Hứ, em cho chó cắn chết giờ
Hè, đang ăn cơm à
Dạ. vào ăn lun
Anh ăn rồi 2 đứa vào luôn phòng ăn của nhà em.
Dạ, con chào cô chú
T à con, ăn cơi với cô chú luôn
Dạ, con ăn rồi, cô chú cứ ăn đi ạ
Mình lên phòng khách, em gắp thêm thức ăn, mang bát lên ngồi với mình.
Ơ, xuống ăn đi. Vô duyên
Không, lên đây vui hơn
Trời, nói thế không sợ bố mẹ nhốt luôn hả
Hi..không sao
Một lúc sau bố em lên.
Bố ăn rồi à. Mẹ xong chưa?
Chúng tôi lo ăn, xong rồi, không phải như cô đâu vừa nói chú vừa cốc đầu em.
Bố này, con sao, chả bênh con gì cả
Thôi được rồi, xuống dọn cho mẹ đi
Dạ
Nói xong em xuống bếp cùng mẹ, còn lại mình với chú.
Uống nước đi con
Dạ, con mời chú ạ
Nhà có mỗi nó, cũng may là nó ngoan
Dạ, Hạnh ngoan mà giỏi giang nữa chú
Ừm. cũng may nó biết nghĩ
Dạ, nhà cô chú chuẩn bị tết đến đâu rồi ạ?
Có gì đâu con, còn mấy thứ thì mai Hạnh nó đi. Nhà con thì đến đâu rồi?
Dạ, nay con với anh đi mua cũng đủ rồi chú ạ
Ừ. Chú nghe Hạnh kể về con nhiều. 2 đứa yêu nhau à?
Mình chỉ biết gãi đầu gãi tai, chả nghĩ chú lại thẳng thắn như thế. Đang phân vân không biết nói sao thì chú nói tiếp.
Haha, nhìn mặt mày kìa, đừng ngại, có gì cứ nói, chú cháu ngồi với nhau, lại là đàn ông con trai
Dạ mình chỉ biết nói thế chứ chả biết nói gì khác. lại gãi đầu gãi tai.
Hạnh nó suốt ngày kể với cô, kể về hoàn cảnh, con người con. Rồi cô lại nói lại với chú.
dạ, chú cứ nói tiếp đi dạ
Với chú, chú không quan trọng gì vấn đề hoàn cảnh gia đình cả. 2 đứa có yêu thương nhau thì giúp nhau tiến bộ, cho có tương lai.
Dạ, cháu hiểu ạ
Làm thằng đàn ông phải có chí, có nghị lực, có vậy mới làm đàn bà yên tâm
Dạ
Nó thì được chiều từ nhỏ, khó bảo lắm, con mệt với nó đó
Dạ, có gì đâu chú
Cuộc nói chuyện giứa mình với chú bị chen ngang bởi em, em với mẹ vừa ở bếp lên. Giường như mọi việc đến với nó thật suôn sẻ, bất ngờ nhưng đầy niềm vui. Trước giờ mình vẫn tự ti với em, gia đình em về hoàn cảnh gia đình mình, nhưng nay chú đã cởi mở, tháo cái nút thắt đó nên mình tự tin hơn. Ngồi nói chuyện thêm 1 lúc rồi mình xin phép cô chú cho em đi chơi. 2 đứa chạy con 82 của mình, cao lều khều ngồi trên chiếc 82 rõ buồn cười.
Ngồi xe anh đau đó
Kệ, thấy em ru à
Haha
Mà nãy ngồi nc gì với bố thế?
Có gì đâu, chuyện đàn ông ấy mà
Haha, hôm nay tự nhận là đàn ông cơ đấy, thế con nào là đàn bà
Haha, con ngồi sau anh nè
Anh....em đàn bà hồi nào, hứ
Thì cũng xíu nữa thành đàn bà chứ gì?
Đâu mà xíu?
Thì cái lần em vô trong anh đó...
Em chả nói gì, nhéo mình 1 cái rồi ôm mình chặt hơn.
Em, giờ giả sử anh được học bổng thì em thưởng anh gì?
Hớ, gì cũng được, anh còn lâu mới được nhá
Trời, chê người ta suốt luôn
Chớ sao? nhắc cho nhớ
Mà em nói rồi nhá, không được thay đổi đâu nha
Ờ, duyệt lun
Thế nếu được thì em làm vợ anh nha
Trời..
Sao nữa?
Thì cứ được đi đã, chưa được mà đòi
Không, em hứa đã
Dai quá cơ, rồi, em hứa. Mà không vợ anh thì vợ ai?
Haha, rồi đấy, em hứa rồi đấy. Kỳ rồi anh được học bổng đó. haha
Aaaaaa, thiệt hả, chồng em giỏi quá ha. Mà anh bẫy em à. huhu
Cấm nuốt lời, haha. Vợ ơi, vợ ơi..
2 đứa cứ đi mà chả có điểm đến nào cả. cứ chí chóe nhau thế, đi giữa cái rét mùa đông.
Ngày hôm sau đi mua sắm với em, mình cũng tìm cho mình 1 cái điện thoại, tự thưởng sau thành tích học tập. Em tết nay mua cho mẹ mình cái áo ấm. Chà, con dâu tương lai chu đáo. Về nhà, anh trai mình gặp em, cứ khen đáo khen để, mình được đà lên mặt kiêu. Chở em về trong niềm hân hoan vui sướng, 1 cái tết trọn vẹn hơn đang chờ mình. trong đầu mình nghĩ thế.
Bữa ăn tất niên, mình mời em qua nhà ăn cùng gia đình, gia đình mình cũng đã xem em như con dâu (tương lai). Tất niên niềm vui ngập tràn. Đêm giao thừa, mình chở em về xin phép cô chú rồi 2 đứa lại đi chơi. Cũng là như cũ, vi vu xuống vinh, xuống đúng cái ghế đá cái tết trước mình với em đã ngồi. Cuộc đời chưa bao giờ mình cảm thấy niềm hạnh phúc ngập tràn như thế, ngồi đến khoảng 11h thì đưa em về, năm nay 2 đứa quyết định đón giao thừa ở nhà.
Về nhà, mình lấy xe đưa em về, vì lúc đi đi xe em nên giờ 2 đứa 2 xe. Trời về khuya lạnh thấu xương. Trong lòng vẫn ấm áp, và mình tin trong em cũng vậy.
Tạm biệt em với nụ hôn nồng nàn không muốn dứt, mình về với gia đình. Xuân mới đang đến rất gần, nhà nhà đã bắt đầu thức dậy, chuẩn bị đón xuân. Về đến nhà mình nhắn tin cho em, cứ thế cho đến lúc giao thừa.
Vừa bước sang năm ới, mâm cỗ bắt đầu được hạ xuống, mình gọi điện cho em chúc tết, rồi nói chuyện với cô chú, chúc tết cô chú. Em cũng đòi gặp mẹ mình để chúc tết, không biết em nói gì mà mẹ rất vui. SAu đó đến lượt mình được em chúc, yêu quá cơ. Một lời chúc tết khá khó hiểu:
Anh... năm mới này, em chúc anh khỏe này, giỏi này, gái không theo này, yêu em hơn này..hì..mà giả sử không có em thì anh cũng phải tốt đấy nghe xong mình cũng chúc lại em.
Có chút suy nghĩ trong lời chúc của em, sao lại có giả sử ở đây. khó hiểu. Mình lại vui với bố mẹ, anh trai. Xong tiệc thì mình mới để ý điện thoại, thấy tin nhắn chúc ngủ ngon của em, mình cũng chúc em ngủ ngon rồi đi ngủ. Chờ ngày mai, và những ngày sau đó nữa.
Năm nay có anh về, nên ngày mồng 1 2 anh em đi hết nhà người quen để mồng 2 thoái mãi đi chơi. Em cũng cùng bố về ngoại. Ngoại em cũng xa nên đi đến tối muộn mới về. Tất nhiên mình với em vẫn liên lạc thường xuyên, thỉnh thoảng em lại gọi cho mình để kiểm tra coi có uống rượu không. Tết cũng không được uống nhiều, có vợ khổ thế đó. Em có hỏi thì mình cứ bảo không uống, chứ thật ra chả sót ly nào, tối về mệt bơ phờ, nằm luôn.
9h tối em về đến nhà, 2 đứa nhắn tin thêm 1 lúc (nói 1 lúc chứ cũng tầm 1,5 tiếng, trong lúc mình đang muốn ngủ) rồi ngủ, ngày mai sẽ đi chơi, lại tay trong tay với em.
Sáng mồng 2, anh trai cầm xe đi chơi mất, mình đành kêu thằng bạn qua chở, tính kêu em nhưng nghĩ em chạy xe xa vất vả. Năm nay tập trung tại xã mình, mình xuống, em sang là vừa đẹp.
Tính đường đến chỗ tụ tập thì em xa hơn mình nên mình đến trước. Lúc này lớp cũng đã tập trung khá đông, hình như có thêm 2 đôi nữa thì phải, mình với em là tiên phong rồi mà.
Xuống, gặp bọn đó nói chuyện cười đùa vui vẻ chờ em đến, mình không nghĩ rằng chỉ không lâu sau có điều kinh khủng đang chờ.
Nói chuyện được khoảng 10 phút thì thấy xe máy em từ xa đang tiến về phía mình, lớp mình đứng phía bên này đường, còn bên kia em đang tới (chỗ này là cái ngã tư). Gần hơn, em thấy mình đang nhìn em từ xa, em cười và cứ thế phóng xe về phía mình mà không để ý gì cả. Mình cũng hơi tách khỏi đám bạn để chuẩn bị đón em nhưng.....
Đang háo hứng nhìn em thì 1 chiếc xe tải chở gỗ lao qua ngã tư, chiếc xe tải phanh trượt 1 đoạn dài nhưng dường như không kịp, vì lúc đó em cũng đang băng qua đường, xe em tan nát, em văng ra một đoạn xa nằm không động tĩnh gì. Minh như thằng điên lao tới chỗ em, bọn lớp cũng theo sau.. đỡ em lên ôm em vào lòng, nhìn em ....em cũng chỉ nhìn mình không nói được gì cả, máu từ đầu em đã chảy, chảy lên tay, lên áo mình..lúc đó em bấn loạn lắm, chỉ kịp kêu bọn bạn gọi xe cấp cứu. Nhìn em mà nước mắt cứ rơi, mình khóc thật sự. Câu nói cuối cùng mà em dành cho mình
Anh ơi, em đau lắm.
Ở xa xa tiếng xe cứu thương đang tới..nhưng.........
Mình ngồi đó, ôm em như 1 thằng điên biết khóc. Xung quanh bao tiếng khóc cất lên.......
PS: Thôi, mình dừng. Cố lắm mới dám nghĩ lại khoảnh khắc ấy để kể.. mình khóc cmnr các bạn ạ. Em tàn nhẫn quá em ơi, để anh 1 mình.
Đến bây giờ mình chưa bao giờ hết bị ám ảnh bởi hình ảnh đó, lời nói đó. Hôm qua ở đó lại có 1 vụ tai nạn, sợ quá mình phóng thẳng về nhà luôn.
Thanks các bạn đã theo dõi cuộc đời mình (đến nay). Buồn.........
Hè, đang ăn cơm à
Dạ. vào ăn lun
Anh ăn rồi 2 đứa vào luôn phòng ăn của nhà em.
Dạ, con chào cô chú
T à con, ăn cơi với cô chú luôn
Dạ, con ăn rồi, cô chú cứ ăn đi ạ
Mình lên phòng khách, em gắp thêm thức ăn, mang bát lên ngồi với mình.
Ơ, xuống ăn đi. Vô duyên
Không, lên đây vui hơn
Trời, nói thế không sợ bố mẹ nhốt luôn hả
Hi..không sao
Một lúc sau bố em lên.
Bố ăn rồi à. Mẹ xong chưa?
Chúng tôi lo ăn, xong rồi, không phải như cô đâu vừa nói chú vừa cốc đầu em.
Bố này, con sao, chả bênh con gì cả
Thôi được rồi, xuống dọn cho mẹ đi
Dạ
Nói xong em xuống bếp cùng mẹ, còn lại mình với chú.
Uống nước đi con
Dạ, con mời chú ạ
Nhà có mỗi nó, cũng may là nó ngoan
Dạ, Hạnh ngoan mà giỏi giang nữa chú
Ừm. cũng may nó biết nghĩ
Dạ, nhà cô chú chuẩn bị tết đến đâu rồi ạ?
Có gì đâu con, còn mấy thứ thì mai Hạnh nó đi. Nhà con thì đến đâu rồi?
Dạ, nay con với anh đi mua cũng đủ rồi chú ạ
Ừ. Chú nghe Hạnh kể về con nhiều. 2 đứa yêu nhau à?
Mình chỉ biết gãi đầu gãi tai, chả nghĩ chú lại thẳng thắn như thế. Đang phân vân không biết nói sao thì chú nói tiếp.
Haha, nhìn mặt mày kìa, đừng ngại, có gì cứ nói, chú cháu ngồi với nhau, lại là đàn ông con trai
Dạ mình chỉ biết nói thế chứ chả biết nói gì khác. lại gãi đầu gãi tai.
Hạnh nó suốt ngày kể với cô, kể về hoàn cảnh, con người con. Rồi cô lại nói lại với chú.
dạ, chú cứ nói tiếp đi dạ
Với chú, chú không quan trọng gì vấn đề hoàn cảnh gia đình cả. 2 đứa có yêu thương nhau thì giúp nhau tiến bộ, cho có tương lai.
Dạ, cháu hiểu ạ
Làm thằng đàn ông phải có chí, có nghị lực, có vậy mới làm đàn bà yên tâm
Dạ
Nó thì được chiều từ nhỏ, khó bảo lắm, con mệt với nó đó
Dạ, có gì đâu chú
Cuộc nói chuyện giứa mình với chú bị chen ngang bởi em, em với mẹ vừa ở bếp lên. Giường như mọi việc đến với nó thật suôn sẻ, bất ngờ nhưng đầy niềm vui. Trước giờ mình vẫn tự ti với em, gia đình em về hoàn cảnh gia đình mình, nhưng nay chú đã cởi mở, tháo cái nút thắt đó nên mình tự tin hơn. Ngồi nói chuyện thêm 1 lúc rồi mình xin phép cô chú cho em đi chơi. 2 đứa chạy con 82 của mình, cao lều khều ngồi trên chiếc 82 rõ buồn cười.
Ngồi xe anh đau đó
Kệ, thấy em ru à
Haha
Mà nãy ngồi nc gì với bố thế?
Có gì đâu, chuyện đàn ông ấy mà
Haha, hôm nay tự nhận là đàn ông cơ đấy, thế con nào là đàn bà
Haha, con ngồi sau anh nè
Anh....em đàn bà hồi nào, hứ
Thì cũng xíu nữa thành đàn bà chứ gì?
Đâu mà xíu?
Thì cái lần em vô trong anh đó...
Em chả nói gì, nhéo mình 1 cái rồi ôm mình chặt hơn.
Em, giờ giả sử anh được học bổng thì em thưởng anh gì?
Hớ, gì cũng được, anh còn lâu mới được nhá
Trời, chê người ta suốt luôn
Chớ sao? nhắc cho nhớ
Mà em nói rồi nhá, không được thay đổi đâu nha
Ờ, duyệt lun
Thế nếu được thì em làm vợ anh nha
Trời..
Sao nữa?
Thì cứ được đi đã, chưa được mà đòi
Không, em hứa đã
Dai quá cơ, rồi, em hứa. Mà không vợ anh thì vợ ai?
Haha, rồi đấy, em hứa rồi đấy. Kỳ rồi anh được học bổng đó. haha
Aaaaaa, thiệt hả, chồng em giỏi quá ha. Mà anh bẫy em à. huhu
Cấm nuốt lời, haha. Vợ ơi, vợ ơi..
2 đứa cứ đi mà chả có điểm đến nào cả. cứ chí chóe nhau thế, đi giữa cái rét mùa đông.
Ngày hôm sau đi mua sắm với em, mình cũng tìm cho mình 1 cái điện thoại, tự thưởng sau thành tích học tập. Em tết nay mua cho mẹ mình cái áo ấm. Chà, con dâu tương lai chu đáo. Về nhà, anh trai mình gặp em, cứ khen đáo khen để, mình được đà lên mặt kiêu. Chở em về trong niềm hân hoan vui sướng, 1 cái tết trọn vẹn hơn đang chờ mình. trong đầu mình nghĩ thế.
Bữa ăn tất niên, mình mời em qua nhà ăn cùng gia đình, gia đình mình cũng đã xem em như con dâu (tương lai). Tất niên niềm vui ngập tràn. Đêm giao thừa, mình chở em về xin phép cô chú rồi 2 đứa lại đi chơi. Cũng là như cũ, vi vu xuống vinh, xuống đúng cái ghế đá cái tết trước mình với em đã ngồi. Cuộc đời chưa bao giờ mình cảm thấy niềm hạnh phúc ngập tràn như thế, ngồi đến khoảng 11h thì đưa em về, năm nay 2 đứa quyết định đón giao thừa ở nhà.
Về nhà, mình lấy xe đưa em về, vì lúc đi đi xe em nên giờ 2 đứa 2 xe. Trời về khuya lạnh thấu xương. Trong lòng vẫn ấm áp, và mình tin trong em cũng vậy.
Tạm biệt em với nụ hôn nồng nàn không muốn dứt, mình về với gia đình. Xuân mới đang đến rất gần, nhà nhà đã bắt đầu thức dậy, chuẩn bị đón xuân. Về đến nhà mình nhắn tin cho em, cứ thế cho đến lúc giao thừa.
Vừa bước sang năm ới, mâm cỗ bắt đầu được hạ xuống, mình gọi điện cho em chúc tết, rồi nói chuyện với cô chú, chúc tết cô chú. Em cũng đòi gặp mẹ mình để chúc tết, không biết em nói gì mà mẹ rất vui. SAu đó đến lượt mình được em chúc, yêu quá cơ. Một lời chúc tết khá khó hiểu:
Anh... năm mới này, em chúc anh khỏe này, giỏi này, gái không theo này, yêu em hơn này..hì..mà giả sử không có em thì anh cũng phải tốt đấy nghe xong mình cũng chúc lại em.
Có chút suy nghĩ trong lời chúc của em, sao lại có giả sử ở đây. khó hiểu. Mình lại vui với bố mẹ, anh trai. Xong tiệc thì mình mới để ý điện thoại, thấy tin nhắn chúc ngủ ngon của em, mình cũng chúc em ngủ ngon rồi đi ngủ. Chờ ngày mai, và những ngày sau đó nữa.
Năm nay có anh về, nên ngày mồng 1 2 anh em đi hết nhà người quen để mồng 2 thoái mãi đi chơi. Em cũng cùng bố về ngoại. Ngoại em cũng xa nên đi đến tối muộn mới về. Tất nhiên mình với em vẫn liên lạc thường xuyên, thỉnh thoảng em lại gọi cho mình để kiểm tra coi có uống rượu không. Tết cũng không được uống nhiều, có vợ khổ thế đó. Em có hỏi thì mình cứ bảo không uống, chứ thật ra chả sót ly nào, tối về mệt bơ phờ, nằm luôn.
9h tối em về đến nhà, 2 đứa nhắn tin thêm 1 lúc (nói 1 lúc chứ cũng tầm 1,5 tiếng, trong lúc mình đang muốn ngủ) rồi ngủ, ngày mai sẽ đi chơi, lại tay trong tay với em.
Sáng mồng 2, anh trai cầm xe đi chơi mất, mình đành kêu thằng bạn qua chở, tính kêu em nhưng nghĩ em chạy xe xa vất vả. Năm nay tập trung tại xã mình, mình xuống, em sang là vừa đẹp.
Tính đường đến chỗ tụ tập thì em xa hơn mình nên mình đến trước. Lúc này lớp cũng đã tập trung khá đông, hình như có thêm 2 đôi nữa thì phải, mình với em là tiên phong rồi mà.
Xuống, gặp bọn đó nói chuyện cười đùa vui vẻ chờ em đến, mình không nghĩ rằng chỉ không lâu sau có điều kinh khủng đang chờ.
Nói chuyện được khoảng 10 phút thì thấy xe máy em từ xa đang tiến về phía mình, lớp mình đứng phía bên này đường, còn bên kia em đang tới (chỗ này là cái ngã tư). Gần hơn, em thấy mình đang nhìn em từ xa, em cười và cứ thế phóng xe về phía mình mà không để ý gì cả. Mình cũng hơi tách khỏi đám bạn để chuẩn bị đón em nhưng.....
Đang háo hứng nhìn em thì 1 chiếc xe tải chở gỗ lao qua ngã tư, chiếc xe tải phanh trượt 1 đoạn dài nhưng dường như không kịp, vì lúc đó em cũng đang băng qua đường, xe em tan nát, em văng ra một đoạn xa nằm không động tĩnh gì. Minh như thằng điên lao tới chỗ em, bọn lớp cũng theo sau.. đỡ em lên ôm em vào lòng, nhìn em ....em cũng chỉ nhìn mình không nói được gì cả, máu từ đầu em đã chảy, chảy lên tay, lên áo mình..lúc đó em bấn loạn lắm, chỉ kịp kêu bọn bạn gọi xe cấp cứu. Nhìn em mà nước mắt cứ rơi, mình khóc thật sự. Câu nói cuối cùng mà em dành cho mình
Anh ơi, em đau lắm.
Ở xa xa tiếng xe cứu thương đang tới..nhưng.........
Mình ngồi đó, ôm em như 1 thằng điên biết khóc. Xung quanh bao tiếng khóc cất lên.......
PS: Thôi, mình dừng. Cố lắm mới dám nghĩ lại khoảnh khắc ấy để kể.. mình khóc cmnr các bạn ạ. Em tàn nhẫn quá em ơi, để anh 1 mình.
Đến bây giờ mình chưa bao giờ hết bị ám ảnh bởi hình ảnh đó, lời nói đó. Hôm qua ở đó lại có 1 vụ tai nạn, sợ quá mình phóng thẳng về nhà luôn.
Thanks các bạn đã theo dõi cuộc đời mình (đến nay). Buồn.........
/43
|