Duy Ngã Độc Tôn

Chương 814: Chiến Lục trưởng lão!

/956


- Lục trưởng lão thật quá đáng. Không cho người ta sử dụng pháp thuật thần thông, không cho vận dụng bất kỳ năng lượng gì, chỉ dựa vào thân thể cùng kỹ xảo, ai đánh lại hắn chứ!
- Đúng thế đúng thế. Lục trưởng lão là hậu duệ Thôn Thiên Ma Thú mà, cường độ thân thể hắn có thể sánh ngang Thần Vương!
- Thật là quá hiểm mà, trước giờ không phát hiện thì ra Lục trưởng lão có mưu lược như vậy...
Những người Thú Vương Cốc trên khán đài đều to nhỏ xôn xao.
Còn bên trong sương phòng, các trưởng lão này đã sớm bò lăn ra cười.
Ngay cả Đại trưởng lão cũng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Lục trưởng lão trên diễn võ trường, lẩm bẩm:
- Lão Lục thật là quá ranh mãnh mà!
Mấy người Tứ trưởng lão cùng Ngũ trưởng lão đang cười ở bên kia, theo bọn họ thấy, Tần Lập thua là chắc chắn!
Bởi vì hôm nay Tần Lập chỉ là bày ra lực lượng pháp tắc, lĩnh ngộ võ đạo đã đạt đến một cảnh giới làm người ta sợ hãi.
Nhưng nếu không có hắn sử dụng những thứ này, như vậy một người trẻ tuổi cảnh giới Thánh Chủ làm sao là đối thủ của Lục trưởng lão cơ chứ?
Lục trưởng lão hoàn toàn mắt điếc tai ngơ với những tiếng xẩm xì trên khán đài, còn cười lạnh nhìn Tần Lập, nói:
- Thế nào, ngươi có đám tỷ thí với ta không?
- Tới đây.
Tần Lập nhàn nhạt nhìn thoáng qua Lục trưởng lão, thầm mắng người không thể xem tướng mạo. Người này thoạt nhìn là kẻ tính tình táo bạo có chút thiếu hụt đầu óc, nhưng trên thực tế lại cực kỳ thông minh.
Lục trưởng lão chậm rãi lui ra sau vài chục bước, sau đó trong tay xuất hiện một thanh trường đao lóe ra tia sáng sắc bén, chuôi trường đao này sống đao rất dày, thân đao nhỏ dài chừng năm xích! (1 xích = 0. 33 mét)
Lưỡi dao vô cùng sắc bén, tản ra một làn hơi lạnh thấu xương, vừa nhìn là biết rèn bằng tài liệu tốt nhất.
Tần Lập không coi thường, vung tay lên, lấy ra Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, phát ra một tiếng rồng ngâm, lưỡi kiếm đỏ như máu, dưới ánh mặt trời tản ra sát khí kinh người.
Ánh mắt mọi người đều tập trung trên thanh kiếm của Tần Lập.Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Trong sương phòng, Linh Nhi khẽ giọng nói:
- Thanh kiếm này, rất có thể là tuyệt thế bảo kiếm Ẩm Huyết Kiếm của gia tộc Thần Vương trong truyền thuyết!
Thú Vương khẽ gật đầu, lại lắc đầu nói:
- Có thể là bị tế luyện qua, có chút khác biệt so với Ẩm Huyết Kiếm nguyên bản như miêu tả.
- Thần binh mà!
Đại trưởng lão bỗng nhiên mở mắt, khẽ nói một câu.
- Đây là thanh thần kiếm gia tộc Thần Vương trong truyền thuyết hay sao?
Tam trưởng lão nhìn không chuyển mắt khỏi Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần Lập.
- Có lẽ thế, có người nói thanh kiếm này ở trong tay Thần Vương, có thể trấn áp Thần Vương Binh Khí, ở trong tay Đế vương có thể trấn áp Đại Đế Thánh Binh! Nói chung, đây là một thanh thân kiếm chân chính!
Trong mắt Ngũ trưởng lão mang theo vài phần tham lam, tán thưởng nói.
Lục trưởng lão sau khi nhìn thấy thanh kiếm của Tần Lập, ánh mắt cũng chợt híp lại. Từ trên thanh kiếm này, ông ta cảm nhận được một cổ sát ý chân chính lạnh tới tận xương. Đây không phải là sát ý do Tần Lập nhằm vào ông ta, mà là thanh kiếm này đã thông linh, vừa rời vỏ liền tự nhiên phát ra!
Lục trưởng lão không lùi bước, ông ta tự tin vào bản lĩnh cận chiến thiên hạ vô song của mình. Hét lớn một tiếng, kéo theo trường đao, nhắm vào Tần Lập vọt tới!
Không sử dụng bất kỳ năng lượng gì, cũng không đưa vào pháp tắc nào, toàn bộ bằng vào lực lượng cơ thể. Nhưng trong nháy mắt đột phá tốc độ âm thanh, kéo ra một mảnh bóng mờ!
Nhanh đến mức tận cùng!
Một loạt ánh đao như thiên ngoại lưu tinh, đánh thắng xuống Tần Lập!
Khí thế này, quả thật ngạo nghễ thiên hạ!
Tần Lập không hề có ý muốn lùi bước, cường giả chân chính so chiêu, lấy yếu thắng mạnh, quá nửa là ra tay bất ngờ, đánh lên không phòng thủ, nói đến cùng, những điều này hoàn toàn là tiểu đạo, quỷ đạo mà thôi.
Cường giả chân chính, sẽ phải đường đường chính chính đánh bại đối phương!
Võ giả giang hồ, không phải chỉ xem kết quả thắng là vua thua là giặc, nếu chỉ biết sử dụng quỷ đạo cùng tiểu đạo đối địch, vĩnh viễn cũng không thể nào trở thành tông sư chân chính!
Thân hình Tần Lập cũng phóng về phía Lục trưởng lão, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay đâm thẳng tới trước. Một kiếm lực lượng mạnh mẽ, không hề sử dụng năng lượng cùng pháp tắc gì, khó khăn chém rách hư không, phát ra một tiếng vang thê lương!
Đang!
Như đại pháo nổ vang, phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa, chấn động đến nỗi người xung quanh khán đài không khỏi vận công chống lại!
Đồng thời, những người này cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc với thực lực của Tần Lập. Vốn không một ai nghĩ tới, vương giả trẻ tuổi mới phi thăng từ Giới Hạ lên, lực lượng thân thể lại mạnh mẽ đến thế xem ra không chút yếu hơn Lục trưởng lão!
Tần Lập phát sau mà đến trước, vừa đến liền chấn động Lục trưởng lão đến nổi lui ra sau bảy tám bước, còn bản thân Tần Lập chỉ hơi rung động mà thôi!
Đại trưởng lão híp mắt, khẽ giọng nói một câu:
- Lão Lục, phải thua rồi!
Vẻ mặt Thú Vương cũng kinh ngạc nhìn Tần Lập, nói:
- Người thanh niên này gây cho ta ngạc nhiên mừng rỡ thật quá lớn! Không ngờ tới hắn có thể so ngang với thân thể Lục trưởng lão, lực lượng mạnh như vậy!
Linh Nhi mỉm cười nói:
- Chiêu thức của huynh ấy càng lợi hại hơn cận chiến thiên hạ vô địch. Lần này Lục thúc hoàn toàn tự chịu khổ. Hì hì!
Lúc này, muốn nói trong lòng kinh ngạc nhất chấn động nhất, tự nhiên không ai khác ngoài Lục trưởng lão, ông ta quả thật chấn động tới mức tột đỉnh, sao lại thế được chứ? Lẽ nào trên người nhân loại trẻ tuổi này cũng có được huyết mạch thần thú Hoang cổ nào đó? Nếu không thì làm sao hẳn có được lực lượng mạnh mẽ đến thế?
Chỉ một lượt, đã chấn cả cánh tay Lục trưởng lão đến chết lặng!
Tuy nhiên, chỉ mới một chiêu. Lục trưởng lão làm sao cũng không thể nào chịu thua. Ông ta hét lớn một tiếng, lại nhào về phía Tần Lập.
Cũng khó trách Lục trưởng lão tự tin vào cận chiến của mình đến thế, bản thân ông ta đã có sức lớn vô cùng, thân thể cực kỳ cường hãn hơn nữa sử dụng chiêu thức quả thật vô cùng tinh diệu. Coi như là Tần Lập, trong lòng cũng không khỏi khen ngợi.
Chẳng qua chiến Kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, khắc chế tất cả chiêu thức thiên hạ, Duy Ngã Cửu Kiếm khắc chế tất cả dị tượng thế gian!
Loại chiến Kỳ này ở trong tay nam tử áo xanh xuất thần nhập hóa, tuy rằng Tần Lập không thể hoàn toàn lĩnh ngộ tinh túy, nhưng đối phó Lục trưởng lão cũng dư dả rồi.
Dần dần năm mươi chiêu đã qua, những người trên khán đài đều nhìn ra được, Tần Lập đang lấy Lục trưởng lão luyện tập mà! Còn bản thân Lục trưởng lão cũng sớm nhìn ra điểm này, nhưng khổ là chiêu thức Tần Lập giống như nước sông cuồn cuộn kéo dài mãi không dứt, làm cho ông ta không có dư thời gian thở dốc, càng đừng nói tới lên tiếng.
Hơn nữa, bằng tính cách tính tình của ông ta, cũng sẽ không làm ra hành động chịu thua xin tha.
Leng keng keng!
Mấy tiếng kim loại va chạm vang lên liên tiếp, thân hình Tần Lập đã nhanh tới mức khó tin. Không sử dụng bất Kỳ năng lượng gì, không vận dụng bất kỳ pháp tắc nào, chỉ dựa vào thân thể, tốc độ này cũng đã làm rất nhiều người trên khán đài không thể nhìn rõ được nữa.
Lục trưởng lão đã lọt thế nỏ mạnh hết đà, hiện giờ chỉ có thể cố gắng chổng đỡ. Lúc đánh tới chín mươi tám chiêu, Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần Lập đã hòa thành một thể, hóa thành một con rồng lớn nhắm thẳng vào Lục trưởng lão.
- Buông đao!
Tần Lập đột nhiên quát lớn một tiếng, trường đao trong tay Lục trưởng lão trực tiếp bay lên trời. Con rồng lớn giương nanh múa vuốt, một đoàn ánh sáng bùng nổ. Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần Lập giống như là móng vuốt rồng, bắn ra một đạo kiếm khí chém về phía đầu Lục trưởng lão!
- A!
Gần như tất cả người trên khán đài, không khỏi đứng phắt dậy, mấy người Đại trưởng lão lớn tiếng hô:
- Hạ kiếm lưu nhân!
Thú Vương cũng gần như thất thanh hô lên, nhưng tiếp đó lại thấy kiếm trong tay Tần Lập gác trên cổ Lục trưởng lão, con rồng kia đã biến mất không thấy nữa.
Thấy Tần Lập mặt không đổi sắc, hơi thở không dài, toàn thân không có một chút rối loạn, ánh mắt sáng ngời như sao trời, mang theo ý cười nhàn nhạt, nhìn vào Lục trưởng lão.
Nhìn sang Lục trưởng lão, ngực phập phồng dữ dội, tóc tai tán loạn, trên trán gân xanh phồng lên, căm tức nhìn Tần Lập. Một lúc lâu, mới chán nản thở dài một tiếng:
- Ta đã thua!
Tần Lập cười ha ha, thu hồi thành kiếm lại, mỉm cười với Lục trưởng lão, chắp tay nói:
- Lục trưởng lão tài nghệ cao siêu, Tần Lập lĩnh giáo.
- Ngươi...
Lục trưởng lão sắc mặt đỏ bừng, nhưng lại không nói nên lời nào.
Thua chính là thua, da mặt ông ta có dày, cũng sẽ không làm loại chuyện không giữ lời. Hơn nữa ông ta cũng biết, bất luận là cường độ thân thể, hay là lực lượng, hoặc kỹ xảo chiến đấu, Tần Lập đều cao hơn ông ta một bậc, thậm chí không chỉ một bậc, ông ta thua cũng coi như tâm phục khẩu phục.
Chỉ là nhìn Tần Lập khuôn mặt trẻ tuổi này tươi cười liền rất không thoải mái, có một loại xúc động muốn đi tới tát hắn, cuối cùng vẫn nén xuống được, Lục trưởng lão chắp tay với Tần Lập:
- Ta đã thua! Chuyện của ngươi cùng Linh Nhi, ta mặc kệ!
Nói xong trực tiếp nhảy khỏi diễn võ trường, biến mất không thấy.
Khóe miệng Tần Lập co rút, thầm mắng là cái tên hồ đồ này, lúc nào ta nói muốn lấy Linh Nhi chứ? Chuyện này tuyên dương ra ngoài như vậy, già cũng thành thật rồi!
Nghĩ vậy, Tần Lập đột nhiên cảm thấy hình như mình bị tính kế!
Bởi vì theo câu nói của Lục trưởng lão, bốn phương tám hướng vang lên từng trận kinh hô. Cũng không phải mọi người đều có tư cách biết hôn sự của Linh Nhi, hiện giờ nghe Lục trưởng lão nói lời như thế Tần Lập này muốn dẫn đi minh châu bộ tộc Thú Vương?
Ngay lập tức liền có không ít người trẻ tuổi bộ tộc Thú Vương không nhịn được trở nên xáo động, Linh Nhi là tình nhân trong mộng của bọn họ, là viên minh châu rực rỡ sáng nhất trong cả bộ tộc Thú Vương!
Trước đó bởi vì Vương tộc Tam Địa muốn lấy Linh Nhi, đám thanh niên nhiệt huyết bộ tộc Thú Vương đã từng xao động một lần. Bọn họ cho rằng minh châu bộ tộc Thú Vương phải nên gả cho dũng sĩ trẻ tuổi xuất sắc nhất bộ tộc Thú Vương. Cho nên hôm nay bộ tộc Thú Vương triệt để cắt đứt quan hệ với Tam Địa, bọn họ đều rất cao hứng.
Bọn họ cho rằng rốt cuộc Linh Nhi có thể do dũng sĩ bộ tộc Thú Vương lấy về, lại không ngờ rằng vừa mới đưa đi một con sói, lại rước tới một con cọp...
Ngay lập tức liền có không ít dũng sĩ trẻ tuổi bộ tộc Thú Vương bắt đầu kêu gào, xôn xao la thét muốn quyết đấu với Tần Lập.
Chẳng qua đoàn người này miệng thì kêu rất sôi nổi, nhưng lại không ai xuống dưới đứng đối mặt với Tần Lập. Bởi vì bọn họ đều tự hiểu lấy mình, biết bản thân không phải đối thủ của Lục trưởng lão, còn Tần Lập lại vừa mới đánh bại Lục trưởng lão. Cho nên, mặc dù đám đông kích động, nhưng lại không ai đứng ra ngăn cản chuyện này.
Linh Nhi nhìn khóe miệng tươi cười đắc ý của phụ vương, đến bây giờ mới coi như chân chính rõ ràng dụng ý của phụ thân, khuôn mặt đỏ hồng như áng mây chiều.
Lúc này, Thú Vương đứng ra từ bên trong sương phòng, lớn tiếng tuyên bố:
- Ta quyết định, đưa nữ nhi gả cho vị dũng sĩ nhân loại trẻ tuổi Tần Lập này! Các ngươi ai cảm thấy bất mãn có thể xuống khiêu chiến. Nếu như không ai khiêu chiến, vậy hôn sự này liền...
Không đợi Thú Vương nói xong, Tần Lập vội vàng lớn tiếng nói:
- Chờ đã...

/956

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status