Duy Ngã Độc Tôn

Chương 842: Bão táp!

/956


Lịch Thần Vực, mười sáu tháng mười một, đại cát, thích hợp cưới gả.
Mười sáu con Kim Giác Thiên Mã xuất hiện ở truyền tống trận Nhất Địa, nhắm hướng Thú Vương Cốc, đạp không mà đi!
Nếu như không có gì bất ngờ, lộ trình mấy ngàn dặm, hai canh giờ là có thể tới được.
Ở giữa đội ngũ, mọi người đều khoác dải lụa hồng, chừng hơn năm trăm người, trùng trùng điệp điệp lăng không mà đi, đúng như trong truyền thuyết thần thoại về thần tiên du ngoạn.
Bên trong thùng xe xa hoa đến cực điểm, là một thanh niên tướng mạo anh tuấn đang ngồi. Bên cạnh thanh niên này là một nữ tử mỹ lệ hết sức xinh đẹp, bưng dạ quang bôi uống một ngụm rượu nhỏ đỏ tươi, sau đó môi kề môi rót vào miệng người thanh niên kia.
Trên người nữ tử này chỉ khoát một tầng sa mỏng, bộ vị mấu chốt như ẩn như hiện, cực kỳ dụ người.
Bàn tay người thanh niên này tùy ý vuốt ve trên người nữ tử đó. Nữ tử ánh mắt quyến rũ như tơ, thỉnh thoảng phối hợp phát ra tiếng thở dốc yêu kiều.
Nếu như bị Thú Vương biết được con rể ông ta, vương tử dòng chính Tam Địa tôn quý, trên đường đón dâu nữ nhi ông ta, lại bừa bãi đùa giởn nữ nhân khác, chẳng biết sẽ có cảm tưởng gì.
- Điện hạ, ngài lấy thú nữ kia rồi, liền quên nô tỳ hay không?
Nữ tử bên cạnh Lâm Đào nũng nịu nói.
- Hắc hắc! Làm sao được chứ, nữ nhân kia chẳng qua là một thứ mới mẻ đối với bản vương mà thôi. Thú nữ đó, kích thích cỡ nào!
Trên khuôn mặt anh tuấn của Lâm Đào, cười thật tà ác.
- Ưm! Chỉ cần Điện hạ không quên nô tỳ, chỉ cần nhớ thỉnh thoảng liếc nhìn nô tỳ một lần, nô tỳ đã rất thỏa mãn rồi!
Nữ tử tựa vào chân Lâm Đào, nhẹ giọng nói, bỗng nhiên vẻ mặt tinh quái cởi áo khoác Lâm Đào ra, vươn tay kéo quần hắn xuống...
- Ấy, nàng muốn làm gì?
Cái thứ của Lâm Đào đột nhiên lộ ra ngoài, có chút kinh ngạc hỏi.
- Hì hì! Điện hạ đoán xem nô tỳ muốn làm gì?
Nữ nhân này này nói rời, trực tiếp cúi đầu xuống.
- Tê...Nàng nhẹ một chút!
Lâm Đào vươn tay ấn lên đầu nữ nhân, vẻ mặt hưởng thụ, tiếp đó đứt đoạn nói:
- Thú nữ kia thật không biết điều, thật coi mình là công chúa sao, hai lần ba lượt khước từ ý tốt của bản vương...Tê., chậm chút chậm chút...Hừ! Thú Vương ngược lại là một kẻ thật sáng suốt, bản vương muốn...xem...Nhanh, nhanh lên...Nhanh hơn nữa!
Kim Giác Thiên Mã bay vụt trên bầu trời, bên trong thùng xe xa hoa lại vô cùng hương diễm. Theo vương tử Tam Địa khẽ rống một tiếng, thùng xe bỗng yên tĩnh lại.
- Nàng đó...đúng là một tiểu yêu tinh mà!
Lâm Đào xoa xoa đầu nữ nhân, thần sắc có chút mệt mỏi nói:
- Bản vương sớm muộn cũng bị nàng hút khô!
Nữ tử kia ánh mắt quyến rũ, nhìn thoáng qua Lâm Đào, súc miệng xong, sau đó mới nũng nịu nói:
- Nô tỳ không phải là sợ Điện hạ không thích nô tỳ nữa sao, nô tỳ sẵn lòng làm bất cứ điều gì vì Điện hạ!
- Ôi! Xuất thân của nàng...
Lâm Đào khẽ thở dài một tiếng. Nữ nhân này là một trong nữ nhân hắn sủng ái nhất, chỉ tiếc xuất thân quá thấp, rất khó trở thành cơ thiếp.
Ở nơi Thần Vực, tuy rằng không tồn tại quốc gia, nhưng đẳng cấp sâm nghiêm càng lợi hại gấp nhiều lần vượt xa quốc gia Giới Hạ. Thân phận địa vị một người, rất khó mà thay đổi.
- Chờ có cơ hội ta thử xem có thể làm tước vị phụ thân nàng tiếng thêm một bước hay không. Đến lúc đó, sẽ có thể phong nàng làm cơ thiếp được rồi!
Lâm Đào giống như hạ quyết tâm rất lớn nói.
- Nô tỳ đa tạ Điện hạ! Kỳ thật Điện hạ không cần phải khó xử, chỉ cần nô tỳ có thể luôn ở bên cạnh Điện hạ, nô tỳ đã thỏa mãn rồi!
Nữ nhân này rất thông minh, rất hiểu chuyện, biết lợi dụng ưu thế của mình, hơn nữa rõ ràng nam nhân thích cái gì, không thích điều gì.
Quả nhiên, Lâm Đào thần sắc chợt nghiêm, nói:
- Chuyện này nàng không cần xen vào, nàng ở cùng bản vương đã nhiều năm như thế, trong lòng bản vương đều biết!
- Điện hạ...
Nữ nhân ánh mắt đỏ lên, lã chã muốn khóc.
- A...
Lâm Đào vừa mỉm cười thỏa mãn, muốn nói gì. Đột nhiên, chợt nghe bên ngoài vang lên một trận rối loạn, đồng thời phát ra tiếng rống giận dữ.
- Tặc tử lớn mật, dám hành thích Vương tử tam Địa!
- Tiểu tặc muốn chết!
- Đừng trực tiếp giết chết, để sống!
Theo mấy tiếng hô trong đội ngũ Lâm Đào, bên ngoài vang lên tiếng binh khí va chạm binh binh keng keng.
Kim Giác Thiên Mã không chút ảnh hưởng, xẹt qua bầu trời như sao băng, tiếp tục bay nhanh về phía trước.
Hoắc Trung Võ một thân trang phục màu đen, che mặt lại, trong tay không sử dụng thanh ô Long Trường thương thường dùng, mà đổi thành một thanh Yên Nguyệt Đao. Không ai biết, xuất thân con dòng chính Ẩn Vương gia tộc Bát Địa, chẳng những tinh thông trường thương, đao thuật cũng là hạng nhất!
Trên bầu trời khắp nơi đều là đao khí chém ra từ Yển Nguyệt Đao, đao khí này có thể dễ dàng chém rách hư không. Một Thánh Chủ cản trước mặt hắn, bị Hoắc Trung Võ một đao chém thành hai nửa!
Máu tươi văng lên trời cao, hoa lệ mà thê lương.
- Cản ta phải chết!
Hoắc Trung Võ hét lớn một tiếng, làm tâm thần người khác hoảng sợ. Không sử dụng bất cứ bí thuật gì, không mở ra dị tượng nào, chỉ dựa vào một thần lực lượng hùng hồn như biển, cùng đao thuật tinh diệu vô song, giết đội ngũ rước dâu thành một mảnh hổn loạn.
Diệp Tử Kỳ một tay cầm một thanh nhuyễn kiếm nhỏ dài màu vàng kim. Nhuyễn kiếm giống như một con linh xà, chỉ đông đánh tây, xuất quỷ nhập thần cũng mặc một thân trang phục màu đen, đeo khăn che mặt. Một tay kiếm thuật làm người ta chưa nghe nói chứ đừng nhìn thấy, mỗi một kiếm chém ra, trên bầu trời sẽ nổ tung một đóa hoa vàng kim, ánh sáng chói mắt.Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Bùm!
Lại một đóa kim hoa nổ tung trước mặt một Thánh Chủ nổ nát bét cả khuôn mặt Thánh Chủ này. Tên Thánh Chủ đó phát ra một tiếng gào thét kinh thiên động địa, thân thể rơi xuống bên dưới.
Liễu Tiếu Vân cũng không thi triển ra Liệt Dương Chân Quyết, ba người cẩn thận không phải không có đạo lý. Bí thuật đỉnh cao của Vương tộc các Địa đều bị các Thánh địa khác biết rõ, một khi thi triển ra, căn bản chẳng khác nào nói cho đối phương kẻ thù là ai.
Liễu Tiếu Vân thân người rất cao, có phần gầy gò, hai tay không thi triển ra một bộ quyền thuật uy mãnh vô song. Mỗi một quyền đánh ra, không khí đều hình thành một cổ sóng xung kích khủng bố, trực tiếp đánh nát hư không, người thực lực hơi yếu dính phải sẽ chết ngay!
Tần Lập trốn ở trên không trung nhìn một màn này, cũng không khỏi cảm thán, đây mới là nội tình gia tộc xa xưa, nhìn rõ chiêu thức ba người thi triển ra đều không có liên quan tới truyền thừa gia tộc, nhưng uy lực lại không nhỏ chút nào!
Đội ngũ đón đâu Vương tộc Tam Địa đánh trở tay không kịp, nhưng bên trong đội ngũ bọn họ lại có tới ba mươi Thần Vương cao cấp tọa trấn.
Tự nhiên chính là đề phòng có người đánh lên ở trên đường, chủ yếu nhất là bọn họ hy vọng thông qua lần đón dâu này, gặp phải Tần Lập. Sau đó chém giết Tần Lập, báo thù rửa hận cho ngươi Vương tộc Tam Địa đã chết.
Bởi vậy, đội ngũ đón đâu Vương tộc Tam Địa cũng chỉ là hoảng loạn trong nháy mắt, tiếp đó liền ổn định lại.
Trong đám người có một lão già tóc sắp rụng hết, ánh mắt như cá chết, rất đục ngầu. Lão ta phát ra giọng nói già nua rất khó nghe:
- Bao vây quanh ba tên đó, đừng giết. Ta muốn xem, là người nhà nào có lá gan lớn như vậy, dám tới cản đường Vương tộc Tam Địa!
Mười sáu con Kim Giác Thiên Mã vẫn đang bay vút đi, không chút ngừng lại. Bên trong thùng xe vẫn không mở ra, hiển nhiên ở trong mắt Lâm Đào, loại ám sát trình độ này căn bản là chuyện bé nhỏ, hắn hoàn toàn không để trong lòng, thậm chí liếc nhìn một cái cũng không có hứng thú.
Các thành viên Vương tộc Tam Địa tham gia bao vây ba người Liễu Tiếu Vân Hoắc Trung Võ cùng Diệp Tử Kỳ đều triển khai bí thuật, trên bầu trời lại một trận quân ma loạn vũ.
Chẳng qua lần này, vượt xa lần vây giết Tần Lập, khủng bố hơn nhiều lắm!
Bọn họ hấp thụ bài học lần trước, ở giữa vòng vây đều có ba bốn Thần Vương mạnh mẽ, muốn bắt sống mấy người Diệp Tử Kỳ.
Cứ thế, đội ngũ đón dâu cũng tản ra, dừng giữa không trung, trấn áp ba người Hoắc Trung Võ. Những Người còn lại, vững vàng bảo vệ chiếc xe do Kim Giác Thiên Mã kéo.
Phốc!
Một tiếng trầm thấp khó nghe được, đầu một con Kim Giác Thiên Mã đột nhiên nổ tung!
Máu tươi óc trắng văng khắp nơi, những con Kim Giác Thiên Mã xung quanh lập tức xao động, hoảng sợ vô cùng. Kim Giác Thiên Mã cũng là linh thú, tuy rằng linh trí không bằng nhân loại, nhưng cũng không thấp. Tận mắt thấy đồng bạn chết thảm, lập tức phát ra tiếng kêu sợ hải.
Lái xe hô to quát lớn, trấn an Kim Giác Thiên Mã náo động. Như vậy, tốc độ đột nhiên giảm xuống, rất nhiều người cảnh giác nhìn bốn phương tám hướng xung quanh, không biết xảy ra chuyện gì. Bởi vì bọn họ không cảm ứng được có thứ gì dao động, cũng không nhìn thấy bóng dáng kẻ địch.
Lão già cằn cỗi kia đột nhiên lên tiếng:
- Là Tần Lập!
- Cái gì? Tần Lập? Làm sao hắn tới đây?
- Thái thượng trưởng lão, điều đó không thể nào? Tần Lập có gan tới đây chịu chết hay sao?
- Đúng thế, không lẽ là Thú Vương đổi ý, muốn chúng ta đều ở lại chỗ này?
Lão già cẳn cỗi kia cười lạnh:
- Thú Vương? Hắn không có lá gan này!
Phốc!
Lại một tiếng nổ nhỏ, lúc này bị nổ tung, là đầu của một Thánh Chủ đỉnh cấp!
Óc văng khắp nơi, máu tươi nhuộm trời cao!
Lúc này, người người đều cảm thấy bất an, trưởng lão già cỗi kia càng phát ra tiếng rít gào phẫn nộ.
Rất nhiều người dứt khoát thi triển bí thuật, triệu hồi ra hư ảnh Ma Thần của mình. Ngay Lập tức, trên bầu trời thành một mảnh tối đen, dẫn động thiên tượng, mây đen cuồn cuộn khoảng khắc che lấp mặt trời.
Lúc này Lâm Đào mở thùng xe bước ra, đứng ở thùng xe, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh dữ tợn, trực tiếp thi triển ra Ma Thần Biến. Một Ma Thần khổng lồ bốn đầu tám tay, cao hai trăm thước, thân thể gần như ngưng thật, xuất hiện trước mắt mọi người.
- Tần Lập, tên tiểu nhẩn dấu đầu lộ đuôi kia, có dám ra đây đánh một trận công bằng với ta?
Lâm Đào vẻ mặt ngạo nghễ rống giận.
Nhìn mấy trăm cường giả Vương tộc Tam Địa bảo hộ bên cạnh Lâm Đào, dao động sinh ra sắp ép bằng không gian, trong lòng Tần Lập cười lạnh: công bằng cái rắm!
Tần Lập biết, nếu như mình hiện thân, sẽ trực tiếp bị đám người kia vây công. Cái gọi là công bằng, chẳng qua là Vương tử tam Địa này nói bậy bạ dụ hắn ra mà thôi.
Giữa hư không, vươn tay chỉ ra, lại một đạo hỗn độn khí bắn vụt tới, bắn về phía một Thần Vương ở giữa đoàn người Vương tộc Tam Địa.
Thần Vương kia hừ lạnh một tiếng, vung tay kết ấn, hét lớn một tiếng:
- Phá!
Ầm!
Trên bầu trời vang lên một tiếng giòn tay, thân thể Thần Vương Vương tộc Tam Địa này ngã ngược ra sau lưng lay mấy cái, khóe miệng liền tràn ra một tia máu.
Mọi người đều kinh ngạc ngây người, còn chưa nhìn thấy kẻ địch ở đâu, người ta phát ra một chiêu, ngay cả Thần Vương cũng không đỡ được?
Lâm Đào đứng trên thùng xe, sắc mặt anh tuấn cũng trở nên âm trầm.

/956

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status