cố gắng đứng yên để cho h.anh bắt ra. Khi đã biết được con sâu ấy đã bị h.anh bắt ra rồi thì My mới giật mình buông h.anh ra rồi chạt đi nhưng....my bỗng đứng lại khi thấy...kiệt đứng trước mặt mình..
H.anh đã đoán đưlực thế nào cũng xảy ra chuyện này nên lại gần kiệt nói :
- Tại sao cậu theo dõi chúng tôi.?
Kiệt nóng lắm liền kéo my vào lòng mình, my đã vùng vẫy nhưng làm sao được, kiệt hùng hồn nói :
- tôi hỏi cậu, cô ta là gì của cậu ? Cậu hãy nói thật cho tôi nghe.!
Vừa nói, kiệt vừa siết chặt my vào lòng. H.anh thấy vậy ko thể nhịn được thằng này nửa nên tiến đến kéo My lại rồi phán ra 1 câu :
- Cậu mún biết lấm chứ gì...thôi được tôi sẽ cho cậu biết cô ta là gì của tôi...thật ra cô ta chính là...
H.anh vẫn hơi ngượng nên cứ ấp a ấp úng nhưng khi nhìn lên vẻ mặt nham hiểm của kiệt thì h.anh đã bực tức hét lớn lên :
- CÔ TA LÀ BẠN GÁI CỦA TÔI...!
My nghe vậy nên ngạc nhiên lắm, chưa kịp nói gì thì đã bị h.anh lôi đi mất...
/32
|