Duy Ngã Độc Tôn

Chương 359: Phong gia

/956


Một trăm ba mươi năm trước, Phong Huyền từ cảnh giới Dung Thiên đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, một thân chiến kỹ gia truyền Thiên Ưng Thập Nhị Trảo của Phong gia đã tu luyện đến mức xuất thần nhập hóa. Có thể nói là người giỏi nhất của Phong gia từ xưa đến nay.
Kỳ thật trên xx này, cao thủ như Phong Huyền không phải số ít. Đây cũng là nhân tố trọng yếu vì sao rất nhiều gia tộc môn phái thoạt nhìn thực lực chỉ bậc trung thậm chí là bậc thấp có gan chính diện khiêu khích Tần gia.
Thế giới này, tất cả những võ giả đều không phải huênh hoang khoác lác, đều ở trên giang hồ để lại tên tuổi của mình. Có rất nhiều võ giả tán tu từ trước tới nay không chút tên tuổi, nhưng thực lực của bọn họ cũng rất có khả năng đạt tới một cảnh giới làm người ta ngạc nhiên thán phục.
Dù sao, võ giả ty luyện đến trình độ nhất định, tu tâm dưỡng tính thỏa đáng là rất trọng yếu. Đây cũng là nguyên nhân vì sao các trưởng lão, Thái thượng trưởng lão có thực lực mạnh mẽ trong các đại tộc đại phái đều thích bế quan tu luyện.
Bởi vậy, các cường giả Chí Tôn nổi danh trên xx có khi chỉ có mấy chục người phân bố trong các thế lực siêu cấp. Bởi vì là thế lực siêu cấp, cho dù ngươi muốn che giấu nhưng rất nhiều thời điểm không lộ ra chút thực lực sẽ bị người khinh thường. Nhưng trên thực tế, võ giả Chí Tôn chân chính xa xa vượt qua số lượng này. Phong gia kì thật cũng được coi là một gia tộc đại biểu cho điều này. Thực lực Phong gia, từ trong đám con cháu trẻ tuổi có rất nhiều võ giả cảnh giới Phá Thiên cùng cảnh giới Hợp Thiên là có thể nhìn ra. Là cơ sở cho một gia tộc, bọn họ mới là người quyết định thực lực tổng hợp của một gia tộc.
Mười lăm năm trước, thực lực Phong Huyền rốt cuộc đột phá Nhân Tôn, đạt tới Địa Tôn. Cho dù là trong Phong gia cũng chỉ có mấy người là biết được điều này, xem như là một bí mật tuyệt đối trong gia tộc.
Thôi gia xx, một trong bảy đại thế lực siêu cấp bị sụp đổ. Con quái vật này vốn Phong gia căn bản không dám đi đụng vào!
Cho dù thực lực Phong Huyền đã đạt tới cảnh giới Địa Tôn, bọn họ cũng không dám đi sờ mông lão hổ Thôi gia. Ngay cả ý niệm này trong đầu cũng chưa từng có.
Giang hồ luôn luôn là gió mây đột biến. Ai cũng thật không ngờ Thôi gia có căn cơ hùng hậu đến mức làm người ta khó có thể tưởng tượng, thực lực mạnh mẽ làm cho người ra run rẩy, hành động hung hăng càn quấy, con cháu gia tộc kiêu ngạo hống hách không ngờ trong mấy tháng thời gian ngắn ngủi hôi phi yên diệt, tan thành mây khói!
Sự thật này khiến cho vô số gia tộc môn phái trên xx bị kinh ngạc đồng thời cũng khiến rất nhiều nhà có dã tâm hưng phấn không thôi.
Thời loạn sẽ có kiêu hùng!
Những lời này, bất kỳ lúc này cũng đều không sai!
Người Phong gia bản năng ý thức có thể cảm giác được cơ hội thuộc về bọn họ đã tới. Kết cục vốn có của xx bọn họ không có năng lực phá vỡ. Giữa các thế lực này tuy rằng ngẫu nhiên có xung đột, nhưng loại xung đột sống mái với nhau đã ít lại càng ít. Bởi vì không ai có thể chịu đựng được loại hậu quả mang tính hủy diệt này.
Nhưng hiện tại lại không như vậy nữa, Thôi gia không ngờ bị diệt!
Không nói gì khác, chỉ nói đến việc buôn bán Thôi gia để lại trên xx này cũng đủ khiến mọi người đỏ mắt. Càng không nói đến tài phú Thôi gia tích lũy hơn vạn năm. Phần tài phú này cho dù đại năng cảnh giới Phá Toái Hư Không cũng sẽ động tâm! Bởi vì võ giả đạt tới một cảnh giới nhất định, tiêu hao các loại thiên tài địa bảo sẽ đạt tới một mức độ kinh người. Không có tài phú "Phú khả địch quốc" chống đỡ, một đại năng tu luyện đều có thể khiến cho một gia tộc suy sụp!
Cho nên sau khi biết được bảo tàng của Thôi gia không ngờ bị Tần gia đoạt được toàn bộ, dã tâm của Phong Huyền bắt đầu cấp tốc bành trướng!
Nhưng Phong gia từ trước tới giờ luôn luôn khiêm tốn, ngay từ đầu cũng không có hành động khác người gì mà chỉ thông bái cho tất cả con cháu Phong gia để cho bọn họ làm tốt chuẩn bị chiến đấu!
Mà toàn bộ Phong gia bắt đầu trở nên không bình tĩnh, giống như gió nổi mây phun, các gia tộc thế lực một cỗ lại một cỗ tràn vào thành Phong Sa. Sau đó là tin tức ba đại thế lực siêu cấp trên xx: Sát Kiếm Lâm gia, Nộ Kiếm Tiêu gia, Hỏa Kiếm Vương gia ngấm ngầm ở sau đổ dầu vào lửa bị Phong Huyền biết được. Lúc này lão ta biết cơ hội để Phong gia quật khởi đã tới!
Phàm mọi chuyện muốn thành công nhất định phải có trả giá. Như thế nào mới có thể chiếm được lợi ích lớn nhất trong quá trình bao vây tiễn trừ Tần gia này, Phong Huyền cùng gia chủ Phong gia và một đám cao tầng cũng khổ tâm suy nghĩ rất lâu.
Ngay từ đầu, rất nhiều người cũng không đồng ý cách làm cấp tiến như vậy. Tỷ như là đoạt hàng hóa trong hiệu buôn của Tần gia ở Phong Thành, đã thương con cháu cùng hạ nhân Tần gia, đập biển hiệu cửa hàng Tần gia...rất nhiều người đều lo lắng như vậy sẽ bị Tần gia trả thù điên cuồng.
Nhưng Phong Huyền lại rất có tự tin kiên trì quan điểm của mình. Trong ý nghĩ của Phong Huyền, không phải Tần gia không muốn trả thù mà là căn bản không dám, cũng không có năng lực đó!
Tần gia tính cái gì? Tần gia được xem là một gia tộc bậc trung, trên thực tế bọn họ có một cường giả Chí Tôn sao? Nhưng Phong gia có! Phong gia chẳng những có hắn - cường giả Địa Tôn thực lực siêu cường tọa trấn, còn có sáu Thái thượng trưởng lão cảnh giới Nhân Tôn! Còn có mấy chục con cháu cảnh giới Dung Thiên, hơn trăm người cảnh giới Hợp Thiên cùng mấy trăm người cảnh giới Phá Thiên!
Thực lực như thế cần thiết phải sợ một Tần gia hay sao?
Rất nhiều gia tộc và môn phái lại thêm ba đại gia tộc đổ thêm dầu, nếu mà không thể diệt Tần gia, đó quả thực chính là gặp quỷ!
Lại nói đến Tần Lập cùng mấy bằng hữu bên cạnh hắn, Phong Huyền lại càng không quan tâm. Cho dù cường đại đến đâu, cho dù cường đại hơn cả thiên tài Chí Tôn Thôi Lãnh của Thôi gia thì nhiều nhất chẳng qua cũng chỉ là cảnh giới Nhân Tôn, đó cũng đã là đánh giá hắn rất cao! Chẳng qua là ỷ vào tu luyện chiến kỹ cường đại cùng bộ pháp thần kỳ mà thôi, hổ dữ cũng không chịu nổi một đám sói, càng đừng nói đến Tần gia Tần Lập kia, cao nhất cũng chỉ là một con hổ nhỏ, còn không đạt tới thực lực làm cho người ta run rẩy cùng sợ hãi!
Hành động của Thiên Cơ Môn cùng Tiền gia ở trong mắt Phong gia lại càng khinh thường không thèm để ý. Nếu nói bọn họ dám trắng trợn gây áp lực cho Tần gia, gia tộc môn pháo đả kích Tần gia là chân tiểu nhân thì như vậy trong mắt Phong Huyền, Thiên Cơ Môn cùng Tiền gia chân chính là ngụy quân tử!
Nói đi cũng phải nói lại, đều không phải vì trong tay Tần gia nắm giữ tài phú kinh người! (Typer: ngu dễ sợ, Tiền gia ham tài phú làm gì...)
Cho nên, sau khi tổng hợp nhiều nguyên nhân lại, Phong Huyền rốt cuộc xác định, hoặc là không chơi, nếu đã chơi phải chơi thật lớn. Muốn cho tất cả các gia tộc môn phái trên xx đều phải đưa mắt nhìn, đều động dung và chìm vào sợ hãi!
Đúng vậy, không ai quy định, trên thế giới này nhất định là như vậy. Như vậy thiên hạ đã sớm thống nhất, làm gì còn đại thế lực, đại gia tộc gì nữa!
Lúc này đây Phong Huyền mang theo hơn ba mươi con cháu Phong gia đi vào thành Phong Sa. Mục đích chính là muốn tiến thêm một bước, tạo áp lực với Tần gia, đồng thời cũng muốn hiển lộ một chút thực lực của Phong gia cho Tần gia cùng những môn phái gia tộc xem náo nhiệt!
Đánh Tần Văn Hiên, kỳ thật vốn không nằm trong kế hoạch của Phong Huyền. Đúng thật là khéo, không coi là cố ý, tuy nhiên đánh thì cũng đánh rồi, lại có thể làm sao hả?
Tần gia dám phản kháng sao? Cho nên sau khi Phong Tử Kỳ, một võ giả cảnh giới Dung Thiên, huyền tôn của Phong Huyền hành hung Tần Văn Hiên, Phong Huyền nghe xong cũng chỉ cười nhạt.
Ngay tại cửa nhà ngươi khi dễ ngươi, đây chính là lực lượng mà cường giả nên có!
Tuy rằng sau khi Phong Huyền nghe nói người bị đánh chính là phụ thân rất mơ hồ của Tần Lập đã từng được truyền khắp xx, nhưng lão vẫn thong dong cười, cười cười với Phong Tử Kỳ có chút không yên:
- Cháu ngoan không cần lo lắng. Cho dù Tần Lập đích thân tới, ta cũng muốn cho hắn đi vào rồi nằm xuống mà ăn đánh!
Phong Tử Kỳ năm nay hơn một trăm năm mươi tuổi, trên xx được coi là trẻ tuổi đầy hứa hẹn. Đối với Tần Lập mấy năm gần đây quật khởi, hắn tự nhiên rõ ràng hơn gia gia rất nhiều!
Nhưng đồng dạng hắn cũng không tận mắt thấy Tần Lập chiến đấu, càng không nhìn thấy bản thây Tần Lập. Giải đấu Chí Tôn, tuy rằng Phong gia cũng phái đi mấy tiểu bối để tăng kiến thức nhưng Phong Tử Kỳ không có đi, bởi vì hắn đã quá hạn mức tuổi cao nhất. Cho nên, đối với việc tiểu bối trong gia tộc hình dung thực lực của Tần Lập, hắn có chút không cho là đúng, cho rằng bọn họ phóng đại quá mức mà thôi.
Dù sao võ giả trong chốn giang hồ, đại đa số đều thích phóng đại sự thật đã trải qua, để biểu hiện kiến thức rộng rãi của mình.
Cho nên sau khi nghe thấy lời nói này của Phong Huyền, Phong Tử Kỳ cũng liền cảm thấy an tâm, cười nói:
- Gia gia thực lực mạnh mẽ, tự nhiên không cần phải đặt cái loại tiểu nhân vật như Tần Lập ở trong lòng. Xem ra lần này, Phong gia chúng ta thật sự là từ xx mà quật khởi!
Phong Huyền lấy tay vuốt chòm râu dài, trong mắt đắc ý không thể khống chế, lạnh nhạt nói:
- Tương lai xx, nhất định là đặt một nét bút đậm cho ngày quật khởi của Phong gia!
- Phì!
Một tiếng cười lạnh hết sức đột ngột vang lên ở cửa phòng sau lưng bọn họ. Ngay sau đó truyền tới một giọng nói thản nhiên của nam nhân, giọng nói rất êm tai nhưng lời nói lại khiến mấy người Phong gia ở trong phòng biến đổi sắc mặt, trong mắt toàn bộ lộ ra vẻ khó tin.
- Quật khởi? Ta thấy là nhanh chóng bị xóa tên mới đúng! Thật sự là một đám không biết sống chết, chết đến nơi còn ngồi đó tâng bốc lẫn nhau. Thật sự là buồn cười!
Khuôn mặt Phong Huyền đỏ bừng, lão vừa rồi bởi vì đắc ý, lời nói ra cũng thấy mình có chút đỏ mặt. Tuy nhiên đó cũng chỉ là nói trước mặt người nhà, không có gì không được. Nhưng giờ phút này không ngờ có người có thể đến tận của phòng của bọn họ, nghe thấy lời nói của bọn họ mà không ai có thể phát hiện ra!
Lúc này, thể diện coi như mất hết!
- Thủ vệ bên ngoài đều chết hết sao?
Trong mắt Phong Huyền lộ ra một vẻ giận dữ.Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Phong Tử Kỳ lạnh lùng quát:
- Người nào? Lăn ra đây cho ta, đồ giấu đầu lòi đuôi!
Ngay khi Phong Tử Kỳ vừa dứt lời thì Phong Huyền hét lớn một tiếng:
- Cẩn thận!
Chỉ thấy ván cửa phòng khách sạn nhìn như kiên cố đột nhiên toàn bộ vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, giống như tên bay đầy trời, phóng tới mọi người trong phòng.
Phong Huyền hừ lạnh một tiếng, hai tay múa máy, trên không trung lập tức xuất hiện rất nhiều tàn ảnh như Ưng trảo, một cỗ năng lượng dao động cường đại từ trong phòng trào ra!
Mảnh gỗ vụn đập tới giống như bị một cỗ lực lượng thần kỳ khống chế, bị dừng lại ở khoảng cách không đến nửa thước trước mặt mọi người Phong gia, sau đó lạch cạch rơi xuống đất, hóa thành mảnh vụn đầy đất!
Trong bụi mù, từ bên ngoài đi vào mấy bóng người!

/956

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status