“Em không sao, nhưng thang máy có vẻ gặp trục trặc rồi, chờ đội cứu hộ đến thì anh sẽ muộn cuộc họp mất.”
“Không sao hết. Trước mắt chúng ta chỉ cần rời khỏi đây thôi.”
Nói rồi, Aeron chẳng suy nghĩ nhiều liền lấy điện thoại gọi cho Lee Han Gyeum. Anh nhờ Han Gyeum thông báo với mọi người về việc hoãn lại cuộc họp vì sự cố thang máy. Sau đó anh cũng nhận được cuộc gọi từ đội trưởng đội cứu hộ khẩn cấp của công ty.
“Tôi đây.”
“Giám đốc, anh có thể cho tôi biết tình hình hiện tại của anh bên trong thang máy không?”
“Tôi không sao.”
“Bên trong còn ai nữa không.”
“Vợ sắp cưới của tôi, cũng là trợ lý tạm thời của tôi.”
“Cô ấy không sao chứ?”
“Không sao hết.”
“Vậy xung quanh thế nào rồi? Thang máy có dấu hiệu lung lay hay sắp rơi xuống không?”
“Không. Hoàn toàn đứng yên.”
“Anh hãy cho tôi biết số tầng mà thang máy đang bị kẹt. Tôi và người của tôi gần tới nơi rồi.”
Đến đây Aeron đánh mắt nhìn số tầng bình tĩnh đáp:
“7.”
“Được. Phiền anh chờ tôi chút. Hãy chú ý an toàn trước mọi tình huống có thể xảy ra.”
“Đừng nhiều lời nữa, mau lên đi. Đừng để tôi chết vì thiếu oxi trong này. Không thì cậu không xong đâu.”
“Rõ!”
Ngay sau khi cúp máy khoảng chừng vài phút, đèn điện trong thang máy liền bị tắt đi. Có vẻ như đội trưởng cứu hộ đã ra lệnh ngắt toàn bộ điện của công ty để không có thêm bất kì rủi ro gì xảy ra. Yoon Bae đang trong thang máy định lên tầng cao nhất - văn phòng của Aeron thì chợt thang máy dừng lại ở tầng 7, sau đó điện liền cúp đi. Cậu lúc này vẫn đang ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì thì ở thang máy kế bên có biết bao nhiêu người đang vây quanh, sốt ruột.
Yoon Bae tò mò hỏi một người trong số đó thì biết mọi chuyện. Bây giờ thì mọi người đang rất gấp về tính chất công việc của mình. Yoon Bae nhìn sang cánh cửa thang máy bằng ánh mắt thấp thỏm. Không sai, cậu chính là đang rất lo lắng cho cả hai người.
Tầm 15 phút sau một đội cứu hộ leo cầu thang bộ lên với rất nhiều dụng cụ cứu hộ. Những người đứng xung quanh đó đều lập tức tản ra cho họ chen vào. Thấy họ bắt đầu lấy đồ nghề loay hoay cạy cửa thang máy. Yoon Bae mới biết Aeron và Marry đang bị kẹt ở chính tầng này. Cậu bắt đầu thầm cầu nguyện.
Cửa thang máy được mở, quả nhiên Aeron và Marry đang ở đây. Những chỗ hai người đang đứng và cửa thang máy không hề khớp với nhau. Họ đang đứng giữa tầng 6 và tầng 7. Có hơi nhỉnh lên trên tầng 7 một chút. Giữa thang máy của họ và chiều cao cánh cửa thang máy có một khoảng trống chỉ cao chừng 1m. Thật may vì nó vẫn đủ để một người cao lớn như Aeron trèo lên một cách dễ dàng.
“Giám đốc, anh không sao chứ?”
Đội trưởng đội cứu hộ vừa chuyển thang xuống vừa hỏi. Aeron nghe vậy cũng miễn cưỡng vừa nhận lấy chiếc thang vừa trả lời:
“Đã bảo không sao rồi.”
Sau khi đã mở và định hình chiếc thang gấp một cách chắc chắn, Aeron trèo lên trước để chắc chắn về độ vững vàng của thang máy. Anh trèo lên một cách thuận lợi thì đến lượt Marry, Yoon Bae chỉ yên lặng đứng quan sát. Thấy Aeron đã trèo lên an toàn và Marry cũng sắp được như vậy, Yoon Bae cảm thấy nhẹ nhõm vừa thở phào được hơi thì sự cố lại xảy ra.
Marry đang trèo lên phía trên, khi gần đến nơi thang máy lại chợt tụt xuống một chút. Chiếc thang máy vì biến động bất ngờ ấy mà mất đi sự vững chắc, Marry cũng vì vậy mà tuột tay khỏi Aeron, mất thăng bằng ngã ngửa ra sau. Cả đội cứu hộ, Aeron và những người xung quanh đều vô cùng bất ngờ và hoảng hốt khi tình huống này xảy ra, chẳng hề do dự mà vươn người tới, trực tiếp lao xuống và lại trong thang máy, vươn tay ôm lấy Marry rồi quay lưng lại xuống sàn.
Ngay khoảnh khắc lưng anh chạm xuống sàn, chiếc thang máy cũng lập tức rơi xuống với tốc đôn nhanh chóng vì không thể chịu được lực đẩy từ cơ thể của Aeron và cả Mary. Tất cả mọi người đều rơi vào hoang mang. Yoon Bae bất giác đứng dậy ngây ra, sau đó chỉ nghe thấy tiếng mọi người bàn tán xôn xao và tiếng đội trưởng đội cứu hộ.
Khi đã định hình lại, Yoon Bae liền mang theo sự lo lắng, sợ hãi tột cùng lập tức dùng hết sức lực chạy cầu thang bộ xuống dưới. Cho đến khi cậu xuống đến sảnh ở tầng một, xung quanh lúc này đã nháo nhào hết cả lên. Đội cứu hộ người thì cố cạnh cửa thang máy, người thì mang cáng, dụng cụ sơ cứu vào, người thì chỉ đứng xem với vẻ mặt kinh hãi.
Cửa mở, cả Yoon Bae và mọi người vô cùng ngạc nhiên khi thấy Aeron lúc này cơ thể đã chảy đầy máu me và ngất đi nhưng vẫn trong trạng thái ôm chặt Marry trong lòng. Anh đã cố gắng bảo vệ cô bằng tất cả những gì anh có thể làm. Cuối cùng, đội cứu hộ lần lượt đặt cả hai lên cáng rồi đưa ra ngoài, vừa hay lúc này xe cấp cứu cũng đến.
“Không sao hết. Trước mắt chúng ta chỉ cần rời khỏi đây thôi.”
Nói rồi, Aeron chẳng suy nghĩ nhiều liền lấy điện thoại gọi cho Lee Han Gyeum. Anh nhờ Han Gyeum thông báo với mọi người về việc hoãn lại cuộc họp vì sự cố thang máy. Sau đó anh cũng nhận được cuộc gọi từ đội trưởng đội cứu hộ khẩn cấp của công ty.
“Tôi đây.”
“Giám đốc, anh có thể cho tôi biết tình hình hiện tại của anh bên trong thang máy không?”
“Tôi không sao.”
“Bên trong còn ai nữa không.”
“Vợ sắp cưới của tôi, cũng là trợ lý tạm thời của tôi.”
“Cô ấy không sao chứ?”
“Không sao hết.”
“Vậy xung quanh thế nào rồi? Thang máy có dấu hiệu lung lay hay sắp rơi xuống không?”
“Không. Hoàn toàn đứng yên.”
“Anh hãy cho tôi biết số tầng mà thang máy đang bị kẹt. Tôi và người của tôi gần tới nơi rồi.”
Đến đây Aeron đánh mắt nhìn số tầng bình tĩnh đáp:
“7.”
“Được. Phiền anh chờ tôi chút. Hãy chú ý an toàn trước mọi tình huống có thể xảy ra.”
“Đừng nhiều lời nữa, mau lên đi. Đừng để tôi chết vì thiếu oxi trong này. Không thì cậu không xong đâu.”
“Rõ!”
Ngay sau khi cúp máy khoảng chừng vài phút, đèn điện trong thang máy liền bị tắt đi. Có vẻ như đội trưởng cứu hộ đã ra lệnh ngắt toàn bộ điện của công ty để không có thêm bất kì rủi ro gì xảy ra. Yoon Bae đang trong thang máy định lên tầng cao nhất - văn phòng của Aeron thì chợt thang máy dừng lại ở tầng 7, sau đó điện liền cúp đi. Cậu lúc này vẫn đang ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì thì ở thang máy kế bên có biết bao nhiêu người đang vây quanh, sốt ruột.
Yoon Bae tò mò hỏi một người trong số đó thì biết mọi chuyện. Bây giờ thì mọi người đang rất gấp về tính chất công việc của mình. Yoon Bae nhìn sang cánh cửa thang máy bằng ánh mắt thấp thỏm. Không sai, cậu chính là đang rất lo lắng cho cả hai người.
Tầm 15 phút sau một đội cứu hộ leo cầu thang bộ lên với rất nhiều dụng cụ cứu hộ. Những người đứng xung quanh đó đều lập tức tản ra cho họ chen vào. Thấy họ bắt đầu lấy đồ nghề loay hoay cạy cửa thang máy. Yoon Bae mới biết Aeron và Marry đang bị kẹt ở chính tầng này. Cậu bắt đầu thầm cầu nguyện.
Cửa thang máy được mở, quả nhiên Aeron và Marry đang ở đây. Những chỗ hai người đang đứng và cửa thang máy không hề khớp với nhau. Họ đang đứng giữa tầng 6 và tầng 7. Có hơi nhỉnh lên trên tầng 7 một chút. Giữa thang máy của họ và chiều cao cánh cửa thang máy có một khoảng trống chỉ cao chừng 1m. Thật may vì nó vẫn đủ để một người cao lớn như Aeron trèo lên một cách dễ dàng.
“Giám đốc, anh không sao chứ?”
Đội trưởng đội cứu hộ vừa chuyển thang xuống vừa hỏi. Aeron nghe vậy cũng miễn cưỡng vừa nhận lấy chiếc thang vừa trả lời:
“Đã bảo không sao rồi.”
Sau khi đã mở và định hình chiếc thang gấp một cách chắc chắn, Aeron trèo lên trước để chắc chắn về độ vững vàng của thang máy. Anh trèo lên một cách thuận lợi thì đến lượt Marry, Yoon Bae chỉ yên lặng đứng quan sát. Thấy Aeron đã trèo lên an toàn và Marry cũng sắp được như vậy, Yoon Bae cảm thấy nhẹ nhõm vừa thở phào được hơi thì sự cố lại xảy ra.
Marry đang trèo lên phía trên, khi gần đến nơi thang máy lại chợt tụt xuống một chút. Chiếc thang máy vì biến động bất ngờ ấy mà mất đi sự vững chắc, Marry cũng vì vậy mà tuột tay khỏi Aeron, mất thăng bằng ngã ngửa ra sau. Cả đội cứu hộ, Aeron và những người xung quanh đều vô cùng bất ngờ và hoảng hốt khi tình huống này xảy ra, chẳng hề do dự mà vươn người tới, trực tiếp lao xuống và lại trong thang máy, vươn tay ôm lấy Marry rồi quay lưng lại xuống sàn.
Ngay khoảnh khắc lưng anh chạm xuống sàn, chiếc thang máy cũng lập tức rơi xuống với tốc đôn nhanh chóng vì không thể chịu được lực đẩy từ cơ thể của Aeron và cả Mary. Tất cả mọi người đều rơi vào hoang mang. Yoon Bae bất giác đứng dậy ngây ra, sau đó chỉ nghe thấy tiếng mọi người bàn tán xôn xao và tiếng đội trưởng đội cứu hộ.
Khi đã định hình lại, Yoon Bae liền mang theo sự lo lắng, sợ hãi tột cùng lập tức dùng hết sức lực chạy cầu thang bộ xuống dưới. Cho đến khi cậu xuống đến sảnh ở tầng một, xung quanh lúc này đã nháo nhào hết cả lên. Đội cứu hộ người thì cố cạnh cửa thang máy, người thì mang cáng, dụng cụ sơ cứu vào, người thì chỉ đứng xem với vẻ mặt kinh hãi.
Cửa mở, cả Yoon Bae và mọi người vô cùng ngạc nhiên khi thấy Aeron lúc này cơ thể đã chảy đầy máu me và ngất đi nhưng vẫn trong trạng thái ôm chặt Marry trong lòng. Anh đã cố gắng bảo vệ cô bằng tất cả những gì anh có thể làm. Cuối cùng, đội cứu hộ lần lượt đặt cả hai lên cáng rồi đưa ra ngoài, vừa hay lúc này xe cấp cứu cũng đến.
/74
|