Tú Long tìm đến một quán bar và định sẽ uống say một trận ở đó. Thế nhưng anh lại gặp một người bạn cũ – Mạnh Hạo, bạn cùng trường cấp ba và là người từng thích Tử Di.
Mạnh Hạo khá bất ngờ khi nhìn thấy Tú Long ở đây và Tú Long cũng thế. Anh ta nhìn Tú Long chăm chăm rồi cười một tràng to, cười điên khùng đến mức tiếng nhạc trong quán bar to như vậy mà mọi người cũng nghe thấy rồi quay ra nhìn anh ta một cách khó hiểu. Tú Long đành kéo Mạnh Hạo ra khỏi quán, tiện thể mua một vài chai bia và đến một chiếc ghế đá gần đó ngồi, lúc này Mạnh Hạo mới quay trở lại trạng thái bình thường.
- Này, đừng nói rằng nhìn thấy tôi nên thần kinh cậu phấn khích quá đà như thế nhé?
Mạnh Hạo lấy một chai bia trong tay Tú Long rồi tu ừng ực. Anh ta chẳng nói chẳng rằng cứ thế uống hết lon bia, rồi đến lon khác, hình như anh ta đang muốn say thì phải.
Còn một chai cuối cùng, lúc này Mạnh Hạo đã say nhừ tử rồi, mặt anh ta đỏ ứng, Tú Long không cho anh ta uống nữa. Bấy giờ Mạnh Hạo mới khó khăn cất tiếng:
- Mười sáu năm rồi.
- Hả? – Tú Long không hiểu cậu bạn đang muốn nói đến điều gì.
- Từ khi tôi thích Tử Di. – Mạnh Hạo nói tiếp câu.
Tử Di của anh ư? Mạnh Hạo vẫn chưa quên được cô ấy sao? Đúng là một anh chàng si tình. Ừm, anh thì có kém gì đâu.
- Năm ấy cậu một mực không muốn cho tôi tới gần Tử Di, suốt ngày bảo vệ cô ấy tránh khỏi nguy hiểm, lo lắng cho cô ấy từng chút một. Tôi cũng đành chấp nhận rời xa cô ấy, để cô ấy cho cậu, những tưởng sau này cậu sẽ cho cô ấy một tương lai tươi sáng, một cuộc sống ấm êm. Nào ngờ cậu lại đẩy cô ấy tới bờ vực thẳm sâu không thấy đáy, dồn cô ấy tới đường cùng, để cô ấy bơ vơ một mình giữa cuộc đời này…
Tú Long ngạc nhiên, rồi đau đớn, sao anh ta lại nói ra những điều này? Anh ta đã biết được những gì?
- Liễu Y Thần, anh thật nổi tiếng, có danh tiếng, tiền bạc, vợ đẹp, con ngoan. Cô ấy thì có gì ngoài những đớn đau từ khi anh trở thành ca sĩ. Liễu Y Thần đẹp trai tài năng kia ơi anh có biết hay không? Cô ấy sẵn sàng hiến máu cho vợ anh để không phải nhìn thấy anh âu sầu, sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cuộc đời mình để bảo vệ danh tiếng cho anh. Thằng khốn Thiên Long dọa nạt nếu Tử Di không chịu kết hôn sẽ phá hoại danh tiếng của anh, đem những bức ảnh khỏa thân của anh và cô ấy đăng lên mạng. Cô ấy không lo cho bản thân mình mà chỉ lo sự nghiệp của anh sẽ bị hủy hoại bởi cô ấy. Cô ấy một mình sáu năm trời lo cho đứa con gái nhỏ - kết tinh giữa anh và cô ấy, vậy mà anh không nhận ra bé gái đó giống anh đến vậy… - Mạnh Hạo dừng lại, lúc này đôi mắt anh ta đã ầng ậc nước.
Tú Long hung dữ nắm lấy cổ áo Mạnh Hạo, anh không tin vào những gì anh vừa nghe thấy. Anh những tưởng cô đến với Thiên Long là vì tình yêu, nào ngờ là bị ép buộc, nào ngờ chỉ để bảo vệ cho anh. Cô gái nhỏ ấy sao có thể mạnh mẽ đến như vậy. Tử Di ơi, anh thật là một gã đàn ông tồi tệ.
Mạnh Hạo để mặc Tú Long nắm cổ áo mình như vậy, anh nhìn thẳng vào mắt Tú Long, đôi mắt ấy chứa đầy lửa giận, chán ghét và… đau đớn.
Mạnh Hạo rõ ràng là đã say nhưng sao tâm trí lại tỉnh táo vô cùng, anh nói từng câu từng chữ rành mạch, như tát thẳng vào mặt Tú Long:
- Anh còn nhớ cuộc gọi lúc 10h đêm của cô ấy vài năm về trước không?
Tú Long nheo mày, lặng lẽ lục lại trí nhớ, anh nhớ rồi, cuộc gọi ấy anh chưa hề quên và vẫn còn tò mò không biết khi ấy cô gọi anh có việc gì.
- Mặc Lan bị tai nạn và mất rất nhiều máu, anh là bố nó tất nhiên cùng nhóm máu với nó. Tử Di gọi điện cho anh để đến bệnh viện truyền máu cho con bé thế nhưng người nghe máy lại là Thiên Thiên. Cô ta sẽ cho người đến truyền máu cho con gái Tử Di nếu Tử Di đồng ý ra nước ngoài sinh sống. Còn nữa, Mặc Lan bị tai nạn là do Thiên Thiên thuê người đâm. Tôi đã gặp Tử Di, nghe cô ấy nức nở nghẹn ngào về cuộc đời mình, có lẽ không còn ai bên cạnh nữa nên cô ấy mới trút hết nỗi lòng với tôi. Cô ấy không muốn tôi nói với anh nhưng tôi không thể giữ lời với cô ấy. Đến cuối cùng Tử Di vẫn một mực muốn tốt cho anh, bảo anh hãy sống vui vẻ như thế hết đời, đừng bận lòng vì cô ấy.
Tay chân Tú Long rụng rời, thần kinh anh như tê liệt, anh không ngờ sự thật lại bi thảm đến nhường này.
- Thế Tử Di, Tử Di đang ở đâu? Sao anh biết được những điều này? Làm ơn, làm ơn nói cho tôi biết. – Giọng Tú Long yếu dần, anh không còn sức lực nữa.
Đây là lần đầu tiên Mạnh Hạo nhìn thấy một Tú Long mềm yếu như bây giờ, Tú Long tự cao tự đại chưa bao giờ cầu xin ai điều gì, nay lại thành khẩn cầu xin anh. Xem ra anh ta đã biết lỗi, nhưng Tú Long à, đã quá muộn rồi!
- Tử Di đang sống ở làng Gordes thuộc vùng Provence miền Nam của nước Pháp, cứ đến đó đi rồi tôi sẽ chỉ cho anh căn nhà Tử Di đang sinh sống.
Mạnh Hạo khá bất ngờ khi nhìn thấy Tú Long ở đây và Tú Long cũng thế. Anh ta nhìn Tú Long chăm chăm rồi cười một tràng to, cười điên khùng đến mức tiếng nhạc trong quán bar to như vậy mà mọi người cũng nghe thấy rồi quay ra nhìn anh ta một cách khó hiểu. Tú Long đành kéo Mạnh Hạo ra khỏi quán, tiện thể mua một vài chai bia và đến một chiếc ghế đá gần đó ngồi, lúc này Mạnh Hạo mới quay trở lại trạng thái bình thường.
- Này, đừng nói rằng nhìn thấy tôi nên thần kinh cậu phấn khích quá đà như thế nhé?
Mạnh Hạo lấy một chai bia trong tay Tú Long rồi tu ừng ực. Anh ta chẳng nói chẳng rằng cứ thế uống hết lon bia, rồi đến lon khác, hình như anh ta đang muốn say thì phải.
Còn một chai cuối cùng, lúc này Mạnh Hạo đã say nhừ tử rồi, mặt anh ta đỏ ứng, Tú Long không cho anh ta uống nữa. Bấy giờ Mạnh Hạo mới khó khăn cất tiếng:
- Mười sáu năm rồi.
- Hả? – Tú Long không hiểu cậu bạn đang muốn nói đến điều gì.
- Từ khi tôi thích Tử Di. – Mạnh Hạo nói tiếp câu.
Tử Di của anh ư? Mạnh Hạo vẫn chưa quên được cô ấy sao? Đúng là một anh chàng si tình. Ừm, anh thì có kém gì đâu.
- Năm ấy cậu một mực không muốn cho tôi tới gần Tử Di, suốt ngày bảo vệ cô ấy tránh khỏi nguy hiểm, lo lắng cho cô ấy từng chút một. Tôi cũng đành chấp nhận rời xa cô ấy, để cô ấy cho cậu, những tưởng sau này cậu sẽ cho cô ấy một tương lai tươi sáng, một cuộc sống ấm êm. Nào ngờ cậu lại đẩy cô ấy tới bờ vực thẳm sâu không thấy đáy, dồn cô ấy tới đường cùng, để cô ấy bơ vơ một mình giữa cuộc đời này…
Tú Long ngạc nhiên, rồi đau đớn, sao anh ta lại nói ra những điều này? Anh ta đã biết được những gì?
- Liễu Y Thần, anh thật nổi tiếng, có danh tiếng, tiền bạc, vợ đẹp, con ngoan. Cô ấy thì có gì ngoài những đớn đau từ khi anh trở thành ca sĩ. Liễu Y Thần đẹp trai tài năng kia ơi anh có biết hay không? Cô ấy sẵn sàng hiến máu cho vợ anh để không phải nhìn thấy anh âu sầu, sẵn sàng hy sinh hạnh phúc cuộc đời mình để bảo vệ danh tiếng cho anh. Thằng khốn Thiên Long dọa nạt nếu Tử Di không chịu kết hôn sẽ phá hoại danh tiếng của anh, đem những bức ảnh khỏa thân của anh và cô ấy đăng lên mạng. Cô ấy không lo cho bản thân mình mà chỉ lo sự nghiệp của anh sẽ bị hủy hoại bởi cô ấy. Cô ấy một mình sáu năm trời lo cho đứa con gái nhỏ - kết tinh giữa anh và cô ấy, vậy mà anh không nhận ra bé gái đó giống anh đến vậy… - Mạnh Hạo dừng lại, lúc này đôi mắt anh ta đã ầng ậc nước.
Tú Long hung dữ nắm lấy cổ áo Mạnh Hạo, anh không tin vào những gì anh vừa nghe thấy. Anh những tưởng cô đến với Thiên Long là vì tình yêu, nào ngờ là bị ép buộc, nào ngờ chỉ để bảo vệ cho anh. Cô gái nhỏ ấy sao có thể mạnh mẽ đến như vậy. Tử Di ơi, anh thật là một gã đàn ông tồi tệ.
Mạnh Hạo để mặc Tú Long nắm cổ áo mình như vậy, anh nhìn thẳng vào mắt Tú Long, đôi mắt ấy chứa đầy lửa giận, chán ghét và… đau đớn.
Mạnh Hạo rõ ràng là đã say nhưng sao tâm trí lại tỉnh táo vô cùng, anh nói từng câu từng chữ rành mạch, như tát thẳng vào mặt Tú Long:
- Anh còn nhớ cuộc gọi lúc 10h đêm của cô ấy vài năm về trước không?
Tú Long nheo mày, lặng lẽ lục lại trí nhớ, anh nhớ rồi, cuộc gọi ấy anh chưa hề quên và vẫn còn tò mò không biết khi ấy cô gọi anh có việc gì.
- Mặc Lan bị tai nạn và mất rất nhiều máu, anh là bố nó tất nhiên cùng nhóm máu với nó. Tử Di gọi điện cho anh để đến bệnh viện truyền máu cho con bé thế nhưng người nghe máy lại là Thiên Thiên. Cô ta sẽ cho người đến truyền máu cho con gái Tử Di nếu Tử Di đồng ý ra nước ngoài sinh sống. Còn nữa, Mặc Lan bị tai nạn là do Thiên Thiên thuê người đâm. Tôi đã gặp Tử Di, nghe cô ấy nức nở nghẹn ngào về cuộc đời mình, có lẽ không còn ai bên cạnh nữa nên cô ấy mới trút hết nỗi lòng với tôi. Cô ấy không muốn tôi nói với anh nhưng tôi không thể giữ lời với cô ấy. Đến cuối cùng Tử Di vẫn một mực muốn tốt cho anh, bảo anh hãy sống vui vẻ như thế hết đời, đừng bận lòng vì cô ấy.
Tay chân Tú Long rụng rời, thần kinh anh như tê liệt, anh không ngờ sự thật lại bi thảm đến nhường này.
- Thế Tử Di, Tử Di đang ở đâu? Sao anh biết được những điều này? Làm ơn, làm ơn nói cho tôi biết. – Giọng Tú Long yếu dần, anh không còn sức lực nữa.
Đây là lần đầu tiên Mạnh Hạo nhìn thấy một Tú Long mềm yếu như bây giờ, Tú Long tự cao tự đại chưa bao giờ cầu xin ai điều gì, nay lại thành khẩn cầu xin anh. Xem ra anh ta đã biết lỗi, nhưng Tú Long à, đã quá muộn rồi!
- Tử Di đang sống ở làng Gordes thuộc vùng Provence miền Nam của nước Pháp, cứ đến đó đi rồi tôi sẽ chỉ cho anh căn nhà Tử Di đang sinh sống.
/48
|