KHI từ nhà hàng trở về . Ngọc trúc vô cùng thích thú .
Không ngờ hôm nay cô được ăn món ngon như vậy .
Lại có người bên cạnh chăm sóc quan tâm nữa chứ
vì là trẻ mồ côi , lên từ nhỏ đến lớn cô luôn toàn dựa vào bản thân .
Bất cứ việc gì cũng do bản thân tự làm lấy .
Lên hôm nay được anh làm hết , cô không phải làm gì cả .
Khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp .
Là 1 cô gái mồ côi , nhìn mọi người được hạnh phúc .
Cô cũng rất muốn được như họ . Muốn được người thân quan tâm , chăm sóc , cưng chiều , muốn làm cho người thân của mình được vui vẻ hạnh phúc .
Nghĩ đến vậy cô bèn cho anh 1 đặc cách .
Vì từ trước đến nay chẳng có ai quan tâm đến cô cả .
Anh là người đầu tiên quan tâm đến cô tuy có phần hơi miễn cưỡng .
Cho lên cô quyết định làm cho anh hạnh phúc .
Cô biết lúc ở nhà hàng anh không ăn gì . Vì bận giúp cô lột vỏ , lên cô quyết định xuống nấu cho anh bát mì ăn tạm .
Bởi vì cô chỉ biết lấu mì thôi(không phải nấu ăn dở mà là nghèo làm gì có đồ ngon mà ăn) .
HOÀNG KỲ Đang ôm bụng rỗng xem xét giấy tờ .
Không hiểu sao tối nay đi ăn cùng cô .
Tuy anh không ăn gì cả , nhưng nhìn cô ăn vui vẻ , hạnh phúc .
Là anh cũng thấy hạnh phúc . Dẫn đến không ăn cũng no .
Anh cũng rất bất ngờ từ khi anh quen cô dường như anh đã thay đổi khá nhiều .
Từ bao giờ anh đã biết quan tâm , chăm sóc , lo lắng cho người khác . Nhìn người đó vui anh cũng thấy vui .
Anh biết mình ngày càng bị cô cuốn hút . Nhưng biết làm sao bây giờ khi anh đã chót sa vào lưới tình ngọt ngào này rồi .
Anh đang tập trung vào công việc để quên cô đi , thì cô lại xuất hiện
_ Chủ tịch ! Anh ăn mì đi . Tôi nấu cho anh ăn đó
- Sao cô lại nấu mì cho tôi(bất ngờ ngọt ngào)
_ Tại tôi thấy lúc tối anh không ăn gì .
Lên nấu mì anh ăn tạm nhé
- Cảm ơn
_ Anh mau ăn đi cho nóng .
- Ừ . Mời cô(háo hức ăn thử)
_ Anh thấy thế nào ngon chứ{không ngon mới lạ}
_ Ăn cũng được , chỉ hơi mặn 1 chút thôi
- Hơi mặn à ! Để tôi ăn thử 1 chút xem sao
- Thôi không cần đâu . Để tôi ăn cũng được mà . Ế đã bảô là không cần đâu mà
- Nhưng sao bỏ hết mà ăn dược
.
Nói xong cô lại chạy xuống bếp làm bát mì khác cho anh
cô không ngờ vi một người khác phái mà tốn công như vậy .
Sáng hôm sau . Rút kinh nghiệm cho việc hôm trước .
Ngọc Trúc biết tự mình dậy mà không cần ai đánh thức.
Trên đường đến công ty anh thấy cô toàn nhìn anh như có chuyện muốn nói , bèn hỏi?
_ cô có chuyện gì muốn nói với tôi à
- À Ừ anh có thể cho tôi về thăm mọi người trong bang ăn trộm được không ?
_ Không
_ Tại sao chứ?
_ Không là không
_ Tôi chỉ về thăm họ 1 lát . Báo với họ tôi vẫn bình an thôi mà nhé nhe nhé{cầm tay anh đẫy qua đẩy lại nũng nịu . Khiến anh chịu thua vô điều kiện}
_ Vậy chỉ về 1 lát thôi nhé . Không được bỏ trốn đâu đấy
_ Vâng
_ Chỉ đường đi tôi đưa đến đó luôn , không phải đến công ty nữa
_ Thật sao ? OA! Cám ơn anh
do qúa vui vẻ cô bất ngờ chồm dậy ôm lấy cổ anh . Rồi thơm anh chụt 1 cái vào má .
Thơm xong cô mới ý thức được hành động đó của mình vội xấu hổ , đỏ bừng mặt , nhìn đi phía khác .
Nhờ có cái thơm đó khiến cho 1 người giật mình vì bất ngờ , từ bất ngờ chuyển sang bối rối , hạnh phúc , vui vẻ .
Cô không thể biết được cái thơm đó đã tác động lớn với anh như thế nào đâu .
_ Tôi xin lỗi ! Vừa nãy là vui qúa lên đã mạo phạm anh , mong anh thông cảm
_ Không sao cả . Mà cô sao lại tin tôi , cho tôi biết nơi bạn bè cô đang sống . Cô không sợ tôi báo cảnh sát à
_ Không ? Tôi tin anh , tôi tin anh là người tốt anh sẽ không bao giờ làm như vậy
_ cảm ơn lòng tin của cô
_ Muốn sống cùng nhau trong cùng 1 ngôi nhà bình yên .
Cách tốt nhất là tin tưởng lẫn nhau mà
_ Ý của cô là tôi cũng lên tin tưởng cô
_ Đúng thế ! Vậy lên anh cứ để tôi ở đây . Đến tối tôi sẽ tự quay về đó
_ được rồi tôi sẽ thử tin cô lần này vậy
_ hi hi cảm ơn anh .
Mong rằng sự tin tưởng của tôi là có giá trị .
Em đừng lừa gạt tôi nhé .
Trái tim tôi khó khăn lắm mới cảm thấy rung động và hạnh phúc.
Em đừng làm tổn thương nó nhé.
Hãy là hạnh phúc đời tôi .
Cảm ơn em đã gieo hạt giống ấm áp vào trái tim băng giá này .
Không ngờ hôm nay cô được ăn món ngon như vậy .
Lại có người bên cạnh chăm sóc quan tâm nữa chứ
vì là trẻ mồ côi , lên từ nhỏ đến lớn cô luôn toàn dựa vào bản thân .
Bất cứ việc gì cũng do bản thân tự làm lấy .
Lên hôm nay được anh làm hết , cô không phải làm gì cả .
Khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng ấm áp .
Là 1 cô gái mồ côi , nhìn mọi người được hạnh phúc .
Cô cũng rất muốn được như họ . Muốn được người thân quan tâm , chăm sóc , cưng chiều , muốn làm cho người thân của mình được vui vẻ hạnh phúc .
Nghĩ đến vậy cô bèn cho anh 1 đặc cách .
Vì từ trước đến nay chẳng có ai quan tâm đến cô cả .
Anh là người đầu tiên quan tâm đến cô tuy có phần hơi miễn cưỡng .
Cho lên cô quyết định làm cho anh hạnh phúc .
Cô biết lúc ở nhà hàng anh không ăn gì . Vì bận giúp cô lột vỏ , lên cô quyết định xuống nấu cho anh bát mì ăn tạm .
Bởi vì cô chỉ biết lấu mì thôi(không phải nấu ăn dở mà là nghèo làm gì có đồ ngon mà ăn) .
HOÀNG KỲ Đang ôm bụng rỗng xem xét giấy tờ .
Không hiểu sao tối nay đi ăn cùng cô .
Tuy anh không ăn gì cả , nhưng nhìn cô ăn vui vẻ , hạnh phúc .
Là anh cũng thấy hạnh phúc . Dẫn đến không ăn cũng no .
Anh cũng rất bất ngờ từ khi anh quen cô dường như anh đã thay đổi khá nhiều .
Từ bao giờ anh đã biết quan tâm , chăm sóc , lo lắng cho người khác . Nhìn người đó vui anh cũng thấy vui .
Anh biết mình ngày càng bị cô cuốn hút . Nhưng biết làm sao bây giờ khi anh đã chót sa vào lưới tình ngọt ngào này rồi .
Anh đang tập trung vào công việc để quên cô đi , thì cô lại xuất hiện
_ Chủ tịch ! Anh ăn mì đi . Tôi nấu cho anh ăn đó
- Sao cô lại nấu mì cho tôi(bất ngờ ngọt ngào)
_ Tại tôi thấy lúc tối anh không ăn gì .
Lên nấu mì anh ăn tạm nhé
- Cảm ơn
_ Anh mau ăn đi cho nóng .
- Ừ . Mời cô(háo hức ăn thử)
_ Anh thấy thế nào ngon chứ{không ngon mới lạ}
_ Ăn cũng được , chỉ hơi mặn 1 chút thôi
- Hơi mặn à ! Để tôi ăn thử 1 chút xem sao
- Thôi không cần đâu . Để tôi ăn cũng được mà . Ế đã bảô là không cần đâu mà
- Nhưng sao bỏ hết mà ăn dược
.
Nói xong cô lại chạy xuống bếp làm bát mì khác cho anh
cô không ngờ vi một người khác phái mà tốn công như vậy .
Sáng hôm sau . Rút kinh nghiệm cho việc hôm trước .
Ngọc Trúc biết tự mình dậy mà không cần ai đánh thức.
Trên đường đến công ty anh thấy cô toàn nhìn anh như có chuyện muốn nói , bèn hỏi?
_ cô có chuyện gì muốn nói với tôi à
- À Ừ anh có thể cho tôi về thăm mọi người trong bang ăn trộm được không ?
_ Không
_ Tại sao chứ?
_ Không là không
_ Tôi chỉ về thăm họ 1 lát . Báo với họ tôi vẫn bình an thôi mà nhé nhe nhé{cầm tay anh đẫy qua đẩy lại nũng nịu . Khiến anh chịu thua vô điều kiện}
_ Vậy chỉ về 1 lát thôi nhé . Không được bỏ trốn đâu đấy
_ Vâng
_ Chỉ đường đi tôi đưa đến đó luôn , không phải đến công ty nữa
_ Thật sao ? OA! Cám ơn anh
do qúa vui vẻ cô bất ngờ chồm dậy ôm lấy cổ anh . Rồi thơm anh chụt 1 cái vào má .
Thơm xong cô mới ý thức được hành động đó của mình vội xấu hổ , đỏ bừng mặt , nhìn đi phía khác .
Nhờ có cái thơm đó khiến cho 1 người giật mình vì bất ngờ , từ bất ngờ chuyển sang bối rối , hạnh phúc , vui vẻ .
Cô không thể biết được cái thơm đó đã tác động lớn với anh như thế nào đâu .
_ Tôi xin lỗi ! Vừa nãy là vui qúa lên đã mạo phạm anh , mong anh thông cảm
_ Không sao cả . Mà cô sao lại tin tôi , cho tôi biết nơi bạn bè cô đang sống . Cô không sợ tôi báo cảnh sát à
_ Không ? Tôi tin anh , tôi tin anh là người tốt anh sẽ không bao giờ làm như vậy
_ cảm ơn lòng tin của cô
_ Muốn sống cùng nhau trong cùng 1 ngôi nhà bình yên .
Cách tốt nhất là tin tưởng lẫn nhau mà
_ Ý của cô là tôi cũng lên tin tưởng cô
_ Đúng thế ! Vậy lên anh cứ để tôi ở đây . Đến tối tôi sẽ tự quay về đó
_ được rồi tôi sẽ thử tin cô lần này vậy
_ hi hi cảm ơn anh .
Mong rằng sự tin tưởng của tôi là có giá trị .
Em đừng lừa gạt tôi nhé .
Trái tim tôi khó khăn lắm mới cảm thấy rung động và hạnh phúc.
Em đừng làm tổn thương nó nhé.
Hãy là hạnh phúc đời tôi .
Cảm ơn em đã gieo hạt giống ấm áp vào trái tim băng giá này .
/51
|