Một cơ thể cao lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt cậu, chắn mất cửa ra vào. Không kịp phanh lại, cậu cứ vậy mà lao thẳng vào lồng ngực của người đàn ông kia.
“Yoon Bae?”
Người này sao lại biết tên cậu chứ? Rơi vào hoang mang trong giây lát, Yoon Bae bất giác nghĩ, cơ thể cao lớn như thế này, liệu có phải là Aeron tới để tìm cậu về không?
“Sao cậu lại ở đây? Có chuyện gì mà vội vàng vậy?”
Ngẩng mặt lên với hi vọng người này chính là Aeron, Yoon Bae lại càng bất ngờ hơn khi thấy người này không phải là anh mà lại là Lion - người bạn mà anh đã đưa về lần trước.
Nhìn ra phía sau cậu, thấy hai người đàn ông cũng vừa đuổi đến, Lion dường như đã hiểu ra chút gì đó, cứ vậy mà kéo Yoon Bae ra sau lưng mình.
“Các người muốn gì?”
“Lại một thằng tây nữa à? Số thằng này sao lại được bọn tây để ý thế chứ?”
Tên chủ nhân cũ của Yoon Bae bực dọc mà nói. Ấy vậy mà khi nhìn thấy Lion trừng mắt, hắn lại im re chẳng dám hó hé câu gì. Dù sao trước đó cũng đã nhận được tiền từ Aeron rồi, cuộc sống của lão và tên đồng bọn bây giờ chẳng thiếu thốn thứ gì cả. Không muốn chuốc hoạ vào thân, hai tên đó cuối cùng cũng chỉ còn cách rời đi, mặc kệ Yoon Bae ở lại cùng tên người tây đó.
“Cậu không sao chứ?”
Nghe câu hỏi, Yoon Bae vừa giật mình ngẩng đầu lên lại liền cúi gằm mặt xuống.
“Tôi không sao. Cảm ơn anh.”
“Tại sao cậu lại ở đây? Aeron đâu rồi, hửm?”
Yoon Bae đến đây thì lại im lặng. Cậu không muốn nói thêm bất cứ điều gì. Lúc này, cửa quán lại đột nhiên mở toang ra. Lee Han Gyeum và người của anh đã nghe một số người đi đường nói mà tìm đến đây. Quả nhiên Yoon Bae đang ở trong này. Thấy Lion đang ở cùng, Han Gyeum có chút kinh ngạc.
“Sao cậu lại ở đây? Cùng với tên nhóc này?”
Thấy Han Gyeum đột nhiên đi vào, Lion quả nhiên cũng có bất ngờ đôi chút. Anh nhún vai thản nhiên nói:
“Tôi chỉ vô tình gặp cậu ấy ở đây thôi.”
“Đã có chuyện gì xảy ra? Nhóc con này trông có vẻ không ổn lắm.”
“Không rõ nữa. Tôi cũng muốn biết… chuyện gì đã xảy ra giữa Aeron và cậu nhóc này.”
Aeron ở nhà vẫn đang nóng lòng ngồi chờ, Min Ji bỗng nhiên bước tới bên anh, đưa cho anh một tách trà nóng.
“Ông chủ, anh cứ bình tĩnh đã. Yoon Bae mới rời đi từ đêm qua thôi mà, với sức lực của con người, cậu ấy chưa thể đi xa được đâu.”
Cơn giận cùng với sự sốt ruột kết hợp với nhau, Aeron thẳng tay hất tách trà đi khiến tay của Min Ji đã bị bỏng đôi chỗ.
“Từ khi nào hả?” Aeron mặt tối sầm lại, quay sang dùng ánh mắt sắc lạnh hỏi Min Ji. “Từ khi nào mà cô dám gọi thẳng tên của em ấy? Cô nghĩ em ấy là bạn của cô sao? Cút xuống!”
Đem theo sự uất ức cùng chiếc tay đau, Min Ji chỉ đành nhanh chóng đi vào trong, để phần vỡ của tách trà cho người khác dọn dẹp.
Điện thoại trên bàn bất chợt rung lên. Nhìn thấy tên người gọi là “Lee Han Gyeum” xuất hiện trên màn hình, Aeron chẳng chút chần chừ lập tức bắt máy.
“Sao rồi? Tìm thấy em ấy chưa?”
“Thấy rồi. Bây giờ tôi đưa tên nhóc đó về cho cậu. Đừng lo lắng nữa.”
Về đến nhà, Yoon Bae lại bày ra vẻ mặt lạnh lùng, cứ vậy cùng Lee Han Gyeum và Lion vào trong. Chỉ vừa nghe tiếng họ bước vào đến cửa thôi Aeron đã vội vàng quay ra. Thế nhưng, khuôn mặt của anh lại nghiêm lại trong tức khắc.
Lion và Han Gyeum tới bên ghế sofa ngồi cùng Aeron, còn Yoon Bae thì một mình đứng đối diện với anh, không nói lời nào cả. Nhìn bộ dạng lôi thôi lếch thếch của cậu, cơn giận dữ trong Aeron lại càng dâng lên.
“Tôi cho phép cậu ra ngoài chưa?”
Yoon Bae vẫn cứng đầu không chịu đáp lại anh một câu. Aeron vậy mà vẫn kìm nén được sự tức giận, ngả người, tựa lưng vào thành sofa.
“Có vẻ cậu thực sự nghĩ vì tôi đối xử quá tốt với cậu nên cậu muốn làm gì cũng được đúng không? Quên rồi sao? Tôi đã bỏ tiền ra để mua cậu về đấy. Làm sao tôi có thể để cục tiền của tôi vô duyên vô cớ cứ vậy mà bay đi chứ? Biết thân biết phận của mình một chút đi.”
Vẻ mặt không biến sắc nhưng trong lòng Yoon Bae lúc này đang hụt hẫng vô cùng. Sau tất cả những hành động ấm áp, dịu dàng đó, rốt cuộc Aeron cũng chỉ coi cậu là một món hàng mua về để mua vui. Không biết nói gì hơn, Yoon Bae chỉ còn cách im lặng.
Sau khi cậu lên phòng Aeron mới quay sang, lạnh giọng hỏi:
“Lion, sao cậu cũng ở đây?”
Nghe đến đây, Han Gyeum liền chen vào giải thích. Biết Yoon Bae đã ở cùng Lion trước đó, tay anh siết chặt. Lion cũng nhận ra điều đó mà kể lại toàn bộ mọi chuyện cho Aeron nghe.
“Hai tên khốn đó là ai?”
“Tôi đã cho người đi theo hai tên đó rồi. Là chủ nhân cũ của tên nhóc kia và đồng bọn của lão. Có vẻ như chúng thấy nhóc con đó ngồi một mình nên nghĩ rằng cậu đã vứt bỏ nó nên muốn lôi kéo nó trở về.”
Aeron lúc này mặt lạnh như tiền, mắt chằm chằm nhìn vào không trung, hạ giọng:
“Kill them, now.”
“Yoon Bae?”
Người này sao lại biết tên cậu chứ? Rơi vào hoang mang trong giây lát, Yoon Bae bất giác nghĩ, cơ thể cao lớn như thế này, liệu có phải là Aeron tới để tìm cậu về không?
“Sao cậu lại ở đây? Có chuyện gì mà vội vàng vậy?”
Ngẩng mặt lên với hi vọng người này chính là Aeron, Yoon Bae lại càng bất ngờ hơn khi thấy người này không phải là anh mà lại là Lion - người bạn mà anh đã đưa về lần trước.
Nhìn ra phía sau cậu, thấy hai người đàn ông cũng vừa đuổi đến, Lion dường như đã hiểu ra chút gì đó, cứ vậy mà kéo Yoon Bae ra sau lưng mình.
“Các người muốn gì?”
“Lại một thằng tây nữa à? Số thằng này sao lại được bọn tây để ý thế chứ?”
Tên chủ nhân cũ của Yoon Bae bực dọc mà nói. Ấy vậy mà khi nhìn thấy Lion trừng mắt, hắn lại im re chẳng dám hó hé câu gì. Dù sao trước đó cũng đã nhận được tiền từ Aeron rồi, cuộc sống của lão và tên đồng bọn bây giờ chẳng thiếu thốn thứ gì cả. Không muốn chuốc hoạ vào thân, hai tên đó cuối cùng cũng chỉ còn cách rời đi, mặc kệ Yoon Bae ở lại cùng tên người tây đó.
“Cậu không sao chứ?”
Nghe câu hỏi, Yoon Bae vừa giật mình ngẩng đầu lên lại liền cúi gằm mặt xuống.
“Tôi không sao. Cảm ơn anh.”
“Tại sao cậu lại ở đây? Aeron đâu rồi, hửm?”
Yoon Bae đến đây thì lại im lặng. Cậu không muốn nói thêm bất cứ điều gì. Lúc này, cửa quán lại đột nhiên mở toang ra. Lee Han Gyeum và người của anh đã nghe một số người đi đường nói mà tìm đến đây. Quả nhiên Yoon Bae đang ở trong này. Thấy Lion đang ở cùng, Han Gyeum có chút kinh ngạc.
“Sao cậu lại ở đây? Cùng với tên nhóc này?”
Thấy Han Gyeum đột nhiên đi vào, Lion quả nhiên cũng có bất ngờ đôi chút. Anh nhún vai thản nhiên nói:
“Tôi chỉ vô tình gặp cậu ấy ở đây thôi.”
“Đã có chuyện gì xảy ra? Nhóc con này trông có vẻ không ổn lắm.”
“Không rõ nữa. Tôi cũng muốn biết… chuyện gì đã xảy ra giữa Aeron và cậu nhóc này.”
Aeron ở nhà vẫn đang nóng lòng ngồi chờ, Min Ji bỗng nhiên bước tới bên anh, đưa cho anh một tách trà nóng.
“Ông chủ, anh cứ bình tĩnh đã. Yoon Bae mới rời đi từ đêm qua thôi mà, với sức lực của con người, cậu ấy chưa thể đi xa được đâu.”
Cơn giận cùng với sự sốt ruột kết hợp với nhau, Aeron thẳng tay hất tách trà đi khiến tay của Min Ji đã bị bỏng đôi chỗ.
“Từ khi nào hả?” Aeron mặt tối sầm lại, quay sang dùng ánh mắt sắc lạnh hỏi Min Ji. “Từ khi nào mà cô dám gọi thẳng tên của em ấy? Cô nghĩ em ấy là bạn của cô sao? Cút xuống!”
Đem theo sự uất ức cùng chiếc tay đau, Min Ji chỉ đành nhanh chóng đi vào trong, để phần vỡ của tách trà cho người khác dọn dẹp.
Điện thoại trên bàn bất chợt rung lên. Nhìn thấy tên người gọi là “Lee Han Gyeum” xuất hiện trên màn hình, Aeron chẳng chút chần chừ lập tức bắt máy.
“Sao rồi? Tìm thấy em ấy chưa?”
“Thấy rồi. Bây giờ tôi đưa tên nhóc đó về cho cậu. Đừng lo lắng nữa.”
Về đến nhà, Yoon Bae lại bày ra vẻ mặt lạnh lùng, cứ vậy cùng Lee Han Gyeum và Lion vào trong. Chỉ vừa nghe tiếng họ bước vào đến cửa thôi Aeron đã vội vàng quay ra. Thế nhưng, khuôn mặt của anh lại nghiêm lại trong tức khắc.
Lion và Han Gyeum tới bên ghế sofa ngồi cùng Aeron, còn Yoon Bae thì một mình đứng đối diện với anh, không nói lời nào cả. Nhìn bộ dạng lôi thôi lếch thếch của cậu, cơn giận dữ trong Aeron lại càng dâng lên.
“Tôi cho phép cậu ra ngoài chưa?”
Yoon Bae vẫn cứng đầu không chịu đáp lại anh một câu. Aeron vậy mà vẫn kìm nén được sự tức giận, ngả người, tựa lưng vào thành sofa.
“Có vẻ cậu thực sự nghĩ vì tôi đối xử quá tốt với cậu nên cậu muốn làm gì cũng được đúng không? Quên rồi sao? Tôi đã bỏ tiền ra để mua cậu về đấy. Làm sao tôi có thể để cục tiền của tôi vô duyên vô cớ cứ vậy mà bay đi chứ? Biết thân biết phận của mình một chút đi.”
Vẻ mặt không biến sắc nhưng trong lòng Yoon Bae lúc này đang hụt hẫng vô cùng. Sau tất cả những hành động ấm áp, dịu dàng đó, rốt cuộc Aeron cũng chỉ coi cậu là một món hàng mua về để mua vui. Không biết nói gì hơn, Yoon Bae chỉ còn cách im lặng.
Sau khi cậu lên phòng Aeron mới quay sang, lạnh giọng hỏi:
“Lion, sao cậu cũng ở đây?”
Nghe đến đây, Han Gyeum liền chen vào giải thích. Biết Yoon Bae đã ở cùng Lion trước đó, tay anh siết chặt. Lion cũng nhận ra điều đó mà kể lại toàn bộ mọi chuyện cho Aeron nghe.
“Hai tên khốn đó là ai?”
“Tôi đã cho người đi theo hai tên đó rồi. Là chủ nhân cũ của tên nhóc kia và đồng bọn của lão. Có vẻ như chúng thấy nhóc con đó ngồi một mình nên nghĩ rằng cậu đã vứt bỏ nó nên muốn lôi kéo nó trở về.”
Aeron lúc này mặt lạnh như tiền, mắt chằm chằm nhìn vào không trung, hạ giọng:
“Kill them, now.”
/74
|