Ngó ngang, ngó dọc chẳng thấy quán nước vỉa hè nào. Nó lủi thủi đi tới quán cafe mà nó vẫn hay ngồi, theo sau nó vẫn là Ly. Thấy thế nó quay lại.
_Ly, lên học đi, theo T làm gì.
_Không, Ly sợ. - Thấy nó đứng lại, Ly cũng đứng lại cách nó khoảng hơn 1m. mặt cúi xuống trả lời nó.
_Sợ gì? Lên đi, T không sao đâu.
_Hông. - Ly vẫn cúi gằm mặt, không nhìn nó mà trả lời.
Lắc đầu chịu thua, nó mặc kệ, đi tiếp tới quán. Ly cũng theo nó tới.
_Vẫn như cũ à em? - Chị chủ quán hỏi nó.
_Dạ
Ly cũng ngồi chung với nó luôn. Lỳ quá, nhìn cũng tội, dành tình cảm cho ai không dành, lại dành cho nó.
_Em gái uống gì? - Chị chủ hỏi Ly.
_Cho em giống anh này chị ạ.
Nó mặc cho Ly làm gì thì làm, cứ thế ngồi nhấp ngụm trà, lúc này chẳng biết nó đang nghĩ gì nữa, vừa buồn, lại vừa thương Ly.
2 ly cafe đen được mang ra. Ngồi chờ cafe tan trong im lặng. Nó nhìn ra phía đường, còn ly ngồi nhìn nó.
Pha thêm chút đường vào ly cafe, Ly cũng thế, nhưng nhiều hơn nó. Đưa ly nhấp 1 ngụm, thưởng thức cái đắng của cafe, đắng từ lưỡi cho đến cổ họng, và đắng cả lòng. Thất thần ngồi nhìn không điểm đích, miệng cắn hướng hạt dưa.
_Nè, nói gì đi chứ - Ly lay lay cái tay nó.
_Gì? Biết nói cái gì đây, Ly ngồi yên đi.
_..... cứ buồn hoài.
_.......... - nó thở dài mà chẳng nói gì.
_Lại im lặng nữa rồi.
_Ngồi yên đi.
_Không.
_Làm sao biết?
_Biết gì?
_Còn hỏi, nói đi
_Không biết.
_Nói - Nó buồn nhưng vẫn cố tỏ ra nghiêm túc
_Th
_Ừm.
Lại tĩnh lặng trong sự im lặng. Ngồi tới 9h30 thì nó lên lại lớp, đâu đó có đôi ánh mắt nhìn nó với Ly như muốn thăm dò. lần này Ly đi gần như ngang với nó, nó cũng không để ý Ly đang nghĩ gì, làm gì, nó cứ thế cúi mặt mà đi. Chắc có lẽ mọi người xung quanh tưởng rằng nó với Ly đang là một đôi dỗi hờn. Trong đầu nó giờ như bất cần điều gì nữa.
_Ly, lên học đi, theo T làm gì.
_Không, Ly sợ. - Thấy nó đứng lại, Ly cũng đứng lại cách nó khoảng hơn 1m. mặt cúi xuống trả lời nó.
_Sợ gì? Lên đi, T không sao đâu.
_Hông. - Ly vẫn cúi gằm mặt, không nhìn nó mà trả lời.
Lắc đầu chịu thua, nó mặc kệ, đi tiếp tới quán. Ly cũng theo nó tới.
_Vẫn như cũ à em? - Chị chủ quán hỏi nó.
_Dạ
Ly cũng ngồi chung với nó luôn. Lỳ quá, nhìn cũng tội, dành tình cảm cho ai không dành, lại dành cho nó.
_Em gái uống gì? - Chị chủ hỏi Ly.
_Cho em giống anh này chị ạ.
Nó mặc cho Ly làm gì thì làm, cứ thế ngồi nhấp ngụm trà, lúc này chẳng biết nó đang nghĩ gì nữa, vừa buồn, lại vừa thương Ly.
2 ly cafe đen được mang ra. Ngồi chờ cafe tan trong im lặng. Nó nhìn ra phía đường, còn ly ngồi nhìn nó.
Pha thêm chút đường vào ly cafe, Ly cũng thế, nhưng nhiều hơn nó. Đưa ly nhấp 1 ngụm, thưởng thức cái đắng của cafe, đắng từ lưỡi cho đến cổ họng, và đắng cả lòng. Thất thần ngồi nhìn không điểm đích, miệng cắn hướng hạt dưa.
_Nè, nói gì đi chứ - Ly lay lay cái tay nó.
_Gì? Biết nói cái gì đây, Ly ngồi yên đi.
_..... cứ buồn hoài.
_.......... - nó thở dài mà chẳng nói gì.
_Lại im lặng nữa rồi.
_Ngồi yên đi.
_Không.
_Làm sao biết?
_Biết gì?
_Còn hỏi, nói đi
_Không biết.
_Nói - Nó buồn nhưng vẫn cố tỏ ra nghiêm túc
_Th
_Ừm.
Lại tĩnh lặng trong sự im lặng. Ngồi tới 9h30 thì nó lên lại lớp, đâu đó có đôi ánh mắt nhìn nó với Ly như muốn thăm dò. lần này Ly đi gần như ngang với nó, nó cũng không để ý Ly đang nghĩ gì, làm gì, nó cứ thế cúi mặt mà đi. Chắc có lẽ mọi người xung quanh tưởng rằng nó với Ly đang là một đôi dỗi hờn. Trong đầu nó giờ như bất cần điều gì nữa.
/43
|