“Ding” tin nhắn đến. Lâm Dư Hi nhìn một cái, cất di động vào.
“Trình Tuyền nhắn tin cho em à?”
“…… Phải!”
“Cô ấy nói gì?”
“Không có gì!”
“Tôi đoán, cô ấy cám ơn em!”
“……” Tin nhắn của Trình Tuyền: Bác sĩ Lâm, cám ơn cô!
“Cô ấy cám ơn em cái gì thế? Cám ơn em đã để tôi đập chồng cô ấy à?”
“Thực ra anh biết mà, cô ấy cám ơn tôi đã giúp anh dần dần khỏe lại.”
Nét mặt của Chu Tử Chính trầm xuống: “Tôi khỏe rồi, thì cảm giác tội lỗi của hai người đó sẽ nhẹ hơn chứ gì.”
“Anh khỏe lại là vì bản thân mình, không phải vì bọn họ.”
Khóe miệng Chu Tử Chính nổi lên nụ cười: “Tôi khỏe lại không phải chỉ vì bản thân tôi, cũng vì em nữa.” Chẳng qua giọng điệu này có chút mờ ám không thể nói rõ.
“……Ơ, dĩ nhiên rồi, tôi là bác sĩ của anh mà.” Lâm Dư Hi chỉnh lại tâm tình của mình.
“Em biết tôi có ý gì mà.”
“……”
“Tôi nghĩ, chắc là sẽ nhanh thôi!”
“Ừ!” Từ lúc bắt đầu điều trị đến giờ, mới hơn một tháng thôi, tình hình tiến triển của anh tốt hơn rất nhiều so với những bệnh nhân khác. Nếu duy trì liên tục tình trạng như bây giờ, thêm hai ba tháng nữa thì bệnh của anh sẽ khỏi hẳn.
“Nếu như tôi khỏe lại, có biết chuyện đầu tiên tôi muốn làm là gì không?”
“…… Ờm, làm gì cũng được, đừng làm quá độ, tất cả đều phải tiến hành theo trình tự.”
Chu Tử Chính cười: “Em nghĩ đi đâu vậy. Ý tôi là, nếu như tôi khỏe lại, nhất định phải mời em đi ăn một bữa hoành tráng ở nhà hàng mà tôi thích nhất.”
“Ặc, đừng khách sáo. Đây chỉ là trách nhiệm của người làm bác sĩ thôi.”
“Em đừng câu nào cũng nhắc nhở tôi rằng em là bác sĩ của tôi chứ. Theo góc độ điều trị tâm lý mà nói, thì lúc nào tôi cũng nhớ mình là bệnh nhân cũng không tốt đâu.”
“Vậy, anh có thể coi tôi là bạn của anh.”
“Bạn gì?”
“Bạn bình thường.”
“Quan hệ của chúng ta còn bình thường hả? Trong một tháng, em ngủ ở nhà tôi hai đêm rồi đấy.”
Lâm Dư Hi muốn đâm đầu vào tường! Sao cô đi đâu cũng trúng sét đánh thế này!
“Bạn thân, được chứ?” Chu Tử Chính hỏi.
“Tùy anh nói sao cũng được!” Lâm Dư Hi cảm thấy mình mà nghiêm túc trả lời anh nữa, thì sẽ rơi vào bẫy của anh mất.
“Tùy tôi? Vậy thì bạn gái đi!”
“Chu Tử Chính!” Lâm Dư Hi tức tối kêu lên.
“Ý tôi là bạn thân là con gái, gọi tắt là bạn gái, được không?”
“Không được!”
“Là em nói tùy tôi mà.”
“Tôi là bác sĩ của anh.”
“Em xem, lại vòng về rồi! Haiz! Tâm hồn của tôi lại bị tổn thương nữa. Xem ra đợt điều trị này lại phải kéo dài vô thời hạn rồi.”
“……” Lâm Dư Hi khóc không ra nước mắt.
May mà đã đến phòng khám rồi.
“Anh dừng ở đường ngoài là được.” Lâm Dư Hi chỉ có thể hoàn toàn không đếm xỉa đến hành vi vô lại cộng vô sỉ cộng thêm lưu manh của anh.
“Dạ được! Thưa bạn gái!”
Trên đỉnh đầu của Lâm Dư Hi có một con quạ bay ngang qua, quác, quác, quác……
-----
Lâm Dư Hi vừa xuống xe, thì thấy Lâm Chi Hiên từ trong hẻm đi ra, bên cạnh có bốn cảnh sát đi theo.
“Ba!” Lâm Dư Hi kinh ngạc đi tới, một cảnh sát ngăn cô lại, “Ông Lâm Chi Hiên bị tình nghi hành nghề chữa bệnh không có giấy phép, phải về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra.”
Lâm Dư Hi vẫn chưa kịp phản ứng, một cảnh sát khác không ngừng đánh giá Lâm Dư Hi, hỏi: “Cô có phải Lâm Dư Hi không?”
“Là tôi!”
Cảnh sát giơ một tờ giấy lên: “Có người tố cáo cô hành nghề chữa bệnh khi chưa có bằng cấp hành nghề bác sĩ Trung Y có hiệu lực, mời cô theo chúng tôi về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra.”
Lâm Dư Hi không thể tin được: “Cái gì?”
Chu Tử Chính bước vội tới: “Có phải các anh đã nhầm rồi không, Lâm Dư Hi là bác sĩ Trung Y có đăng kí, sao có thể hành nghề không có giấy phép được?”
“Anh có thể tìm luật sư đến biện hộ.”
Chu Tử Chính nhìn sang Lâm Dư Hi: “Trước khi luật sư của tôi đến, đừng nói gì cả. Tin tôi, tôi sẽ không để em xảy ra chuyện đâu!” Anh nói chuyện, không cho phép xen vào.
Lúc Lâm Dư Hi nhìn sang anh, muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói ra. Nhưng Chu Tử Chính nhìn ra được, trong đôi mắt của cô, có vẻ hoảng hốt mà anh chưa từng thấy bao giờ.
Anh lấy điện thoại ra: “Trạch, lập tức bảo luật sư Diệp gọi điện cho tôi. Còn nữa, sử dụng tất cả tài nguyên đi điều tra bối cảnh của Lâm Chi Hiên và Lâm Dư Hi, dùng hết tất cả những cách mà cậu có thể dùng, tôi cho cậu thời gian một ngày.”
Chu Tử Chính nhìn theo xe cảnh sát chạy xa dần, trong lòng mơ hồ trầm xuống. Lâm Dư Hi là bác sĩ Trung Y có đăng kí, đây là sự thật vô cùng chính xác, tại sao lại có người kiện cô ấy
“Trình Tuyền nhắn tin cho em à?”
“…… Phải!”
“Cô ấy nói gì?”
“Không có gì!”
“Tôi đoán, cô ấy cám ơn em!”
“……” Tin nhắn của Trình Tuyền: Bác sĩ Lâm, cám ơn cô!
“Cô ấy cám ơn em cái gì thế? Cám ơn em đã để tôi đập chồng cô ấy à?”
“Thực ra anh biết mà, cô ấy cám ơn tôi đã giúp anh dần dần khỏe lại.”
Nét mặt của Chu Tử Chính trầm xuống: “Tôi khỏe rồi, thì cảm giác tội lỗi của hai người đó sẽ nhẹ hơn chứ gì.”
“Anh khỏe lại là vì bản thân mình, không phải vì bọn họ.”
Khóe miệng Chu Tử Chính nổi lên nụ cười: “Tôi khỏe lại không phải chỉ vì bản thân tôi, cũng vì em nữa.” Chẳng qua giọng điệu này có chút mờ ám không thể nói rõ.
“……Ơ, dĩ nhiên rồi, tôi là bác sĩ của anh mà.” Lâm Dư Hi chỉnh lại tâm tình của mình.
“Em biết tôi có ý gì mà.”
“……”
“Tôi nghĩ, chắc là sẽ nhanh thôi!”
“Ừ!” Từ lúc bắt đầu điều trị đến giờ, mới hơn một tháng thôi, tình hình tiến triển của anh tốt hơn rất nhiều so với những bệnh nhân khác. Nếu duy trì liên tục tình trạng như bây giờ, thêm hai ba tháng nữa thì bệnh của anh sẽ khỏi hẳn.
“Nếu như tôi khỏe lại, có biết chuyện đầu tiên tôi muốn làm là gì không?”
“…… Ờm, làm gì cũng được, đừng làm quá độ, tất cả đều phải tiến hành theo trình tự.”
Chu Tử Chính cười: “Em nghĩ đi đâu vậy. Ý tôi là, nếu như tôi khỏe lại, nhất định phải mời em đi ăn một bữa hoành tráng ở nhà hàng mà tôi thích nhất.”
“Ặc, đừng khách sáo. Đây chỉ là trách nhiệm của người làm bác sĩ thôi.”
“Em đừng câu nào cũng nhắc nhở tôi rằng em là bác sĩ của tôi chứ. Theo góc độ điều trị tâm lý mà nói, thì lúc nào tôi cũng nhớ mình là bệnh nhân cũng không tốt đâu.”
“Vậy, anh có thể coi tôi là bạn của anh.”
“Bạn gì?”
“Bạn bình thường.”
“Quan hệ của chúng ta còn bình thường hả? Trong một tháng, em ngủ ở nhà tôi hai đêm rồi đấy.”
Lâm Dư Hi muốn đâm đầu vào tường! Sao cô đi đâu cũng trúng sét đánh thế này!
“Bạn thân, được chứ?” Chu Tử Chính hỏi.
“Tùy anh nói sao cũng được!” Lâm Dư Hi cảm thấy mình mà nghiêm túc trả lời anh nữa, thì sẽ rơi vào bẫy của anh mất.
“Tùy tôi? Vậy thì bạn gái đi!”
“Chu Tử Chính!” Lâm Dư Hi tức tối kêu lên.
“Ý tôi là bạn thân là con gái, gọi tắt là bạn gái, được không?”
“Không được!”
“Là em nói tùy tôi mà.”
“Tôi là bác sĩ của anh.”
“Em xem, lại vòng về rồi! Haiz! Tâm hồn của tôi lại bị tổn thương nữa. Xem ra đợt điều trị này lại phải kéo dài vô thời hạn rồi.”
“……” Lâm Dư Hi khóc không ra nước mắt.
May mà đã đến phòng khám rồi.
“Anh dừng ở đường ngoài là được.” Lâm Dư Hi chỉ có thể hoàn toàn không đếm xỉa đến hành vi vô lại cộng vô sỉ cộng thêm lưu manh của anh.
“Dạ được! Thưa bạn gái!”
Trên đỉnh đầu của Lâm Dư Hi có một con quạ bay ngang qua, quác, quác, quác……
-----
Lâm Dư Hi vừa xuống xe, thì thấy Lâm Chi Hiên từ trong hẻm đi ra, bên cạnh có bốn cảnh sát đi theo.
“Ba!” Lâm Dư Hi kinh ngạc đi tới, một cảnh sát ngăn cô lại, “Ông Lâm Chi Hiên bị tình nghi hành nghề chữa bệnh không có giấy phép, phải về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra.”
Lâm Dư Hi vẫn chưa kịp phản ứng, một cảnh sát khác không ngừng đánh giá Lâm Dư Hi, hỏi: “Cô có phải Lâm Dư Hi không?”
“Là tôi!”
Cảnh sát giơ một tờ giấy lên: “Có người tố cáo cô hành nghề chữa bệnh khi chưa có bằng cấp hành nghề bác sĩ Trung Y có hiệu lực, mời cô theo chúng tôi về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra.”
Lâm Dư Hi không thể tin được: “Cái gì?”
Chu Tử Chính bước vội tới: “Có phải các anh đã nhầm rồi không, Lâm Dư Hi là bác sĩ Trung Y có đăng kí, sao có thể hành nghề không có giấy phép được?”
“Anh có thể tìm luật sư đến biện hộ.”
Chu Tử Chính nhìn sang Lâm Dư Hi: “Trước khi luật sư của tôi đến, đừng nói gì cả. Tin tôi, tôi sẽ không để em xảy ra chuyện đâu!” Anh nói chuyện, không cho phép xen vào.
Lúc Lâm Dư Hi nhìn sang anh, muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói ra. Nhưng Chu Tử Chính nhìn ra được, trong đôi mắt của cô, có vẻ hoảng hốt mà anh chưa từng thấy bao giờ.
Anh lấy điện thoại ra: “Trạch, lập tức bảo luật sư Diệp gọi điện cho tôi. Còn nữa, sử dụng tất cả tài nguyên đi điều tra bối cảnh của Lâm Chi Hiên và Lâm Dư Hi, dùng hết tất cả những cách mà cậu có thể dùng, tôi cho cậu thời gian một ngày.”
Chu Tử Chính nhìn theo xe cảnh sát chạy xa dần, trong lòng mơ hồ trầm xuống. Lâm Dư Hi là bác sĩ Trung Y có đăng kí, đây là sự thật vô cùng chính xác, tại sao lại có người kiện cô ấy
/82
|