Em Chạy Không Thoát Tay Anh Đâu

Chương 44 - Chương 40

/82


Lúc Lâm Dư Hi mở mắt ra, Chu Tử Chính vẫn đang ngủ say. Vừa nghĩ đến đêm qua, thì mặt của cô lại nhịn không được đỏ lên. Cô vốn cho rằng lần đầu tiên sau một thời gian lâu như thế, anh sẽ cần thời gian để thích ứng. Ai ngờ động cơ vừa đốt cháy lên, thì đốt hết toàn bộ dục vọng tích lũy trong suốt 5 năm qua. Nếu không phải cuối cùng cô xin anh tha cho, thì anh vẫn không chịu bỏ qua cho cô, trên mặt còn có chút căm tức: còn chưa đến một đêm bảy lần mà.

Trời ơi, anh đây là muốn mài sắt thành kim trong một đêm hả.

Lâm Dư Hi nghe tiếng hít thở đều đều của anh, nhìn gương mặt ngủ say yên ổn của anh, trong lòng có một cảm giác bình yên khó nói nên lời.

Người đàn ông này, làm cho cô đồng ý tin vào tình yêu, tin vào hứa hẹn, tin vào không xa không rời một lần nữa.

Nhưng mà, còn một vấn đề quan trọng nữa, tối qua, hình như anh ấy không mang gì hết. Nghĩ đến đây, mặt cô lại đỏ lên rồi. Đêm qua, lúc giải phóng lần cuối cùng, anh thở hổn hển trêu chọc bên tai cô: “Em hài……lòng chứ!”

Sau này thật sự phải đi mua thêm một chút bột tẩy ố thôi.

Lâm Dư Hi lẳng lặng tính ngày, bà dì cả sắp đến rồi, hẳn là đang trong kì an toàn. Nhưng sau này…… Vấn đề tránh thai này vẫn phải bàn lại với anh.

Anh chưa dậy, cô cũng không muốn đánh thức anh, chỉ có thể yên lặng dựa vào lòng anh, nghĩ này nghĩ nọ, không để ý lại ngủ mất tiêu rồi, mãi cho đến khi cô cảm nhận được có nụ hôn dịu dàng rơi trên trán cô.

Cô mở mắt ra, bên môi Chu Tử Chính treo một nụ cười mờ ám.

“Tối qua người mệt là anh, sao em còn ngủ say hơn cả anh vậy?”

Lâm Dư Hi há miệng, thế mà lại nói không nên lời.

Chu Tử Chính bật cười: “Cổ họng em bị khàn rồi. Xem ra sau này phải thường xuyên nấu canh mát cho em bồi bổ cổ họng mới được. Nếu không em kêu không ra tiếng, anh sẽ rất không thoải mái.”

Lâm Dư Hi lườm anh một cái. Bột tẩy ố, lấy một tấn!

Sau khi Lâm Dư Hi vào phòng tắm rửa mặt chải đầu, Chu Tử Chính đi vào, ôm lấy cô từ phía sau: “Tối qua, tốt không?”

“Tốt……”

“Bao nhiêu điểm?”

Lâm Dư Hi quay lại nhìn anh một cái: “250!”

Chu Tử Chính bật cười, thơm lên má cô một cái: “Vợ à, em càng ngày càng thông minh.”

“Sau này không được giống như tối hôm qua nữa.”

“Chẳng phải em nói tối qua tốt sao?”

“Quá rồi!”

“Vậy bao nhiêu lần mới không quá?”

Lâm Dư Hi trừng anh một cái.

Chu Tử Chính ôm cô: “Nếu không thì như vậy đi, chúng ta đặt một cái mật khẩu, em vừa nói mật khẩu này, thì anh sẽ biết ngay là quá rồi.”

“Mật khẩu gì?”

“Em kêu anh chồng ơi, thì anh dừng liền.”

Lâm Dư Hi đẩy anh ra: “Không nói nhảm với anh nữa, em đi nấu bữa sáng.”

“Không cần, có thể ăn ngay bây giờ luôn nè.”

Chu Tử Chính ép cô lên vách tường, hai tay kéo áo ngủ của cô ra, vùi đầu vào bắt đầu ăn.

Lâm Dư Hi kinh hãi: “Chu Tử Chính!”

Chu Tử Chính ngẩng đầu lên: “Sai mật khẩu.” Cúi đầu ăn tiếp.

Lâm Dư Hi bất đắc dĩ, ngượng nghịu kêu một tiếng: “Chồng ơi.”

Chu Tử Chính lại ngước đầu lên, trong mắt tràn đầy nét vui cười. Anh hôn lên môi cô một cái: “Vợ à, ngoan thật đấy.”

-----

Sau khi rửa mặt chải đầu xong, Lâm Dư Hi mới phát hiện đã sắp 12 giờ rồi, hai người chỉ có thể nhảy qua bữa sáng, trực tiếp đi ăn trưa.

Lúc ăn cơm, Lâm Dư Hi nhận được tin nhắn của Lý Thuần Nhất: “Chị họ của Lưu Văn Thanh đã đến Hong Kong, anh sắp xếp bà ấy ở nhà anh. Em cần thì có thể đến nói chuyện với bà ấy bất cứ lúc nào.”

Lâm Dư Hi xem xong thì đưa di động cho Chu Tử Chính, Chu Tử Chính xem rồi, khóe miệng âm thầm giật giật. Mẹ nó, nhà anh? Không sợ tôi đập nát nhà anh luôn à.

Anh lấy di động ra, nhắn lại: “Chiều nay luật sư Diệp về đến Hong Kong, chúng tôi và ông ấy sẽ cùng đến nhà anh gặp chị họ của Lưu Văn Thanh, đại khái khoảng 4 giờ chiều. Chuyện liên quan đến vụ kiện, sau này anh có thể trực tiếp tìm tôi.”

Chu Tử Chính nhìn sang Lâm Dư Hi: “Về sau anh ta nhắn tin gì cho em nữa, thì em đừng trả lời, chuyển qua cho anh, anh đi giải quyết anh ta.”

“Ừm.”

Chu Tử Chính uống một hớp coca lạnh nén lại ngọn lửa trong lòng, liếc thấy cái cổ trắng nõn của Lâm Dư Hi, đột nhiên trái cổ lăn tăn lên xuống.

Anh kéo Lâm Dư Hi qua, ngồi lên đùi anh. Lâm Dư Hi đề phòng nhìn anh chằm chằm: “Anh muốn làm gì hả?”

“Ăn no thì nghĩ đến dâm dục!”

“……Đây là nhà hàng đó……” Nụ hôn của Chu Tử Chính chặn câu nói của cô lại, ánh mắt của Lâm Dư Hi vô cùng bất an nhìn lướt qua cửa phòng bao, sợ nhân viên phục vụ đẩy cửa đi vào.

“Em lại dám không tập trung, phải phạt!” Chu Tử Chính trừng cô một cái, sau đó vùi đầu vào cổ cô hôn mút.

Rất không may, nhân viên phục vụ thật sự đẩy cửa đi vào, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, như bị sét đánh trúng mà lùi ra ngoài, đóng cửa lại.

Lâm Dư Hi đau buồn kêu gào trong lòng, tốt xấu gì mình cũng là một bác sĩ trung y nha. Chỉ là, khi cô đi vào phòng vệ sinh, nhìn thấy dấu đỏ ở trên cổ, trong lòng lại nổi lên tiếng gào thét giận dữ đầy bi

/82

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status