Em là bảo bối của tôi

Chương 11: Chap 11

/12


Chap 11


Diệu Linh hôm nay chính là vui vẻ hơn mọi ngày. Vì sao ư? Hôm nay là ngày cô sẽ chấm dứt kiếp ôsin xấu số của mình, trở về làm dân thường tự do.

Trái ngược với Diệu Linh, Tư Viễn mới sáng ra mặt đã hằm hằm, ai nhìn cũng không khỏi lạnh người sợ hãi.

-Diệu Linh! Đi mua cafe cho tôi…

-Diệu Linh! Lên thư viện mượn sách cho tôi…

-Diệu Linh! đi mua nước cho tôi...
...
...
...

Cả ngày Diệu Linh bị Tư Viễn bắt làm hết việc này đến việc khác làm cô quay như chong chóng. Cô tức tối hét lên:

-Mã Tư Viễn, chẳng phải anh nói chỉ bắt tôi mang caffe cho anh vào mỗi buổi sáng thôi sao? Tại sao lại bắt tôi làm những việc vô bổ như vậy chứ? Tại sao? Tại sao?_ Lúc này mắt Diệu Linh đã ứa nước mắt.

Mã Tư Viễn thấy cô chuẩn bị khóc đến nơi thì luống cuống nói

-Diệu Linh anh sai rồi, em đừng khóc, ngoan nào đừng khóc. _ Nói rồi anh ôm lấy thân hình nhỏ bé đang run lên vì khóc của Diệu Linh.

-Anh buông ra, tôi ghét anh, tôi ghét anhhhhh…_ Diệu Linh vừa nói vừa dùng sức đẩy Tư Viễn ra khỏi người mình. 

Nhưng sự chống cự của cô chỉ vô ích, cô càng phản kháng Tư Viễn càng ôm chặt cô hơn. Cả lớp bây giờ shock toàn tập, mắt chữ A miệng chữ O rất hoành cháng. Bây giờ thì cả lớp đều biết quan hệ của họ là cái gì rồi. (T/G: Lúc đầu ta định cho hai người này kiss luôn cơ nhưng thấy vậy thì sớm quá nên thôi.)

Tối hôm đó về nhà Diệu Linh không thấy tin nhắn của Tư Viễn thì liền cảm thấy thiếu thiếu. Nhưng thôi mặc kệ, dù sao cô vẫn còn giận anh chuyện hồi sáng.

______

Hôm sau, Diệu Linh vừa vào lớp đã bị hội Ly Ước túm lấy tra hỏi.

-Diệu Linh, nam thần có bạn gái sao?

-Cái gì? Chuyện này sao mà tớ biết được _Diệu Linh ngơ ngác.

-Avatar Facebook của nam thần đổi thành hoa khôi khối 11- Ngọc Diễm rồi còn gì. Cậu không biết sao? _Ly Ước ngạc nhiên hỏi.

Diệu Linh vẫn còn ngơ ngác, lắc đầu. _Không, tối qua tớ không có lên face. Mà anh ta có bạn gái thì liên quan gì đến tớ?

-Thì bọn tớ tưởng cậu với nam thần thích nhau _ Ly Ước nói xong, cả lũ gật đầu đồng tình.

-No no no! Không hề, các cậu đừng phán lung tung nữa. Tránh ra để tớ về chỗ.

Diệu Linh đẩy mấy đứa thích hóng chuyện kia ra, hung hăng đi về chỗ của mình. Mã Tư Viễn có bạn gái, trong lòng cô thực sự rất khó chịu. Ừ thì thích anh ta đấy. Thì sao? Người ta rốt cuộc cũng có bạn gái, lại còn là hoa khôi,còn cô chỉ là đứa con gái rất rất bình thường.

Cô còn có thể hi vọng gì sao …

Diệu Linh cả buổi học không hề tập trung một chút nào, mặc kệ là ai dạy cô đều thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Đương nhiên với tình trạng như này, cô lại được lão Minh cho ra ngoài làm bạn với xô nước…

Tự hỏi kiếp trước cô đã đắc tội gì với ông ta???

Diệu Linh chịu phạt xong cũng đã đến giờ nghỉ trưa. Bọn Ly Ước xuống căng tin từ lúc nào mà không thèm đợi cô. Hừ ta đây đ*ch cần các ngươi, tự ta khác ăn.

Hôm nay Mã Tư viễn cũng không có học cùng lớp cô, hình như anh ta có việc bên Hội học sinh. Cũng tốt, như vậy không cần khó chịu khi mà nhìn mặt anh ta.
________

Sau hôm đó, Mã Tư Viễn đã không còn nhắn tin cho cô vào mỗi buổi tối. Trên lớp thỉnh thoảng mới thấy anh ta học cùng. Đi đến đâu cũng nghe tin anh ta cùng Ngọc Diễm thành đôi.

Chả còn hi vọng gì nữa. Tình cảm này xem như chưa từng có…

______

-Khải

-Ly Ước, tìm anh có chuyện gì sao?

-Khải! Anh nói xem, Tư Viễn ca với Ngọc Diễm khối 11 kia thành đôi thật sao?

-Anh cũng không rõ, hình như là thật. Tiểu Ước, em hỏi chuyện này làm gì?

-Tại em tò mò nên mới hỏi. Với lại Diệu Linh hình như vì chuyện này mà buồn nên em muốn tìm hiểu cho cậu ấy thôi. _ Ly Ước bĩu môi nói..

Diệu Linh đang ôn bài trong lớp, bỗng có người đến tìm cô. Thì ra là Ngọc Diễm

-Chị tìm tôi có việc gì? _ Diệu Linh không nặng không nhẹ hỏi.

“Nghe nói cô thích Tư Viễn?” Cô ta khinh khỉnh nhìn cô.

“Thì sao?”

-Tôi cấm cô không được bén mảng lại gần anh ấy. Nếu không…

-Nếu không thì sao?_Diệu Linh vẫn bình thản, xem như việc cô ta nói không có liên quan gì đến mình.

-Đến lúc đó cô đừng trách tôi không cảnh cáo cô trước. _ Nói xong cô ta ngúng nguẩy bỏ đi.

Đến khi Ngọc Diễm đi khuất, Diệu Linh cũng quay trở lại lớp thì một người đứng sau bức tường gần đó mới bước ra.

Muốn đe dọa Diệu Linh? Cô động nhầm đối tượng rồi!
_____

Mấy ngày nay Diệu Linh luôn tránh mặt Tư Viễn, cư gặp là tránh. Cô sợ nếu cứ gặp anh ta cô sẽ không kiềm chế nổi mà lao vào lòng anh ta hét lớn một câu”Tên ngốc này, em yêu anh”.

Mã Tư Viễn rốt cuộc không chịu được cái cảnh người đi tìm người tránh mặt nữa liền sau giờ học đã đợi sẵn trước cửa lớp cô.

Diệu Linh vừa bước ra khỏi cửa, cô hướng sân bóng rổ mà đi bất ngờ bị Tư Viễn nắm tay kéo đi. Đến sân sau trường, cô vùng tay ra khỏi anh.

-Mã Tư Viễn, anh lôi tôi ra đây làm gì? _Diệu Linh không nhìn vào Viễn mà chỉ cúi đầu nhìn những đầu ngón tay của mình.

-Tại sao lại tránh mặt tôi?

-Tôi không có tránh mặt anh

-Em còn nói không có, mỗi lần tôi đến trước mặt em,em đều vờ như không thấy tránh đi chỗ khác. _Tư Viễn giận dữ.

-Mã Tư Viễn, anh lầm rồi. Tôi không tránh mặt anh, chúng ta chả có gì mà phải gặp mặt. Nếu như không có việc gì quan trọng mong anh đừng bao giờ hành động như hôm nay. Diệu Linh lạnh lùng trả lời rồi quay chân đi về lớp.

Anh ta đã có bạn gái, vì cớ gì mà tìm gặp cô. Muốn cô chứng kiến anh ta vui vẻ bên Ngọc Diễm sao? Cô không đủ can đảm tới vậy đâu!

/12

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status