Duy Ngã Độc Tôn

Chương 781: Chưong 781: Đá quán!

/956


Nam Cung Tử Lăng nhìn tiểu sư đệ sát phạt quyết đoán này, trong lòng thầm nghĩ: Hay cho một kế rút củi đáy nồi, quả thật từ tình huống nắm được xem ra, chỉ cần tiêu diệt gia tộc thần bí này, bàn tay thúc đẩy tất cả mười ba đại tộc cùng bảy đại phái tự nhiên sẽ không tồn tại nữa.
Đến lúc đó, vấn đề giữa bọn họ cũng không còn là vấn đề nữa. Tin rằng mười hai đại tộc cùng lục đại phái khác cũng không phải kẻ ngốc, có sự tồn tại của một đại năng khủng bố như Tần Lập, bọn họ còn ai dám động thủ?
Thấy mọi người không có ý kiến với quyết định của mình, Tần Lập mỉm cười, quay sang Hạ Văn Vũ cùng Hô Diên Kiêu Dưởng nói:
- Hai người các ngươi theo ta, những người khác thủ ở chỗ này, cẩn thận có người lại thừa cơ xâm phạm nữa!
Hạ Văn Vũ cùng Hô Diên Kiêu Dưởng thấy Tần Lập điểm danh hai người, ánh mắt liền sáng ngời, Tần Lập nhìn thấy thế, thầm nghĩ: quả nhiên là hai phần tử hiếu chiến mà!
Ngẫm lại cũng phải, nếu không có lòng tin tranh giành hiếu thắng, làm sao ở tuổi này đạt được thành tựu như vậy? Chính mình...sao không phải thường như thế?
Nam Cung Tử Lăng nhẹ giọng nói:
- Sư đệ, có thể thực lực của đối phương cũng rất cường đại, có cần thêm vài người cùng đi với đệ không?
Tần Lập cười khẽ nói:
- Sư tỷ cứ yên tâm, chúng ta đi lần này là thị uy, giết một cái rồi trở về.
Nam Cung Tử Lăng vẻ mặt hết chỗ nói nhìn ba người Tần Lập cùng Hô Diên Kiêu Dưởng, Hạ Văn Vũ, thầm than: nếu đổi thành người khác nói lời này, chính nàng nhất định sẽ đi tới cho hắn hai cái tát, sau đó nói cho hắn:
- Trời sáng rồi!" Tuy nhiên lời này là Tần Lập nói ra, nghe có vẻ như hắn nói rất đúng.
Chờ Nam Cung Tử Lăng hồi thần lại, ba người Tần Lập đã ra cửa, Nam Cung Tử Lăng khẽ than một tiếng, lúc này Cơ Ngữ Yên đối diện khẽ cười nói:
- Cứ yên tâm đi, huynh ấy chưa bao giờ làm chuyện không có chuẩn bị.
Nam Cung Tử Lăng khẽ gật đầu, trong lòng lại nghĩ:
- Ô Long Sơn không phải cũng đã diệt vong như thế sao? Chọc phải tiểu sư đệ này, sợ rằng môn phái càng cường đại hơn đi nữa, cũng sẽ có một ngày tan vỡ.
Tần Lập dẫn theo hai người Hô Diên Kiêu Dưởng cùng Hạ Văn Vũ, dựa theo địa chỉ người trung niên kia nói, trực tiếp tìm được đường Chu Tước. Buổi tối trên đường phố Chu Tước, vẫn dòng người đông đúc, không chút vì màn đêm buông xuống mà trở nên vắng vẻ.
Ba người theo dòng người, lửng thững đi trên đường, không bao lâu liền thấy được nhà võ quán chiếm diện tích mặt tiền rất lớn. Bảng hiệu võ quán có bốn chữ to như rồng bay phượng múa: Long Đầu Võ Quán!
Ba người đứng ở xa xa quan sát một chút, phát hiện võ quán này quả nhiên không bình thường, giống như có một cỗ lực lượng chấn nhiếp thần kỳ. Gần như tất cả người đi đường khi đi tới đoạn đường này, đều vô thức hạ thấp giọng nói, cố gắng rời xa võ quán này, bước tiến dưới chân cũng nhanh hơn.
Đợi đến khi đi qua, nói chuyện như cũ, tất cả khôi phục bình thường.
Con đường rộng mấy chục thước, chỉ có trước cửa Long Đầu Võ Quán là một mảnh trống trải, gần như không có ai đi ngang qua cửa võ quán đều tránh từ rất xa.
Mà trước cửa võ quán, đặt hai pho tượng cổ thú Kỳ lân thật lớn, pho tượng trông rất sống động, biểu tình dữ tợn, trên người tản ra một cỗ áp lực cổ vô hình, như ở trên cao nhìn xuống bao quát mỗi người đi ngang qua. Cửa võ quán mở rộng, nhưng ở trước cửa lại không có một người.Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- Quả nhiên có chút tà môn!
Hô Diên Kiêu Dưởng khẽ lâm bầm, híp mắt nhìn tượng cổ Thú trước cửa, hỏi Hạ Văn Vũ:
- Văn Vũ huynh, huynh là hoàng tử hoàng triều Đại Hạ, biết pho tượng trước cửa kia có ý nghĩa gì không?
Hạ Văn Vũ khẽ gật đầu, nói:
- Đại gia tộc bình thường, dù là nơi thế tục hay là gia tộc tu luyện ngoài cửa thông thường đều là thạch sư giữ nhà. Thế lực lớn hơn một chút, như là nói hoàng gia, thì mới có thể dùng Kỳ lân giữ cửa. Thứ này, kỳ thật không có nhiều cách nói. Nhưng nếu như số mệnh bản thân thế lực này không được, dùng Kỳ lân giữ cửa, rất có khả năng hoàn toàn ngược lại, bị Kỳ lân trấn áp!
- Bị kỳ lân trấn áp?
Hô Diên Kiêu Dưởng có chút khó hiểu nhìn Hạ Văn Vũ.
Hạ Văn Vũ gật đầu, khẽ cười nói:
- Giống như người nhà bình thường chết đi, xây dựng phần mộ cũng chỉ là dạng bình thường. Nếu dựa theo quy cách hoàng gia mà xây mộ phần đó, như vậy con cháu đời sau cũng sẽ bị lan tới, khẳng định sẽ không may!
- Có linh như vậy không?
Hô Diên Kiêu Dưởng có chút không tin.
- Rất là linh nghiệm!
Hạ Văn Vũ mỉm cười, ngón tay chỉ vào hai pho tượng đá Kỳ lần trước cửa võ quán, nói:
- Huynh xem, thế lực bọn họ không có số mệnh lớn như vậy, lại cứ khăng khăng đặt hai pho tượng Kỳ thân cổ thú ở đó, vậy không phải bị chuyện xui hay sao?
- Đó...Đó không...
Hô Diên Kiêu Dưởng muốn nói cái này không tính, đây là chúng ta tìm tới cửa, nhưng mà nghĩ lại như thế chẳng phải là tai họa trời giáng hay sao?
Mặc dù người bang hội này trêu chọc bọn người Tần Lập trước, nhưng nếu bang hội này thật sự có quan hệ với gia tộc Thần bí cực mạnh Tây Vực, thì có ai lại dám tìm tới cửa? Vậy có khác gì tìm chết chứ.
Hạ Văn Vũ cười hắc hắc, đi tới cửa vỗ quán, vươn tay vỗ vỗ pho tượng đá Kỳ lân vừa cười nói:
- Điêu khắc không tệ, đáng tiếc đặt sai chỗ. Bụi về bụi, đất về đất đi, ngồi ở chỗ này, hạ thấp danh tiếng của ngươi!
Rất nhiều người đi trên đường trợn mặt há mồm nhìn một màn trước mắt, trong mắt đều bắn ra quang mang hoảng sợ nồng đậm.
- Trời ạ, người kia không muốn sống nữa, đám đi Long Đầu Võ Quán gây chuyện?
- Diện mạo rất tốt, đáng tiếc sống không được lâu!
- Hắn đang nói gì vậy? Lá gan lớn quá đi chứ? Dám đi tới sờ thánh thú trước cửa Long Đầu Võ Quán!
Người đi đường dang xôn xao, Hạ Văn Vũ vỗ xong con này, lại chạy tới vỗ vỗ một con Kỳ lân đá bên kia, cũng lặp lại những lời trước đó một lần nữa.
Lúc này, không ít người dừng chân xem đều nghe rõ hắn nói những gì, rất nhiều người đều lộ ra biểu tình tiếc hận.
- Người thanh niên kia thật là anh tuấn, đáng tiếc là kẻ điên!
- Nè, tiểu tử. Ngươi còn không mau chạy đi, một hồi nữa người bên trong đi ra, ngươi sẽ không đi được nữa đâu!
Có người hảo tâm nhắc nhở.
- Chúng ta nhanh tránh xa một chút, người này là người điên đó!
Đúng lúc này, một màn làm người ta không thể tường được...xảy ra!
Hai pho tượng Kỳ lân cổ thú thật lớn, giống như nham thạch bị phong hóa cực nhanh, chỉ trong nháy mắt hóa thành phấn đá đầy trời, buổi tối không gió, đá phấn trực tiếp đắp thành đống dưới đất, đội lên thành hai đống lớn!
Tất cả người trên đường, đều trợn mắt há mồm, đứng ngây ra như tượng gỗ, hầu như đánh mất Năng lực tự hỏi.
Một lúc lâu, trong đám người mới phát ra tiếng thét kinh hãi:
- Ông Trời ạ, đây...đây là chuyện gì? Đã xảy ra chuyện gì?
Đúng vậy, xảy ra chuyện gì?
Hầu như mọi người đều muốn hỏi một tiếng như thế, không ít người đều cảm giác như mình đang nằm mơ. Người thanh niên khí độ ung dung, khuôn mặt anh tuấn, nhàn nhàn nhã nhã vỗ vỗ hai pho tượng đá Kỳ lân cổ thú này, tiếp đó, nó liền hóa thành hai đống phấn đá...
Con mẹ nó, đây còn là người sao?
Đây là tiếng lòng chung của rất nhiều người ở đây!
Hai người Tần Lập cùng Hô Diên Kiêu Dưởng cảm thấy thật buồn cười, Hạ Văn Vũ lại nghiêm trang quay đầu lại, nói với Tần Lập cùng Hô Diên Kiêu Dưởng:
- Bọn họ không xứng đặt Kỳ làn cô thú, đặt ở chỗ này là một loại nhục nhã với nó. Hiện giờ, nó giải thoát rồi!
Oa!
Lúc này, mọi người mới như hồi thần lại. Trong đám người liền phát ra tiếng bàn tán ong ong, gần như trong mắt mọi người đều chớp động quang mang hưng phấn. Bởi vì không ít người đều nhìn ra, ba người thanh niên này căn bản không phải kẻ điên người ngốc gì, căn bản là tới gây chuyện mà!
Dám tới tổng đà Long Đầu Bang gây chuyện lá gan phái lớn cỡ nào!
Trong đám đông có không ít người ánh mắt thâm thúy, vững vàng ghi tạc hình dạng ba người Tần Lập trong lòng, sau đó không tiếp tục ở đây xem náo nhiệt nữa, mà lặng yên rời đi
Ngoài cửa võ quán nhanh chóng tụ tập rất nhiều người vây xem, người ở bên trong võ quán dường như cũng cảm giác được không đúng.
Một người thanh niên bề ngoài khoảng hơn hai mươi tuổi, thân trên để trần, thân thể to lớn, hai mắt bắn tinh quang, bước đi hùng hổ đi ra trước cửa, dường như còn chưa ý thức được hai pho tượng đá Kỳ lân cổ Thú đã không còn, liền quát lớn:
- Vây quanh chỗ này làm gì?
Nói rồi, nhìn thấy ba người Tần Lập ở cửa, người thanh niên này nhướng mày. Vừa định mở miệng đuổi đi, nhưng khoảng khắc phát hiện nơi vốn đặt hai pho tượng đá Kỳ lân cô thú. đã biến thành hai đống phấn đá!
Người thanh niên này lập tức cảm giác được có một cỗ khí lạnh từ xương đuôi cụt chạy thắng tới sau ót, toàn thân lạnh băng, trên trán lập tức toát ra một tầng mồ hôi lạnh, tiếng quát mắng tới bên mép liền đổi thành lời khác.
- Các ngươi...là ai? Xảy ra chuyện gì?
Cũng khó trách người thanh niên này trợn mắt ngây ngốc, một bang hội xưng vương xưng bá quen rồi, nhìn thấy người mười ba đại tộc bảy đại phái còn có thể khiêu khích cười lạnh lướt qua. Nhiều năm như vậy, bọn họ còn sợ ai chứ?
Cho nên, ở sâu trong nội tâm, cái loại cảm giác ưu việt cao cao tại thượng này đã ăn sâu bén rễ, thấm sâu vào trong cốt tủy bọn họ, căn bản không nghĩ tới có người dám tới cửa khiêu khích ở thành Lãnh Quang này!
- Ha ha ha ha! Chúng ta tới đây đá quán!
Hô Diên Kiêu Dưởng mang theo vẻ mặt cười xấu xa, bề ngoài hàm hậu mang theo vài phần ngượng ngùng nói.
- Cái...cái gì? Đá...Đá quán?
Người thanh niên này khóe miệng kịch liệt co quắp, nhìn Hô Diên Kiêu Dưởng vẻ mặt đơn thuần vô hại, lại nhìn nhìn hai pho tượng đá Kỳ lân cổ Thú hóa thành bột phấn, cưỡng chế lửa giận trong lòng, cười lạnh nói:
- Cho tới bây giờ còn chưa có ai nói như vậy. Các ngươi chờ đó, ta vào thông báo một tiếng, để cho người chiêu đãi các ngươi thật tốt!
- Không cần, tới đây đá quán, ngươi còn khách khí như vậy làm gì?
Lời Hô Diên Kiêu Dưởng làm cho những người vây xem trên đường Chu Tước thiếu chút nữa cười phun ra. Nếu không phải có dâm uy Long Đầu Bang chấn nhiếp nhiều năm như vậy, chỉ sợ đã sớm có người há miệng cười to rồi.
Dù là thế, trong đám người vẫn phát ra tiếng cười ha ha nho nhỏ.
- Tốt! Tốt! Thứ không biết sống chết, hôm nay ta cho ngươi biết chữ chết viết như thế nào!
Người thanh niên thân người cao to này hít sâu một hơi, há miệng chuẩn bị phát ra một tiếng rống, lại cảm giác trước mắt tối đen, thân thể đột nhiên nhẹ như không bay vọt lên trời. Trong nháy mắt, tất cả âm thanh đều cách xa hắn, bên tai hắn nghe được một câu nói cuối cùng, là giọng nói không nhịn được của ngươi thanh niên kia.
- Đã nói là đá quán còn chặn ngang ở chỗ này, không phải tìm đá sao?

/956

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status