6h A.m, Tay kéo theo chiếc vali to đùng. Nó cùng mẹ ra bến xe. Có lẽ đây là lần cuối cùng nó được nhìn lại chốn này, vì thi xong đại học nó sẽ ở hẵn luôn ngoài quê,ở đó đã có sãng nhà cũ, bà con nội ngoại. Còn mảnh đất này chỉ là nơi làm ăn tạm thời của ba mẹ nó. Nó cố nhìn lại lần cuối và nước mắt lại rơi. Những giọt nước mắt khiến lòng nó quặn xiết lại, tim nó như rỉ máu và chẳng muốn đập nữa. Nó ngẩng đầu lên và cố căng da mặt để nước mắt thôi không rơi nữa nhưng mà không thể nào ngăn được. Nó ngậm ngùi dứt khoát ra đi.
8h a.m
Nó đã ngồi trên chuyến xe cuối cùng của bến và chuẩn bị xuất phát. Có lẽ giờ này cũng đã đến lúc phải nói cho hắn biết, rút đt ra,nhưng rồi không đủ can đảm để gọi, nó sợ nghe phải giọng hắn, nó sẽ khóc mà không nói nên lời, nên đành nhắn tin:
-” A à! anh quên rồi sao. Mình “yêu” nhau hơn 1 năm rồi đó. Em đi đây. Thời gian qua em hạnh phúc lắm. Dù anh chỉ là giả tạo. em sẽ nhớ mãi về anh,Người em yêu nhất cuộc đời. Nhưng có lẽ đến cuối cuộc đời này anh cũng sẽ không bao giờ biết được tình yêu đó em trao cho anh nhiều như thế nào phải không. em trả tự do cho anh rồi đó. Anh phải hạnh phúc nghe không. Con đĩ của anh đi đây”
Nó gửi xong rồi ôm chầm lấy mặt mà khóc oà lên như 1 đứa con nít. hơn 1 năm qua, nó đã cố kìm nén, nhưng đến tận giây phút này nó không thể nào che giấu đi được nữa. Thời hạn đã hết và nó sẽ trở lại là nó: con đàn bà không hề non nớt, nhưng sẽ gạch bỏ tất cả quá khứ, gạch bỏ hắn khỏi tâm trí. Nó đã trả lại cuộc sống bình yên cho hắn và luôn hy vọng hắn sẽ hạnh phúc.
Hắn dường như đã đọc được tin nhắn nên cứ gọi cho nó liên hồi, nhưng nó không nghe máy, nó không đủ mạnh mẽ để nghe hắn nói, hắn vẫn cứ gọi qoài gọi mãi. Còn nó cứ ngồi trên xe mà khóc rồi quyết định lôi sim ra bẻ ngang. Nó huỷ cả facebook. Nó hoàn toàn huỷ liên lạc với hắn. Để hắn quên đi 1 con đĩ đời như nó. 1người con gái mà hắn từng yêu, 1 người con gái mà hắn từng hận. Nhưng giờ chỉ còn là kí ức phôi phai mà thôi.
8h a.m
Nó đã ngồi trên chuyến xe cuối cùng của bến và chuẩn bị xuất phát. Có lẽ giờ này cũng đã đến lúc phải nói cho hắn biết, rút đt ra,nhưng rồi không đủ can đảm để gọi, nó sợ nghe phải giọng hắn, nó sẽ khóc mà không nói nên lời, nên đành nhắn tin:
-” A à! anh quên rồi sao. Mình “yêu” nhau hơn 1 năm rồi đó. Em đi đây. Thời gian qua em hạnh phúc lắm. Dù anh chỉ là giả tạo. em sẽ nhớ mãi về anh,Người em yêu nhất cuộc đời. Nhưng có lẽ đến cuối cuộc đời này anh cũng sẽ không bao giờ biết được tình yêu đó em trao cho anh nhiều như thế nào phải không. em trả tự do cho anh rồi đó. Anh phải hạnh phúc nghe không. Con đĩ của anh đi đây”
Nó gửi xong rồi ôm chầm lấy mặt mà khóc oà lên như 1 đứa con nít. hơn 1 năm qua, nó đã cố kìm nén, nhưng đến tận giây phút này nó không thể nào che giấu đi được nữa. Thời hạn đã hết và nó sẽ trở lại là nó: con đàn bà không hề non nớt, nhưng sẽ gạch bỏ tất cả quá khứ, gạch bỏ hắn khỏi tâm trí. Nó đã trả lại cuộc sống bình yên cho hắn và luôn hy vọng hắn sẽ hạnh phúc.
Hắn dường như đã đọc được tin nhắn nên cứ gọi cho nó liên hồi, nhưng nó không nghe máy, nó không đủ mạnh mẽ để nghe hắn nói, hắn vẫn cứ gọi qoài gọi mãi. Còn nó cứ ngồi trên xe mà khóc rồi quyết định lôi sim ra bẻ ngang. Nó huỷ cả facebook. Nó hoàn toàn huỷ liên lạc với hắn. Để hắn quên đi 1 con đĩ đời như nó. 1người con gái mà hắn từng yêu, 1 người con gái mà hắn từng hận. Nhưng giờ chỉ còn là kí ức phôi phai mà thôi.
/17
|