Em Chạy Không Thoát Tay Anh Đâu

Chương 50 - Chương 46

/82


Lúc Lâm Dư Hi đẩy xe shopping mua đồ trong siêu thị, thì bị Phương Lâm đột nhiên xông ra làm cho hết hồn. Nhìn lại cô ta, thế mà không có trang điểm, mặt mày tiều tụy.

“Bác sĩ Lâm, khéo quá.” Phương Lâm cười ha ha chào hỏi.

Nét mặt Lâm Dư Hi trầm xuống, không để ý, đẩy xe lên phía trước.

“Bác sĩ Lâm, tôi có chuyện muốn nói với cô, liên quan đến tổng giám đốc Lý, chính là Lý Thuần Nhất đó.”

Sau khi bước chân của Lâm Dư Hi hơi dừng lại, thì tiếp tục đi lên phía trước.

Phương Lâm đuổi theo, cầu xin: “Bác sĩ Lâm, cô nghe tôi nói mấy câu đi. Nói xong tôi sẽ đi ngay lập tức, chắc chắn không làm phiền cô nữa đâu.”

Lâm Dư Hi dừng bước, lạnh lùng nhìn cô ta.

“Tôi muốn nói, tổng giám đốc Lý kết hôn với Vương Vận Kỳ đều là do Vương Vận Kỳ giở trò.”

Lâm Dư Hi không thể tin được: “Chẳng phải cô và Vương Vận Kỳ là bạn thân sao? Bây giờ cô lại nói xấu cô ta với tôi?”

“Tôi…… Rất nhiều chuyện đều là tôi bị ép phải làm thôi. Trước kia công ty của ba tôi dựa vào cô ta, chuyện mà cô ta muốn tôi làm, tôi không thể nào không làm.”

Lâm Dư Hi giận dữ: “Vậy bây giờ công ty của cô phải dựa vào Lý Thuần Nhất, nên hướng gió vừa đổi, thì cô liền quay đầu cắn lại chủ cũ của cô. Lời nói của loại người như cô, cô cho rằng tôi sẽ tin sao?”

“Tôi có thể chứng minh. Cô giận tôi cũng không sao, nhưng đừng giận tổng giám đốc Lý nữa. Tổng giám đốc Lý bị trúng kế của Vương Vận Kỳ thôi.”

Lâm Dư Hi nhìn cô ta chằm chằm. Phương Lâm nuốt nước miếng, nói tiếp: “Bốn năm trước Vương Vận Kỳ gặp được tổng giám đốc Lý ở công ty, thì thích ngay, chỉ là lúc đó cô là bạn gái của anh ta, đối với những hành động hoặc ám chỉ, hoặc rõ ràng của Vương Vận Kỳ, anh ta đều không động lòng chút nào. Thế là Vương Vận Kỳ bảo tôi đi điều tra anh ta, biết được ba anh ta đang ngồi tù, cũng biết anh ta rất hiếu thảo, nên dùng một chút kế nhỏ để gây chuyện cho ba anh ta. Ai biết vừa đánh như thế, thì bệnh tim của ba anh ta lại tái phát, thế rồi Vương Vận Kỳ lập tức đi tìm bác sĩ khoa tim tốt nhất để chữa cho ba anh ta. Sau chuyện này, thái độ của tổng giám đốc Lý với Vương Vận Kỳ thật sự tốt hơn nhiều. Sau đó Vương Vận Kỳ lại sắp xếp xin tạm tha cho ba anh ta, tổng giám đốc Lý càng cảm kích Vương Vận Kỳ hơn. Rồi Vương Vận Kỳ lại thêm một chiêu nặng nữa, lúc cùng anh ta đi công tác, thì bỏ thuốc vào rượu của tổng giám đốc Lý, lên giường với anh ta.”

Trong mắt Lâm Dư Hi dần dần dâng lên nỗi căm hận, nắm tay của cô âm thầm siết lại, ánh mắt khóa chặt cô ta.

Phương Lâm sợ hãi lại nuốt một ngụm nước miếng: “Lời tôi nói đều là thật đó. Nếu cô không tin, tôi có thể cho cô nghe ghi âm đối thoại của tôi với Vương Vận Kỳ.”

Lồng ngực của Lâm Dư Hi nghẹn đến đau nhói, giận quá hóa cười: “Cô lại còn có ghi âm nữa cơ à!”

Nếu Vương Vận Kỳ là sói, vậy thì Phương Lâm chính là con sói càng xảo quyệt hơn thế.

“Tôi…… cái này chỉ là tự bảo vệ thôi. Tất cả những chuyện tôi làm đều do Vương Vận Kỳ sai khiến, tôi hoàn toàn bị ép bất đắc dĩ thôi.”

Nhìn vẻ mặt đẩy vẻ vô tội của Phương Lâm, Lâm Dư Hi chỉ cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Cô quay mặt qua không nhìn cô ta nữa, sợ nhìn biểu cảm vô liêm sỉ của cô ta thêm nữa, thì sẽ nhịn không được mà đấm cho cô ta một cái.

“Vậy chuyện của bà Trịnh cũng là do một tay Vương Vận Kỳ gây ra ư?”

Ánh mắt của Phương Lâm lóe lên: “Bà Trịnh gì? Tôi không hiểu cô nói gì hết.”

Lâm Dư Hi tức giận quát lên: “Cô không hiểu hả? Bây giờ bà Trịnh qua đời rồi, đây chính là mưu sát đó. Cho dù cô tránh được chế tài của pháp luật, cô chắc chắn cũng sẽ bị quả báo. Đợi đến khi cô bị quả báo, đừng có mà mặt dày vô liêm sỉ nói cô không hiểu nữa nhé.”

Phương Lâm giật mình há to miệng: “Bà Trịnh qua đời rồi?”

Lâm Dư Hi không chịu đựng được mặt mũi của cô ta nữa: “Cô nói xong rồi chứ gì, cô có thể cút rồi đó.”

Sau khi Phương Lâm hoảng hốt, lúng túng rời đi, Lâm Dư Hi đứng ngay tại chỗ hết mấy phút, bước chân vẫn không nhấc ra được.

~ ~ Tại sao? Thuần Nhất, tại sao? ~ ~

Vấn đề hơn ba năm nay, rốt cuộc hôm nay cũng đã có đáp án.

Lâm Dư Hi nhắm mắt lại, hít sâu mấy hơi, mới miễn cưỡng đè nén lại cơn sóng cuồn cuộn trong lòng.

Cô đã từng cho rằng lòng người khó lường, tình cảm vẫn luôn sâu sắc có thể nói thay đổi là thay đổi ngay. Cô đã từng vì anh ta suy nghĩ ra vô số lý do, vô số nỗi khổ tâm, cuối cùng vẫn để cho lý trí chôn vùi tất cả. Từ đó về sau, cô chỉ tin tưởng nỗi khổ tâm quá nhiều, kiên trì lại quá ít; dục niệm quá sâu, tình cảm lại quá cạn.

Thì ra, tình cảm của cô và anh ta đã thua cho ơn


/82

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status